Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 12333
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tần Quan im lặng.Đúng là thế!Nếu không vì Diệp Huyên, với tính cách của Thiên Mệnh, nàng ấy sẽ chẳng để tâm chuyện tồn vong của vũ trụ này đâu.Diệp Huyên lắc đầu cười: “Ta cũng không biết Thanh Nhi đã âm thầm làm bao nhiêu việc vì mình!”Nói xong hắn dừng một lát mới bất mãn nói: “Cha ta chỉ lo đi dạo loanh quanh, chẳng biết đã đi tới đâu rồi. Thiệt tình, nếu ta mà có con thì nhất định để giữ bên cạnh để dạy dỗ, không đối xử giống cha đâu!”Tần Quan cười nói: “Tiểu Huyên tử, Dương bá phụ cũng rất quan tâm ngươi, ta tin là nếu Thiên Mệnh cô nương không để ý thì ông ấy cũng sẽ ra mặt, không thể nhìn ngươi bị người ta giết được!”Diệp Huyên chỉ cười, không nói gì.Không thể không nói, quan hệ giữa cha và hắn sẽ kéo dài như thế tới hết kiếp.Nếu nói là xấu thì cũng không phải.Mà nếu bảo rằng tốt, chắc cũng chẳng tốt lành gì!Giữa cha và con luôn có mâu thuẫn, đây là sự thật!Đi được một lát, Diệp Huyên dừng bước, cách đó không xa có một người đàn ông, trên bụng người này còn găm một trường thương màu vàng, trường thương đâm xuyên bụng, mũi thương đâm xuống đất, ghim người đàn ông ngay đó.Diệp Huyên nhíu mày: “Đây là?”Tiểu tinh linh nói: “Chục tỷ năm trước, ở vũ trụ này có một cường giả, năm đó ông ta dẫn dắt các cao thủ ở đây đối kháng với linh vũ trụ. Đáng tiếc, tuy người này rất mạnh nhưng vẫn không thể thắng được linh vũ trụ, hầy, linh vũ trụ đã tu luyện hơn nghìn lần luân hồi rồi, cường giả bình thường hoàn toàn không thể đánh bại!”Diệp Huyên nhìn người đàn ông: “Ông ta tên gì?”Tiểu tinh linh nói: “Thổ Nam!”Diệp Huyên nhìn Tiểu tinh linh, Tiểu tinh linh trừng mắt: “Ta đặt cho hắn, hắn ở nằm trên đất, lại là đàn ông nên gọi là Thổ Nam!”Diệp Huyên lắc đầu.Lần đầu tiên hắn gặp người có tên còn xấu hơn mình.Diệp Huyên đi tới trước mặt người đàn ông, tuy ông ta bị ghim nhưng vẫn có thể ngẩng đầu, dáng người thẳng tắp.Tần Quan khẽ nói: “Năm đó, đây cũng là một nhân vật làm mưa làm gió bốn phương”.Diệp Huyên gật đầu, dám đối đầu với linh vũ trụ, khẳng định không phải người bình thường.
Tần Quan im lặng.
Đúng là thế!
Nếu không vì Diệp Huyên, với tính cách của Thiên Mệnh, nàng ấy sẽ chẳng để tâm chuyện tồn vong của vũ trụ này đâu.
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Ta cũng không biết Thanh Nhi đã âm thầm làm bao nhiêu việc vì mình!”
Nói xong hắn dừng một lát mới bất mãn nói: “Cha ta chỉ lo đi dạo loanh quanh, chẳng biết đã đi tới đâu rồi. Thiệt tình, nếu ta mà có con thì nhất định để giữ bên cạnh để dạy dỗ, không đối xử giống cha đâu!”
Tần Quan cười nói: “Tiểu Huyên tử, Dương bá phụ cũng rất quan tâm ngươi, ta tin là nếu Thiên Mệnh cô nương không để ý thì ông ấy cũng sẽ ra mặt, không thể nhìn ngươi bị người ta giết được!”
Diệp Huyên chỉ cười, không nói gì.
Không thể không nói, quan hệ giữa cha và hắn sẽ kéo dài như thế tới hết kiếp.
Nếu nói là xấu thì cũng không phải.
Mà nếu bảo rằng tốt, chắc cũng chẳng tốt lành gì!
Giữa cha và con luôn có mâu thuẫn, đây là sự thật!
Đi được một lát, Diệp Huyên dừng bước, cách đó không xa có một người đàn ông, trên bụng người này còn găm một trường thương màu vàng, trường thương đâm xuyên bụng, mũi thương đâm xuống đất, ghim người đàn ông ngay đó.
Diệp Huyên nhíu mày: “Đây là?”
Tiểu tinh linh nói: “Chục tỷ năm trước, ở vũ trụ này có một cường giả, năm đó ông ta dẫn dắt các cao thủ ở đây đối kháng với linh vũ trụ. Đáng tiếc, tuy người này rất mạnh nhưng vẫn không thể thắng được linh vũ trụ, hầy, linh vũ trụ đã tu luyện hơn nghìn lần luân hồi rồi, cường giả bình thường hoàn toàn không thể đánh bại!”
Diệp Huyên nhìn người đàn ông: “Ông ta tên gì?”
Tiểu tinh linh nói: “Thổ Nam!”
Diệp Huyên nhìn Tiểu tinh linh, Tiểu tinh linh trừng mắt: “Ta đặt cho hắn, hắn ở nằm trên đất, lại là đàn ông nên gọi là Thổ Nam!”
Diệp Huyên lắc đầu.
Lần đầu tiên hắn gặp người có tên còn xấu hơn mình.
Diệp Huyên đi tới trước mặt người đàn ông, tuy ông ta bị ghim nhưng vẫn có thể ngẩng đầu, dáng người thẳng tắp.
Tần Quan khẽ nói: “Năm đó, đây cũng là một nhân vật làm mưa làm gió bốn phương”.
Diệp Huyên gật đầu, dám đối đầu với linh vũ trụ, khẳng định không phải người bình thường.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tần Quan im lặng.Đúng là thế!Nếu không vì Diệp Huyên, với tính cách của Thiên Mệnh, nàng ấy sẽ chẳng để tâm chuyện tồn vong của vũ trụ này đâu.Diệp Huyên lắc đầu cười: “Ta cũng không biết Thanh Nhi đã âm thầm làm bao nhiêu việc vì mình!”Nói xong hắn dừng một lát mới bất mãn nói: “Cha ta chỉ lo đi dạo loanh quanh, chẳng biết đã đi tới đâu rồi. Thiệt tình, nếu ta mà có con thì nhất định để giữ bên cạnh để dạy dỗ, không đối xử giống cha đâu!”Tần Quan cười nói: “Tiểu Huyên tử, Dương bá phụ cũng rất quan tâm ngươi, ta tin là nếu Thiên Mệnh cô nương không để ý thì ông ấy cũng sẽ ra mặt, không thể nhìn ngươi bị người ta giết được!”Diệp Huyên chỉ cười, không nói gì.Không thể không nói, quan hệ giữa cha và hắn sẽ kéo dài như thế tới hết kiếp.Nếu nói là xấu thì cũng không phải.Mà nếu bảo rằng tốt, chắc cũng chẳng tốt lành gì!Giữa cha và con luôn có mâu thuẫn, đây là sự thật!Đi được một lát, Diệp Huyên dừng bước, cách đó không xa có một người đàn ông, trên bụng người này còn găm một trường thương màu vàng, trường thương đâm xuyên bụng, mũi thương đâm xuống đất, ghim người đàn ông ngay đó.Diệp Huyên nhíu mày: “Đây là?”Tiểu tinh linh nói: “Chục tỷ năm trước, ở vũ trụ này có một cường giả, năm đó ông ta dẫn dắt các cao thủ ở đây đối kháng với linh vũ trụ. Đáng tiếc, tuy người này rất mạnh nhưng vẫn không thể thắng được linh vũ trụ, hầy, linh vũ trụ đã tu luyện hơn nghìn lần luân hồi rồi, cường giả bình thường hoàn toàn không thể đánh bại!”Diệp Huyên nhìn người đàn ông: “Ông ta tên gì?”Tiểu tinh linh nói: “Thổ Nam!”Diệp Huyên nhìn Tiểu tinh linh, Tiểu tinh linh trừng mắt: “Ta đặt cho hắn, hắn ở nằm trên đất, lại là đàn ông nên gọi là Thổ Nam!”Diệp Huyên lắc đầu.Lần đầu tiên hắn gặp người có tên còn xấu hơn mình.Diệp Huyên đi tới trước mặt người đàn ông, tuy ông ta bị ghim nhưng vẫn có thể ngẩng đầu, dáng người thẳng tắp.Tần Quan khẽ nói: “Năm đó, đây cũng là một nhân vật làm mưa làm gió bốn phương”.Diệp Huyên gật đầu, dám đối đầu với linh vũ trụ, khẳng định không phải người bình thường.