Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 1166: Linh cảm chẳng lành (11)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trang Nại Nại và Thôi Tinh Tước dìu Tiêu Mộ Thanh lên phòng ngủ của bà, để bà nằm xuống giường.Đúng lúc này, Tư Chính Đình gọi tới.“Nại Nại, anh phải nói cho em biết một chuyện. Em bình tĩnh nghe anh nói, anh đảm bảo sẽ không có chuyện gì.”Trang Nại Nại căng thẳng, không hiểu sao cô lại nghĩ đến giấc mơ kia.“Nại Nại, con mất tích rồi.”“Bộp!!!” - Tiếng điện thoại rơi xuống đất.***Lúc Trang Nại Nại chạy đến nhà họ Tư, Tư Chính Đình đã phái rất nhiều người ra ngoài tìm, còn cho một đám vệ sĩ đến bao vây toàn bộ căn biệt thự lại.Cô lao đến chỗ Tư Chính Đình: “Chẳng phải anh nói bọn họ không đưa người về nước sao? Sao lại bắt được con? Cả hai đứa đều bị bắt đi sao?”Trang Nại Nại tuyệt vọng ngồi bệt xuống bậc thang. Không cần nói cũng biết, chuyện này chắc chắn là do mẹ con Tiêu Cốc Vân làm.Trang Nại Nại gần như suy sụp. Nhưng cô không thể như vậy được, Bé Lười và Bé Nháo đang đợi cô đến cứu.Cô đứng bật dậy, hỏi Tư Chính Đình: “Con làm sao mất tích?”Cô biết với bản lĩnh của Tư Chính Đình, anh nhất định sẽ không để cho ai bắt con đi. Chắc chắn là đã có chuyện gì đó xảy ra.“Hai bảo mẫu chăm sóc hai đứa đã làm ở đây rất nhiều năm, lý lịch cũng bị điều tra kỹ lưỡng. Nhưng trong video lấy từ camera giám sát, bọn họ dẫn hai con đi dạo trong vườn, sau đó lên một chiếc xe lạ đi theo bọn họ.”Những chuyện như người thân quen gây án này đúng là khó lòng mà đề phòng.Nhưng chuyện này thật vô lý!“Sao Tiêu Cốc Vân và Tiêu Thái Bạch biết thân phận của em để mà dàn xếp chuyện này sớm như vậy được?”“Không phải bọn họ.”“Vậy thì là ai?”“Tư Quang Thanh.” Ánh mắt Tư Chính Đình hiện vẻ tàn độc.Trang Nại Nại nghe vậy thì ngây ra.“Anh đã điều tra rõ ràng rồi, hai người đó là do Tư Quang Thanh sắp xếp từ trước, nhưng về sau biết thân phận của em nên ông ta mới không dám hành động nữa. Nhưng thân phận của hai bảo mẫu này bị mẹ con Tiêu Cốc Vân lợi dụng. Bọn họ lấy danh nghĩa của Tư Quang Thanh để lừa hai bảo mẫu đó, hoặc nói cách khác, bây giờ cả hai bảo mẫu đó cũng đã bị bọn họ bắt cóc rồi.”
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trang Nại Nại và Thôi Tinh Tước dìu Tiêu Mộ Thanh lên phòng ngủ của bà, để bà nằm xuống giường.Đúng lúc này, Tư Chính Đình gọi tới.“Nại Nại, anh phải nói cho em biết một chuyện. Em bình tĩnh nghe anh nói, anh đảm bảo sẽ không có chuyện gì.”Trang Nại Nại căng thẳng, không hiểu sao cô lại nghĩ đến giấc mơ kia.“Nại Nại, con mất tích rồi.”“Bộp!!!” - Tiếng điện thoại rơi xuống đất.***Lúc Trang Nại Nại chạy đến nhà họ Tư, Tư Chính Đình đã phái rất nhiều người ra ngoài tìm, còn cho một đám vệ sĩ đến bao vây toàn bộ căn biệt thự lại.Cô lao đến chỗ Tư Chính Đình: “Chẳng phải anh nói bọn họ không đưa người về nước sao? Sao lại bắt được con? Cả hai đứa đều bị bắt đi sao?”Trang Nại Nại tuyệt vọng ngồi bệt xuống bậc thang. Không cần nói cũng biết, chuyện này chắc chắn là do mẹ con Tiêu Cốc Vân làm.Trang Nại Nại gần như suy sụp. Nhưng cô không thể như vậy được, Bé Lười và Bé Nháo đang đợi cô đến cứu.Cô đứng bật dậy, hỏi Tư Chính Đình: “Con làm sao mất tích?”Cô biết với bản lĩnh của Tư Chính Đình, anh nhất định sẽ không để cho ai bắt con đi. Chắc chắn là đã có chuyện gì đó xảy ra.“Hai bảo mẫu chăm sóc hai đứa đã làm ở đây rất nhiều năm, lý lịch cũng bị điều tra kỹ lưỡng. Nhưng trong video lấy từ camera giám sát, bọn họ dẫn hai con đi dạo trong vườn, sau đó lên một chiếc xe lạ đi theo bọn họ.”Những chuyện như người thân quen gây án này đúng là khó lòng mà đề phòng.Nhưng chuyện này thật vô lý!“Sao Tiêu Cốc Vân và Tiêu Thái Bạch biết thân phận của em để mà dàn xếp chuyện này sớm như vậy được?”“Không phải bọn họ.”“Vậy thì là ai?”“Tư Quang Thanh.” Ánh mắt Tư Chính Đình hiện vẻ tàn độc.Trang Nại Nại nghe vậy thì ngây ra.“Anh đã điều tra rõ ràng rồi, hai người đó là do Tư Quang Thanh sắp xếp từ trước, nhưng về sau biết thân phận của em nên ông ta mới không dám hành động nữa. Nhưng thân phận của hai bảo mẫu này bị mẹ con Tiêu Cốc Vân lợi dụng. Bọn họ lấy danh nghĩa của Tư Quang Thanh để lừa hai bảo mẫu đó, hoặc nói cách khác, bây giờ cả hai bảo mẫu đó cũng đã bị bọn họ bắt cóc rồi.”
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trang Nại Nại và Thôi Tinh Tước dìu Tiêu Mộ Thanh lên phòng ngủ của bà, để bà nằm xuống giường.Đúng lúc này, Tư Chính Đình gọi tới.“Nại Nại, anh phải nói cho em biết một chuyện. Em bình tĩnh nghe anh nói, anh đảm bảo sẽ không có chuyện gì.”Trang Nại Nại căng thẳng, không hiểu sao cô lại nghĩ đến giấc mơ kia.“Nại Nại, con mất tích rồi.”“Bộp!!!” - Tiếng điện thoại rơi xuống đất.***Lúc Trang Nại Nại chạy đến nhà họ Tư, Tư Chính Đình đã phái rất nhiều người ra ngoài tìm, còn cho một đám vệ sĩ đến bao vây toàn bộ căn biệt thự lại.Cô lao đến chỗ Tư Chính Đình: “Chẳng phải anh nói bọn họ không đưa người về nước sao? Sao lại bắt được con? Cả hai đứa đều bị bắt đi sao?”Trang Nại Nại tuyệt vọng ngồi bệt xuống bậc thang. Không cần nói cũng biết, chuyện này chắc chắn là do mẹ con Tiêu Cốc Vân làm.Trang Nại Nại gần như suy sụp. Nhưng cô không thể như vậy được, Bé Lười và Bé Nháo đang đợi cô đến cứu.Cô đứng bật dậy, hỏi Tư Chính Đình: “Con làm sao mất tích?”Cô biết với bản lĩnh của Tư Chính Đình, anh nhất định sẽ không để cho ai bắt con đi. Chắc chắn là đã có chuyện gì đó xảy ra.“Hai bảo mẫu chăm sóc hai đứa đã làm ở đây rất nhiều năm, lý lịch cũng bị điều tra kỹ lưỡng. Nhưng trong video lấy từ camera giám sát, bọn họ dẫn hai con đi dạo trong vườn, sau đó lên một chiếc xe lạ đi theo bọn họ.”Những chuyện như người thân quen gây án này đúng là khó lòng mà đề phòng.Nhưng chuyện này thật vô lý!“Sao Tiêu Cốc Vân và Tiêu Thái Bạch biết thân phận của em để mà dàn xếp chuyện này sớm như vậy được?”“Không phải bọn họ.”“Vậy thì là ai?”“Tư Quang Thanh.” Ánh mắt Tư Chính Đình hiện vẻ tàn độc.Trang Nại Nại nghe vậy thì ngây ra.“Anh đã điều tra rõ ràng rồi, hai người đó là do Tư Quang Thanh sắp xếp từ trước, nhưng về sau biết thân phận của em nên ông ta mới không dám hành động nữa. Nhưng thân phận của hai bảo mẫu này bị mẹ con Tiêu Cốc Vân lợi dụng. Bọn họ lấy danh nghĩa của Tư Quang Thanh để lừa hai bảo mẫu đó, hoặc nói cách khác, bây giờ cả hai bảo mẫu đó cũng đã bị bọn họ bắt cóc rồi.”