Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 789: Phản ứng của nhà họ cố (1)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Mino căm hận rời khỏi căn hộ của Trang Nại Nại. Mọi sự chú ý đều đặt vào hận thù nên lúc ra tới cầu thang, cô ta bất cẩn bước hụt chân. Mino hoảng sợ quơ cánh tay lên, nghĩ đến hai vệ sĩ đằng sau có thể kéo cô lại, nhưng...“Rầm!!!”Mino ngã lăn quay trên mặt đất.Đầu gối của cô ta bị đập rất đau, thậm chí còn nghe được cả tiếng khớp xương va đập, chỉ nghe thôi cũng khiến người khác cảm thấy đau đớn. Tay của cô ta cũng bị rách, máu chảy ra rất nhiều.Mino quay đầu lại nhìn hai vệ sĩ đang đứng vắt chéo tay sau lưng, dáng vẻ như chuyện không liên quan đến mình.Chính đều này khiến Mino càng tức giận.Cô ta lồm cồm bò dậy, nạt nộ hai người họ: “Sao hai người không dìu tôi đứng lên?”Hai vệ sĩ vẫn không chút thay đổi.Mino thấy bọn họ như vậy thì biết có nói nhiều vô ích, cô ra run run bò dậy rồi nhanh chóng đi ra ngoài.Mới đi được hai bước thì gót giày gãy khiến cổ chân của cô ta bị xoay một vòng.Mino cúi đầu nhìn chân mình, sao hôm nay cô ta xui xẻo đến vậy?Cô ta cởi giầy rồi quăng ra, đi chân đất lên xe.Hai người vệ sĩ theo sau, lên ngồi ở ghế lái và ghế phó lái, lẳng lặng chờ cô ta chỉ thị đi đâu.Mino nhíu mày. Một tháng này cô ta trở thành Cố Khuynh Nhan, trở thành bà Tư, thế nhưng còn chưa được nhìn thấy bóng dáng của con, đến ngay cả ngài Tư cũng chỉ thấy được một lần.Cô ta thật sự không chịu nổi nên mấy ngày nay đều tìm kiếm Tư Chính Đình ở khắp nơi. Rõ ràng hôm nay cô ta thấy xe của Tư Chính Đình đi về phía bên này, nhưng tại sao lại không thấy anh đâu?Cô ta phiền muộn nhìn ra bên ngoài, thấy chiếc xe vẫn ở chỗ cũ thì nhíu mày nói: “Sao còn chưa đi?”Vệ sĩ trả lời: “Cô Mino, cô còn chưa nói là đi đâu.”Mino nghe bọn họ xưng hô như vậy thì cảm giác nóng đầu kia lại xông lên. Cô ta đập mạnh xuống cái nệm bên cạnh, sau đó mệt mỏi tựa vào lưng ghế, “Tới nhà họ Cố.”***Nửa tiếng sau, tại nhà họ Cố.Tiếng gõ cửa vang lên, người giúp việc mở cửa rồi cung kính chào: “Đại tiểu thư đã về rồi.”Mino lạnh lùng “ừ” một tiếng rồi đi vào.Hai vệ sĩ muốn theo vào cùng thì Mino nói với bọn họ: “Hai người chờ bên ngoài.”Trong phòng khách, Lý Ngọc Phượng và Cố Tinh San đang xem tivi, thấy Mino xuất hiện thì sắc mặt của Cố Tinh San lạnh xuống rồi đứng dậy đi lên lầu.Thanh âm bén nhọn của Mino lập tức vang lên: “Đứng lại, cô còn chưa chào tôi là chị!”Một câu này khiến Cố Tinh San giận đến run cả người.Mino đã trở thành Cố Khynh Nhan, thành bà Tư, tin tức này vừa truyền ra đã khiến toàn bộ nhà họ Cố sôi sùng sục.Cố Đức Thọ bay từ nước ngoài về, chuyện Trang Mỹ Đình qua đời khiến ông ta bị đả kích nên rất đau đớn, tuyệt vọng.
Mino căm hận rời khỏi căn hộ của Trang Nại Nại. Mọi sự chú ý đều đặt vào hận thù nên lúc ra tới cầu thang, cô ta bất cẩn bước hụt chân. Mino hoảng sợ quơ cánh tay lên, nghĩ đến hai vệ sĩ đằng sau có thể kéo cô lại, nhưng...
“Rầm!!!”
Mino ngã lăn quay trên mặt đất.
Đầu gối của cô ta bị đập rất đau, thậm chí còn nghe được cả tiếng khớp xương va đập, chỉ nghe thôi cũng khiến người khác cảm thấy đau đớn. Tay của cô ta cũng bị rách, máu chảy ra rất nhiều.
Mino quay đầu lại nhìn hai vệ sĩ đang đứng vắt chéo tay sau lưng, dáng vẻ như chuyện không liên quan đến mình.
Chính đều này khiến Mino càng tức giận.
Cô ta lồm cồm bò dậy, nạt nộ hai người họ: “Sao hai người không dìu tôi đứng lên?”
Hai vệ sĩ vẫn không chút thay đổi.
Mino thấy bọn họ như vậy thì biết có nói nhiều vô ích, cô ra run run bò dậy rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
Mới đi được hai bước thì gót giày gãy khiến cổ chân của cô ta bị xoay một vòng.
Mino cúi đầu nhìn chân mình, sao hôm nay cô ta xui xẻo đến vậy?
Cô ta cởi giầy rồi quăng ra, đi chân đất lên xe.
Hai người vệ sĩ theo sau, lên ngồi ở ghế lái và ghế phó lái, lẳng lặng chờ cô ta chỉ thị đi đâu.
Mino nhíu mày. Một tháng này cô ta trở thành Cố Khuynh Nhan, trở thành bà Tư, thế nhưng còn chưa được nhìn thấy bóng dáng của con, đến ngay cả ngài Tư cũng chỉ thấy được một lần.
Cô ta thật sự không chịu nổi nên mấy ngày nay đều tìm kiếm Tư Chính Đình ở khắp nơi. Rõ ràng hôm nay cô ta thấy xe của Tư Chính Đình đi về phía bên này, nhưng tại sao lại không thấy anh đâu?
Cô ta phiền muộn nhìn ra bên ngoài, thấy chiếc xe vẫn ở chỗ cũ thì nhíu mày nói: “Sao còn chưa đi?”
Vệ sĩ trả lời: “Cô Mino, cô còn chưa nói là đi đâu.”
Mino nghe bọn họ xưng hô như vậy thì cảm giác nóng đầu kia lại xông lên. Cô ta đập mạnh xuống cái nệm bên cạnh, sau đó mệt mỏi tựa vào lưng ghế, “Tới nhà họ Cố.”
***
Nửa tiếng sau, tại nhà họ Cố.
Tiếng gõ cửa vang lên, người giúp việc mở cửa rồi cung kính chào: “Đại tiểu thư đã về rồi.”
Mino lạnh lùng “ừ” một tiếng rồi đi vào.
Hai vệ sĩ muốn theo vào cùng thì Mino nói với bọn họ: “Hai người chờ bên ngoài.”
Trong phòng khách, Lý Ngọc Phượng và Cố Tinh San đang xem tivi, thấy Mino xuất hiện thì sắc mặt của Cố Tinh San lạnh xuống rồi đứng dậy đi lên lầu.
Thanh âm bén nhọn của Mino lập tức vang lên: “Đứng lại, cô còn chưa chào tôi là chị!”
Một câu này khiến Cố Tinh San giận đến run cả người.
Mino đã trở thành Cố Khynh Nhan, thành bà Tư, tin tức này vừa truyền ra đã khiến toàn bộ nhà họ Cố sôi sùng sục.
Cố Đức Thọ bay từ nước ngoài về, chuyện Trang Mỹ Đình qua đời khiến ông ta bị đả kích nên rất đau đớn, tuyệt vọng.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Mino căm hận rời khỏi căn hộ của Trang Nại Nại. Mọi sự chú ý đều đặt vào hận thù nên lúc ra tới cầu thang, cô ta bất cẩn bước hụt chân. Mino hoảng sợ quơ cánh tay lên, nghĩ đến hai vệ sĩ đằng sau có thể kéo cô lại, nhưng...“Rầm!!!”Mino ngã lăn quay trên mặt đất.Đầu gối của cô ta bị đập rất đau, thậm chí còn nghe được cả tiếng khớp xương va đập, chỉ nghe thôi cũng khiến người khác cảm thấy đau đớn. Tay của cô ta cũng bị rách, máu chảy ra rất nhiều.Mino quay đầu lại nhìn hai vệ sĩ đang đứng vắt chéo tay sau lưng, dáng vẻ như chuyện không liên quan đến mình.Chính đều này khiến Mino càng tức giận.Cô ta lồm cồm bò dậy, nạt nộ hai người họ: “Sao hai người không dìu tôi đứng lên?”Hai vệ sĩ vẫn không chút thay đổi.Mino thấy bọn họ như vậy thì biết có nói nhiều vô ích, cô ra run run bò dậy rồi nhanh chóng đi ra ngoài.Mới đi được hai bước thì gót giày gãy khiến cổ chân của cô ta bị xoay một vòng.Mino cúi đầu nhìn chân mình, sao hôm nay cô ta xui xẻo đến vậy?Cô ta cởi giầy rồi quăng ra, đi chân đất lên xe.Hai người vệ sĩ theo sau, lên ngồi ở ghế lái và ghế phó lái, lẳng lặng chờ cô ta chỉ thị đi đâu.Mino nhíu mày. Một tháng này cô ta trở thành Cố Khuynh Nhan, trở thành bà Tư, thế nhưng còn chưa được nhìn thấy bóng dáng của con, đến ngay cả ngài Tư cũng chỉ thấy được một lần.Cô ta thật sự không chịu nổi nên mấy ngày nay đều tìm kiếm Tư Chính Đình ở khắp nơi. Rõ ràng hôm nay cô ta thấy xe của Tư Chính Đình đi về phía bên này, nhưng tại sao lại không thấy anh đâu?Cô ta phiền muộn nhìn ra bên ngoài, thấy chiếc xe vẫn ở chỗ cũ thì nhíu mày nói: “Sao còn chưa đi?”Vệ sĩ trả lời: “Cô Mino, cô còn chưa nói là đi đâu.”Mino nghe bọn họ xưng hô như vậy thì cảm giác nóng đầu kia lại xông lên. Cô ta đập mạnh xuống cái nệm bên cạnh, sau đó mệt mỏi tựa vào lưng ghế, “Tới nhà họ Cố.”***Nửa tiếng sau, tại nhà họ Cố.Tiếng gõ cửa vang lên, người giúp việc mở cửa rồi cung kính chào: “Đại tiểu thư đã về rồi.”Mino lạnh lùng “ừ” một tiếng rồi đi vào.Hai vệ sĩ muốn theo vào cùng thì Mino nói với bọn họ: “Hai người chờ bên ngoài.”Trong phòng khách, Lý Ngọc Phượng và Cố Tinh San đang xem tivi, thấy Mino xuất hiện thì sắc mặt của Cố Tinh San lạnh xuống rồi đứng dậy đi lên lầu.Thanh âm bén nhọn của Mino lập tức vang lên: “Đứng lại, cô còn chưa chào tôi là chị!”Một câu này khiến Cố Tinh San giận đến run cả người.Mino đã trở thành Cố Khynh Nhan, thành bà Tư, tin tức này vừa truyền ra đã khiến toàn bộ nhà họ Cố sôi sùng sục.Cố Đức Thọ bay từ nước ngoài về, chuyện Trang Mỹ Đình qua đời khiến ông ta bị đả kích nên rất đau đớn, tuyệt vọng.