Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 1019: Nghe theo tiểu thư!

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Trang Nại Nại, cô cho rằng chúng tôi không dám dọn mảnh vỡ sao?”Trang Nại Nại buông điện thoại xuống, “Nếu cô không chột dạ thì sao phải bảo người của cô dọn mảnh vỡ?”Lần này Mino không cãi lại được.Trang Nại Nại nhìn Tiêu Khải, chờ câu trả lời của ông.Tiêu Khải rũ mắt xuống, không cho người ta nhìn thấu suy nghĩ của ông. Một lúc sau, ông cười nhạt, “Cô cho rằng chúng tôi không dám báo cảnh sát? Cô bé, cô quá ngây thơ rồi. Chuyện xảy ra ở nhà họ Tiêu, chúng tôi không cần chứng cứ cũng có thể kiện cô.”Trang Nại Nại nheo mắt lại nhìn Tiêu Khải.Đúng là một ông cụ cứng đầu!Thảo nào quan hệ giữa mẹ và ông không tốt, ông cứng đầu giống như tảng đá trong hầm cầu, vừa thối lại vừa cứng.Đúng lúc này, Tiêu Cốc Vân cười nói với Tiêu Khải, “Ba, con thấy đây là một sự hiểu lầm, trẻ con đùa giỡn với nhau thôi, không cần làm lớn chuyện.” Nói đến đây, bà ta lại nhỏ giọng nói với Tiêu Khải, “Ba, cô Trang đây có quen biết cậu Phong và cậu Tư. Theo con biết, quan hệ giữa bọn họ không tệ. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, e là cũng khó mà ăn nói với hai vị đó.”Tiêu Khải quay đầu nhìn Tiêu Cốc Vân, thấy bà ta gật đầu liền hừ lạnh, “Nể tình cô còn nhỏ không hiểu chuyện, lần này bỏ qua đi.”Ông vừa dứt lời, không chỉ Trang Nại Nại mà ngay cả Mino cũng thở phào.Nhưng sau đó, Tiêu Khải lại đe dọa: “Nếu để tôi biết cô còn nhắm vào cháu gái tôi lần nữa, đừng trách tôi không khách khí!”Trang Nại Nại siết chặt tay tay, cháu gái…Cô bình tĩnh nhìn ông, không nói gì xoay người vào phòng thu dọn quần áo, đi ra ngoài.Đi tới cửa, Mino chặn đường cô lại.“Cô chờ một lát, tôi muốn kiểm tra vali của cô, tránh cô trộm mất gì đó của nhà họ Tiêu chúng tôi. Đồ vật bày trí trong phòng, món nào cũng có giá trị trên mười nghìn NDT.”Trang Nại Nại nhìn cô ta, sau đó nhìn về phía Tiêu Khải.Tiêu Khải rũ mắt xuống nói, “Muốn trách thì chỉ có thể trách Mino là cháu ngoại của tôi, tôi phải bảo vệ con bé.”Trang Nại Nại tức tới mức run rẩy toàn thân. Người ông này không chỉ vô lý mà còn độc đoán!Đúng lúc này, Tiêu Cốc Vân bước ra hòa giải: “Được rồi được rồi, đừng như vậy, cô Trang do tôi mời tới, không cần phải lục soát vali cô ấy.”Nói đến đây, bà ta lại nhìn về phía Trang Nại Nại, “Cô Trang, tôi cho xe đưa cô đi nhé? Hay là thế này đi, cô đến khách sạn của Hoàng Gia Thịnh Thế ở, trong thời gian cô ở Mỹ, tôi sẽ bao toàn bộ, được không?”Mino hừ lạnh, “Dựa vào cái gì? Không được cho cô ta ở trong khách sạn của Hoàng Gia Thịnh Thế!”Mino vừa dứt lời, Tiêu Khải cũng nói, “Nghe theo tiểu thư!”Tiêu Cốc Vân tỏ vẻ không thể làm gì khác được nữa, nhìn Trang Nại Nại với ánh mắt áy náy.

“Trang Nại Nại, cô cho rằng chúng tôi không dám dọn mảnh vỡ sao?”

Trang Nại Nại buông điện thoại xuống, “Nếu cô không chột dạ thì sao phải bảo người của cô dọn mảnh vỡ?”

Lần này Mino không cãi lại được.

Trang Nại Nại nhìn Tiêu Khải, chờ câu trả lời của ông.

Tiêu Khải rũ mắt xuống, không cho người ta nhìn thấu suy nghĩ của ông. Một lúc sau, ông cười nhạt, “Cô cho rằng chúng tôi không dám báo cảnh sát? Cô bé, cô quá ngây thơ rồi. Chuyện xảy ra ở nhà họ Tiêu, chúng tôi không cần chứng cứ cũng có thể kiện cô.”

Trang Nại Nại nheo mắt lại nhìn Tiêu Khải.

Đúng là một ông cụ cứng đầu!

Thảo nào quan hệ giữa mẹ và ông không tốt, ông cứng đầu giống như tảng đá trong hầm cầu, vừa thối lại vừa cứng.

Đúng lúc này, Tiêu Cốc Vân cười nói với Tiêu Khải, “Ba, con thấy đây là một sự hiểu lầm, trẻ con đùa giỡn với nhau thôi, không cần làm lớn chuyện.” Nói đến đây, bà ta lại nhỏ giọng nói với Tiêu Khải, “Ba, cô Trang đây có quen biết cậu Phong và cậu Tư. Theo con biết, quan hệ giữa bọn họ không tệ. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, e là cũng khó mà ăn nói với hai vị đó.”

Tiêu Khải quay đầu nhìn Tiêu Cốc Vân, thấy bà ta gật đầu liền hừ lạnh, “Nể tình cô còn nhỏ không hiểu chuyện, lần này bỏ qua đi.”

Ông vừa dứt lời, không chỉ Trang Nại Nại mà ngay cả Mino cũng thở phào.

Nhưng sau đó, Tiêu Khải lại đe dọa: “Nếu để tôi biết cô còn nhắm vào cháu gái tôi lần nữa, đừng trách tôi không khách khí!”

Trang Nại Nại siết chặt tay tay, cháu gái…

Cô bình tĩnh nhìn ông, không nói gì xoay người vào phòng thu dọn quần áo, đi ra ngoài.

Đi tới cửa, Mino chặn đường cô lại.

“Cô chờ một lát, tôi muốn kiểm tra vali của cô, tránh cô trộm mất gì đó của nhà họ Tiêu chúng tôi. Đồ vật bày trí trong phòng, món nào cũng có giá trị trên mười nghìn NDT.”

Trang Nại Nại nhìn cô ta, sau đó nhìn về phía Tiêu Khải.

Tiêu Khải rũ mắt xuống nói, “Muốn trách thì chỉ có thể trách Mino là cháu ngoại của tôi, tôi phải bảo vệ con bé.”

Trang Nại Nại tức tới mức run rẩy toàn thân. Người ông này không chỉ vô lý mà còn độc đoán!

Đúng lúc này, Tiêu Cốc Vân bước ra hòa giải: “Được rồi được rồi, đừng như vậy, cô Trang do tôi mời tới, không cần phải lục soát vali cô ấy.”

Nói đến đây, bà ta lại nhìn về phía Trang Nại Nại, “Cô Trang, tôi cho xe đưa cô đi nhé? Hay là thế này đi, cô đến khách sạn của Hoàng Gia Thịnh Thế ở, trong thời gian cô ở Mỹ, tôi sẽ bao toàn bộ, được không?”

Mino hừ lạnh, “Dựa vào cái gì? Không được cho cô ta ở trong khách sạn của Hoàng Gia Thịnh Thế!”

Mino vừa dứt lời, Tiêu Khải cũng nói, “Nghe theo tiểu thư!”

Tiêu Cốc Vân tỏ vẻ không thể làm gì khác được nữa, nhìn Trang Nại Nại với ánh mắt áy náy.

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Trang Nại Nại, cô cho rằng chúng tôi không dám dọn mảnh vỡ sao?”Trang Nại Nại buông điện thoại xuống, “Nếu cô không chột dạ thì sao phải bảo người của cô dọn mảnh vỡ?”Lần này Mino không cãi lại được.Trang Nại Nại nhìn Tiêu Khải, chờ câu trả lời của ông.Tiêu Khải rũ mắt xuống, không cho người ta nhìn thấu suy nghĩ của ông. Một lúc sau, ông cười nhạt, “Cô cho rằng chúng tôi không dám báo cảnh sát? Cô bé, cô quá ngây thơ rồi. Chuyện xảy ra ở nhà họ Tiêu, chúng tôi không cần chứng cứ cũng có thể kiện cô.”Trang Nại Nại nheo mắt lại nhìn Tiêu Khải.Đúng là một ông cụ cứng đầu!Thảo nào quan hệ giữa mẹ và ông không tốt, ông cứng đầu giống như tảng đá trong hầm cầu, vừa thối lại vừa cứng.Đúng lúc này, Tiêu Cốc Vân cười nói với Tiêu Khải, “Ba, con thấy đây là một sự hiểu lầm, trẻ con đùa giỡn với nhau thôi, không cần làm lớn chuyện.” Nói đến đây, bà ta lại nhỏ giọng nói với Tiêu Khải, “Ba, cô Trang đây có quen biết cậu Phong và cậu Tư. Theo con biết, quan hệ giữa bọn họ không tệ. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, e là cũng khó mà ăn nói với hai vị đó.”Tiêu Khải quay đầu nhìn Tiêu Cốc Vân, thấy bà ta gật đầu liền hừ lạnh, “Nể tình cô còn nhỏ không hiểu chuyện, lần này bỏ qua đi.”Ông vừa dứt lời, không chỉ Trang Nại Nại mà ngay cả Mino cũng thở phào.Nhưng sau đó, Tiêu Khải lại đe dọa: “Nếu để tôi biết cô còn nhắm vào cháu gái tôi lần nữa, đừng trách tôi không khách khí!”Trang Nại Nại siết chặt tay tay, cháu gái…Cô bình tĩnh nhìn ông, không nói gì xoay người vào phòng thu dọn quần áo, đi ra ngoài.Đi tới cửa, Mino chặn đường cô lại.“Cô chờ một lát, tôi muốn kiểm tra vali của cô, tránh cô trộm mất gì đó của nhà họ Tiêu chúng tôi. Đồ vật bày trí trong phòng, món nào cũng có giá trị trên mười nghìn NDT.”Trang Nại Nại nhìn cô ta, sau đó nhìn về phía Tiêu Khải.Tiêu Khải rũ mắt xuống nói, “Muốn trách thì chỉ có thể trách Mino là cháu ngoại của tôi, tôi phải bảo vệ con bé.”Trang Nại Nại tức tới mức run rẩy toàn thân. Người ông này không chỉ vô lý mà còn độc đoán!Đúng lúc này, Tiêu Cốc Vân bước ra hòa giải: “Được rồi được rồi, đừng như vậy, cô Trang do tôi mời tới, không cần phải lục soát vali cô ấy.”Nói đến đây, bà ta lại nhìn về phía Trang Nại Nại, “Cô Trang, tôi cho xe đưa cô đi nhé? Hay là thế này đi, cô đến khách sạn của Hoàng Gia Thịnh Thế ở, trong thời gian cô ở Mỹ, tôi sẽ bao toàn bộ, được không?”Mino hừ lạnh, “Dựa vào cái gì? Không được cho cô ta ở trong khách sạn của Hoàng Gia Thịnh Thế!”Mino vừa dứt lời, Tiêu Khải cũng nói, “Nghe theo tiểu thư!”Tiêu Cốc Vân tỏ vẻ không thể làm gì khác được nữa, nhìn Trang Nại Nại với ánh mắt áy náy.

Chương 1019: Nghe theo tiểu thư!