Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 12180
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Kèm theo một vùng kiếm quang bùng nổ, Mộ Niệm Niệm trở về chỗ cũ, mà người đàn ông áo bào đỏ cũng liên tục lùi về sau.Mộ Niệm Niệm nhìn về phía người đàn ông áo bào đỏ, lông mày hơi nhíu lại!Cánh tay kia cực kỳ quỷ dị!An Lan Tịnh đi đến bên cạnh nàng, nàng ấy thoáng nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Sức mạnh của cánh tay kia không phải của gã ta!”Mộ Niệm Niệm gật đầu, thực lực của người đàn ông áo bào đỏ này rất mạnh, nhưng mà, nếu không có cánh tay kia, gã ta căn bản không phải là đối thủ của An Lan Tịnh!Lúc này, Diệp Huyên đi đến bên cạnh hai người bọn họ, hắn nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Rốt cuộc đám người này đến từ nơi nào?”Mộ Niệm Niệm nói: “Không biết!”An Lan Tịnh nói: “Phụ thân con từng qua lại với bọn họ!”Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt!Thế mà cha mình lại từng qua lại với đám người này?Dường như nghĩ đến điều gì, sắc mặt Diệp Huyên chợt sầm lại: “An di, sở dĩ những Thần Linh này đến đánh con như vậy, không phải là cha con cố ý sắp xếp đấy chứ?”Nghe vậy, An Lan Tịnh khẽ lắc đầu: “Không phải, ta cũng không biết vì sao bọn họ lại nhằm vào con như vậy…”Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Bỏ đi!”Bây giờ cho dù những Thần Linh này không nhằm vào hắn, hắn cũng phải nhằm vào những Thần Linh này rồi!Cái quái gì không biết!Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ ở phía chân trời chợt gằn giọng nói: “Nếu các ngươi muốn bảo vệ hắn, vậy thì chết chung với hắn đi!”Vừa dứt lời, gã ta vung tay phải lên: “Giết!”Giết!Đây là muốn đánh hội đồng!Cũng là chuyện bình thường, dù sao đơn đả độc đấu không chiếm được ưu thế!Những người bên phía Diệp Huyên đều rất giỏi đánh nhau!Thấy đám người đàn ông áo bào đỏ không nói võ đức, Diệp Huyên sầm mặt lại, mà đúng lúc này, An Lan Tịnh ở bên cạnh đột nhiên mở bàn tay ra, một phù ấn phóng lên tận trời!Diệp Huyên ngẩn ra, sau đó nói: “An di, người gọi cha con sao?”An Lan Tịnh lắc đầu: “Không phải!”Diệp Huyên không hiểu: “Đó là?”An Lan Tịnh không trả lời, nàng ấy ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Tới rồi!”Tới rồi!…Đến rồi!Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên!Uỳnh!Bất thình lình, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện ở sâu trong tinh không, ngay sau đó, một cô bé chậm rãi đi ra!
Kèm theo một vùng kiếm quang bùng nổ, Mộ Niệm Niệm trở về chỗ cũ, mà người đàn ông áo bào đỏ cũng liên tục lùi về sau.
Mộ Niệm Niệm nhìn về phía người đàn ông áo bào đỏ, lông mày hơi nhíu lại!
Cánh tay kia cực kỳ quỷ dị!
An Lan Tịnh đi đến bên cạnh nàng, nàng ấy thoáng nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Sức mạnh của cánh tay kia không phải của gã ta!”
Mộ Niệm Niệm gật đầu, thực lực của người đàn ông áo bào đỏ này rất mạnh, nhưng mà, nếu không có cánh tay kia, gã ta căn bản không phải là đối thủ của An Lan Tịnh!
Lúc này, Diệp Huyên đi đến bên cạnh hai người bọn họ, hắn nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Rốt cuộc đám người này đến từ nơi nào?”
Mộ Niệm Niệm nói: “Không biết!”
An Lan Tịnh nói: “Phụ thân con từng qua lại với bọn họ!”
Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt!
Thế mà cha mình lại từng qua lại với đám người này?
Dường như nghĩ đến điều gì, sắc mặt Diệp Huyên chợt sầm lại: “An di, sở dĩ những Thần Linh này đến đánh con như vậy, không phải là cha con cố ý sắp xếp đấy chứ?”
Nghe vậy, An Lan Tịnh khẽ lắc đầu: “Không phải, ta cũng không biết vì sao bọn họ lại nhằm vào con như vậy…”
Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Bỏ đi!”
Bây giờ cho dù những Thần Linh này không nhằm vào hắn, hắn cũng phải nhằm vào những Thần Linh này rồi!
Cái quái gì không biết!
Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ ở phía chân trời chợt gằn giọng nói: “Nếu các ngươi muốn bảo vệ hắn, vậy thì chết chung với hắn đi!”
Vừa dứt lời, gã ta vung tay phải lên: “Giết!”
Giết!
Đây là muốn đánh hội đồng!
Cũng là chuyện bình thường, dù sao đơn đả độc đấu không chiếm được ưu thế!
Những người bên phía Diệp Huyên đều rất giỏi đánh nhau!
Thấy đám người đàn ông áo bào đỏ không nói võ đức, Diệp Huyên sầm mặt lại, mà đúng lúc này, An Lan Tịnh ở bên cạnh đột nhiên mở bàn tay ra, một phù ấn phóng lên tận trời!
Diệp Huyên ngẩn ra, sau đó nói: “An di, người gọi cha con sao?”
An Lan Tịnh lắc đầu: “Không phải!”
Diệp Huyên không hiểu: “Đó là?”
An Lan Tịnh không trả lời, nàng ấy ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Tới rồi!”
Tới rồi!
…
Đến rồi!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên!
Uỳnh!
Bất thình lình, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện ở sâu trong tinh không, ngay sau đó, một cô bé chậm rãi đi ra!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Kèm theo một vùng kiếm quang bùng nổ, Mộ Niệm Niệm trở về chỗ cũ, mà người đàn ông áo bào đỏ cũng liên tục lùi về sau.Mộ Niệm Niệm nhìn về phía người đàn ông áo bào đỏ, lông mày hơi nhíu lại!Cánh tay kia cực kỳ quỷ dị!An Lan Tịnh đi đến bên cạnh nàng, nàng ấy thoáng nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Sức mạnh của cánh tay kia không phải của gã ta!”Mộ Niệm Niệm gật đầu, thực lực của người đàn ông áo bào đỏ này rất mạnh, nhưng mà, nếu không có cánh tay kia, gã ta căn bản không phải là đối thủ của An Lan Tịnh!Lúc này, Diệp Huyên đi đến bên cạnh hai người bọn họ, hắn nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Rốt cuộc đám người này đến từ nơi nào?”Mộ Niệm Niệm nói: “Không biết!”An Lan Tịnh nói: “Phụ thân con từng qua lại với bọn họ!”Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt!Thế mà cha mình lại từng qua lại với đám người này?Dường như nghĩ đến điều gì, sắc mặt Diệp Huyên chợt sầm lại: “An di, sở dĩ những Thần Linh này đến đánh con như vậy, không phải là cha con cố ý sắp xếp đấy chứ?”Nghe vậy, An Lan Tịnh khẽ lắc đầu: “Không phải, ta cũng không biết vì sao bọn họ lại nhằm vào con như vậy…”Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Bỏ đi!”Bây giờ cho dù những Thần Linh này không nhằm vào hắn, hắn cũng phải nhằm vào những Thần Linh này rồi!Cái quái gì không biết!Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ ở phía chân trời chợt gằn giọng nói: “Nếu các ngươi muốn bảo vệ hắn, vậy thì chết chung với hắn đi!”Vừa dứt lời, gã ta vung tay phải lên: “Giết!”Giết!Đây là muốn đánh hội đồng!Cũng là chuyện bình thường, dù sao đơn đả độc đấu không chiếm được ưu thế!Những người bên phía Diệp Huyên đều rất giỏi đánh nhau!Thấy đám người đàn ông áo bào đỏ không nói võ đức, Diệp Huyên sầm mặt lại, mà đúng lúc này, An Lan Tịnh ở bên cạnh đột nhiên mở bàn tay ra, một phù ấn phóng lên tận trời!Diệp Huyên ngẩn ra, sau đó nói: “An di, người gọi cha con sao?”An Lan Tịnh lắc đầu: “Không phải!”Diệp Huyên không hiểu: “Đó là?”An Lan Tịnh không trả lời, nàng ấy ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Tới rồi!”Tới rồi!…Đến rồi!Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên!Uỳnh!Bất thình lình, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện ở sâu trong tinh không, ngay sau đó, một cô bé chậm rãi đi ra!