Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 12264
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. An Lan Tú và những người còn lại đi đến sau lưng hắn, lẳng lặng nhìn vô số luồng sáng vàng ập đến.Nghênh đón trực diện!Nhưng vào lúc Diệp Huyên sắp sửa ra tay, thời không ở nơi xa lại nứt ra. Một cô gái đạp bước đi tới, sau lưng là vô số vật thể khổng lồ.Đó là... chiến hạm!Là chiến hạm!Hình ảnh cả một rừng chiến hạm chen chúc rậm rạp kia khiến Diệp Huyên ngây ra như phỗng.Nhưng rồi hắn bật cười sảng khoái.Túi tiền tới rồi!Đợi mãi!Cô gái kia còn có thể là ai khác ngoài Tần Quan. Sự xuất hiện của nàng ta khiến người bí ẩn kia cau mày lại.Tội Vương nhìn mớ chiến hạm kia: “Mấy thứ này là gì?"Tần Quan chỉ nói: “Khai hỏa!"Khai hỏa!Nàng ta vừa dứt lời, các chiến hạm bỗng run lên kịch liệt, từng chiếc khạc ra những đường đạn laser ầm ầm lao tới.Người bí ẩn tái mặt trong giây lát, vội vàng vung tay phải ra, gọi một tấm khiên ánh sáng bao trùm vạn trượng xuất hiện trước mặt.Y muốn một mình chống lại tất cả những tia laser kia!Nhưng...UỲNH!Từng phát đạn bay tới đập vỡ tấm khiên trong nháy mắt, sức mạnh khổng lồ bùng nổ đẩy người kia bay đi cả chục nghìn trượng.Những Thần Linh còn lại cũng bay đi lả tả như lá rụng mùa thu, mà những tên đứng đầu nhất thì đã tan thành mây khói.Những người khác chỉ biết trợn mắt há mồm.Đám người Tội Vương thì đực mặt ra.Thứ gì thế này?Cái thứ quái gì thế này?!Mặt Tội Vương tràn đầy khó tin.Tần Quan lại nói: “Chuẩn bị!"Chuẩn bị?!Những chiến hạm sau lưng nàng ta lại run lên.Người bí ẩn thấy vậy thì biến sắc kịch liệt: “Rút lui!"Rút!Y vừa nói xong đã dẫn theo một đám Thần Linh chạy biến.Diệp Huyên la lên: “Giết!"Hắn hóa thành một tia kiếm quang phóng lên cao.Bên cạnh hắn, Vô Biên Chủ và những người còn lại cũng đồng loại xông ra.Tần Quan đang chỉ huy chiến hạm ở chân trời cũng đuổi theo.
An Lan Tú và những người còn lại đi đến sau lưng hắn, lẳng lặng nhìn vô số luồng sáng vàng ập đến.
Nghênh đón trực diện!
Nhưng vào lúc Diệp Huyên sắp sửa ra tay, thời không ở nơi xa lại nứt ra. Một cô gái đạp bước đi tới, sau lưng là vô số vật thể khổng lồ.
Đó là... chiến hạm!
Là chiến hạm!
Hình ảnh cả một rừng chiến hạm chen chúc rậm rạp kia khiến Diệp Huyên ngây ra như phỗng.
Nhưng rồi hắn bật cười sảng khoái.
Túi tiền tới rồi!
Đợi mãi!
Cô gái kia còn có thể là ai khác ngoài Tần Quan. Sự xuất hiện của nàng ta khiến người bí ẩn kia cau mày lại.
Tội Vương nhìn mớ chiến hạm kia: “Mấy thứ này là gì?"
Tần Quan chỉ nói: “Khai hỏa!"
Khai hỏa!
Nàng ta vừa dứt lời, các chiến hạm bỗng run lên kịch liệt, từng chiếc khạc ra những đường đạn laser ầm ầm lao tới.
Người bí ẩn tái mặt trong giây lát, vội vàng vung tay phải ra, gọi một tấm khiên ánh sáng bao trùm vạn trượng xuất hiện trước mặt.
Y muốn một mình chống lại tất cả những tia laser kia!
Nhưng...
UỲNH!
Từng phát đạn bay tới đập vỡ tấm khiên trong nháy mắt, sức mạnh khổng lồ bùng nổ đẩy người kia bay đi cả chục nghìn trượng.
Những Thần Linh còn lại cũng bay đi lả tả như lá rụng mùa thu, mà những tên đứng đầu nhất thì đã tan thành mây khói.
Những người khác chỉ biết trợn mắt há mồm.
Đám người Tội Vương thì đực mặt ra.
Thứ gì thế này?
Cái thứ quái gì thế này?!
Mặt Tội Vương tràn đầy khó tin.
Tần Quan lại nói: “Chuẩn bị!"
Chuẩn bị?!
Những chiến hạm sau lưng nàng ta lại run lên.
Người bí ẩn thấy vậy thì biến sắc kịch liệt: “Rút lui!"
Rút!
Y vừa nói xong đã dẫn theo một đám Thần Linh chạy biến.
Diệp Huyên la lên: “Giết!"
Hắn hóa thành một tia kiếm quang phóng lên cao.
Bên cạnh hắn, Vô Biên Chủ và những người còn lại cũng đồng loại xông ra.
Tần Quan đang chỉ huy chiến hạm ở chân trời cũng đuổi theo.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. An Lan Tú và những người còn lại đi đến sau lưng hắn, lẳng lặng nhìn vô số luồng sáng vàng ập đến.Nghênh đón trực diện!Nhưng vào lúc Diệp Huyên sắp sửa ra tay, thời không ở nơi xa lại nứt ra. Một cô gái đạp bước đi tới, sau lưng là vô số vật thể khổng lồ.Đó là... chiến hạm!Là chiến hạm!Hình ảnh cả một rừng chiến hạm chen chúc rậm rạp kia khiến Diệp Huyên ngây ra như phỗng.Nhưng rồi hắn bật cười sảng khoái.Túi tiền tới rồi!Đợi mãi!Cô gái kia còn có thể là ai khác ngoài Tần Quan. Sự xuất hiện của nàng ta khiến người bí ẩn kia cau mày lại.Tội Vương nhìn mớ chiến hạm kia: “Mấy thứ này là gì?"Tần Quan chỉ nói: “Khai hỏa!"Khai hỏa!Nàng ta vừa dứt lời, các chiến hạm bỗng run lên kịch liệt, từng chiếc khạc ra những đường đạn laser ầm ầm lao tới.Người bí ẩn tái mặt trong giây lát, vội vàng vung tay phải ra, gọi một tấm khiên ánh sáng bao trùm vạn trượng xuất hiện trước mặt.Y muốn một mình chống lại tất cả những tia laser kia!Nhưng...UỲNH!Từng phát đạn bay tới đập vỡ tấm khiên trong nháy mắt, sức mạnh khổng lồ bùng nổ đẩy người kia bay đi cả chục nghìn trượng.Những Thần Linh còn lại cũng bay đi lả tả như lá rụng mùa thu, mà những tên đứng đầu nhất thì đã tan thành mây khói.Những người khác chỉ biết trợn mắt há mồm.Đám người Tội Vương thì đực mặt ra.Thứ gì thế này?Cái thứ quái gì thế này?!Mặt Tội Vương tràn đầy khó tin.Tần Quan lại nói: “Chuẩn bị!"Chuẩn bị?!Những chiến hạm sau lưng nàng ta lại run lên.Người bí ẩn thấy vậy thì biến sắc kịch liệt: “Rút lui!"Rút!Y vừa nói xong đã dẫn theo một đám Thần Linh chạy biến.Diệp Huyên la lên: “Giết!"Hắn hóa thành một tia kiếm quang phóng lên cao.Bên cạnh hắn, Vô Biên Chủ và những người còn lại cũng đồng loại xông ra.Tần Quan đang chỉ huy chiến hạm ở chân trời cũng đuổi theo.