Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 2947

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2947: Cố Mãn Mãn sửng sốt một chút mới nhớ tới, lúc cô đón xe về nhà thì hình như Đào Triển Minh đã nóicô về đến nhà phải gọi điện thoại cho anh ta. Lúc đó anh ta còn cố ý lặp lại hai lần, chờ cô trả lời mới thôi. Mà lúc đó cô cũng đồng ý… Nhưng sau đó cô về đến nhà lại quên mất. Sau khi cô cất kỹ vòng tay của bà Đào thì quên sạch chuyện này không còn gì. Chẳng trách trước khi cô ngủ thì cảm thấy mình đã quên mất chuyện gì đó, thì ra là chuyện này. “Nhớ chưa?” Đào Triển Minh nhìn dáng vẻ chột dạ của cô thì biết cô đã nhớ rồi. Cố Mãn Mãn gật đầu, càng chột dạ: “Không… Lẽ anh…” Cô vẫn chưa nói xong mấy chữ “Đến đây vì chuyện này sao” thì Đào Triển Minh đã cắt ngang: “Không sai, tôi đến đây vì chuyện này, tôi vẫn luôn đợi điện thoại của cô.” “Hả?” Cố Mãn Mãn hoàn toàn không kịp phản ứng. Đầu óc cô hơi hỗn loạn. Bởi vì Đào Triển Minh nói những lời này rất dễ quấy nhiễu suy nghĩ của con người. Vẫn luôn đợi điện thoại của cô gì chứ. Cô cảm thấy gần đây hành vi của Đào Triển Minh ngày càng kỳ lạ. Rất dễ làm cho người ta sinh ra hiểu lầm. “Tôi không phải là trẻ con, đón xe về nhà cũng không thể xảy ra chuyện gì được, anh cũng không đến mức vẫn luôn chờ, cho dù anh không chờ được thì cũng không cần hơn nửa đêm chạy tới nhà tôi chứ, anh là người trưởng thành rồi, anh có thể chín chắn hơn một chút được không…” Cố Mãn Mãn càng nói càng cảm thấy mình có lý, ngược lại bắt đầu dạy dỗ Đào Triển Minh. “Cô dạy dỗ tôi sao?” Đào Triển Minh ngước mắt, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía cô. Cố Mãn Mãn mím môi, không nói. Quan trọng là không dám nói. Nhưng không khỏi sợ anh ta. Nên rất khó nói. Haizz. “Vì sao tắt máy.” Đào Triển Minh lại hỏi. Anh ta đưa bà nội về nhà thì trời đã khuya. Hôm nay có nhiều việc nên anh ta cũng hơi mệt mỏi, ngồi trên sô pha chờ điện thoại của Cố Mãn Mãn, không nghĩ tới anh ta lại ngủ thiếp đi. Khi anh ta tỉnh lại thì gọi cho Cố Mãn Mãn nhưng tắt máy, lái xe vòng qua hơn nửa thành phố đến nhà tìm cô. Đào Triển Minh đi trên đường vẫn luôn suy nghĩ, rốt cuộc vì sao Cố Mãn Mãn không gọi cho anh ta, rốt cuộc vì sao lại tắt máy.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2947: Cố Mãn Mãn sửng sốt một chút mới nhớ tới, lúc cô đón xe về nhà thì hình như Đào Triển Minh đã nóicô về đến nhà phải gọi điện thoại cho anh ta. Lúc đó anh ta còn cố ý lặp lại hai lần, chờ cô trả lời mới thôi. Mà lúc đó cô cũng đồng ý… Nhưng sau đó cô về đến nhà lại quên mất. Sau khi cô cất kỹ vòng tay của bà Đào thì quên sạch chuyện này không còn gì. Chẳng trách trước khi cô ngủ thì cảm thấy mình đã quên mất chuyện gì đó, thì ra là chuyện này. “Nhớ chưa?” Đào Triển Minh nhìn dáng vẻ chột dạ của cô thì biết cô đã nhớ rồi. Cố Mãn Mãn gật đầu, càng chột dạ: “Không… Lẽ anh…” Cô vẫn chưa nói xong mấy chữ “Đến đây vì chuyện này sao” thì Đào Triển Minh đã cắt ngang: “Không sai, tôi đến đây vì chuyện này, tôi vẫn luôn đợi điện thoại của cô.” “Hả?” Cố Mãn Mãn hoàn toàn không kịp phản ứng. Đầu óc cô hơi hỗn loạn. Bởi vì Đào Triển Minh nói những lời này rất dễ quấy nhiễu suy nghĩ của con người. Vẫn luôn đợi điện thoại của cô gì chứ. Cô cảm thấy gần đây hành vi của Đào Triển Minh ngày càng kỳ lạ. Rất dễ làm cho người ta sinh ra hiểu lầm. “Tôi không phải là trẻ con, đón xe về nhà cũng không thể xảy ra chuyện gì được, anh cũng không đến mức vẫn luôn chờ, cho dù anh không chờ được thì cũng không cần hơn nửa đêm chạy tới nhà tôi chứ, anh là người trưởng thành rồi, anh có thể chín chắn hơn một chút được không…” Cố Mãn Mãn càng nói càng cảm thấy mình có lý, ngược lại bắt đầu dạy dỗ Đào Triển Minh. “Cô dạy dỗ tôi sao?” Đào Triển Minh ngước mắt, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía cô. Cố Mãn Mãn mím môi, không nói. Quan trọng là không dám nói. Nhưng không khỏi sợ anh ta. Nên rất khó nói. Haizz. “Vì sao tắt máy.” Đào Triển Minh lại hỏi. Anh ta đưa bà nội về nhà thì trời đã khuya. Hôm nay có nhiều việc nên anh ta cũng hơi mệt mỏi, ngồi trên sô pha chờ điện thoại của Cố Mãn Mãn, không nghĩ tới anh ta lại ngủ thiếp đi. Khi anh ta tỉnh lại thì gọi cho Cố Mãn Mãn nhưng tắt máy, lái xe vòng qua hơn nửa thành phố đến nhà tìm cô. Đào Triển Minh đi trên đường vẫn luôn suy nghĩ, rốt cuộc vì sao Cố Mãn Mãn không gọi cho anh ta, rốt cuộc vì sao lại tắt máy.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2947: Cố Mãn Mãn sửng sốt một chút mới nhớ tới, lúc cô đón xe về nhà thì hình như Đào Triển Minh đã nóicô về đến nhà phải gọi điện thoại cho anh ta. Lúc đó anh ta còn cố ý lặp lại hai lần, chờ cô trả lời mới thôi. Mà lúc đó cô cũng đồng ý… Nhưng sau đó cô về đến nhà lại quên mất. Sau khi cô cất kỹ vòng tay của bà Đào thì quên sạch chuyện này không còn gì. Chẳng trách trước khi cô ngủ thì cảm thấy mình đã quên mất chuyện gì đó, thì ra là chuyện này. “Nhớ chưa?” Đào Triển Minh nhìn dáng vẻ chột dạ của cô thì biết cô đã nhớ rồi. Cố Mãn Mãn gật đầu, càng chột dạ: “Không… Lẽ anh…” Cô vẫn chưa nói xong mấy chữ “Đến đây vì chuyện này sao” thì Đào Triển Minh đã cắt ngang: “Không sai, tôi đến đây vì chuyện này, tôi vẫn luôn đợi điện thoại của cô.” “Hả?” Cố Mãn Mãn hoàn toàn không kịp phản ứng. Đầu óc cô hơi hỗn loạn. Bởi vì Đào Triển Minh nói những lời này rất dễ quấy nhiễu suy nghĩ của con người. Vẫn luôn đợi điện thoại của cô gì chứ. Cô cảm thấy gần đây hành vi của Đào Triển Minh ngày càng kỳ lạ. Rất dễ làm cho người ta sinh ra hiểu lầm. “Tôi không phải là trẻ con, đón xe về nhà cũng không thể xảy ra chuyện gì được, anh cũng không đến mức vẫn luôn chờ, cho dù anh không chờ được thì cũng không cần hơn nửa đêm chạy tới nhà tôi chứ, anh là người trưởng thành rồi, anh có thể chín chắn hơn một chút được không…” Cố Mãn Mãn càng nói càng cảm thấy mình có lý, ngược lại bắt đầu dạy dỗ Đào Triển Minh. “Cô dạy dỗ tôi sao?” Đào Triển Minh ngước mắt, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía cô. Cố Mãn Mãn mím môi, không nói. Quan trọng là không dám nói. Nhưng không khỏi sợ anh ta. Nên rất khó nói. Haizz. “Vì sao tắt máy.” Đào Triển Minh lại hỏi. Anh ta đưa bà nội về nhà thì trời đã khuya. Hôm nay có nhiều việc nên anh ta cũng hơi mệt mỏi, ngồi trên sô pha chờ điện thoại của Cố Mãn Mãn, không nghĩ tới anh ta lại ngủ thiếp đi. Khi anh ta tỉnh lại thì gọi cho Cố Mãn Mãn nhưng tắt máy, lái xe vòng qua hơn nửa thành phố đến nhà tìm cô. Đào Triển Minh đi trên đường vẫn luôn suy nghĩ, rốt cuộc vì sao Cố Mãn Mãn không gọi cho anh ta, rốt cuộc vì sao lại tắt máy.

Chương 2947