Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 1015: Ngài tư không biết xấu hổ! (1)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Điệu bộ đó của ông làm Mino nhíu mày, khuôn mặt cô ta lộ ra vẻ ghen ghét.Vì sao? Chỉ cần Trang Nại Nại xuất hiện thì mọi người đều bị Trang Nại Nại thu hút?Bây giờ cô ta đã là tiểu thư nhà họ Tiêu rồi, vậy mà đám người đó vẫn chú ý tới Trang Nại Nại?Cô ta kéo cánh tay Thôi Tinh Tước, “Chú Thôi, chú biết cô Trang à?”Thôi Tinh Tước thở dài, “Cô ấy rất giống mẹ cháu, giống về cả tướng mạo lẫn khí chất.”Trái tim Mino đập thịch một cái.Cô ta biết rõ ai mới là tiểu thư nhà họ Tiêu. Ngày nào Trang Nại Nại còn ở trong trang viên này, ngày đó lòng của cô ta sẽ không được yên.Mino lại kéo Thôi Tinh Tước, “Chắc chú nhìn lầm rồi! Cháu mới là con ruột của mẹ, cô ta chẳng là cái thá gì cả. Đi thôi chú, chúng ta sang bên này nói chuyện!”Lúc đi, Thôi Tinh Tước còn ngoái đầu lại nhìn Trang Nại Nại. Trang Nại Nại cảm thấy hành động này của Thôi Tinh Tước rất buồn cười. Cô lắc đầu, cùng Tư Chính Đình trở về phòng nghỉ ngơi.Đến cửa phòng, cô nhìn Tư Chính Đình, làm tư thế mời: “Hay là anh sang phòng em đi?”Mắt Tư Chính Đình lập tức trầm xuống.Trang Nại Nại tiếp tục nói: “Cho tiện nói chuyện.”Nói chuyện gì?Nói chuyện yêu đương sao?Tư Chính Đình lắc đầu, sau đó bước nhanh về phòng mình khóa cửa lại.Anh đi tới tới trước gương, nhìn khuôn mặt mình. Từ sau khi Trang Nại Nại nói thích Từ Đại Chí, anh đã hóa trang ngày càng xấu hơn. Hôm nay, anh đã hóa trang mắt nhỏ hơn, mũi to hơn, môi dày hơn... vậy mà… cô lại nói anh đẹp trai!Cô bị mất não sao?Hay là… người tình trong mắt hóa Tây Thi?Cứ nghĩ tới khả năng thứ hai, Tư Chính Đình lại cảm thấy buồn bực. Quý Thần từng phân tích với anh, khi một người phụ nữ rơi vào cảnh khó khăn mà có một người đàn ông đối xử cực kỳ tốt với cô ấy thì cô ấy sẽ thích đối phương.Vì vậy hiện tại Trang Nại Nại biết ơn anh nhiều hơn là thích anh. Chỉ cần anh biểu hiện kém cỏi thì có lẽ cô ấy sẽ không thích anh nữa.Nghĩ tới đây, Tư Chính Đình lại hóa trang lại lần nữa. Hóa trang cho tới khi cảm thấy tướng mạo người trong gương đã đủ bỉ ổi thì lấy nước hoa xịt khắp người. Loại nước hoa giá rẻ này có mùi rất nồng, sẽ làm người ta thấy buồn nôn. Làm xong tất cả, anh mới gõ cửa phòng Trang Nại Nại.Trang Nại Nại mở cửa, thấy Tư Chính Đình thì giật mình, “Từ Đại Chí, anh đến rồi à? Mau vào đi.”Tư Chính Đình đi vào.Trang Nại Nại đang suy nghĩ có nên nhận lời mời gia nhập Hoàng Gia Thịnh Thế của Tiêu Cốc Vân hay không thì Tư Chính Đình tới, đúng lúc cô có thể thương lượng với anh.Cô ngẩng đầu lên, sau đó đơ cứng ngườiBởi vì… cô thấy Tư Chính Đình đang giơ ngón tay lên ngoáy ngoáy mũi.Trang Nại Nại: “!!!”

Điệu bộ đó của ông làm Mino nhíu mày, khuôn mặt cô ta lộ ra vẻ ghen ghét.

Vì sao? Chỉ cần Trang Nại Nại xuất hiện thì mọi người đều bị Trang Nại Nại thu hút?

Bây giờ cô ta đã là tiểu thư nhà họ Tiêu rồi, vậy mà đám người đó vẫn chú ý tới Trang Nại Nại?

Cô ta kéo cánh tay Thôi Tinh Tước, “Chú Thôi, chú biết cô Trang à?”

Thôi Tinh Tước thở dài, “Cô ấy rất giống mẹ cháu, giống về cả tướng mạo lẫn khí chất.”

Trái tim Mino đập thịch một cái.

Cô ta biết rõ ai mới là tiểu thư nhà họ Tiêu. Ngày nào Trang Nại Nại còn ở trong trang viên này, ngày đó lòng của cô ta sẽ không được yên.

Mino lại kéo Thôi Tinh Tước, “Chắc chú nhìn lầm rồi! Cháu mới là con ruột của mẹ, cô ta chẳng là cái thá gì cả. Đi thôi chú, chúng ta sang bên này nói chuyện!”

Lúc đi, Thôi Tinh Tước còn ngoái đầu lại nhìn Trang Nại Nại. Trang Nại Nại cảm thấy hành động này của Thôi Tinh Tước rất buồn cười. Cô lắc đầu, cùng Tư Chính Đình trở về phòng nghỉ ngơi.

Đến cửa phòng, cô nhìn Tư Chính Đình, làm tư thế mời: “Hay là anh sang phòng em đi?”

Mắt Tư Chính Đình lập tức trầm xuống.

Trang Nại Nại tiếp tục nói: “Cho tiện nói chuyện.”

Nói chuyện gì?

Nói chuyện yêu đương sao?

Tư Chính Đình lắc đầu, sau đó bước nhanh về phòng mình khóa cửa lại.

Anh đi tới tới trước gương, nhìn khuôn mặt mình. Từ sau khi Trang Nại Nại nói thích Từ Đại Chí, anh đã hóa trang ngày càng xấu hơn. Hôm nay, anh đã hóa trang mắt nhỏ hơn, mũi to hơn, môi dày hơn... vậy mà… cô lại nói anh đẹp trai!

Cô bị mất não sao?

Hay là… người tình trong mắt hóa Tây Thi?

Cứ nghĩ tới khả năng thứ hai, Tư Chính Đình lại cảm thấy buồn bực. Quý Thần từng phân tích với anh, khi một người phụ nữ rơi vào cảnh khó khăn mà có một người đàn ông đối xử cực kỳ tốt với cô ấy thì cô ấy sẽ thích đối phương.

Vì vậy hiện tại Trang Nại Nại biết ơn anh nhiều hơn là thích anh. Chỉ cần anh biểu hiện kém cỏi thì có lẽ cô ấy sẽ không thích anh nữa.

Nghĩ tới đây, Tư Chính Đình lại hóa trang lại lần nữa. Hóa trang cho tới khi cảm thấy tướng mạo người trong gương đã đủ bỉ ổi thì lấy nước hoa xịt khắp người. Loại nước hoa giá rẻ này có mùi rất nồng, sẽ làm người ta thấy buồn nôn. Làm xong tất cả, anh mới gõ cửa phòng Trang Nại Nại.

Trang Nại Nại mở cửa, thấy Tư Chính Đình thì giật mình, “Từ Đại Chí, anh đến rồi à? Mau vào đi.”

Tư Chính Đình đi vào.

Trang Nại Nại đang suy nghĩ có nên nhận lời mời gia nhập Hoàng Gia Thịnh Thế của Tiêu Cốc Vân hay không thì Tư Chính Đình tới, đúng lúc cô có thể thương lượng với anh.

Cô ngẩng đầu lên, sau đó đơ cứng người

Bởi vì… cô thấy Tư Chính Đình đang giơ ngón tay lên ngoáy ngoáy mũi.

Trang Nại Nại: “!!!”

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Điệu bộ đó của ông làm Mino nhíu mày, khuôn mặt cô ta lộ ra vẻ ghen ghét.Vì sao? Chỉ cần Trang Nại Nại xuất hiện thì mọi người đều bị Trang Nại Nại thu hút?Bây giờ cô ta đã là tiểu thư nhà họ Tiêu rồi, vậy mà đám người đó vẫn chú ý tới Trang Nại Nại?Cô ta kéo cánh tay Thôi Tinh Tước, “Chú Thôi, chú biết cô Trang à?”Thôi Tinh Tước thở dài, “Cô ấy rất giống mẹ cháu, giống về cả tướng mạo lẫn khí chất.”Trái tim Mino đập thịch một cái.Cô ta biết rõ ai mới là tiểu thư nhà họ Tiêu. Ngày nào Trang Nại Nại còn ở trong trang viên này, ngày đó lòng của cô ta sẽ không được yên.Mino lại kéo Thôi Tinh Tước, “Chắc chú nhìn lầm rồi! Cháu mới là con ruột của mẹ, cô ta chẳng là cái thá gì cả. Đi thôi chú, chúng ta sang bên này nói chuyện!”Lúc đi, Thôi Tinh Tước còn ngoái đầu lại nhìn Trang Nại Nại. Trang Nại Nại cảm thấy hành động này của Thôi Tinh Tước rất buồn cười. Cô lắc đầu, cùng Tư Chính Đình trở về phòng nghỉ ngơi.Đến cửa phòng, cô nhìn Tư Chính Đình, làm tư thế mời: “Hay là anh sang phòng em đi?”Mắt Tư Chính Đình lập tức trầm xuống.Trang Nại Nại tiếp tục nói: “Cho tiện nói chuyện.”Nói chuyện gì?Nói chuyện yêu đương sao?Tư Chính Đình lắc đầu, sau đó bước nhanh về phòng mình khóa cửa lại.Anh đi tới tới trước gương, nhìn khuôn mặt mình. Từ sau khi Trang Nại Nại nói thích Từ Đại Chí, anh đã hóa trang ngày càng xấu hơn. Hôm nay, anh đã hóa trang mắt nhỏ hơn, mũi to hơn, môi dày hơn... vậy mà… cô lại nói anh đẹp trai!Cô bị mất não sao?Hay là… người tình trong mắt hóa Tây Thi?Cứ nghĩ tới khả năng thứ hai, Tư Chính Đình lại cảm thấy buồn bực. Quý Thần từng phân tích với anh, khi một người phụ nữ rơi vào cảnh khó khăn mà có một người đàn ông đối xử cực kỳ tốt với cô ấy thì cô ấy sẽ thích đối phương.Vì vậy hiện tại Trang Nại Nại biết ơn anh nhiều hơn là thích anh. Chỉ cần anh biểu hiện kém cỏi thì có lẽ cô ấy sẽ không thích anh nữa.Nghĩ tới đây, Tư Chính Đình lại hóa trang lại lần nữa. Hóa trang cho tới khi cảm thấy tướng mạo người trong gương đã đủ bỉ ổi thì lấy nước hoa xịt khắp người. Loại nước hoa giá rẻ này có mùi rất nồng, sẽ làm người ta thấy buồn nôn. Làm xong tất cả, anh mới gõ cửa phòng Trang Nại Nại.Trang Nại Nại mở cửa, thấy Tư Chính Đình thì giật mình, “Từ Đại Chí, anh đến rồi à? Mau vào đi.”Tư Chính Đình đi vào.Trang Nại Nại đang suy nghĩ có nên nhận lời mời gia nhập Hoàng Gia Thịnh Thế của Tiêu Cốc Vân hay không thì Tư Chính Đình tới, đúng lúc cô có thể thương lượng với anh.Cô ngẩng đầu lên, sau đó đơ cứng ngườiBởi vì… cô thấy Tư Chính Đình đang giơ ngón tay lên ngoáy ngoáy mũi.Trang Nại Nại: “!!!”

Chương 1015: Ngài tư không biết xấu hổ! (1)