Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 1096: Từ đại chí! em thật sự yêu anh! (1)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trang Nại Nại đang định xem tin khác thì di động đột nhiên đổ chuông.Là Tư Chính Đình gọi tới!Mắt Trang Nại Nại lập tức sáng ngời, nhanh chóng bắt máy, rồi dùng cái giọng mềm nhũn mà ngay cả chính cô cũng không phát hiện mà nói: “Alo ~”Đầu bên kia khựng một lát rồi truyền tới tiếng cười nhẹ: “Là anh.”“Anh về rồi à, đang ở đâu thế?”“Đoán chừng cần hai tiếng nữa mới có thể đến tìm em, em đang ở đâu?”Hai tiếng?Tụ tập với nhân viên sao có thể xong trong hai tiếng chứ?“Em với các nhân viên đi ăn ở nhà hàng Hải Sản, hai tiếng sau em qua tìm anh.”“Để anh đến, nhà hàng ở chỗ nào?”“Nhà hàng Hải Sản chỗ đường Linh Lung, anh muốn qua cũng được, đến lúc đó em đi ăn khuya với anh.”“Vậy lát nữa gặp.”Sung sướng cúp máy, Trang Nại Nại phát hiện đám người trong xe đang dùng ánh mắt như nhìn quái vật để nhìn cô.Trang Nại Nại sửng sốt rồi cầm di động lên soi: “Sao thế? Mặt tôi dính cái gì à?”Tiểu Loan giật môi một cái: “Nại Nại, hôm nay tôi mới thấy hóa ra cô cũng là con gái!”Trang Nại Nại: “...”Ý chú là thế nào?Cả đám người kéo nhau đến nhà hàng, vì có tận ba, bốn mươi người cho nên bọn họ bao cả một phòng. Hiện giờ còn đang gây dựng từ những bước đầu cho nên Trang Nại Nại hy vọng mọi người có thể đoàn kết lại, thân thiết với nhau.Có người mời rượu Trang Nại Nại: “Tiêu tổng, chúc cho Hoàng Gia Thịnh Thế của chúng ta thắng lợi! Một năm sau có thể vượt mặt bọn họ!”“Đúng! Chúng ta mới là giỏi nhất!”“Hy vọng ngay mai đi tìm ngôi sao đại diện có thể kí được hợp đồng!”Mỗi người một câu, nói đến hăng say.Trang Nại Nại cố ý tuyển một đám sinh viên vừa mới tốt nghiệp, những người trẻ tuổi đều nhiệt tình với công việc và đầy hoài bão. Trong công ty cũng tạo nên hoàn cảnh cạnh tranh sạch sẽ, cho nên đám người này hiện giờ đều rất hăng hái.Trang Nại Nại thấy mọi người bàn luận sôi nổi thì cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Trước kia khi còn làm một nhà thiết kế cũng không ngờ tương lai lại có một bầu trời rộng mở như vậy.Cô nâng ly lên: “Đúng vậy! Hy vọng công ty của chúng ta càng ngày càng phát triển! Nếu như Hoàng Gia Thịnh Thế tiến quân vào trong nước tạo được tiếng vang thì những người ngồi đây hôm nay đều là nguyên lão của Hoàng Gia Thịnh Thế! Vì tương lai của chúng ta! Cạn ly!”“Cạn ly!”“Cạn ly!”Tửu lượng của Trang Nại Nại không tốt lắm, uống đến sáu bảy chai đã bắt đầu choáng váng rồi. Không biết qua bao lâu, di động của cô đột nhiên đổ chuông. Cô cúi đầu lục lọi trong túi xách hồi lâu mới lôi di động ra được.

Trang Nại Nại đang định xem tin khác thì di động đột nhiên đổ chuông.

Là Tư Chính Đình gọi tới!

Mắt Trang Nại Nại lập tức sáng ngời, nhanh chóng bắt máy, rồi dùng cái giọng mềm nhũn mà ngay cả chính cô cũng không phát hiện mà nói: “Alo ~”

Đầu bên kia khựng một lát rồi truyền tới tiếng cười nhẹ: “Là anh.”

“Anh về rồi à, đang ở đâu thế?”

“Đoán chừng cần hai tiếng nữa mới có thể đến tìm em, em đang ở đâu?”

Hai tiếng?

Tụ tập với nhân viên sao có thể xong trong hai tiếng chứ?

“Em với các nhân viên đi ăn ở nhà hàng Hải Sản, hai tiếng sau em qua tìm anh.”

“Để anh đến, nhà hàng ở chỗ nào?”

“Nhà hàng Hải Sản chỗ đường Linh Lung, anh muốn qua cũng được, đến lúc đó em đi ăn khuya với anh.”

“Vậy lát nữa gặp.”

Sung sướng cúp máy, Trang Nại Nại phát hiện đám người trong xe đang dùng ánh mắt như nhìn quái vật để nhìn cô.

Trang Nại Nại sửng sốt rồi cầm di động lên soi: “Sao thế? Mặt tôi dính cái gì à?”

Tiểu Loan giật môi một cái: “Nại Nại, hôm nay tôi mới thấy hóa ra cô cũng là con gái!”

Trang Nại Nại: “...”

Ý chú là thế nào?

Cả đám người kéo nhau đến nhà hàng, vì có tận ba, bốn mươi người cho nên bọn họ bao cả một phòng. Hiện giờ còn đang gây dựng từ những bước đầu cho nên Trang Nại Nại hy vọng mọi người có thể đoàn kết lại, thân thiết với nhau.

Có người mời rượu Trang Nại Nại: “Tiêu tổng, chúc cho Hoàng Gia Thịnh Thế của chúng ta thắng lợi! Một năm sau có thể vượt mặt bọn họ!”

“Đúng! Chúng ta mới là giỏi nhất!”

“Hy vọng ngay mai đi tìm ngôi sao đại diện có thể kí được hợp đồng!”

Mỗi người một câu, nói đến hăng say.

Trang Nại Nại cố ý tuyển một đám sinh viên vừa mới tốt nghiệp, những người trẻ tuổi đều nhiệt tình với công việc và đầy hoài bão. Trong công ty cũng tạo nên hoàn cảnh cạnh tranh sạch sẽ, cho nên đám người này hiện giờ đều rất hăng hái.

Trang Nại Nại thấy mọi người bàn luận sôi nổi thì cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Trước kia khi còn làm một nhà thiết kế cũng không ngờ tương lai lại có một bầu trời rộng mở như vậy.

Cô nâng ly lên: “Đúng vậy! Hy vọng công ty của chúng ta càng ngày càng phát triển! Nếu như Hoàng Gia Thịnh Thế tiến quân vào trong nước tạo được tiếng vang thì những người ngồi đây hôm nay đều là nguyên lão của Hoàng Gia Thịnh Thế! Vì tương lai của chúng ta! Cạn ly!”

“Cạn ly!”

“Cạn ly!”

Tửu lượng của Trang Nại Nại không tốt lắm, uống đến sáu bảy chai đã bắt đầu choáng váng rồi. Không biết qua bao lâu, di động của cô đột nhiên đổ chuông. Cô cúi đầu lục lọi trong túi xách hồi lâu mới lôi di động ra được.

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trang Nại Nại đang định xem tin khác thì di động đột nhiên đổ chuông.Là Tư Chính Đình gọi tới!Mắt Trang Nại Nại lập tức sáng ngời, nhanh chóng bắt máy, rồi dùng cái giọng mềm nhũn mà ngay cả chính cô cũng không phát hiện mà nói: “Alo ~”Đầu bên kia khựng một lát rồi truyền tới tiếng cười nhẹ: “Là anh.”“Anh về rồi à, đang ở đâu thế?”“Đoán chừng cần hai tiếng nữa mới có thể đến tìm em, em đang ở đâu?”Hai tiếng?Tụ tập với nhân viên sao có thể xong trong hai tiếng chứ?“Em với các nhân viên đi ăn ở nhà hàng Hải Sản, hai tiếng sau em qua tìm anh.”“Để anh đến, nhà hàng ở chỗ nào?”“Nhà hàng Hải Sản chỗ đường Linh Lung, anh muốn qua cũng được, đến lúc đó em đi ăn khuya với anh.”“Vậy lát nữa gặp.”Sung sướng cúp máy, Trang Nại Nại phát hiện đám người trong xe đang dùng ánh mắt như nhìn quái vật để nhìn cô.Trang Nại Nại sửng sốt rồi cầm di động lên soi: “Sao thế? Mặt tôi dính cái gì à?”Tiểu Loan giật môi một cái: “Nại Nại, hôm nay tôi mới thấy hóa ra cô cũng là con gái!”Trang Nại Nại: “...”Ý chú là thế nào?Cả đám người kéo nhau đến nhà hàng, vì có tận ba, bốn mươi người cho nên bọn họ bao cả một phòng. Hiện giờ còn đang gây dựng từ những bước đầu cho nên Trang Nại Nại hy vọng mọi người có thể đoàn kết lại, thân thiết với nhau.Có người mời rượu Trang Nại Nại: “Tiêu tổng, chúc cho Hoàng Gia Thịnh Thế của chúng ta thắng lợi! Một năm sau có thể vượt mặt bọn họ!”“Đúng! Chúng ta mới là giỏi nhất!”“Hy vọng ngay mai đi tìm ngôi sao đại diện có thể kí được hợp đồng!”Mỗi người một câu, nói đến hăng say.Trang Nại Nại cố ý tuyển một đám sinh viên vừa mới tốt nghiệp, những người trẻ tuổi đều nhiệt tình với công việc và đầy hoài bão. Trong công ty cũng tạo nên hoàn cảnh cạnh tranh sạch sẽ, cho nên đám người này hiện giờ đều rất hăng hái.Trang Nại Nại thấy mọi người bàn luận sôi nổi thì cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Trước kia khi còn làm một nhà thiết kế cũng không ngờ tương lai lại có một bầu trời rộng mở như vậy.Cô nâng ly lên: “Đúng vậy! Hy vọng công ty của chúng ta càng ngày càng phát triển! Nếu như Hoàng Gia Thịnh Thế tiến quân vào trong nước tạo được tiếng vang thì những người ngồi đây hôm nay đều là nguyên lão của Hoàng Gia Thịnh Thế! Vì tương lai của chúng ta! Cạn ly!”“Cạn ly!”“Cạn ly!”Tửu lượng của Trang Nại Nại không tốt lắm, uống đến sáu bảy chai đã bắt đầu choáng váng rồi. Không biết qua bao lâu, di động của cô đột nhiên đổ chuông. Cô cúi đầu lục lọi trong túi xách hồi lâu mới lôi di động ra được.

Chương 1096: Từ đại chí! em thật sự yêu anh! (1)