Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 2998

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2998: Nhưng trước kia cô ta vẫn luôn không muốn thừa nhận, cô ta cảm thấy thừa nhận chính là thua, là mình không bằng Thẩm Lệ. Cửa thang máy mở ra. Ba người cùng đi vào. Không ai nói gì nữa. Cố Mãn Mãn vẫn không vui trừng mắt với Quý Vãn Thư một cái. Ra khỏi tòa nhà, Thẩm Lệ liếc mắt liền nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc. Vì sao nó lại quen thuộc? Bởi vì, chiếc xe kia là của Cố Tri Dân. Cô đã từng nhìn thấy rất nhiều lần, cũng đã từng ngồi trên đó rất nhiều lần cho nên hết sức quen thuộc. Có lẽ là nhìn thấy Quý Vãn Thư, cho nên Cố Tri Dân đi xuống xe. Anh ta nhìn từ xa, đầu tiên ánh mắt rơi vào trên người Quý Vãn Thư, sau đó mới đến Thẩm Lệ. Giống như là hơi kinh ngạc, lúc anh ta trông thấy Thẩm Lệ liền dừng lại một chút. “Chờ lâu chưa?” Quý Vãn Thư tăng nhanh bước chân đi về phía Cố Tri Dân. “Vừa mới tới.” Cố Tri Dân cúi đầu nói chuyện với cô ta. Thẩm Lệ hơi nheo mắt lại, nhìn lướt qua Cố Tri Dân bên kia liền dời ánh mắt đi. Mặc dù chỉ nhìn lướt qua, nhưng cũng nhìn thấy rõ ràng hết cảnh tượng ở bên kia. Cố Tri Dân đang dịu dàng cúi đầu nói chuyện với Quý Vãn Thư. Cảnh tượng đơn giản như vậy nhưng nhìn vào lại thấy hơi chướng mắt. Cũng chỉ là chướng mắt mà thôi, không nhìn thì cũng không sao. Thẩm Lệ rũ mắt, nhìn bàn tay mình đang đặt ở trước người. Cô sờ tay mình sau đó giơ lên trước mặt cẩn thận nhìn một chút, hơi khô, nên bớt chút thời gian dưỡng da tay sau đó lại làm một bộ móng tay mới. Sơn móng tay không cần làm cũng được, dù sao chẳng mấy chốc nữa sẽ phải đi quay phim rồi. Vậy cứ để quay xong đã rồi nói sau. Lúc quay phim phải phối hợp với bên trang phục cho nên không thể tự tiện động vào tóc và móng tay của mình, phim lần này lại còn là phim cổ trang nên yêu cầu về tạo hình và trang phục lại càng nghiêm khắc hơn. Cố Mãn Mãn nhìn hai người Cố Tri Dân và Quý Vãn Thư thân mật đứng cạnh nhau, thân mật nói chuyện không khỏi cúi đầu xuống nhìn Thẩm Lệ đang ngồi ở trên xe lăn. Thấy Thẩm Lệ đang chăm chú nhìn chằm chằm vào tay mình, không nhịn được gọi cô một tiếng. “Chị Tiểu Lệ…” “Gì vậy?” Thẩm Lệ ngước lên nhìn Cố Mãn Mãn.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2998: Nhưng trước kia cô ta vẫn luôn không muốn thừa nhận, cô ta cảm thấy thừa nhận chính là thua, là mình không bằng Thẩm Lệ. Cửa thang máy mở ra. Ba người cùng đi vào. Không ai nói gì nữa. Cố Mãn Mãn vẫn không vui trừng mắt với Quý Vãn Thư một cái. Ra khỏi tòa nhà, Thẩm Lệ liếc mắt liền nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc. Vì sao nó lại quen thuộc? Bởi vì, chiếc xe kia là của Cố Tri Dân. Cô đã từng nhìn thấy rất nhiều lần, cũng đã từng ngồi trên đó rất nhiều lần cho nên hết sức quen thuộc. Có lẽ là nhìn thấy Quý Vãn Thư, cho nên Cố Tri Dân đi xuống xe. Anh ta nhìn từ xa, đầu tiên ánh mắt rơi vào trên người Quý Vãn Thư, sau đó mới đến Thẩm Lệ. Giống như là hơi kinh ngạc, lúc anh ta trông thấy Thẩm Lệ liền dừng lại một chút. “Chờ lâu chưa?” Quý Vãn Thư tăng nhanh bước chân đi về phía Cố Tri Dân. “Vừa mới tới.” Cố Tri Dân cúi đầu nói chuyện với cô ta. Thẩm Lệ hơi nheo mắt lại, nhìn lướt qua Cố Tri Dân bên kia liền dời ánh mắt đi. Mặc dù chỉ nhìn lướt qua, nhưng cũng nhìn thấy rõ ràng hết cảnh tượng ở bên kia. Cố Tri Dân đang dịu dàng cúi đầu nói chuyện với Quý Vãn Thư. Cảnh tượng đơn giản như vậy nhưng nhìn vào lại thấy hơi chướng mắt. Cũng chỉ là chướng mắt mà thôi, không nhìn thì cũng không sao. Thẩm Lệ rũ mắt, nhìn bàn tay mình đang đặt ở trước người. Cô sờ tay mình sau đó giơ lên trước mặt cẩn thận nhìn một chút, hơi khô, nên bớt chút thời gian dưỡng da tay sau đó lại làm một bộ móng tay mới. Sơn móng tay không cần làm cũng được, dù sao chẳng mấy chốc nữa sẽ phải đi quay phim rồi. Vậy cứ để quay xong đã rồi nói sau. Lúc quay phim phải phối hợp với bên trang phục cho nên không thể tự tiện động vào tóc và móng tay của mình, phim lần này lại còn là phim cổ trang nên yêu cầu về tạo hình và trang phục lại càng nghiêm khắc hơn. Cố Mãn Mãn nhìn hai người Cố Tri Dân và Quý Vãn Thư thân mật đứng cạnh nhau, thân mật nói chuyện không khỏi cúi đầu xuống nhìn Thẩm Lệ đang ngồi ở trên xe lăn. Thấy Thẩm Lệ đang chăm chú nhìn chằm chằm vào tay mình, không nhịn được gọi cô một tiếng. “Chị Tiểu Lệ…” “Gì vậy?” Thẩm Lệ ngước lên nhìn Cố Mãn Mãn.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 2998: Nhưng trước kia cô ta vẫn luôn không muốn thừa nhận, cô ta cảm thấy thừa nhận chính là thua, là mình không bằng Thẩm Lệ. Cửa thang máy mở ra. Ba người cùng đi vào. Không ai nói gì nữa. Cố Mãn Mãn vẫn không vui trừng mắt với Quý Vãn Thư một cái. Ra khỏi tòa nhà, Thẩm Lệ liếc mắt liền nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc. Vì sao nó lại quen thuộc? Bởi vì, chiếc xe kia là của Cố Tri Dân. Cô đã từng nhìn thấy rất nhiều lần, cũng đã từng ngồi trên đó rất nhiều lần cho nên hết sức quen thuộc. Có lẽ là nhìn thấy Quý Vãn Thư, cho nên Cố Tri Dân đi xuống xe. Anh ta nhìn từ xa, đầu tiên ánh mắt rơi vào trên người Quý Vãn Thư, sau đó mới đến Thẩm Lệ. Giống như là hơi kinh ngạc, lúc anh ta trông thấy Thẩm Lệ liền dừng lại một chút. “Chờ lâu chưa?” Quý Vãn Thư tăng nhanh bước chân đi về phía Cố Tri Dân. “Vừa mới tới.” Cố Tri Dân cúi đầu nói chuyện với cô ta. Thẩm Lệ hơi nheo mắt lại, nhìn lướt qua Cố Tri Dân bên kia liền dời ánh mắt đi. Mặc dù chỉ nhìn lướt qua, nhưng cũng nhìn thấy rõ ràng hết cảnh tượng ở bên kia. Cố Tri Dân đang dịu dàng cúi đầu nói chuyện với Quý Vãn Thư. Cảnh tượng đơn giản như vậy nhưng nhìn vào lại thấy hơi chướng mắt. Cũng chỉ là chướng mắt mà thôi, không nhìn thì cũng không sao. Thẩm Lệ rũ mắt, nhìn bàn tay mình đang đặt ở trước người. Cô sờ tay mình sau đó giơ lên trước mặt cẩn thận nhìn một chút, hơi khô, nên bớt chút thời gian dưỡng da tay sau đó lại làm một bộ móng tay mới. Sơn móng tay không cần làm cũng được, dù sao chẳng mấy chốc nữa sẽ phải đi quay phim rồi. Vậy cứ để quay xong đã rồi nói sau. Lúc quay phim phải phối hợp với bên trang phục cho nên không thể tự tiện động vào tóc và móng tay của mình, phim lần này lại còn là phim cổ trang nên yêu cầu về tạo hình và trang phục lại càng nghiêm khắc hơn. Cố Mãn Mãn nhìn hai người Cố Tri Dân và Quý Vãn Thư thân mật đứng cạnh nhau, thân mật nói chuyện không khỏi cúi đầu xuống nhìn Thẩm Lệ đang ngồi ở trên xe lăn. Thấy Thẩm Lệ đang chăm chú nhìn chằm chằm vào tay mình, không nhịn được gọi cô một tiếng. “Chị Tiểu Lệ…” “Gì vậy?” Thẩm Lệ ngước lên nhìn Cố Mãn Mãn.

Chương 2998