Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 12262
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cảnh tượng này khiến Nguyên Vương biến sắc, lập tức chạy trốn vào lốc xoáy kia mà không có lấy một giây chần chừ.Qua mấy lần giao thủ, bao nhiêu bảo vật của y đều đã tiêu đời, cũng dạy cho y biết tuyệt đối không thể đánh chính diện với người này!Thấy Nguyên Vương chạy đi, Diệp Huyên đang định xách kiếm vọt theo thì bỗng thấy một bóng người bắ n ra từ trong lốc xoáy.Hắn sửng sốt.Đó chính là người vừa đi vào ban nãy - Vô Biên Chủ!Khóe môi ông ta còn mang theo một dòng máu tươi.Diệp Huyên không khỏi trợn to mắt, dứt khoát từ bỏ ý định xâm nhập lốc xoáy.Vô Biên Chủ lau vết máu đi, ánh mắt nhìn thứ đó vô cùng nghiêm trọng: “Bên trong rất kỳ lạ!"Diệp Huyên hạ giọng hỏi: “Có cường giả?"Vô Biên Chủ gật đầu.Diệp Huyên nhìn lốc xoáy một cái, không nói không rằng mà vung kiếm, từ xa chém ra một nhát.Một quầng kiếm quang va thẳng vào lốc xoáy.Ruỳnh!Nó chấn động kịch liệt, nhưng một khắc sau đã đẩy kiếm quang tan đi.Diệp Huyên không khỏi ngạc nhiên.Vô Biên Chủ mới nói: “Bên trong có cường giả. Chúng ta lui về Thần Điện Hư Chân trước!"Sau đó lập tức đưa hắn rời đi.An Lan Tú và Nguyên Hư Thần Đế cũng vội vàng nối gót.Diệp Huyên nâng mắt lên, chỉ thấy Nguyên Vương chậm rãi bước ra từ lốc xoáy.Y lẳng lặng nhìn theo bọn họ.Đúng lúc này, có một người áo đen xuất hiện trước mặt y.Tội Vương vừa nhìn thấy người này thì tái cả mặt.Mục Thần Vương chỉ im lặng liếc nhìn.Người bí ẩn mở miệng: “Từ giờ phút này, nơi này do ta tiếp quản”.Mục Thần Vương gật đầu, không hề phản đối.Tội Vương và Nguyên Vương lại càng không dám.Ánh mắt người bí ẩn chuyển sang Diệp Huyên: “Kiếm của người này có thể phá vỡ quy tắc, đáng để nghiên cứu, chốc nữa nhớ đừng giết. Phía trên ra lệnh, phải bắt sống!"Tội Vương chỉ biết im lặng nhìn lên, không dám hé răng.Nhưng để bắt tên đó thì còn khó hơn lên trời!Người bí ẩn lại nói: “Phá trận”.Phá trận!Lời vừa ra, lốc xoáy sau lưng người này bất ngờ chấn động, sau đó phun ra một luồng sáng vàng rực đổ từ chân trời xuống như một thác nước lộng lẫy.Đồng thời cũng mang theo sức mạnh kinh hoàng.Diệp Huyên bên dưới nheo mắt lại, gọi Hư Chân Thần Kiếm xuất hiện trong tay. Trong nháy mắt đó, khắp Thần Điện Hư Chân chợt xuất hiện vô số bùa chú vàng rực.Khởi động đại trận!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cảnh tượng này khiến Nguyên Vương biến sắc, lập tức chạy trốn vào lốc xoáy kia mà không có lấy một giây chần chừ.Qua mấy lần giao thủ, bao nhiêu bảo vật của y đều đã tiêu đời, cũng dạy cho y biết tuyệt đối không thể đánh chính diện với người này!Thấy Nguyên Vương chạy đi, Diệp Huyên đang định xách kiếm vọt theo thì bỗng thấy một bóng người bắ n ra từ trong lốc xoáy.Hắn sửng sốt.Đó chính là người vừa đi vào ban nãy - Vô Biên Chủ!Khóe môi ông ta còn mang theo một dòng máu tươi.Diệp Huyên không khỏi trợn to mắt, dứt khoát từ bỏ ý định xâm nhập lốc xoáy.Vô Biên Chủ lau vết máu đi, ánh mắt nhìn thứ đó vô cùng nghiêm trọng: “Bên trong rất kỳ lạ!"Diệp Huyên hạ giọng hỏi: “Có cường giả?"Vô Biên Chủ gật đầu.Diệp Huyên nhìn lốc xoáy một cái, không nói không rằng mà vung kiếm, từ xa chém ra một nhát.Một quầng kiếm quang va thẳng vào lốc xoáy.Ruỳnh!Nó chấn động kịch liệt, nhưng một khắc sau đã đẩy kiếm quang tan đi.Diệp Huyên không khỏi ngạc nhiên.Vô Biên Chủ mới nói: “Bên trong có cường giả. Chúng ta lui về Thần Điện Hư Chân trước!"Sau đó lập tức đưa hắn rời đi.An Lan Tú và Nguyên Hư Thần Đế cũng vội vàng nối gót.Diệp Huyên nâng mắt lên, chỉ thấy Nguyên Vương chậm rãi bước ra từ lốc xoáy.Y lẳng lặng nhìn theo bọn họ.Đúng lúc này, có một người áo đen xuất hiện trước mặt y.Tội Vương vừa nhìn thấy người này thì tái cả mặt.Mục Thần Vương chỉ im lặng liếc nhìn.Người bí ẩn mở miệng: “Từ giờ phút này, nơi này do ta tiếp quản”.Mục Thần Vương gật đầu, không hề phản đối.Tội Vương và Nguyên Vương lại càng không dám.Ánh mắt người bí ẩn chuyển sang Diệp Huyên: “Kiếm của người này có thể phá vỡ quy tắc, đáng để nghiên cứu, chốc nữa nhớ đừng giết. Phía trên ra lệnh, phải bắt sống!"Tội Vương chỉ biết im lặng nhìn lên, không dám hé răng.Nhưng để bắt tên đó thì còn khó hơn lên trời!Người bí ẩn lại nói: “Phá trận”.Phá trận!Lời vừa ra, lốc xoáy sau lưng người này bất ngờ chấn động, sau đó phun ra một luồng sáng vàng rực đổ từ chân trời xuống như một thác nước lộng lẫy.Đồng thời cũng mang theo sức mạnh kinh hoàng.Diệp Huyên bên dưới nheo mắt lại, gọi Hư Chân Thần Kiếm xuất hiện trong tay. Trong nháy mắt đó, khắp Thần Điện Hư Chân chợt xuất hiện vô số bùa chú vàng rực.Khởi động đại trận!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cảnh tượng này khiến Nguyên Vương biến sắc, lập tức chạy trốn vào lốc xoáy kia mà không có lấy một giây chần chừ.Qua mấy lần giao thủ, bao nhiêu bảo vật của y đều đã tiêu đời, cũng dạy cho y biết tuyệt đối không thể đánh chính diện với người này!Thấy Nguyên Vương chạy đi, Diệp Huyên đang định xách kiếm vọt theo thì bỗng thấy một bóng người bắ n ra từ trong lốc xoáy.Hắn sửng sốt.Đó chính là người vừa đi vào ban nãy - Vô Biên Chủ!Khóe môi ông ta còn mang theo một dòng máu tươi.Diệp Huyên không khỏi trợn to mắt, dứt khoát từ bỏ ý định xâm nhập lốc xoáy.Vô Biên Chủ lau vết máu đi, ánh mắt nhìn thứ đó vô cùng nghiêm trọng: “Bên trong rất kỳ lạ!"Diệp Huyên hạ giọng hỏi: “Có cường giả?"Vô Biên Chủ gật đầu.Diệp Huyên nhìn lốc xoáy một cái, không nói không rằng mà vung kiếm, từ xa chém ra một nhát.Một quầng kiếm quang va thẳng vào lốc xoáy.Ruỳnh!Nó chấn động kịch liệt, nhưng một khắc sau đã đẩy kiếm quang tan đi.Diệp Huyên không khỏi ngạc nhiên.Vô Biên Chủ mới nói: “Bên trong có cường giả. Chúng ta lui về Thần Điện Hư Chân trước!"Sau đó lập tức đưa hắn rời đi.An Lan Tú và Nguyên Hư Thần Đế cũng vội vàng nối gót.Diệp Huyên nâng mắt lên, chỉ thấy Nguyên Vương chậm rãi bước ra từ lốc xoáy.Y lẳng lặng nhìn theo bọn họ.Đúng lúc này, có một người áo đen xuất hiện trước mặt y.Tội Vương vừa nhìn thấy người này thì tái cả mặt.Mục Thần Vương chỉ im lặng liếc nhìn.Người bí ẩn mở miệng: “Từ giờ phút này, nơi này do ta tiếp quản”.Mục Thần Vương gật đầu, không hề phản đối.Tội Vương và Nguyên Vương lại càng không dám.Ánh mắt người bí ẩn chuyển sang Diệp Huyên: “Kiếm của người này có thể phá vỡ quy tắc, đáng để nghiên cứu, chốc nữa nhớ đừng giết. Phía trên ra lệnh, phải bắt sống!"Tội Vương chỉ biết im lặng nhìn lên, không dám hé răng.Nhưng để bắt tên đó thì còn khó hơn lên trời!Người bí ẩn lại nói: “Phá trận”.Phá trận!Lời vừa ra, lốc xoáy sau lưng người này bất ngờ chấn động, sau đó phun ra một luồng sáng vàng rực đổ từ chân trời xuống như một thác nước lộng lẫy.Đồng thời cũng mang theo sức mạnh kinh hoàng.Diệp Huyên bên dưới nheo mắt lại, gọi Hư Chân Thần Kiếm xuất hiện trong tay. Trong nháy mắt đó, khắp Thần Điện Hư Chân chợt xuất hiện vô số bùa chú vàng rực.Khởi động đại trận!