Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 1525: Hành trình ba người (2)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Trong sạch?” Tư Tĩnh Ngọc nắm cánh tay của Thường Hinh Dư lên, chỉ cho mọi người xem vòng chuỗi đàn hương trên cổ tay của cô ta, “Vòng chuỗi này của Trương Trác mua khi đi du lịch TháiLan. Khi đó, Lâm Hi Nhi sắp sinh nên không đi cùng anh ta. Lâm Hi Nhi cũng có một vòng chuỗi như thế này, một cái vòng trị giá hơn một nghìn. Rốt cuộc là cố và anh ta có quan hệ gì mà anh ta tặng cố một chiếc vòng giá trị thế này?”Thường Hinh Dư vội rút tay xuống, “Có, cô...”“Cô còn dám nói hai người không có quan hệ gì? Trương Trác, anh có phải là đàn ông không hả? Rõ ràng là hai người có lỗi trước mà lại ở đây chửi bới Lâm Hi Nhi! Cô ấy một mình sinh con, một mình ở cữ. Trong thời gian đó, anh đi thăm cô ấy được mấy ngày? Con anh mới được hai tháng, anh đã bắt đầu ngoại tình! Bây giờ anh còn đẩy mọi lỗi lầm lên người Lâm Hi Nhi. Cái gì gọi là tính cách không hợp, tất cả đều là giả dối hết! Nguyên nhân ly hôn thật sự của hai người chính là vì kẻ thứ ba này!” Tư Tĩnh Ngọc chỉ vào mặt Trương Trác, mắng to: “Anh đúng là một thằng đàn ông cặn bã!”Trương Trác bị chửi không ngóc đầu lên được.Thường Hinh Dư xen vào: “Cố đừng nói nhảm! Trước khi bọn họ ly hôn, tôi và Trương Trác đã chia tay từ lâu rồi, chúng tôi chỉ mới vừa ở bên nhau thôi.”Tư Tĩnh Ngọc cười lạnh, “Đúng vậy, Lâm Hi Nhi phát hiện Trương Trác có dấu hiệu ngoại tình nên hai người mới chia tay. Sau khi bọn họ ly hôn, hai người lại ở bên nhau. Cho nên, cô không phải là kẻ thứ ba, cô là kẻ vô tội, đúng không?”Sắc mặt Thường Hinh Dư lúc đỏ lúc trắng.Mọi người xung quanh nhìn về phía cô ta và Trương Trác với ánh mắt trách cứ.Bọn họ đều vì theo đuổi lãng mạn mới đến Lệ Giang, có vài người là thạc sĩ và nghiên cứu sinh nên vẫn còn lương tri.Trước đây, bọn họ bị che mắt nên không biết rõ. Bây giờ Tự Tĩnh Ngọc nói toạc ra như thế, lại nhìn sắc mặt của Thường Hinh Dư và Trương Trác thì còn gì mà không biết được nữa.Tiếp tân đứng dậy, nhìn Thường Hinh Dư, cười lạnh nói: “Thật đúng là buồn cười mà! Theo lời cô nói, vậy có phải kẻ thứ ba bất chấp mọi thứ phá hoại gia đình người khác, chỉ cần nói chia tay trước khi ly hôn, không liên lạc một tháng, đến khi vợ chồng người ta ly hôn là có thể chuyển thành mối quan hệ quang minh chính đại không?”“Không liên lạc gì chứ? Bọn họ nói với bên ngoài là đã chia tay và không còn liên lạc với nhau. Nhưng trên thực tế, lúc Trương Trác về nhà làm thủ tục ly hôn, bọn họ vẫn còn liên lạc với nhau. Kẻ thứ ba này quan tâm Trương Trác hơn cả vợ anh ta nữa, hỏi han anh ta đi đến đâu, có an toàn hay không. Xuống máy bay, việc đầu tiên Trương Trác làm không phải là gọi điện thoại cho vợ mà là gọi điện thoại cho cô ta”Nói đến đây, Tư Tĩnh Ngọc chỉ thẳng mặt Thường Hinh Dư, “Tôi ghét nhất là loại người như cô, rõ ràng là kẻ thứ ba mà còn thích tỏ vẻ vô tội!”Dứt lời, cô nhìn tiếp tân, nói: “Vừa thấy cô ta là tôi đã cảm thấy ghê tởm rồi, cô hãy mời cô ta ra khỏi đây đi, nếu không tôi sẽ trả phòngĐây là yêu cầu của khách, mà lúc này tiếp tân cũng thấy Thường Hinh Dư rất chướng mắt nên chỉ ra ngoài, nói: “Mời hai người ra khỏi đây cho!”Thường Hinh Dư và Trương Trác vừa định nói gì đó, nhưng thấy ánh mắt của đám người kia, đành phải buồn bực đi ra ngoài.
“Trong sạch?” Tư Tĩnh Ngọc nắm cánh tay của Thường Hinh Dư lên, chỉ cho mọi người xem vòng chuỗi đàn hương trên cổ tay của cô ta, “Vòng chuỗi này của Trương Trác mua khi đi du lịch Thái
Lan. Khi đó, Lâm Hi Nhi sắp sinh nên không đi cùng anh ta. Lâm Hi Nhi cũng có một vòng chuỗi như thế này, một cái vòng trị giá hơn một nghìn. Rốt cuộc là cố và anh ta có quan hệ gì mà anh ta tặng cố một chiếc vòng giá trị thế này?”
Thường Hinh Dư vội rút tay xuống, “Có, cô...”
“Cô còn dám nói hai người không có quan hệ gì? Trương Trác, anh có phải là đàn ông không hả? Rõ ràng là hai người có lỗi trước mà lại ở đây chửi bới Lâm Hi Nhi! Cô ấy một mình sinh con, một mình ở cữ. Trong thời gian đó, anh đi thăm cô ấy được mấy ngày? Con anh mới được hai tháng, anh đã bắt đầu ngoại tình! Bây giờ anh còn đẩy mọi lỗi lầm lên người Lâm Hi Nhi. Cái gì gọi là tính cách không hợp, tất cả đều là giả dối hết! Nguyên nhân ly hôn thật sự của hai người chính là vì kẻ thứ ba này!” Tư Tĩnh Ngọc chỉ vào mặt Trương Trác, mắng to: “Anh đúng là một thằng đàn ông cặn bã!”
Trương Trác bị chửi không ngóc đầu lên được.
Thường Hinh Dư xen vào: “Cố đừng nói nhảm! Trước khi bọn họ ly hôn, tôi và Trương Trác đã chia tay từ lâu rồi, chúng tôi chỉ mới vừa ở bên nhau thôi.”
Tư Tĩnh Ngọc cười lạnh, “Đúng vậy, Lâm Hi Nhi phát hiện Trương Trác có dấu hiệu ngoại tình nên hai người mới chia tay. Sau khi bọn họ ly hôn, hai người lại ở bên nhau. Cho nên, cô không phải là kẻ thứ ba, cô là kẻ vô tội, đúng không?”
Sắc mặt Thường Hinh Dư lúc đỏ lúc trắng.
Mọi người xung quanh nhìn về phía cô ta và Trương Trác với ánh mắt trách cứ.
Bọn họ đều vì theo đuổi lãng mạn mới đến Lệ Giang, có vài người là thạc sĩ và nghiên cứu sinh nên vẫn còn lương tri.
Trước đây, bọn họ bị che mắt nên không biết rõ. Bây giờ Tự Tĩnh Ngọc nói toạc ra như thế, lại nhìn sắc mặt của Thường Hinh Dư và Trương Trác thì còn gì mà không biết được nữa.
Tiếp tân đứng dậy, nhìn Thường Hinh Dư, cười lạnh nói: “Thật đúng là buồn cười mà! Theo lời cô nói, vậy có phải kẻ thứ ba bất chấp mọi thứ phá hoại gia đình người khác, chỉ cần nói chia tay trước khi ly hôn, không liên lạc một tháng, đến khi vợ chồng người ta ly hôn là có thể chuyển thành mối quan hệ quang minh chính đại không?”
“Không liên lạc gì chứ? Bọn họ nói với bên ngoài là đã chia tay và không còn liên lạc với nhau. Nhưng trên thực tế, lúc Trương Trác về nhà làm thủ tục ly hôn, bọn họ vẫn còn liên lạc với nhau. Kẻ thứ ba này quan tâm Trương Trác hơn cả vợ anh ta nữa, hỏi han anh ta đi đến đâu, có an toàn hay không. Xuống máy bay, việc đầu tiên Trương Trác làm không phải là gọi điện thoại cho vợ mà là gọi điện thoại cho cô ta”
Nói đến đây, Tư Tĩnh Ngọc chỉ thẳng mặt Thường Hinh Dư, “Tôi ghét nhất là loại người như cô, rõ ràng là kẻ thứ ba mà còn thích tỏ vẻ vô tội!”
Dứt lời, cô nhìn tiếp tân, nói: “Vừa thấy cô ta là tôi đã cảm thấy ghê tởm rồi, cô hãy mời cô ta ra khỏi đây đi, nếu không tôi sẽ trả phòng
Đây là yêu cầu của khách, mà lúc này tiếp tân cũng thấy Thường Hinh Dư rất chướng mắt nên chỉ ra ngoài, nói: “Mời hai người ra khỏi đây cho!”
Thường Hinh Dư và Trương Trác vừa định nói gì đó, nhưng thấy ánh mắt của đám người kia, đành phải buồn bực đi ra ngoài.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Trong sạch?” Tư Tĩnh Ngọc nắm cánh tay của Thường Hinh Dư lên, chỉ cho mọi người xem vòng chuỗi đàn hương trên cổ tay của cô ta, “Vòng chuỗi này của Trương Trác mua khi đi du lịch TháiLan. Khi đó, Lâm Hi Nhi sắp sinh nên không đi cùng anh ta. Lâm Hi Nhi cũng có một vòng chuỗi như thế này, một cái vòng trị giá hơn một nghìn. Rốt cuộc là cố và anh ta có quan hệ gì mà anh ta tặng cố một chiếc vòng giá trị thế này?”Thường Hinh Dư vội rút tay xuống, “Có, cô...”“Cô còn dám nói hai người không có quan hệ gì? Trương Trác, anh có phải là đàn ông không hả? Rõ ràng là hai người có lỗi trước mà lại ở đây chửi bới Lâm Hi Nhi! Cô ấy một mình sinh con, một mình ở cữ. Trong thời gian đó, anh đi thăm cô ấy được mấy ngày? Con anh mới được hai tháng, anh đã bắt đầu ngoại tình! Bây giờ anh còn đẩy mọi lỗi lầm lên người Lâm Hi Nhi. Cái gì gọi là tính cách không hợp, tất cả đều là giả dối hết! Nguyên nhân ly hôn thật sự của hai người chính là vì kẻ thứ ba này!” Tư Tĩnh Ngọc chỉ vào mặt Trương Trác, mắng to: “Anh đúng là một thằng đàn ông cặn bã!”Trương Trác bị chửi không ngóc đầu lên được.Thường Hinh Dư xen vào: “Cố đừng nói nhảm! Trước khi bọn họ ly hôn, tôi và Trương Trác đã chia tay từ lâu rồi, chúng tôi chỉ mới vừa ở bên nhau thôi.”Tư Tĩnh Ngọc cười lạnh, “Đúng vậy, Lâm Hi Nhi phát hiện Trương Trác có dấu hiệu ngoại tình nên hai người mới chia tay. Sau khi bọn họ ly hôn, hai người lại ở bên nhau. Cho nên, cô không phải là kẻ thứ ba, cô là kẻ vô tội, đúng không?”Sắc mặt Thường Hinh Dư lúc đỏ lúc trắng.Mọi người xung quanh nhìn về phía cô ta và Trương Trác với ánh mắt trách cứ.Bọn họ đều vì theo đuổi lãng mạn mới đến Lệ Giang, có vài người là thạc sĩ và nghiên cứu sinh nên vẫn còn lương tri.Trước đây, bọn họ bị che mắt nên không biết rõ. Bây giờ Tự Tĩnh Ngọc nói toạc ra như thế, lại nhìn sắc mặt của Thường Hinh Dư và Trương Trác thì còn gì mà không biết được nữa.Tiếp tân đứng dậy, nhìn Thường Hinh Dư, cười lạnh nói: “Thật đúng là buồn cười mà! Theo lời cô nói, vậy có phải kẻ thứ ba bất chấp mọi thứ phá hoại gia đình người khác, chỉ cần nói chia tay trước khi ly hôn, không liên lạc một tháng, đến khi vợ chồng người ta ly hôn là có thể chuyển thành mối quan hệ quang minh chính đại không?”“Không liên lạc gì chứ? Bọn họ nói với bên ngoài là đã chia tay và không còn liên lạc với nhau. Nhưng trên thực tế, lúc Trương Trác về nhà làm thủ tục ly hôn, bọn họ vẫn còn liên lạc với nhau. Kẻ thứ ba này quan tâm Trương Trác hơn cả vợ anh ta nữa, hỏi han anh ta đi đến đâu, có an toàn hay không. Xuống máy bay, việc đầu tiên Trương Trác làm không phải là gọi điện thoại cho vợ mà là gọi điện thoại cho cô ta”Nói đến đây, Tư Tĩnh Ngọc chỉ thẳng mặt Thường Hinh Dư, “Tôi ghét nhất là loại người như cô, rõ ràng là kẻ thứ ba mà còn thích tỏ vẻ vô tội!”Dứt lời, cô nhìn tiếp tân, nói: “Vừa thấy cô ta là tôi đã cảm thấy ghê tởm rồi, cô hãy mời cô ta ra khỏi đây đi, nếu không tôi sẽ trả phòngĐây là yêu cầu của khách, mà lúc này tiếp tân cũng thấy Thường Hinh Dư rất chướng mắt nên chỉ ra ngoài, nói: “Mời hai người ra khỏi đây cho!”Thường Hinh Dư và Trương Trác vừa định nói gì đó, nhưng thấy ánh mắt của đám người kia, đành phải buồn bực đi ra ngoài.