Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 981: Lại vả mặt mino! (5)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Trang Nại Nại!”Trang Nại Nại thấy Mino thì có chút nghẹn họng, cô ta đang định đi thảm đỏ hay là tới khiêu khích kiếm chuyện đây? Cô đã đứng ra bên ngoài rồi vẫn không tha cho cô. Trang Nại Nại bĩu môi, chẳng thèm để ý.“Thế nào? Sản phẩm chẳng ra làm sao nên muốn đến góp vui? Nhưng đáng tiếc, lần này thì xong rồi. Cố Thị các cô đến lúc nào mới phất lên đây? Nói đi thì nói lại, trong kho của Cố thị vẫn còn một đống trang phục màu đỏ nữa đấy, cô tính bán vào lúc nào thế?”“Nếu không bán được thì cô có thể cầu xin tôi, dù sao tôi cũng là con gái nhà họ Cố, cũng đâu thể nhìn nhà họ Cố phá sản chứ nhỉ?”Trang Nại Nại nghe vậy thì nhướng mày nhìn cô ta: “Cô sẽ làm như vậy sao?”Mino che miệng cười: “Đương nhiên... là không rồi, cô nghĩ cái gì thế? Tôi hận Cố Thị thì sao có thể giúp cô! Tôi sẽ mở to mắt nhìn các người xuống dốc, để các người nếm thử cuộc sống ăn không đủ no là cảm giác gì!”“Xem ra cô đã biết cảm giác đó rồi, cho nên mới nhớ mãi không quên như thế.”Sắc mặt Mino cứng đờ: “Đồ lươn lẹo, nhưng miệng lưỡi cô thắng tôi thì sao chứ? Tôi đang mong ngóng Cố Thị phá sản, để chờ xem chuyện cười của các người đấy!”Cô ta nói nói xong thì người dẫn chương trình bỗng reo lên: “Woa, Đường Hạ đã tới rồi!”Đi kèm lời này là hành động dài cổ nhìn về phía cuối thảm đỏ của mọi người.Mino đắc ý nói: “Trang Nại Nại, Đường Hạ không mặc đồ của cô thì có thể mặc đồ của người khác, nhưng cô thì sao? Không có Đường Hạ thì cô có thể tìm được Đường Hạ thứ hai sao, có thể tìm được người thứ hai có cơ hội trao giải Oscar sao?”Mino đang hăng say châm chọc thì đột nhiên thấy Tiểu Kiều nhìn mình một cách thương hại. Mino sửng sốt, cô ta nhíu mày nhìn theo ánh mắt của Trang Nại Nại và Tiểu Kiều.Chiếc xe Bentley sang trọng chậm rãi dừng lại, một thân hình cao lớn, nam tính xuất hiện. Mặc dù đã gần bốn mươi nhưng Phong Kiêu vẫn đẹp trai phong độ, trên gương mặt không có bất cứ vết tích thời gian nào. Năm tháng chỉ để lại cho anh ta một sức hấp dẫn lắng đọng, thành thục. Khoảng khắc Phong Kiêu nở nụ cười khi mời Đường Hạ xuống xe trở nên vô cùng ấm áp, tình ý miên man khiến người ta hâm mộ.Trong nháy mắt Đường Hạ xuất hiện khiến cho bất kể người nào có mặt ở đây cũng phải ngây ngốc. Đường Hạ không chỉ cao mà khí chất cũng không hề thua kém những ngôi sao phương Tây hạng A nào.Những ánh đèn của máy ánh chớp lia lại. Ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người Đường Hạ và tỏa sáng. Trên người cô là một bộ lễ phục màu đỏ. Một bộ lễ phục đậm bản sắc Trung Quốc nhưng không hề thiếu sự tinh tế.
“Trang Nại Nại!”
Trang Nại Nại thấy Mino thì có chút nghẹn họng, cô ta đang định đi thảm đỏ hay là tới khiêu khích kiếm chuyện đây? Cô đã đứng ra bên ngoài rồi vẫn không tha cho cô. Trang Nại Nại bĩu môi, chẳng thèm để ý.
“Thế nào? Sản phẩm chẳng ra làm sao nên muốn đến góp vui? Nhưng đáng tiếc, lần này thì xong rồi. Cố Thị các cô đến lúc nào mới phất lên đây? Nói đi thì nói lại, trong kho của Cố thị vẫn còn một đống trang phục màu đỏ nữa đấy, cô tính bán vào lúc nào thế?”
“Nếu không bán được thì cô có thể cầu xin tôi, dù sao tôi cũng là con gái nhà họ Cố, cũng đâu thể nhìn nhà họ Cố phá sản chứ nhỉ?”
Trang Nại Nại nghe vậy thì nhướng mày nhìn cô ta: “Cô sẽ làm như vậy sao?”
Mino che miệng cười: “Đương nhiên... là không rồi, cô nghĩ cái gì thế? Tôi hận Cố Thị thì sao có thể giúp cô! Tôi sẽ mở to mắt nhìn các người xuống dốc, để các người nếm thử cuộc sống ăn không đủ no là cảm giác gì!”
“Xem ra cô đã biết cảm giác đó rồi, cho nên mới nhớ mãi không quên như thế.”
Sắc mặt Mino cứng đờ: “Đồ lươn lẹo, nhưng miệng lưỡi cô thắng tôi thì sao chứ? Tôi đang mong ngóng Cố Thị phá sản, để chờ xem chuyện cười của các người đấy!”
Cô ta nói nói xong thì người dẫn chương trình bỗng reo lên: “Woa, Đường Hạ đã tới rồi!”
Đi kèm lời này là hành động dài cổ nhìn về phía cuối thảm đỏ của mọi người.
Mino đắc ý nói: “Trang Nại Nại, Đường Hạ không mặc đồ của cô thì có thể mặc đồ của người khác, nhưng cô thì sao? Không có Đường Hạ thì cô có thể tìm được Đường Hạ thứ hai sao, có thể tìm được người thứ hai có cơ hội trao giải Oscar sao?”
Mino đang hăng say châm chọc thì đột nhiên thấy Tiểu Kiều nhìn mình một cách thương hại. Mino sửng sốt, cô ta nhíu mày nhìn theo ánh mắt của Trang Nại Nại và Tiểu Kiều.
Chiếc xe Bentley sang trọng chậm rãi dừng lại, một thân hình cao lớn, nam tính xuất hiện. Mặc dù đã gần bốn mươi nhưng Phong Kiêu vẫn đẹp trai phong độ, trên gương mặt không có bất cứ vết tích thời gian nào. Năm tháng chỉ để lại cho anh ta một sức hấp dẫn lắng đọng, thành thục. Khoảng khắc Phong Kiêu nở nụ cười khi mời Đường Hạ xuống xe trở nên vô cùng ấm áp, tình ý miên man khiến người ta hâm mộ.
Trong nháy mắt Đường Hạ xuất hiện khiến cho bất kể người nào có mặt ở đây cũng phải ngây ngốc. Đường Hạ không chỉ cao mà khí chất cũng không hề thua kém những ngôi sao phương Tây hạng A nào.
Những ánh đèn của máy ánh chớp lia lại. Ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người Đường Hạ và tỏa sáng. Trên người cô là một bộ lễ phục màu đỏ. Một bộ lễ phục đậm bản sắc Trung Quốc nhưng không hề thiếu sự tinh tế.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Trang Nại Nại!”Trang Nại Nại thấy Mino thì có chút nghẹn họng, cô ta đang định đi thảm đỏ hay là tới khiêu khích kiếm chuyện đây? Cô đã đứng ra bên ngoài rồi vẫn không tha cho cô. Trang Nại Nại bĩu môi, chẳng thèm để ý.“Thế nào? Sản phẩm chẳng ra làm sao nên muốn đến góp vui? Nhưng đáng tiếc, lần này thì xong rồi. Cố Thị các cô đến lúc nào mới phất lên đây? Nói đi thì nói lại, trong kho của Cố thị vẫn còn một đống trang phục màu đỏ nữa đấy, cô tính bán vào lúc nào thế?”“Nếu không bán được thì cô có thể cầu xin tôi, dù sao tôi cũng là con gái nhà họ Cố, cũng đâu thể nhìn nhà họ Cố phá sản chứ nhỉ?”Trang Nại Nại nghe vậy thì nhướng mày nhìn cô ta: “Cô sẽ làm như vậy sao?”Mino che miệng cười: “Đương nhiên... là không rồi, cô nghĩ cái gì thế? Tôi hận Cố Thị thì sao có thể giúp cô! Tôi sẽ mở to mắt nhìn các người xuống dốc, để các người nếm thử cuộc sống ăn không đủ no là cảm giác gì!”“Xem ra cô đã biết cảm giác đó rồi, cho nên mới nhớ mãi không quên như thế.”Sắc mặt Mino cứng đờ: “Đồ lươn lẹo, nhưng miệng lưỡi cô thắng tôi thì sao chứ? Tôi đang mong ngóng Cố Thị phá sản, để chờ xem chuyện cười của các người đấy!”Cô ta nói nói xong thì người dẫn chương trình bỗng reo lên: “Woa, Đường Hạ đã tới rồi!”Đi kèm lời này là hành động dài cổ nhìn về phía cuối thảm đỏ của mọi người.Mino đắc ý nói: “Trang Nại Nại, Đường Hạ không mặc đồ của cô thì có thể mặc đồ của người khác, nhưng cô thì sao? Không có Đường Hạ thì cô có thể tìm được Đường Hạ thứ hai sao, có thể tìm được người thứ hai có cơ hội trao giải Oscar sao?”Mino đang hăng say châm chọc thì đột nhiên thấy Tiểu Kiều nhìn mình một cách thương hại. Mino sửng sốt, cô ta nhíu mày nhìn theo ánh mắt của Trang Nại Nại và Tiểu Kiều.Chiếc xe Bentley sang trọng chậm rãi dừng lại, một thân hình cao lớn, nam tính xuất hiện. Mặc dù đã gần bốn mươi nhưng Phong Kiêu vẫn đẹp trai phong độ, trên gương mặt không có bất cứ vết tích thời gian nào. Năm tháng chỉ để lại cho anh ta một sức hấp dẫn lắng đọng, thành thục. Khoảng khắc Phong Kiêu nở nụ cười khi mời Đường Hạ xuống xe trở nên vô cùng ấm áp, tình ý miên man khiến người ta hâm mộ.Trong nháy mắt Đường Hạ xuất hiện khiến cho bất kể người nào có mặt ở đây cũng phải ngây ngốc. Đường Hạ không chỉ cao mà khí chất cũng không hề thua kém những ngôi sao phương Tây hạng A nào.Những ánh đèn của máy ánh chớp lia lại. Ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người Đường Hạ và tỏa sáng. Trên người cô là một bộ lễ phục màu đỏ. Một bộ lễ phục đậm bản sắc Trung Quốc nhưng không hề thiếu sự tinh tế.