Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 1305: Cô ấy là cả thế giới của tôi! (4)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Có điều, Bạch Nguyệt lại chạy tới gõ mạnh vào cửa sổ xe.Thi Cẩm Ngôn hạ cửa sổ xe xuống, Bạch Nguyệt hét lên: “Thi Cẩm Ngôn! Anh điên rồi hả? Sao anh có thể làm như vậy? Anh không muốn công ty ra mắt nữa à?”Thi Cẩm Ngôn lạnh nhạt nói: “Đây là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cô.”“Sao lại không liên quan đến tôi? Sau này công ty là của Tân Tân, Tân Tân là con trai tôi!” Bạch Nguyệt bình tĩnh nhìn anh, “Thi Cẩm Ngôn, anh vất vả nhiều năm cũng chỉ vì để đưa công ty ra thị trường. Sao anh có thể quên mong ước ban đầu của mình? Sao anh có thể vì một người phụ nữ mà bỏ đi thế giới do anh tự mình xây dựng như vậy hả?”“Thi Cẩm Ngôn, có phải anh cố kỵ nhà họ Tư không? Anh sợ Tư Chính Đình trả thù anh à?”Thi Cẩm Ngôn nhìn cô ta, chợt cười lạnh, “Cô muốn biết vì sao không?”Bạch Nguyệt gật đầu.Thi Cẩm Ngôn gằn từng chữ: “Bởi vì cô ấy là cả thế giới của tôi!”Bạch Nguyệt ngây người.“Trước đây, tôi bỏ cơ hội ra nước ngoài du học, thành lập công ty là vì muốn cho cô ấy một gia đình. Bây giờ không còn cô ấy nữa tôi còn giữ công ty để làm gì?”Anh nhìn Bạch Nguyệt, hỏi: “Cô hài lòng với câu trả lời này chưa?”Không đợi Bạch Nguyệt trả lời, anh hạ cửa sổ xe xuống, lái xe vòng qua cô ta, rời đi.Bạch Nguyệt đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn theo xe của anh rồi chợt bụm mặt lại.Cô ấy là cả thế giới của tôi!Cho tới bây giờ cô ta cũng không biết, trên đời này còn có một tình yêu sâu đậm như vậy!Thi Cẩm Ngôn lái xe chạy trên đường thành phố Bắc Kinh. Sau buổi họp báo, có nhiều người hỏi anh vì sao lại làm vậy, anh đều không trả lời. Nhưng vừa rồi anh lại nói cho Bạch Nguyệt nghe.Anh không biết mình có mục đích gì khi nói vậy, chỉ là...Lúc đầu, anh phấn đấu vì cô. Còn bây giờ, anh và cô sắp ly hôn. Anh cảm thấy cả thế giới của mình như mất đi màu sắc.Thi Cẩm Ngôn đột ngột dừng xe lại ven đường, ngả người ra sau, nhắm mắt lại, muốn ép nước mắt vào trong.Bây giờ, thế giới của anh sụp đổ rồi.Khóe mắt có gì đó nong nóng, chảy dọc theo gò má xuống…***Trang Nại Nại dẫn Bé Nháo và Bé Lười về tới nhà họ Tư. Sau đó, cô bắt đầu theo dõi tiến triển cuộc họp báo. Khi thấy cách làm của Thi Cẩm Ngôn, thành kiến vốn có trong cô bỗng nhiên mất hết.Bởi vì anh rể có một đứa con riêng nên cô mới có thành kiến với anh. Dù Tân Tân là kết quả trước khi cưới thì nó cũng có ảnh hưởng nhất định đến chị Tĩnh Ngọc.
Có điều, Bạch Nguyệt lại chạy tới gõ mạnh vào cửa sổ xe.
Thi Cẩm Ngôn hạ cửa sổ xe xuống, Bạch Nguyệt hét lên: “Thi Cẩm Ngôn! Anh điên rồi hả? Sao anh có thể làm như vậy? Anh không muốn công ty ra mắt nữa à?”
Thi Cẩm Ngôn lạnh nhạt nói: “Đây là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cô.”
“Sao lại không liên quan đến tôi? Sau này công ty là của Tân Tân, Tân Tân là con trai tôi!” Bạch Nguyệt bình tĩnh nhìn anh, “Thi Cẩm Ngôn, anh vất vả nhiều năm cũng chỉ vì để đưa công ty ra thị trường. Sao anh có thể quên mong ước ban đầu của mình? Sao anh có thể vì một người phụ nữ mà bỏ đi thế giới do anh tự mình xây dựng như vậy hả?”
“Thi Cẩm Ngôn, có phải anh cố kỵ nhà họ Tư không? Anh sợ Tư Chính Đình trả thù anh à?”
Thi Cẩm Ngôn nhìn cô ta, chợt cười lạnh, “Cô muốn biết vì sao không?”
Bạch Nguyệt gật đầu.
Thi Cẩm Ngôn gằn từng chữ: “Bởi vì cô ấy là cả thế giới của tôi!”
Bạch Nguyệt ngây người.
“Trước đây, tôi bỏ cơ hội ra nước ngoài du học, thành lập công ty là vì muốn cho cô ấy một gia đình. Bây giờ không còn cô ấy nữa tôi còn giữ công ty để làm gì?”
Anh nhìn Bạch Nguyệt, hỏi: “Cô hài lòng với câu trả lời này chưa?”
Không đợi Bạch Nguyệt trả lời, anh hạ cửa sổ xe xuống, lái xe vòng qua cô ta, rời đi.
Bạch Nguyệt đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn theo xe của anh rồi chợt bụm mặt lại.
Cô ấy là cả thế giới của tôi!
Cho tới bây giờ cô ta cũng không biết, trên đời này còn có một tình yêu sâu đậm như vậy!
Thi Cẩm Ngôn lái xe chạy trên đường thành phố Bắc Kinh. Sau buổi họp báo, có nhiều người hỏi anh vì sao lại làm vậy, anh đều không trả lời. Nhưng vừa rồi anh lại nói cho Bạch Nguyệt nghe.
Anh không biết mình có mục đích gì khi nói vậy, chỉ là...
Lúc đầu, anh phấn đấu vì cô. Còn bây giờ, anh và cô sắp ly hôn. Anh cảm thấy cả thế giới của mình như mất đi màu sắc.
Thi Cẩm Ngôn đột ngột dừng xe lại ven đường, ngả người ra sau, nhắm mắt lại, muốn ép nước mắt vào trong.
Bây giờ, thế giới của anh sụp đổ rồi.
Khóe mắt có gì đó nong nóng, chảy dọc theo gò má xuống…
***
Trang Nại Nại dẫn Bé Nháo và Bé Lười về tới nhà họ Tư. Sau đó, cô bắt đầu theo dõi tiến triển cuộc họp báo. Khi thấy cách làm của Thi Cẩm Ngôn, thành kiến vốn có trong cô bỗng nhiên mất hết.
Bởi vì anh rể có một đứa con riêng nên cô mới có thành kiến với anh. Dù Tân Tân là kết quả trước khi cưới thì nó cũng có ảnh hưởng nhất định đến chị Tĩnh Ngọc.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Có điều, Bạch Nguyệt lại chạy tới gõ mạnh vào cửa sổ xe.Thi Cẩm Ngôn hạ cửa sổ xe xuống, Bạch Nguyệt hét lên: “Thi Cẩm Ngôn! Anh điên rồi hả? Sao anh có thể làm như vậy? Anh không muốn công ty ra mắt nữa à?”Thi Cẩm Ngôn lạnh nhạt nói: “Đây là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cô.”“Sao lại không liên quan đến tôi? Sau này công ty là của Tân Tân, Tân Tân là con trai tôi!” Bạch Nguyệt bình tĩnh nhìn anh, “Thi Cẩm Ngôn, anh vất vả nhiều năm cũng chỉ vì để đưa công ty ra thị trường. Sao anh có thể quên mong ước ban đầu của mình? Sao anh có thể vì một người phụ nữ mà bỏ đi thế giới do anh tự mình xây dựng như vậy hả?”“Thi Cẩm Ngôn, có phải anh cố kỵ nhà họ Tư không? Anh sợ Tư Chính Đình trả thù anh à?”Thi Cẩm Ngôn nhìn cô ta, chợt cười lạnh, “Cô muốn biết vì sao không?”Bạch Nguyệt gật đầu.Thi Cẩm Ngôn gằn từng chữ: “Bởi vì cô ấy là cả thế giới của tôi!”Bạch Nguyệt ngây người.“Trước đây, tôi bỏ cơ hội ra nước ngoài du học, thành lập công ty là vì muốn cho cô ấy một gia đình. Bây giờ không còn cô ấy nữa tôi còn giữ công ty để làm gì?”Anh nhìn Bạch Nguyệt, hỏi: “Cô hài lòng với câu trả lời này chưa?”Không đợi Bạch Nguyệt trả lời, anh hạ cửa sổ xe xuống, lái xe vòng qua cô ta, rời đi.Bạch Nguyệt đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn theo xe của anh rồi chợt bụm mặt lại.Cô ấy là cả thế giới của tôi!Cho tới bây giờ cô ta cũng không biết, trên đời này còn có một tình yêu sâu đậm như vậy!Thi Cẩm Ngôn lái xe chạy trên đường thành phố Bắc Kinh. Sau buổi họp báo, có nhiều người hỏi anh vì sao lại làm vậy, anh đều không trả lời. Nhưng vừa rồi anh lại nói cho Bạch Nguyệt nghe.Anh không biết mình có mục đích gì khi nói vậy, chỉ là...Lúc đầu, anh phấn đấu vì cô. Còn bây giờ, anh và cô sắp ly hôn. Anh cảm thấy cả thế giới của mình như mất đi màu sắc.Thi Cẩm Ngôn đột ngột dừng xe lại ven đường, ngả người ra sau, nhắm mắt lại, muốn ép nước mắt vào trong.Bây giờ, thế giới của anh sụp đổ rồi.Khóe mắt có gì đó nong nóng, chảy dọc theo gò má xuống…***Trang Nại Nại dẫn Bé Nháo và Bé Lười về tới nhà họ Tư. Sau đó, cô bắt đầu theo dõi tiến triển cuộc họp báo. Khi thấy cách làm của Thi Cẩm Ngôn, thành kiến vốn có trong cô bỗng nhiên mất hết.Bởi vì anh rể có một đứa con riêng nên cô mới có thành kiến với anh. Dù Tân Tân là kết quả trước khi cưới thì nó cũng có ảnh hưởng nhất định đến chị Tĩnh Ngọc.