Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 1034: Kẻ ác ắt có kẻ ác trị! (1)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Gióng trống khua chiêng chọn vợ?Tư Chính Đình đâu rồi? Mấy ngày nay không xuất hiện trước mặt cô, có phải là vì chuẩn bị chọn vợ?Trang Nại Nại hừ lạnh, đi vào nhà.Mấy ngày tiếp theo, buổi sáng cô đến Hoàng Gia Thịnh Thế, kiểm tra tư liệu thiết kế do Tiểu Loan hack được, từng giây từng phút chú ý tiến triển thiết kế của Mino. Buổi chiều thì đến Cố Thị, kiểm tra tiến triển của Cố Thị. Bận rộn liên tục cho đến hết tuần. Một ngày, cô xem bản kế hoạch và bản vẽ thiết kế xong đang định về Cố Thị thì gặp Lý Ngọc Phượng ở ngoài cửa.Cô lập tức trốn sang bên cạnh, sau đó thấy Mino đi ra ăn cơm trưa. Mino bây giờ rất có khí chất, ăn mặc vô cùng trang nhã.Thấy cô ta, Lý Ngọc Phượng xông lên, “Mino!”Mino cau mày nhìn quản gia đang đi sau lưng, rồi xem như không thấy Lý Ngọc Phượng, tiếp tục đi về phía trước.Lý Ngọc Phượng muốn xông lên lần nữa, nhưng lại bị vệ sĩ của Mino ngăn lại.Quản gia thấy Lý Ngọc Phượng kích động như vậy thì nhíu mày hỏi: “Tiểu thư, cô muốn gặp bà ta không?”Mino dừng bước, hơi ngập ngừng trong giây lát rồi dứt khoát trả lời: “Tôi và bà ta không có chuyện gì để nói. Hơn nữa, bà ta là kẻ lừa đảo, không cần để ý đến bà ta.”Lúc nói những lời này, trên mặt cô ta không có một chút áy náy nào. Sau đó, cô ta lên xe, để lại Lý Ngọc Phượng khiếp sợ đứng chôn chân tại chỗ. Đứa con gái bà ta mang nặng đẻ đau khổ cực sinh ra… Bà ta luôn cảm thấy áy náy với cô ta, nên từ sáu năm trước đã thiết kế ra một âm mưu để cô ta có cuộc sống tốt hơn… Tại sao lại như vậy? Tại sao cô ta có thể nói bà ta là kẻ lừa đảo?Nước mắt rơi đầy mặt Lý Ngọc Phượng.Cả cuộc đời này, bà ta chưa từng hối hận về bất cứ chuyện gì. Nhưng lúc này, bà ta cảm thấy vô cùng hối hận về hai chuyện.Chuyện thứ nhất là giao Cố Thị cho Mino.Chuyện thứ hai là rõ ràng có thể chuyển hôn ước cho Cố Tinh San, nhưng bà ta lại vì áy náy với Mino, cho nên đi một vòng lớn để chuyển hôn ước cho Mino.Lúc bà ta đến sân bay, Mino mặc kệ bà ta, bà ta hiểu được vì sao cô ta làm vậy. Bởi vì lúc đó còn có quản gia và vệ sĩ xung quanh, cho nên hai mẹ con bọn họ không tiện gặp nhau.Bà ta cho rằng Mino sẽ tìm cơ hội tới xem bọn họ.Thậm chí, lúc Mino trộm một trăm nghìn bỏ trốn bà ta còn không tức giận, vì nghĩ Mino cùng đường bất đắc dĩ nên mới làm thế.Có điều, nửa tháng trôi qua rồi mà Mino vẫn chưa đến tìm bà ta, những lúc vô tình gặp mặt Mino đều mặc kệ bà ta.Thật sự là không còn cách nào khác nên bà ta mới tới đây tìm, không ngờ tình hình vẫn như cũ.Lý Ngọc Phượng bụm kín mặt mình. Giờ phút này, bà ta mới phát hiện những cái cớ bà ta tìm cho Mino thật sự là quá buồn cười!

Gióng trống khua chiêng chọn vợ?

Tư Chính Đình đâu rồi? Mấy ngày nay không xuất hiện trước mặt cô, có phải là vì chuẩn bị chọn vợ?

Trang Nại Nại hừ lạnh, đi vào nhà.

Mấy ngày tiếp theo, buổi sáng cô đến Hoàng Gia Thịnh Thế, kiểm tra tư liệu thiết kế do Tiểu Loan hack được, từng giây từng phút chú ý tiến triển thiết kế của Mino. Buổi chiều thì đến Cố Thị, kiểm tra tiến triển của Cố Thị. Bận rộn liên tục cho đến hết tuần. Một ngày, cô xem bản kế hoạch và bản vẽ thiết kế xong đang định về Cố Thị thì gặp Lý Ngọc Phượng ở ngoài cửa.

Cô lập tức trốn sang bên cạnh, sau đó thấy Mino đi ra ăn cơm trưa. Mino bây giờ rất có khí chất, ăn mặc vô cùng trang nhã.

Thấy cô ta, Lý Ngọc Phượng xông lên, “Mino!”

Mino cau mày nhìn quản gia đang đi sau lưng, rồi xem như không thấy Lý Ngọc Phượng, tiếp tục đi về phía trước.

Lý Ngọc Phượng muốn xông lên lần nữa, nhưng lại bị vệ sĩ của Mino ngăn lại.

Quản gia thấy Lý Ngọc Phượng kích động như vậy thì nhíu mày hỏi: “Tiểu thư, cô muốn gặp bà ta không?”

Mino dừng bước, hơi ngập ngừng trong giây lát rồi dứt khoát trả lời: “Tôi và bà ta không có chuyện gì để nói. Hơn nữa, bà ta là kẻ lừa đảo, không cần để ý đến bà ta.”

Lúc nói những lời này, trên mặt cô ta không có một chút áy náy nào. Sau đó, cô ta lên xe, để lại Lý Ngọc Phượng khiếp sợ đứng chôn chân tại chỗ. Đứa con gái bà ta mang nặng đẻ đau khổ cực sinh ra… Bà ta luôn cảm thấy áy náy với cô ta, nên từ sáu năm trước đã thiết kế ra một âm mưu để cô ta có cuộc sống tốt hơn… Tại sao lại như vậy? Tại sao cô ta có thể nói bà ta là kẻ lừa đảo?

Nước mắt rơi đầy mặt Lý Ngọc Phượng.

Cả cuộc đời này, bà ta chưa từng hối hận về bất cứ chuyện gì. Nhưng lúc này, bà ta cảm thấy vô cùng hối hận về hai chuyện.

Chuyện thứ nhất là giao Cố Thị cho Mino.

Chuyện thứ hai là rõ ràng có thể chuyển hôn ước cho Cố Tinh San, nhưng bà ta lại vì áy náy với Mino, cho nên đi một vòng lớn để chuyển hôn ước cho Mino.

Lúc bà ta đến sân bay, Mino mặc kệ bà ta, bà ta hiểu được vì sao cô ta làm vậy. Bởi vì lúc đó còn có quản gia và vệ sĩ xung quanh, cho nên hai mẹ con bọn họ không tiện gặp nhau.

Bà ta cho rằng Mino sẽ tìm cơ hội tới xem bọn họ.

Thậm chí, lúc Mino trộm một trăm nghìn bỏ trốn bà ta còn không tức giận, vì nghĩ Mino cùng đường bất đắc dĩ nên mới làm thế.

Có điều, nửa tháng trôi qua rồi mà Mino vẫn chưa đến tìm bà ta, những lúc vô tình gặp mặt Mino đều mặc kệ bà ta.

Thật sự là không còn cách nào khác nên bà ta mới tới đây tìm, không ngờ tình hình vẫn như cũ.

Lý Ngọc Phượng bụm kín mặt mình. Giờ phút này, bà ta mới phát hiện những cái cớ bà ta tìm cho Mino thật sự là quá buồn cười!

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Gióng trống khua chiêng chọn vợ?Tư Chính Đình đâu rồi? Mấy ngày nay không xuất hiện trước mặt cô, có phải là vì chuẩn bị chọn vợ?Trang Nại Nại hừ lạnh, đi vào nhà.Mấy ngày tiếp theo, buổi sáng cô đến Hoàng Gia Thịnh Thế, kiểm tra tư liệu thiết kế do Tiểu Loan hack được, từng giây từng phút chú ý tiến triển thiết kế của Mino. Buổi chiều thì đến Cố Thị, kiểm tra tiến triển của Cố Thị. Bận rộn liên tục cho đến hết tuần. Một ngày, cô xem bản kế hoạch và bản vẽ thiết kế xong đang định về Cố Thị thì gặp Lý Ngọc Phượng ở ngoài cửa.Cô lập tức trốn sang bên cạnh, sau đó thấy Mino đi ra ăn cơm trưa. Mino bây giờ rất có khí chất, ăn mặc vô cùng trang nhã.Thấy cô ta, Lý Ngọc Phượng xông lên, “Mino!”Mino cau mày nhìn quản gia đang đi sau lưng, rồi xem như không thấy Lý Ngọc Phượng, tiếp tục đi về phía trước.Lý Ngọc Phượng muốn xông lên lần nữa, nhưng lại bị vệ sĩ của Mino ngăn lại.Quản gia thấy Lý Ngọc Phượng kích động như vậy thì nhíu mày hỏi: “Tiểu thư, cô muốn gặp bà ta không?”Mino dừng bước, hơi ngập ngừng trong giây lát rồi dứt khoát trả lời: “Tôi và bà ta không có chuyện gì để nói. Hơn nữa, bà ta là kẻ lừa đảo, không cần để ý đến bà ta.”Lúc nói những lời này, trên mặt cô ta không có một chút áy náy nào. Sau đó, cô ta lên xe, để lại Lý Ngọc Phượng khiếp sợ đứng chôn chân tại chỗ. Đứa con gái bà ta mang nặng đẻ đau khổ cực sinh ra… Bà ta luôn cảm thấy áy náy với cô ta, nên từ sáu năm trước đã thiết kế ra một âm mưu để cô ta có cuộc sống tốt hơn… Tại sao lại như vậy? Tại sao cô ta có thể nói bà ta là kẻ lừa đảo?Nước mắt rơi đầy mặt Lý Ngọc Phượng.Cả cuộc đời này, bà ta chưa từng hối hận về bất cứ chuyện gì. Nhưng lúc này, bà ta cảm thấy vô cùng hối hận về hai chuyện.Chuyện thứ nhất là giao Cố Thị cho Mino.Chuyện thứ hai là rõ ràng có thể chuyển hôn ước cho Cố Tinh San, nhưng bà ta lại vì áy náy với Mino, cho nên đi một vòng lớn để chuyển hôn ước cho Mino.Lúc bà ta đến sân bay, Mino mặc kệ bà ta, bà ta hiểu được vì sao cô ta làm vậy. Bởi vì lúc đó còn có quản gia và vệ sĩ xung quanh, cho nên hai mẹ con bọn họ không tiện gặp nhau.Bà ta cho rằng Mino sẽ tìm cơ hội tới xem bọn họ.Thậm chí, lúc Mino trộm một trăm nghìn bỏ trốn bà ta còn không tức giận, vì nghĩ Mino cùng đường bất đắc dĩ nên mới làm thế.Có điều, nửa tháng trôi qua rồi mà Mino vẫn chưa đến tìm bà ta, những lúc vô tình gặp mặt Mino đều mặc kệ bà ta.Thật sự là không còn cách nào khác nên bà ta mới tới đây tìm, không ngờ tình hình vẫn như cũ.Lý Ngọc Phượng bụm kín mặt mình. Giờ phút này, bà ta mới phát hiện những cái cớ bà ta tìm cho Mino thật sự là quá buồn cười!

Chương 1034: Kẻ ác ắt có kẻ ác trị! (1)