Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 1059: Cô ấy mới là tiêu tiểu thư hàng thật giá thật! (3)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trợ lý của Tiêu Thái Bạch đứng bật dậy nhưng lại bị Tiêu Thái Bạch quát, “Anh im miệng cho tôi!”Trợ lý nhìn Tiêu Thái Bạch với vẻ không phục: “Tiêu Tổng, tôi biết cô không muốn làm cô ta mất mặt, nhưng chuyện này liên quan đến công ty, tôi bắt buộc phải nói. Nếu công ty chọn bản thiết kế này của cô ta thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”Tiêu Thái Bạch nhìn Tiêu Cốc Vân ngồi ở ghế cổ đông và các lãnh đạo cấp cao với ánh mắt khó xử. Tiêu Cốc Vân nhíu mày nhìn sang Tiêu lão, rồi nói với Tiêu Thái Bạch: “Nếu bản thiết kế của Mino có vấn đề gì thì con cứ nói đi. Đều là vì công ty cả, Mino và ông nội sẽ không trách con. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì khiến công ty phải chịu tổn thất thì đó mới là sai lầm.”Nghe bọn họ nói như vậy, Mino cực kỳ khó chịu.Bản thiết kế của cô ta có vấn đề?Cô ta đã soi kỹ từng chi tiết trên bản thiết kế của mình, có thể nói là hoàn hảo. Rose không hổ là bậc thầy trong giới thiết kế. Bản thiết kế thế này mà Tiêu Thái Bạch còn bới móc được vấn đề gì sao?Mino lập tức khinh thường nhếch mép, “Tiêu Thái Bạch, cô là nhà thiết kế sao? Cứ tỏ ra thần bí làm cho mọi người đều tưởng bản thiết kế của tôi kém cỏi! Một kẻ không biết gì về thiết kế như cô ngồi đây soi mói cái gì? Bản thiết kế này gần như là bản hoàn hảo nhất mà tôi từng thấy trong sự nghiệp thiết kế của tôi, sao lại có vấn đề được? Cô thấy có vấn đề gì thì cứ nói thẳng ra, đừng có ngồi đó ăn ốc nói mò! Tôi không tin một người xuất thân từ nghề thiết kế như tôi mà lại không nhìn ra vấn đề cô nói!” Tiêu Thái Bạch thở dài, “Mino, chị đã nói thế thì em cũng không khách sáo nữa. Em không biết gì về thiết kế, nên nếu em có nói gì không đúng, kính xin mọi người rộng lòng tha thứ.”Dáng vẻ khiêm tốn của cô ta khiến nhóm cổ đông gật đầu, bọn họ cảm thấy nhân tài như vậy mới đủ tư cách lãnh đạo công ty. Vô hình chung, Tiêu Thái Bạch lại đè Mino xuống một chút nữa.Tiêu Thái Bạch đứng dậy, bước lên bục, “Phương án này không có vấn đề, bản kế hoạch rất cũng xuất sắc, nhưng tôi nhìn thấy một vấn đề trong bản thiết kế chính này.”Cô ta chỉ vào bản thiết kế trên màn hình trình chiếu: “Trong bản thiết kế này, từng chi tiết một trông có vẻ vô cùng hoàn hảo, người ngoài nghề như tôi cũng cảm thấy có lẽ bộ đồ này lúc may lên sẽ rất đẹp. Nhưng mà… không biết mọi người có chú ý không, tất cả các viền của màu đỏ trên bộ trang phục này liền lại thành một hình thì trông giống cái gì?”Trông giống cái gì?Mino cười nhạo, nhìn vào bản thiết kế của mình.Đúng lúc này, thư ký buổi họp lại tắt đèn trong phòng. Mọi người theo lời Tiêu Thái Bạch quan sát kĩ bản thiết kết, sau đó đồng loạt biến sắc mặt!Mino cau mày, không hiểu gì cả: “Các khối màu đỏ nối lại với nhau chẳng phải là thành một vòng tròn à? Có vấn đề gì sao? Tiêu Thái Bạch, cô đừng kiếm chuyện nữa, chẳng lẽ có quy định không được thêm hình tròn vào bản thiết kế?”

Trợ lý của Tiêu Thái Bạch đứng bật dậy nhưng lại bị Tiêu Thái Bạch quát, “Anh im miệng cho tôi!”

Trợ lý nhìn Tiêu Thái Bạch với vẻ không phục: “Tiêu Tổng, tôi biết cô không muốn làm cô ta mất mặt, nhưng chuyện này liên quan đến công ty, tôi bắt buộc phải nói. Nếu công ty chọn bản thiết kế này của cô ta thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”

Tiêu Thái Bạch nhìn Tiêu Cốc Vân ngồi ở ghế cổ đông và các lãnh đạo cấp cao với ánh mắt khó xử. Tiêu Cốc Vân nhíu mày nhìn sang Tiêu lão, rồi nói với Tiêu Thái Bạch: “Nếu bản thiết kế của Mino có vấn đề gì thì con cứ nói đi. Đều là vì công ty cả, Mino và ông nội sẽ không trách con. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì khiến công ty phải chịu tổn thất thì đó mới là sai lầm.”

Nghe bọn họ nói như vậy, Mino cực kỳ khó chịu.

Bản thiết kế của cô ta có vấn đề?

Cô ta đã soi kỹ từng chi tiết trên bản thiết kế của mình, có thể nói là hoàn hảo. Rose không hổ là bậc thầy trong giới thiết kế. Bản thiết kế thế này mà Tiêu Thái Bạch còn bới móc được vấn đề gì sao?

Mino lập tức khinh thường nhếch mép, “Tiêu Thái Bạch, cô là nhà thiết kế sao? Cứ tỏ ra thần bí làm cho mọi người đều tưởng bản thiết kế của tôi kém cỏi! Một kẻ không biết gì về thiết kế như cô ngồi đây soi mói cái gì? Bản thiết kế này gần như là bản hoàn hảo nhất mà tôi từng thấy trong sự nghiệp thiết kế của tôi, sao lại có vấn đề được? Cô thấy có vấn đề gì thì cứ nói thẳng ra, đừng có ngồi đó ăn ốc nói mò! Tôi không tin một người xuất thân từ nghề thiết kế như tôi mà lại không nhìn ra vấn đề cô nói!” Tiêu Thái Bạch thở dài, “Mino, chị đã nói thế thì em cũng không khách sáo nữa. Em không biết gì về thiết kế, nên nếu em có nói gì không đúng, kính xin mọi người rộng lòng tha thứ.”

Dáng vẻ khiêm tốn của cô ta khiến nhóm cổ đông gật đầu, bọn họ cảm thấy nhân tài như vậy mới đủ tư cách lãnh đạo công ty. Vô hình chung, Tiêu Thái Bạch lại đè Mino xuống một chút nữa.

Tiêu Thái Bạch đứng dậy, bước lên bục, “Phương án này không có vấn đề, bản kế hoạch rất cũng xuất sắc, nhưng tôi nhìn thấy một vấn đề trong bản thiết kế chính này.”

Cô ta chỉ vào bản thiết kế trên màn hình trình chiếu: “Trong bản thiết kế này, từng chi tiết một trông có vẻ vô cùng hoàn hảo, người ngoài nghề như tôi cũng cảm thấy có lẽ bộ đồ này lúc may lên sẽ rất đẹp. Nhưng mà… không biết mọi người có chú ý không, tất cả các viền của màu đỏ trên bộ trang phục này liền lại thành một hình thì trông giống cái gì?”

Trông giống cái gì?

Mino cười nhạo, nhìn vào bản thiết kế của mình.

Đúng lúc này, thư ký buổi họp lại tắt đèn trong phòng. Mọi người theo lời Tiêu Thái Bạch quan sát kĩ bản thiết kết, sau đó đồng loạt biến sắc mặt!

Mino cau mày, không hiểu gì cả: “Các khối màu đỏ nối lại với nhau chẳng phải là thành một vòng tròn à? Có vấn đề gì sao? Tiêu Thái Bạch, cô đừng kiếm chuyện nữa, chẳng lẽ có quy định không được thêm hình tròn vào bản thiết kế?”

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trợ lý của Tiêu Thái Bạch đứng bật dậy nhưng lại bị Tiêu Thái Bạch quát, “Anh im miệng cho tôi!”Trợ lý nhìn Tiêu Thái Bạch với vẻ không phục: “Tiêu Tổng, tôi biết cô không muốn làm cô ta mất mặt, nhưng chuyện này liên quan đến công ty, tôi bắt buộc phải nói. Nếu công ty chọn bản thiết kế này của cô ta thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”Tiêu Thái Bạch nhìn Tiêu Cốc Vân ngồi ở ghế cổ đông và các lãnh đạo cấp cao với ánh mắt khó xử. Tiêu Cốc Vân nhíu mày nhìn sang Tiêu lão, rồi nói với Tiêu Thái Bạch: “Nếu bản thiết kế của Mino có vấn đề gì thì con cứ nói đi. Đều là vì công ty cả, Mino và ông nội sẽ không trách con. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì khiến công ty phải chịu tổn thất thì đó mới là sai lầm.”Nghe bọn họ nói như vậy, Mino cực kỳ khó chịu.Bản thiết kế của cô ta có vấn đề?Cô ta đã soi kỹ từng chi tiết trên bản thiết kế của mình, có thể nói là hoàn hảo. Rose không hổ là bậc thầy trong giới thiết kế. Bản thiết kế thế này mà Tiêu Thái Bạch còn bới móc được vấn đề gì sao?Mino lập tức khinh thường nhếch mép, “Tiêu Thái Bạch, cô là nhà thiết kế sao? Cứ tỏ ra thần bí làm cho mọi người đều tưởng bản thiết kế của tôi kém cỏi! Một kẻ không biết gì về thiết kế như cô ngồi đây soi mói cái gì? Bản thiết kế này gần như là bản hoàn hảo nhất mà tôi từng thấy trong sự nghiệp thiết kế của tôi, sao lại có vấn đề được? Cô thấy có vấn đề gì thì cứ nói thẳng ra, đừng có ngồi đó ăn ốc nói mò! Tôi không tin một người xuất thân từ nghề thiết kế như tôi mà lại không nhìn ra vấn đề cô nói!” Tiêu Thái Bạch thở dài, “Mino, chị đã nói thế thì em cũng không khách sáo nữa. Em không biết gì về thiết kế, nên nếu em có nói gì không đúng, kính xin mọi người rộng lòng tha thứ.”Dáng vẻ khiêm tốn của cô ta khiến nhóm cổ đông gật đầu, bọn họ cảm thấy nhân tài như vậy mới đủ tư cách lãnh đạo công ty. Vô hình chung, Tiêu Thái Bạch lại đè Mino xuống một chút nữa.Tiêu Thái Bạch đứng dậy, bước lên bục, “Phương án này không có vấn đề, bản kế hoạch rất cũng xuất sắc, nhưng tôi nhìn thấy một vấn đề trong bản thiết kế chính này.”Cô ta chỉ vào bản thiết kế trên màn hình trình chiếu: “Trong bản thiết kế này, từng chi tiết một trông có vẻ vô cùng hoàn hảo, người ngoài nghề như tôi cũng cảm thấy có lẽ bộ đồ này lúc may lên sẽ rất đẹp. Nhưng mà… không biết mọi người có chú ý không, tất cả các viền của màu đỏ trên bộ trang phục này liền lại thành một hình thì trông giống cái gì?”Trông giống cái gì?Mino cười nhạo, nhìn vào bản thiết kế của mình.Đúng lúc này, thư ký buổi họp lại tắt đèn trong phòng. Mọi người theo lời Tiêu Thái Bạch quan sát kĩ bản thiết kết, sau đó đồng loạt biến sắc mặt!Mino cau mày, không hiểu gì cả: “Các khối màu đỏ nối lại với nhau chẳng phải là thành một vòng tròn à? Có vấn đề gì sao? Tiêu Thái Bạch, cô đừng kiếm chuyện nữa, chẳng lẽ có quy định không được thêm hình tròn vào bản thiết kế?”

Chương 1059: Cô ấy mới là tiêu tiểu thư hàng thật giá thật! (3)