Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 936: Ngài tư nổi cơn ghen! (2)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Lúc này, Trang Nại Nại đang trên đường đến Lệ Trạch Uyển. Cô đi tàu điện ngầm trước rồi chuyển sang đi xe buýt. Xuống xe ở trạm xe buýt gần biệt thự nhất, sau đó đi bộ đến biệt thự. Trên đường buồn chán, mà cô lại không muốn nhớ tới chuyện tối qua nên mở điện thoại xem tin tức, muốn dời đi sự chú ý.Trong đầu cô không tự chủ được hiện ra tấm ảnh cũ vừa nãy.Ngoại trừ Tiêu Mộ Thanh và Đinh Mộng Á thì còn có một người phụ nữ.Người đó là ai?Lúc nghĩ ngợi, cô vô thức đăng nhập wechat, mở giao diện wechat của Từ Đại Chí.Cô lập tức ngẩn người, đến khi hồi hồn lại thì muốn điên lên. Cô làm sao vậy? Sao có thể mở giao diện wechat của Từ Đại Chí ra?Cô muốn bấm thoát ra, nhưng trong lúc hoảng hốt, cô đã bấm nhầm vào dòng thời gian của Từ Đại Chí.Trang Nại Nại: “…”Đã lỡ bấm rồi, Trang Nại Nại không nhịn được tò mò xem.Hôm qua, Từ Đại Chí đã đăng một trạng thái: [Cấp cứu!!! Làm sao cầu hôn với cô gái trong lòng mình?]Cầu hôn?Trang Nại Nại mở to hai mắt nhìn.Bên dưới là bình luận của bạn học Từ Đại Chí: [Cậu cầu hôn hay là tỏ tình? Cậu có chắc người ta sẽ đồng ý lời cầu hôn của cậu không?]Có người trêu: [Nhất định là gài người ta ngủ với mình để cầu hôn rồi. Chúc mừng bạn học Đại Chí đã lớn!]Vài câu trêu chọc linh tinh làm cho Trang Nại Nại càng thêm hoảng hốt và mờ mịt. Trong đầu cô đột nhiên xuất hiện vài hình ảnh, giống như là một cuộn phim, từng ảnh từng ảnh hiện lên trước mắt cô.Lúc cô ở cữ, Từ Đại Chí cố chấp nấu cơm cho cô ăn. Cô không ăn, anh lén nấu, rồi đặt trước cửa nhà cô.Mino tới nhà gây chuyện, anh không chút do dự ném cô ta ra ngoài, dù biết rất có thể sẽ đắc tội Tư Chính Đình, rồi bị đuổi việc.Tiệc rượu hôm đó, cô gặp anh, anh kích động hôn cô…Còn có rất nhiều ngày đêm, bọn họ cùng nhau tăng ca. Cô vừa ngẩng đầu là có thể thấy anh hoảng hốt cúi đầu, che giấu xấu hổ khi bị cô phát hiện anh nhìn lén…Thì ra, trong lúc cô không hề hay biết, Từ Đại Chí đã xông vào cuộc sống của cô.Có điều, không hiểu vì sao mặt mũi Từ Đại Chí trong đầu cô rất là mơ hồ. Ngoại trừ biết anh xấu xí thì cô không thể nhớ nổi ngũ quan của anh như thế nào. Lúc này cô mới phát hiện, thì ra thân hình của Từ Đại Chí rất giống Tư Chính Đình, thì ra dáng vẻ khi im lặng của anh ta cũng rất giống Tư Chính Đình…Nhưng rõ ràng là Từ Đại Chí vô cùng xấu xí, còn Tư Chính Đình lại cao cao tại thượng. Sao cô lại liên hệ hai người bọn họ với nhau?Chẳng lẽ là… cô đã thay lòng rồi, nên mới bắt đầu so sánh hai người với nhau?Nghĩ đến đây, trong mắt cô lộ ra vẻ mờ mịt, hình như là không biết mình nên đi đâu, nên làm cái gì.Sau đó ánh mắt của cô lập tức trở nên kiên định.Cô và Từ Đại Chí không có khả năng, nên phải nói rõ ràng với anh ta mới được.Cô vừa định nhắn tin wechat cho Từ Đại Chí thì điện thoại đột nhiên đổ chuông, là Tư Chính Đình gọi tới.

Lúc này, Trang Nại Nại đang trên đường đến Lệ Trạch Uyển. Cô đi tàu điện ngầm trước rồi chuyển sang đi xe buýt. Xuống xe ở trạm xe buýt gần biệt thự nhất, sau đó đi bộ đến biệt thự. Trên đường buồn chán, mà cô lại không muốn nhớ tới chuyện tối qua nên mở điện thoại xem tin tức, muốn dời đi sự chú ý.

Trong đầu cô không tự chủ được hiện ra tấm ảnh cũ vừa nãy.

Ngoại trừ Tiêu Mộ Thanh và Đinh Mộng Á thì còn có một người phụ nữ.

Người đó là ai?

Lúc nghĩ ngợi, cô vô thức đăng nhập wechat, mở giao diện wechat của Từ Đại Chí.

Cô lập tức ngẩn người, đến khi hồi hồn lại thì muốn điên lên. Cô làm sao vậy? Sao có thể mở giao diện wechat của Từ Đại Chí ra?

Cô muốn bấm thoát ra, nhưng trong lúc hoảng hốt, cô đã bấm nhầm vào dòng thời gian của Từ Đại Chí.

Trang Nại Nại: “…”

Đã lỡ bấm rồi, Trang Nại Nại không nhịn được tò mò xem.

Hôm qua, Từ Đại Chí đã đăng một trạng thái: [Cấp cứu!!! Làm sao cầu hôn với cô gái trong lòng mình?]

Cầu hôn?

Trang Nại Nại mở to hai mắt nhìn.

Bên dưới là bình luận của bạn học Từ Đại Chí: [Cậu cầu hôn hay là tỏ tình? Cậu có chắc người ta sẽ đồng ý lời cầu hôn của cậu không?]

Có người trêu: [Nhất định là gài người ta ngủ với mình để cầu hôn rồi. Chúc mừng bạn học Đại Chí đã lớn!]

Vài câu trêu chọc linh tinh làm cho Trang Nại Nại càng thêm hoảng hốt và mờ mịt. Trong đầu cô đột nhiên xuất hiện vài hình ảnh, giống như là một cuộn phim, từng ảnh từng ảnh hiện lên trước mắt cô.

Lúc cô ở cữ, Từ Đại Chí cố chấp nấu cơm cho cô ăn. Cô không ăn, anh lén nấu, rồi đặt trước cửa nhà cô.

Mino tới nhà gây chuyện, anh không chút do dự ném cô ta ra ngoài, dù biết rất có thể sẽ đắc tội Tư Chính Đình, rồi bị đuổi việc.

Tiệc rượu hôm đó, cô gặp anh, anh kích động hôn cô…

Còn có rất nhiều ngày đêm, bọn họ cùng nhau tăng ca. Cô vừa ngẩng đầu là có thể thấy anh hoảng hốt cúi đầu, che giấu xấu hổ khi bị cô phát hiện anh nhìn lén…

Thì ra, trong lúc cô không hề hay biết, Từ Đại Chí đã xông vào cuộc sống của cô.

Có điều, không hiểu vì sao mặt mũi Từ Đại Chí trong đầu cô rất là mơ hồ. Ngoại trừ biết anh xấu xí thì cô không thể nhớ nổi ngũ quan của anh như thế nào. Lúc này cô mới phát hiện, thì ra thân hình của Từ Đại Chí rất giống Tư Chính Đình, thì ra dáng vẻ khi im lặng của anh ta cũng rất giống Tư Chính Đình…

Nhưng rõ ràng là Từ Đại Chí vô cùng xấu xí, còn Tư Chính Đình lại cao cao tại thượng. Sao cô lại liên hệ hai người bọn họ với nhau?

Chẳng lẽ là… cô đã thay lòng rồi, nên mới bắt đầu so sánh hai người với nhau?

Nghĩ đến đây, trong mắt cô lộ ra vẻ mờ mịt, hình như là không biết mình nên đi đâu, nên làm cái gì.

Sau đó ánh mắt của cô lập tức trở nên kiên định.

Cô và Từ Đại Chí không có khả năng, nên phải nói rõ ràng với anh ta mới được.

Cô vừa định nhắn tin wechat cho Từ Đại Chí thì điện thoại đột nhiên đổ chuông, là Tư Chính Đình gọi tới.

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Lúc này, Trang Nại Nại đang trên đường đến Lệ Trạch Uyển. Cô đi tàu điện ngầm trước rồi chuyển sang đi xe buýt. Xuống xe ở trạm xe buýt gần biệt thự nhất, sau đó đi bộ đến biệt thự. Trên đường buồn chán, mà cô lại không muốn nhớ tới chuyện tối qua nên mở điện thoại xem tin tức, muốn dời đi sự chú ý.Trong đầu cô không tự chủ được hiện ra tấm ảnh cũ vừa nãy.Ngoại trừ Tiêu Mộ Thanh và Đinh Mộng Á thì còn có một người phụ nữ.Người đó là ai?Lúc nghĩ ngợi, cô vô thức đăng nhập wechat, mở giao diện wechat của Từ Đại Chí.Cô lập tức ngẩn người, đến khi hồi hồn lại thì muốn điên lên. Cô làm sao vậy? Sao có thể mở giao diện wechat của Từ Đại Chí ra?Cô muốn bấm thoát ra, nhưng trong lúc hoảng hốt, cô đã bấm nhầm vào dòng thời gian của Từ Đại Chí.Trang Nại Nại: “…”Đã lỡ bấm rồi, Trang Nại Nại không nhịn được tò mò xem.Hôm qua, Từ Đại Chí đã đăng một trạng thái: [Cấp cứu!!! Làm sao cầu hôn với cô gái trong lòng mình?]Cầu hôn?Trang Nại Nại mở to hai mắt nhìn.Bên dưới là bình luận của bạn học Từ Đại Chí: [Cậu cầu hôn hay là tỏ tình? Cậu có chắc người ta sẽ đồng ý lời cầu hôn của cậu không?]Có người trêu: [Nhất định là gài người ta ngủ với mình để cầu hôn rồi. Chúc mừng bạn học Đại Chí đã lớn!]Vài câu trêu chọc linh tinh làm cho Trang Nại Nại càng thêm hoảng hốt và mờ mịt. Trong đầu cô đột nhiên xuất hiện vài hình ảnh, giống như là một cuộn phim, từng ảnh từng ảnh hiện lên trước mắt cô.Lúc cô ở cữ, Từ Đại Chí cố chấp nấu cơm cho cô ăn. Cô không ăn, anh lén nấu, rồi đặt trước cửa nhà cô.Mino tới nhà gây chuyện, anh không chút do dự ném cô ta ra ngoài, dù biết rất có thể sẽ đắc tội Tư Chính Đình, rồi bị đuổi việc.Tiệc rượu hôm đó, cô gặp anh, anh kích động hôn cô…Còn có rất nhiều ngày đêm, bọn họ cùng nhau tăng ca. Cô vừa ngẩng đầu là có thể thấy anh hoảng hốt cúi đầu, che giấu xấu hổ khi bị cô phát hiện anh nhìn lén…Thì ra, trong lúc cô không hề hay biết, Từ Đại Chí đã xông vào cuộc sống của cô.Có điều, không hiểu vì sao mặt mũi Từ Đại Chí trong đầu cô rất là mơ hồ. Ngoại trừ biết anh xấu xí thì cô không thể nhớ nổi ngũ quan của anh như thế nào. Lúc này cô mới phát hiện, thì ra thân hình của Từ Đại Chí rất giống Tư Chính Đình, thì ra dáng vẻ khi im lặng của anh ta cũng rất giống Tư Chính Đình…Nhưng rõ ràng là Từ Đại Chí vô cùng xấu xí, còn Tư Chính Đình lại cao cao tại thượng. Sao cô lại liên hệ hai người bọn họ với nhau?Chẳng lẽ là… cô đã thay lòng rồi, nên mới bắt đầu so sánh hai người với nhau?Nghĩ đến đây, trong mắt cô lộ ra vẻ mờ mịt, hình như là không biết mình nên đi đâu, nên làm cái gì.Sau đó ánh mắt của cô lập tức trở nên kiên định.Cô và Từ Đại Chí không có khả năng, nên phải nói rõ ràng với anh ta mới được.Cô vừa định nhắn tin wechat cho Từ Đại Chí thì điện thoại đột nhiên đổ chuông, là Tư Chính Đình gọi tới.

Chương 936: Ngài tư nổi cơn ghen! (2)