Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 931: Thân phận của mẹ trang (3)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trang Nại Nại khó hiểu, “Tiêu Thái Bạch là ai? Cô ta không phải người nhà họ Tiêu sao?”Trình Tư Triết cười, “Tiêu Thái Bạch là con gái của Tiêu Cốc Vân. Năm đó, vợ Tiêu lão sinh khó nên khó mà có thai được nữa. Còn Tiêu Mộ Thanh, thân thể bác ấy yếu ớt từ nhỏ. Tiêu Khải không sinh được con trai nên đặt tất cả tình yêu lên người Tiêu Mộ Thanh. Ông ấy còn nuôi vài người con rể, chỉ đợi Tiêu Mộ Thanh trưởng thành là chọn một người trong số đó làm chồng.”Trang Nại Nại ngây người.Ông ta tưởng đây là hậu cung của hoàng đế, muốn chọn ai thì chọn sao? Lại còn nuôi vài người con rể?Trình Tư Triết tiếp tục: “Tiêu Mộ Thanh yếu ớt từ nhỏ, tính cách hướng nội, phản nghịch, rất hay cãi nhau với Tiêu lão. Còn Tiêu Cốc Vân thì hiểu chuyện, khéo léo, được Tiêu lão yêu thích. Sau khi Tiêu Mộ Thanh qua đời, Tiêu lão đành phải kén chồng cho Tiêu Cốc Vân, ở rể nhà họ Tiêu, sinh ra Tiêu Thái Bạch.”Nói cách khác, Tiêu Thái Bạch và Tiêu Cốc Vân đều không phải ruột thịt của Tiêu lão?Dù là như vậy thì nhà họ Tiêu cũng chỉ còn lại hai mẹ con bọn họ, bọn họ chính là người thừa kế của nhà họ Tiêu.Trang Nại Nại nhíu mày, “Tiêu Thái Bạch gọi ông nội…”“Chính là Tiêu lão, tính tình Tiêu lão lập dị, không chỉ kén rể, mà đứa con được sinh ra cũng phải mang họ Tiêu, lại còn phải gọi ông ấy là ông nội.”Trang Nại Nại: “…”Trong đầu Trang Nại Nại hiện ra hình ảnh một ông lão cố chấp.Trình Tư Triết chỉ nói vậy là Trang Nại Nại đã hiểu. Mino nói với bên ngoài cô ta là con gái của Tiêu Mộ Thanh. Nếu cô ta thật sự là con gái của Tiêu Mộ Thanh thì không cần nghĩ cũng biết Tiêu lão gia sẽ chọn ai làm người thừa kế. Một bên là con gái nuôi, mặc dù đã nuôi nhiều năm, nhưng cuối cùng cũng không phải là ruột thịt. Còn một bên là cháu ngoại ruột.Mino ảnh hưởng nghiêm trọng đến địa vị của Tiêu Thái Bạch và Tiêu Cốc Vân, thảo nào Tiêu Thái Bạch lại ra tay độc ác với Mino như vậy.Có điều…“Mino thật sự là con gái của Tiêu Mộ Thanh sao? Sao mấy người lại khẳng định như vậy?”Theo cô biết, Mino là con gái của Lý Ngọc Phượng. Sao lại nói Mino là con gái của Tiêu Mộ Thanh?“Tiêu Mộ Thanh và ba cô, chính là Cố Đức Thọ, còn có chút quan hệ.” Trình Tư Triết nói, “Tôi nghe nói năm đó Tiêu Mộ Thanh và ba cô yêu nhau, nhưng Tiêu lão không đồng ý. Vì vậy Tiêu Mộ Thanh bỏ trốn cùng ba cô. Trong quá trình bỏ trốn, bọn họ bị tai nạn giao thông, sau đó thì mất tích, tất cả mọi người đều nói bọn họ đã chết. Còn chuyện Mino tuyên bố cô ta là con gái của Tiêu Mộ Thanh, tôi không tin chuyện này lắm.”“Vì sao?”“Bởi vì Tiêu Mộ Thanh… có người nói bác ấy thể hàn, rất khó có thai.”Rất khó có thai…Trang Nại Nại chợt nhớ tới lời chị dâu của Lý Ngọc Phượng từng nói với cô. Bà ta nói bạn gái của Cố Đức Thọ rất khó có thai. Vì vậy, khi biết Lý Ngọc Phượng có thai, ông ta đã giấu bạn gái của mình. Cho đến sau này, người bạn gái đó biết chuyện, hai người bọn họ liền chia tay.Chẳng lẽ bạn gái của Cố Đức Thọ là Tiêu Mộ Thanh?Nếu là như vậy thì mẹ của cô, Trang Mỹ Đình là ai?Còn nữa, Cố Đức Thọ ở trong nước đã nhiều năm, không phải không có tiếng tăm gì. Vậy thì sao nhà họ Tiêu lại không tìm tới?

Trang Nại Nại khó hiểu, “Tiêu Thái Bạch là ai? Cô ta không phải người nhà họ Tiêu sao?”

Trình Tư Triết cười, “Tiêu Thái Bạch là con gái của Tiêu Cốc Vân. Năm đó, vợ Tiêu lão sinh khó nên khó mà có thai được nữa. Còn Tiêu Mộ Thanh, thân thể bác ấy yếu ớt từ nhỏ. Tiêu Khải không sinh được con trai nên đặt tất cả tình yêu lên người Tiêu Mộ Thanh. Ông ấy còn nuôi vài người con rể, chỉ đợi Tiêu Mộ Thanh trưởng thành là chọn một người trong số đó làm chồng.”

Trang Nại Nại ngây người.

Ông ta tưởng đây là hậu cung của hoàng đế, muốn chọn ai thì chọn sao? Lại còn nuôi vài người con rể?

Trình Tư Triết tiếp tục: “Tiêu Mộ Thanh yếu ớt từ nhỏ, tính cách hướng nội, phản nghịch, rất hay cãi nhau với Tiêu lão. Còn Tiêu Cốc Vân thì hiểu chuyện, khéo léo, được Tiêu lão yêu thích. Sau khi Tiêu Mộ Thanh qua đời, Tiêu lão đành phải kén chồng cho Tiêu Cốc Vân, ở rể nhà họ Tiêu, sinh ra Tiêu Thái Bạch.”

Nói cách khác, Tiêu Thái Bạch và Tiêu Cốc Vân đều không phải ruột thịt của Tiêu lão?

Dù là như vậy thì nhà họ Tiêu cũng chỉ còn lại hai mẹ con bọn họ, bọn họ chính là người thừa kế của nhà họ Tiêu.

Trang Nại Nại nhíu mày, “Tiêu Thái Bạch gọi ông nội…”

“Chính là Tiêu lão, tính tình Tiêu lão lập dị, không chỉ kén rể, mà đứa con được sinh ra cũng phải mang họ Tiêu, lại còn phải gọi ông ấy là ông nội.”

Trang Nại Nại: “…”

Trong đầu Trang Nại Nại hiện ra hình ảnh một ông lão cố chấp.

Trình Tư Triết chỉ nói vậy là Trang Nại Nại đã hiểu. Mino nói với bên ngoài cô ta là con gái của Tiêu Mộ Thanh. Nếu cô ta thật sự là con gái của Tiêu Mộ Thanh thì không cần nghĩ cũng biết Tiêu lão gia sẽ chọn ai làm người thừa kế. Một bên là con gái nuôi, mặc dù đã nuôi nhiều năm, nhưng cuối cùng cũng không phải là ruột thịt. Còn một bên là cháu ngoại ruột.

Mino ảnh hưởng nghiêm trọng đến địa vị của Tiêu Thái Bạch và Tiêu Cốc Vân, thảo nào Tiêu Thái Bạch lại ra tay độc ác với Mino như vậy.

Có điều…

“Mino thật sự là con gái của Tiêu Mộ Thanh sao? Sao mấy người lại khẳng định như vậy?”

Theo cô biết, Mino là con gái của Lý Ngọc Phượng. Sao lại nói Mino là con gái của Tiêu Mộ Thanh?

“Tiêu Mộ Thanh và ba cô, chính là Cố Đức Thọ, còn có chút quan hệ.” Trình Tư Triết nói, “Tôi nghe nói năm đó Tiêu Mộ Thanh và ba cô yêu nhau, nhưng Tiêu lão không đồng ý. Vì vậy Tiêu Mộ Thanh bỏ trốn cùng ba cô. Trong quá trình bỏ trốn, bọn họ bị tai nạn giao thông, sau đó thì mất tích, tất cả mọi người đều nói bọn họ đã chết. Còn chuyện Mino tuyên bố cô ta là con gái của Tiêu Mộ Thanh, tôi không tin chuyện này lắm.”

“Vì sao?”

“Bởi vì Tiêu Mộ Thanh… có người nói bác ấy thể hàn, rất khó có thai.”

Rất khó có thai…

Trang Nại Nại chợt nhớ tới lời chị dâu của Lý Ngọc Phượng từng nói với cô. Bà ta nói bạn gái của Cố Đức Thọ rất khó có thai. Vì vậy, khi biết Lý Ngọc Phượng có thai, ông ta đã giấu bạn gái của mình. Cho đến sau này, người bạn gái đó biết chuyện, hai người bọn họ liền chia tay.

Chẳng lẽ bạn gái của Cố Đức Thọ là Tiêu Mộ Thanh?

Nếu là như vậy thì mẹ của cô, Trang Mỹ Đình là ai?

Còn nữa, Cố Đức Thọ ở trong nước đã nhiều năm, không phải không có tiếng tăm gì. Vậy thì sao nhà họ Tiêu lại không tìm tới?

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trang Nại Nại khó hiểu, “Tiêu Thái Bạch là ai? Cô ta không phải người nhà họ Tiêu sao?”Trình Tư Triết cười, “Tiêu Thái Bạch là con gái của Tiêu Cốc Vân. Năm đó, vợ Tiêu lão sinh khó nên khó mà có thai được nữa. Còn Tiêu Mộ Thanh, thân thể bác ấy yếu ớt từ nhỏ. Tiêu Khải không sinh được con trai nên đặt tất cả tình yêu lên người Tiêu Mộ Thanh. Ông ấy còn nuôi vài người con rể, chỉ đợi Tiêu Mộ Thanh trưởng thành là chọn một người trong số đó làm chồng.”Trang Nại Nại ngây người.Ông ta tưởng đây là hậu cung của hoàng đế, muốn chọn ai thì chọn sao? Lại còn nuôi vài người con rể?Trình Tư Triết tiếp tục: “Tiêu Mộ Thanh yếu ớt từ nhỏ, tính cách hướng nội, phản nghịch, rất hay cãi nhau với Tiêu lão. Còn Tiêu Cốc Vân thì hiểu chuyện, khéo léo, được Tiêu lão yêu thích. Sau khi Tiêu Mộ Thanh qua đời, Tiêu lão đành phải kén chồng cho Tiêu Cốc Vân, ở rể nhà họ Tiêu, sinh ra Tiêu Thái Bạch.”Nói cách khác, Tiêu Thái Bạch và Tiêu Cốc Vân đều không phải ruột thịt của Tiêu lão?Dù là như vậy thì nhà họ Tiêu cũng chỉ còn lại hai mẹ con bọn họ, bọn họ chính là người thừa kế của nhà họ Tiêu.Trang Nại Nại nhíu mày, “Tiêu Thái Bạch gọi ông nội…”“Chính là Tiêu lão, tính tình Tiêu lão lập dị, không chỉ kén rể, mà đứa con được sinh ra cũng phải mang họ Tiêu, lại còn phải gọi ông ấy là ông nội.”Trang Nại Nại: “…”Trong đầu Trang Nại Nại hiện ra hình ảnh một ông lão cố chấp.Trình Tư Triết chỉ nói vậy là Trang Nại Nại đã hiểu. Mino nói với bên ngoài cô ta là con gái của Tiêu Mộ Thanh. Nếu cô ta thật sự là con gái của Tiêu Mộ Thanh thì không cần nghĩ cũng biết Tiêu lão gia sẽ chọn ai làm người thừa kế. Một bên là con gái nuôi, mặc dù đã nuôi nhiều năm, nhưng cuối cùng cũng không phải là ruột thịt. Còn một bên là cháu ngoại ruột.Mino ảnh hưởng nghiêm trọng đến địa vị của Tiêu Thái Bạch và Tiêu Cốc Vân, thảo nào Tiêu Thái Bạch lại ra tay độc ác với Mino như vậy.Có điều…“Mino thật sự là con gái của Tiêu Mộ Thanh sao? Sao mấy người lại khẳng định như vậy?”Theo cô biết, Mino là con gái của Lý Ngọc Phượng. Sao lại nói Mino là con gái của Tiêu Mộ Thanh?“Tiêu Mộ Thanh và ba cô, chính là Cố Đức Thọ, còn có chút quan hệ.” Trình Tư Triết nói, “Tôi nghe nói năm đó Tiêu Mộ Thanh và ba cô yêu nhau, nhưng Tiêu lão không đồng ý. Vì vậy Tiêu Mộ Thanh bỏ trốn cùng ba cô. Trong quá trình bỏ trốn, bọn họ bị tai nạn giao thông, sau đó thì mất tích, tất cả mọi người đều nói bọn họ đã chết. Còn chuyện Mino tuyên bố cô ta là con gái của Tiêu Mộ Thanh, tôi không tin chuyện này lắm.”“Vì sao?”“Bởi vì Tiêu Mộ Thanh… có người nói bác ấy thể hàn, rất khó có thai.”Rất khó có thai…Trang Nại Nại chợt nhớ tới lời chị dâu của Lý Ngọc Phượng từng nói với cô. Bà ta nói bạn gái của Cố Đức Thọ rất khó có thai. Vì vậy, khi biết Lý Ngọc Phượng có thai, ông ta đã giấu bạn gái của mình. Cho đến sau này, người bạn gái đó biết chuyện, hai người bọn họ liền chia tay.Chẳng lẽ bạn gái của Cố Đức Thọ là Tiêu Mộ Thanh?Nếu là như vậy thì mẹ của cô, Trang Mỹ Đình là ai?Còn nữa, Cố Đức Thọ ở trong nước đã nhiều năm, không phải không có tiếng tăm gì. Vậy thì sao nhà họ Tiêu lại không tìm tới?

Chương 931: Thân phận của mẹ trang (3)