Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 989: Mino tìm đường chết! (7)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Mino cắn môi, xoay người rời đi.Cô ta rời đi rồi nên cả hành lang chỉ còn hai người là Trang Nại Nại và Tư Chính Đình.Trang Nại Nại không biết lúc này có nên tỏ ra quen biết anh không, lại càng không biết nên nói cái gì, chỉ im lặng đợi anh lên tiếng.Tư Chính Đình cũng nhìn cô, nhìn một lúc lâu, tới lúc định nói gì đó thì lại nghe được tiếng của Tiểu Kiều: “Nại Nại! Nại Nại! Cô đi đâu vậy?”Trang Nại Nại giật mình, quay đầu lại thì thấy Tiểu Kiều đang đi về hướng bên này. Nhưng tới lúc cô quay đầu lại thì phát hiện Tư Chính Đình đã biến mất, trước mặt trống không.Cô bối rối, nếu như không phải có vết máu của Jason lưu lại trên mặt đất nhắc nhở cô chuyện vừa xảy ra thì cô còn cho rằng chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.Người đàn ông này... cứ thế chạy!Cô còn chưa nói cho anh biết là cô đã biết anh chính là Từ Đại Chí nữa!Trang Nại Nại tức giận giậm chân tại chỗ, viền mắt lại đỏ lên, muốn khóc. Tiểu Kiều lúc này đã chạy tới bên cạnh cô: “Nại Nại, sao cô đi lâu như vậy không về? Làm sao thế?”Trang Nại Nại hít sâu một hơi để đè xuống xúc động trong lòng, sau đó quay đầu cười với Tiểu Kiều: “Không có chuyện gì, tôi đi vệ sinh.”Cô nói xong lập tức cúi đầu, nhanh chóng lao về phía phòng vệ sinh.Trang Nại Nại cúi đầu vọt vào toilet nên không nhìn rõ đường trước mặt, đúng lúc một người khác đang muốn ra khỏi nhà vệ sinh cho nên cô cứ thế đụng phải người ta. Trang Nại Nại hoảng sợ, đang định nói xin lỗi thì nghe được nữ nghệ sĩ kia dùng tiếng Anh mắng cô: “Chúa ơi, cô không có mắt à?”Nói rồi cô ta mạnh mẽ đẩy Trang Nại Nại ra.Trang Nại Nại lảo đảo lui về sau hai bước, cô nhíu mày, ngẩng đầu lên thì phát hiện người mình đụng phải chính là Adele.Adele cũng được xem như một ngôi sao nổi tiếng ở nước ngoài, thế nhưng nổi tiếng cũng đi kèm tai tiếng cũng do tính cách của cô ta.Lúc này cô ta đang cau mày dùng tiếng Anh mắng chửi cô. Chuyện này đúng là do lỗi của cô cho nên đối với sự mắng chửi này cô nhịn. Đến khi mắng không mắng được nữa thì Adele mới rời đi, Trang Nại Nại lắc đầu, tiếp tục bước vào nhà vệ sinh.Cô hồn nhiên không hề phát hiện ở khúc quanh cách đó không xa, Mino chưa hề rời đi, mà đang dùng ánh mắt âm ngoan nhìn cô.Tư Chính Đình vì Trang Nại Nại mà khiến cô ta mất mặt, cô ta không thể buông tha Trang Nại Nại dễ dàng như vậy được.Mino nhìn chằm chằm cánh cửa nhà vệ sinh, ánh mắt từ Trang Nại Nại dời đến bóng lưng của Adele. Tiếp đó cô ta cúi thấp đầu, nhanh chóng bước lên rồi va phải Adele. Adele tức muốn chết, cô ta hung hăng trừng mắt với Mino rồi mới bước đi. Đến khi Adele đi xa thì Mino mới cong môi cười, trong tay cô ta đang cầm một sợi dây chuyền kim cương.
Mino cắn môi, xoay người rời đi.
Cô ta rời đi rồi nên cả hành lang chỉ còn hai người là Trang Nại Nại và Tư Chính Đình.
Trang Nại Nại không biết lúc này có nên tỏ ra quen biết anh không, lại càng không biết nên nói cái gì, chỉ im lặng đợi anh lên tiếng.
Tư Chính Đình cũng nhìn cô, nhìn một lúc lâu, tới lúc định nói gì đó thì lại nghe được tiếng của Tiểu Kiều: “Nại Nại! Nại Nại! Cô đi đâu vậy?”
Trang Nại Nại giật mình, quay đầu lại thì thấy Tiểu Kiều đang đi về hướng bên này. Nhưng tới lúc cô quay đầu lại thì phát hiện Tư Chính Đình đã biến mất, trước mặt trống không.
Cô bối rối, nếu như không phải có vết máu của Jason lưu lại trên mặt đất nhắc nhở cô chuyện vừa xảy ra thì cô còn cho rằng chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.
Người đàn ông này... cứ thế chạy!
Cô còn chưa nói cho anh biết là cô đã biết anh chính là Từ Đại Chí nữa!
Trang Nại Nại tức giận giậm chân tại chỗ, viền mắt lại đỏ lên, muốn khóc. Tiểu Kiều lúc này đã chạy tới bên cạnh cô: “Nại Nại, sao cô đi lâu như vậy không về? Làm sao thế?”
Trang Nại Nại hít sâu một hơi để đè xuống xúc động trong lòng, sau đó quay đầu cười với Tiểu Kiều: “Không có chuyện gì, tôi đi vệ sinh.”
Cô nói xong lập tức cúi đầu, nhanh chóng lao về phía phòng vệ sinh.
Trang Nại Nại cúi đầu vọt vào toilet nên không nhìn rõ đường trước mặt, đúng lúc một người khác đang muốn ra khỏi nhà vệ sinh cho nên cô cứ thế đụng phải người ta. Trang Nại Nại hoảng sợ, đang định nói xin lỗi thì nghe được nữ nghệ sĩ kia dùng tiếng Anh mắng cô: “Chúa ơi, cô không có mắt à?”
Nói rồi cô ta mạnh mẽ đẩy Trang Nại Nại ra.
Trang Nại Nại lảo đảo lui về sau hai bước, cô nhíu mày, ngẩng đầu lên thì phát hiện người mình đụng phải chính là Adele.
Adele cũng được xem như một ngôi sao nổi tiếng ở nước ngoài, thế nhưng nổi tiếng cũng đi kèm tai tiếng cũng do tính cách của cô ta.
Lúc này cô ta đang cau mày dùng tiếng Anh mắng chửi cô. Chuyện này đúng là do lỗi của cô cho nên đối với sự mắng chửi này cô nhịn. Đến khi mắng không mắng được nữa thì Adele mới rời đi, Trang Nại Nại lắc đầu, tiếp tục bước vào nhà vệ sinh.
Cô hồn nhiên không hề phát hiện ở khúc quanh cách đó không xa, Mino chưa hề rời đi, mà đang dùng ánh mắt âm ngoan nhìn cô.
Tư Chính Đình vì Trang Nại Nại mà khiến cô ta mất mặt, cô ta không thể buông tha Trang Nại Nại dễ dàng như vậy được.
Mino nhìn chằm chằm cánh cửa nhà vệ sinh, ánh mắt từ Trang Nại Nại dời đến bóng lưng của Adele. Tiếp đó cô ta cúi thấp đầu, nhanh chóng bước lên rồi va phải Adele. Adele tức muốn chết, cô ta hung hăng trừng mắt với Mino rồi mới bước đi. Đến khi Adele đi xa thì Mino mới cong môi cười, trong tay cô ta đang cầm một sợi dây chuyền kim cương.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Mino cắn môi, xoay người rời đi.Cô ta rời đi rồi nên cả hành lang chỉ còn hai người là Trang Nại Nại và Tư Chính Đình.Trang Nại Nại không biết lúc này có nên tỏ ra quen biết anh không, lại càng không biết nên nói cái gì, chỉ im lặng đợi anh lên tiếng.Tư Chính Đình cũng nhìn cô, nhìn một lúc lâu, tới lúc định nói gì đó thì lại nghe được tiếng của Tiểu Kiều: “Nại Nại! Nại Nại! Cô đi đâu vậy?”Trang Nại Nại giật mình, quay đầu lại thì thấy Tiểu Kiều đang đi về hướng bên này. Nhưng tới lúc cô quay đầu lại thì phát hiện Tư Chính Đình đã biến mất, trước mặt trống không.Cô bối rối, nếu như không phải có vết máu của Jason lưu lại trên mặt đất nhắc nhở cô chuyện vừa xảy ra thì cô còn cho rằng chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.Người đàn ông này... cứ thế chạy!Cô còn chưa nói cho anh biết là cô đã biết anh chính là Từ Đại Chí nữa!Trang Nại Nại tức giận giậm chân tại chỗ, viền mắt lại đỏ lên, muốn khóc. Tiểu Kiều lúc này đã chạy tới bên cạnh cô: “Nại Nại, sao cô đi lâu như vậy không về? Làm sao thế?”Trang Nại Nại hít sâu một hơi để đè xuống xúc động trong lòng, sau đó quay đầu cười với Tiểu Kiều: “Không có chuyện gì, tôi đi vệ sinh.”Cô nói xong lập tức cúi đầu, nhanh chóng lao về phía phòng vệ sinh.Trang Nại Nại cúi đầu vọt vào toilet nên không nhìn rõ đường trước mặt, đúng lúc một người khác đang muốn ra khỏi nhà vệ sinh cho nên cô cứ thế đụng phải người ta. Trang Nại Nại hoảng sợ, đang định nói xin lỗi thì nghe được nữ nghệ sĩ kia dùng tiếng Anh mắng cô: “Chúa ơi, cô không có mắt à?”Nói rồi cô ta mạnh mẽ đẩy Trang Nại Nại ra.Trang Nại Nại lảo đảo lui về sau hai bước, cô nhíu mày, ngẩng đầu lên thì phát hiện người mình đụng phải chính là Adele.Adele cũng được xem như một ngôi sao nổi tiếng ở nước ngoài, thế nhưng nổi tiếng cũng đi kèm tai tiếng cũng do tính cách của cô ta.Lúc này cô ta đang cau mày dùng tiếng Anh mắng chửi cô. Chuyện này đúng là do lỗi của cô cho nên đối với sự mắng chửi này cô nhịn. Đến khi mắng không mắng được nữa thì Adele mới rời đi, Trang Nại Nại lắc đầu, tiếp tục bước vào nhà vệ sinh.Cô hồn nhiên không hề phát hiện ở khúc quanh cách đó không xa, Mino chưa hề rời đi, mà đang dùng ánh mắt âm ngoan nhìn cô.Tư Chính Đình vì Trang Nại Nại mà khiến cô ta mất mặt, cô ta không thể buông tha Trang Nại Nại dễ dàng như vậy được.Mino nhìn chằm chằm cánh cửa nhà vệ sinh, ánh mắt từ Trang Nại Nại dời đến bóng lưng của Adele. Tiếp đó cô ta cúi thấp đầu, nhanh chóng bước lên rồi va phải Adele. Adele tức muốn chết, cô ta hung hăng trừng mắt với Mino rồi mới bước đi. Đến khi Adele đi xa thì Mino mới cong môi cười, trong tay cô ta đang cầm một sợi dây chuyền kim cương.