Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 740: Mino đập nồi dìm thuyền (3)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Mino theo Đinh Mộng Á lên lầu.Vì phòng Trang Nại Nại ở lầu hai nên bà dẫn Mino lên phòng khách ở lầu ba.Quản gia lo lắng cho Đinh Mộng Á nên muốn đi theo, Mino liền nói: “Đinh phu nhân, cháu muốn nói chuyện riêng với bác!”Đinh Mộng Á bèn nói với quản gia, “Ông ở dưới lầu một đợi tôi đi.”Quản gia nhìn Mino. Cả người cô ta lạnh cứng, khuôn mặt sưng phù lộ ra màu đỏ khác thường, cho thấy rõ ràng là đang bị sốt. Bước chân nhẹ bẫng, nhìn là biết do nhịn đói quá lâu nên không còn sức lực.Tuy Đinh Mộng Á vừa khỏi bệnh nhưng lúc còn trẻ bà từng học Taekwondo, nếu bà mà muốn đối phó với Mino thì rất dễ dàng. Vì vậy quản gia cũng không lo lắng nữa.Lên tới phòng khách ở lầu ba, sau khi đóng cửa lại, Đinh Mộng Á liền nói: “Có chuyện gì thì cô cứ nói đi.”Mino mím môi một lúc mới hỏi: “Quan hệ giữa bác và Trang Nại Nại không tốt sao?”Đinh Mộng Á nheo mắt lại, “Bây giờ chúng ta đang nói chuyện của Tiêu Mộ Thanh, hình như nó không liên quan gì chuyện này.”“Cháu chỉ cảm thấy bác rất đáng thương, rõ ràng là hai đứa cháu của mình sắp ra đời, nhưng bác lại chẳng có cơ hội được gặp bọn nhỏ. Cháu có xem tin tức rồi, có phải mẹ của Trang Nại Nại sắp chết? Nếu như vậy thì quan hệ giữa hai người sẽ tệ đến đỉnh điểm nhỉ? Bác thử nghĩ xem, nếu Trang Mỹ Đình thật sự chết thì với tính cách của Trang Nại, cô ta sẽ để tên chủ mưu là bác tiếp xúc với hai đứa con của mình sao?”Đinh Mộng Á trầm giọng: “Cô muốn làm gì?” 

Mino theo Đinh Mộng Á lên lầu.

Vì phòng Trang Nại Nại ở lầu hai nên bà dẫn Mino lên phòng khách ở lầu ba.

Quản gia lo lắng cho Đinh Mộng Á nên muốn đi theo, Mino liền nói: “Đinh phu nhân, cháu muốn nói chuyện riêng với bác!”

Đinh Mộng Á bèn nói với quản gia, “Ông ở dưới lầu một đợi tôi đi.”

Quản gia nhìn Mino. Cả người cô ta lạnh cứng, khuôn mặt sưng phù lộ ra màu đỏ khác thường, cho thấy rõ ràng là đang bị sốt. Bước chân nhẹ bẫng, nhìn là biết do nhịn đói quá lâu nên không còn sức lực.

Tuy Đinh Mộng Á vừa khỏi bệnh nhưng lúc còn trẻ bà từng học Taekwondo, nếu bà mà muốn đối phó với Mino thì rất dễ dàng. Vì vậy quản gia cũng không lo lắng nữa.

Lên tới phòng khách ở lầu ba, sau khi đóng cửa lại, Đinh Mộng Á liền nói: “Có chuyện gì thì cô cứ nói đi.”

Mino mím môi một lúc mới hỏi: “Quan hệ giữa bác và Trang Nại Nại không tốt sao?”

Đinh Mộng Á nheo mắt lại, “Bây giờ chúng ta đang nói chuyện của Tiêu Mộ Thanh, hình như nó không liên quan gì chuyện này.”

“Cháu chỉ cảm thấy bác rất đáng thương, rõ ràng là hai đứa cháu của mình sắp ra đời, nhưng bác lại chẳng có cơ hội được gặp bọn nhỏ. Cháu có xem tin tức rồi, có phải mẹ của Trang Nại Nại sắp chết? Nếu như vậy thì quan hệ giữa hai người sẽ tệ đến đỉnh điểm nhỉ? Bác thử nghĩ xem, nếu Trang Mỹ Đình thật sự chết thì với tính cách của Trang Nại, cô ta sẽ để tên chủ mưu là bác tiếp xúc với hai đứa con của mình sao?”

Đinh Mộng Á trầm giọng: “Cô muốn làm gì?”

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Mino theo Đinh Mộng Á lên lầu.Vì phòng Trang Nại Nại ở lầu hai nên bà dẫn Mino lên phòng khách ở lầu ba.Quản gia lo lắng cho Đinh Mộng Á nên muốn đi theo, Mino liền nói: “Đinh phu nhân, cháu muốn nói chuyện riêng với bác!”Đinh Mộng Á bèn nói với quản gia, “Ông ở dưới lầu một đợi tôi đi.”Quản gia nhìn Mino. Cả người cô ta lạnh cứng, khuôn mặt sưng phù lộ ra màu đỏ khác thường, cho thấy rõ ràng là đang bị sốt. Bước chân nhẹ bẫng, nhìn là biết do nhịn đói quá lâu nên không còn sức lực.Tuy Đinh Mộng Á vừa khỏi bệnh nhưng lúc còn trẻ bà từng học Taekwondo, nếu bà mà muốn đối phó với Mino thì rất dễ dàng. Vì vậy quản gia cũng không lo lắng nữa.Lên tới phòng khách ở lầu ba, sau khi đóng cửa lại, Đinh Mộng Á liền nói: “Có chuyện gì thì cô cứ nói đi.”Mino mím môi một lúc mới hỏi: “Quan hệ giữa bác và Trang Nại Nại không tốt sao?”Đinh Mộng Á nheo mắt lại, “Bây giờ chúng ta đang nói chuyện của Tiêu Mộ Thanh, hình như nó không liên quan gì chuyện này.”“Cháu chỉ cảm thấy bác rất đáng thương, rõ ràng là hai đứa cháu của mình sắp ra đời, nhưng bác lại chẳng có cơ hội được gặp bọn nhỏ. Cháu có xem tin tức rồi, có phải mẹ của Trang Nại Nại sắp chết? Nếu như vậy thì quan hệ giữa hai người sẽ tệ đến đỉnh điểm nhỉ? Bác thử nghĩ xem, nếu Trang Mỹ Đình thật sự chết thì với tính cách của Trang Nại, cô ta sẽ để tên chủ mưu là bác tiếp xúc với hai đứa con của mình sao?”Đinh Mộng Á trầm giọng: “Cô muốn làm gì?” 

Chương 740: Mino đập nồi dìm thuyền (3)