Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 872: Tiêu thái bạch đến (2)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Sau đó, cô liền phát hiện ra mấy bài viết về bà sếp trước đó đã bị anh ta xóa hết toàn bộ.Trang Nại Nại: “…”Từ Đại Chí cuối cùng cũng phát hiện ra cô thêm bạn bè với Wechat của anh ta rồi sao?Vì thế anh ta sợ cô sẽ kiếm chuyện nên chẳng dám đi làm luôn.Bây giờ trong công ty chỉ có hai người. Với mối quan hệ của Trình Tư Triết thì hơi khó để tìm mối hàng, còn Trang Nại Nại lại hoàn toàn chẳng hiểu gì về lĩnh vực kinh doanh. Vì thế mấy ngày qua hai người chỉ ngồi lì trong công ty. Sau khi Trình Tư Triết đăng tin tuyển dụng, bọn họ đã phỏng vấn mấy người nhưng đều không hài lòng lắm.Hôm nay, Trang Nại Nại tiếp tục ngồi ngẩn người trước máy tính.Mấy ngày qua, cô không đọc nổi lấy một chữ trong tài liệu thiết kế, trong đầu cô lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất là trả thù.Ngày đó, cô xúc động chạy đến nhà họ Cố, nói mấy câu độc địa với Lý Ngọc Phượng và Mino rồi bỏ đi. Nhưng sau đó Mino lại tay trước, hại công ty bọn họ suýt phá sản.Tuy đã vượt qua khó khăn này nhưng cô cũng không thể cứ ngồi chờ chết mãi, phải chủ động ra quân mới được.Nhưng nói thì dễ, mà làm thì lại chẳng biết bắt đầu từ đâu.Cô chỉ là một người phụ nữ, làm sao có thể đánh đổ cả một doanh nghiệp?Làm thế nào mới có thể chèn ép doanh nghiệp Cố Thị, khiến cả đám người nhà họ Cố đều hối hận?Lúc Trang Nại Nại đang tự hỏi thì bỗng nghe có tiếng bước chân lại gần. Cô vội vàng quay đầu lại, còn tưởng là có người đến xin phỏng vấn làm nhân viên bộ phận kinh doanh, không ngờ lại thấy hai vệ sĩ mặc đồ vest đứng sừng sững trước cửa. Sau đó, Tiêu Thái Bạch liền như mặt trăng được các ngôi sao vây quanh đi từ ngoài cửa vào.Cô ta mặc một chiếc áo khoác màu tím nhạt vừa đoan trang vừa toát lên vẻ cao quý không nói nên lời.Chẳng hiểu sao, mỗi lần thấy Tiêu Thái Bạch là Trang Nại Nại lại cảm thấy cực kỳ không thoải mái. Đó là cảm giác khó chịu vì bị đè ép, cứ như thể trước mặt cô ta, tất cả mọi người đều trở nên nhạt nhòa.Cô gái này đến đây cũng chỉ có thể là tìm Trình Tư Triết, vì thế Trang Nại Nại vội vàng quay đầu nhìn về phía văn phòng của anh ta.Hình như anh ta cũng nghe thấy tiếng động ngoài cửa nên liền ngó ra nhìn.Thấy Tiêu Thái Bạch, anh ta liền cau mày, đứng dậy.Trang Nại Nại vội vàng đứng lên, chỉ ra bên ngoài.Hai người này không cùng một thế giới với cô, cô vẫn nên trốn ra xa thôi.Nhưng Trang Nại Nại vừa dịch chân thì lại nghe Tiêu Thái Bạch nói: “Cô Trang, tôi đến đây tìm cô.”Trang Nại Nại ngẩn ra nhìn Tiêu Thái Bạch, không hiểu cho lắm.“Tôi đến tìm cô. Cô Trang, chẳng hay cô có tiện nói chuyện với tôi không?”Trang Nại Nại nhìn Trình Tư Triết, chỉ thấy anh ta cau mày.Trình Tư Triết không hề nghĩ ngợi, đi đến trước mặc Tiêu Thái Bạch, “Có gì thì nói với tôi, nhân viên của tôi không được nghỉ làm giữa giờ.”Tiêu Thái Bạch nghe vậy thì hơi ngạc nhiên nhướn mày nhìn Trang Nại Nại.Sau chuyện lần trước, cô ta đã phái người đi điều tra Trang Nại Nại, phát hiện ra cô là người thế thân cho Cố Khuynh Nhan, sinh hai đứa con cho Tư Chính Đình, sau đó bị đuổi đi. Vì thế cô ta nghĩ rằng Trang Nại Nại và Trình Tư Triết chắc chắn không có gì.Nhưng hiện tại có phải cô ta nên suy nghĩ thật kỹ về mối quan hệ giữa hai người này không?
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Sau đó, cô liền phát hiện ra mấy bài viết về bà sếp trước đó đã bị anh ta xóa hết toàn bộ.Trang Nại Nại: “…”Từ Đại Chí cuối cùng cũng phát hiện ra cô thêm bạn bè với Wechat của anh ta rồi sao?Vì thế anh ta sợ cô sẽ kiếm chuyện nên chẳng dám đi làm luôn.Bây giờ trong công ty chỉ có hai người. Với mối quan hệ của Trình Tư Triết thì hơi khó để tìm mối hàng, còn Trang Nại Nại lại hoàn toàn chẳng hiểu gì về lĩnh vực kinh doanh. Vì thế mấy ngày qua hai người chỉ ngồi lì trong công ty. Sau khi Trình Tư Triết đăng tin tuyển dụng, bọn họ đã phỏng vấn mấy người nhưng đều không hài lòng lắm.Hôm nay, Trang Nại Nại tiếp tục ngồi ngẩn người trước máy tính.Mấy ngày qua, cô không đọc nổi lấy một chữ trong tài liệu thiết kế, trong đầu cô lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất là trả thù.Ngày đó, cô xúc động chạy đến nhà họ Cố, nói mấy câu độc địa với Lý Ngọc Phượng và Mino rồi bỏ đi. Nhưng sau đó Mino lại tay trước, hại công ty bọn họ suýt phá sản.Tuy đã vượt qua khó khăn này nhưng cô cũng không thể cứ ngồi chờ chết mãi, phải chủ động ra quân mới được.Nhưng nói thì dễ, mà làm thì lại chẳng biết bắt đầu từ đâu.Cô chỉ là một người phụ nữ, làm sao có thể đánh đổ cả một doanh nghiệp?Làm thế nào mới có thể chèn ép doanh nghiệp Cố Thị, khiến cả đám người nhà họ Cố đều hối hận?Lúc Trang Nại Nại đang tự hỏi thì bỗng nghe có tiếng bước chân lại gần. Cô vội vàng quay đầu lại, còn tưởng là có người đến xin phỏng vấn làm nhân viên bộ phận kinh doanh, không ngờ lại thấy hai vệ sĩ mặc đồ vest đứng sừng sững trước cửa. Sau đó, Tiêu Thái Bạch liền như mặt trăng được các ngôi sao vây quanh đi từ ngoài cửa vào.Cô ta mặc một chiếc áo khoác màu tím nhạt vừa đoan trang vừa toát lên vẻ cao quý không nói nên lời.Chẳng hiểu sao, mỗi lần thấy Tiêu Thái Bạch là Trang Nại Nại lại cảm thấy cực kỳ không thoải mái. Đó là cảm giác khó chịu vì bị đè ép, cứ như thể trước mặt cô ta, tất cả mọi người đều trở nên nhạt nhòa.Cô gái này đến đây cũng chỉ có thể là tìm Trình Tư Triết, vì thế Trang Nại Nại vội vàng quay đầu nhìn về phía văn phòng của anh ta.Hình như anh ta cũng nghe thấy tiếng động ngoài cửa nên liền ngó ra nhìn.Thấy Tiêu Thái Bạch, anh ta liền cau mày, đứng dậy.Trang Nại Nại vội vàng đứng lên, chỉ ra bên ngoài.Hai người này không cùng một thế giới với cô, cô vẫn nên trốn ra xa thôi.Nhưng Trang Nại Nại vừa dịch chân thì lại nghe Tiêu Thái Bạch nói: “Cô Trang, tôi đến đây tìm cô.”Trang Nại Nại ngẩn ra nhìn Tiêu Thái Bạch, không hiểu cho lắm.“Tôi đến tìm cô. Cô Trang, chẳng hay cô có tiện nói chuyện với tôi không?”Trang Nại Nại nhìn Trình Tư Triết, chỉ thấy anh ta cau mày.Trình Tư Triết không hề nghĩ ngợi, đi đến trước mặc Tiêu Thái Bạch, “Có gì thì nói với tôi, nhân viên của tôi không được nghỉ làm giữa giờ.”Tiêu Thái Bạch nghe vậy thì hơi ngạc nhiên nhướn mày nhìn Trang Nại Nại.Sau chuyện lần trước, cô ta đã phái người đi điều tra Trang Nại Nại, phát hiện ra cô là người thế thân cho Cố Khuynh Nhan, sinh hai đứa con cho Tư Chính Đình, sau đó bị đuổi đi. Vì thế cô ta nghĩ rằng Trang Nại Nại và Trình Tư Triết chắc chắn không có gì.Nhưng hiện tại có phải cô ta nên suy nghĩ thật kỹ về mối quan hệ giữa hai người này không?
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Sau đó, cô liền phát hiện ra mấy bài viết về bà sếp trước đó đã bị anh ta xóa hết toàn bộ.Trang Nại Nại: “…”Từ Đại Chí cuối cùng cũng phát hiện ra cô thêm bạn bè với Wechat của anh ta rồi sao?Vì thế anh ta sợ cô sẽ kiếm chuyện nên chẳng dám đi làm luôn.Bây giờ trong công ty chỉ có hai người. Với mối quan hệ của Trình Tư Triết thì hơi khó để tìm mối hàng, còn Trang Nại Nại lại hoàn toàn chẳng hiểu gì về lĩnh vực kinh doanh. Vì thế mấy ngày qua hai người chỉ ngồi lì trong công ty. Sau khi Trình Tư Triết đăng tin tuyển dụng, bọn họ đã phỏng vấn mấy người nhưng đều không hài lòng lắm.Hôm nay, Trang Nại Nại tiếp tục ngồi ngẩn người trước máy tính.Mấy ngày qua, cô không đọc nổi lấy một chữ trong tài liệu thiết kế, trong đầu cô lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất là trả thù.Ngày đó, cô xúc động chạy đến nhà họ Cố, nói mấy câu độc địa với Lý Ngọc Phượng và Mino rồi bỏ đi. Nhưng sau đó Mino lại tay trước, hại công ty bọn họ suýt phá sản.Tuy đã vượt qua khó khăn này nhưng cô cũng không thể cứ ngồi chờ chết mãi, phải chủ động ra quân mới được.Nhưng nói thì dễ, mà làm thì lại chẳng biết bắt đầu từ đâu.Cô chỉ là một người phụ nữ, làm sao có thể đánh đổ cả một doanh nghiệp?Làm thế nào mới có thể chèn ép doanh nghiệp Cố Thị, khiến cả đám người nhà họ Cố đều hối hận?Lúc Trang Nại Nại đang tự hỏi thì bỗng nghe có tiếng bước chân lại gần. Cô vội vàng quay đầu lại, còn tưởng là có người đến xin phỏng vấn làm nhân viên bộ phận kinh doanh, không ngờ lại thấy hai vệ sĩ mặc đồ vest đứng sừng sững trước cửa. Sau đó, Tiêu Thái Bạch liền như mặt trăng được các ngôi sao vây quanh đi từ ngoài cửa vào.Cô ta mặc một chiếc áo khoác màu tím nhạt vừa đoan trang vừa toát lên vẻ cao quý không nói nên lời.Chẳng hiểu sao, mỗi lần thấy Tiêu Thái Bạch là Trang Nại Nại lại cảm thấy cực kỳ không thoải mái. Đó là cảm giác khó chịu vì bị đè ép, cứ như thể trước mặt cô ta, tất cả mọi người đều trở nên nhạt nhòa.Cô gái này đến đây cũng chỉ có thể là tìm Trình Tư Triết, vì thế Trang Nại Nại vội vàng quay đầu nhìn về phía văn phòng của anh ta.Hình như anh ta cũng nghe thấy tiếng động ngoài cửa nên liền ngó ra nhìn.Thấy Tiêu Thái Bạch, anh ta liền cau mày, đứng dậy.Trang Nại Nại vội vàng đứng lên, chỉ ra bên ngoài.Hai người này không cùng một thế giới với cô, cô vẫn nên trốn ra xa thôi.Nhưng Trang Nại Nại vừa dịch chân thì lại nghe Tiêu Thái Bạch nói: “Cô Trang, tôi đến đây tìm cô.”Trang Nại Nại ngẩn ra nhìn Tiêu Thái Bạch, không hiểu cho lắm.“Tôi đến tìm cô. Cô Trang, chẳng hay cô có tiện nói chuyện với tôi không?”Trang Nại Nại nhìn Trình Tư Triết, chỉ thấy anh ta cau mày.Trình Tư Triết không hề nghĩ ngợi, đi đến trước mặc Tiêu Thái Bạch, “Có gì thì nói với tôi, nhân viên của tôi không được nghỉ làm giữa giờ.”Tiêu Thái Bạch nghe vậy thì hơi ngạc nhiên nhướn mày nhìn Trang Nại Nại.Sau chuyện lần trước, cô ta đã phái người đi điều tra Trang Nại Nại, phát hiện ra cô là người thế thân cho Cố Khuynh Nhan, sinh hai đứa con cho Tư Chính Đình, sau đó bị đuổi đi. Vì thế cô ta nghĩ rằng Trang Nại Nại và Trình Tư Triết chắc chắn không có gì.Nhưng hiện tại có phải cô ta nên suy nghĩ thật kỹ về mối quan hệ giữa hai người này không?