Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 1544: Tạm biệt quá khứ, bắt đầu cuộc sống
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… MỚI (5)Chào hỏi với bọn họ xong, Tân Tân chợt nghe thấy một giọng nói bập bẹ, “Anh ơi...”Tân Tân tò mò quay ra nhìn, liền thấy một cô xinh đẹp bế một cô bé đi vào.Trang Nại Nại thấy Tân Tân thì đẩy Lâm Hi Nhi lên, chỉ vào cổ bé được cô ấy bế, rồi nói với Tân Tân: “Xem này, đây là em Viên Viên”Tân Tân nhìn cô bé trắng nõn, cực kỳ đang yêu kia, khẽ gật đầu.Trang Nại Nại trêu đùa Tiểu Viên Viên, “Viên Viên xinh xắn quá, mau lớn lên làm con dâu cô nhé!”Lâm Hi Nhi nghe vậy liền lui ra sau, “Thôi, Bé Nhảo ông cụ non quá, Viên Viên mà ở với thằng bé thì chắc chắn sẽ nghẹn chết mất!”Trang Nại Nại không phật ý, còn cười tủm tỉm nói: “Vậy Bé Lười thì sao?”“Bé Lười? Sợ là trong mắt thằng nhóc đó, Tiểu Viên Viên nhà mình còn không đẹp bằng ông cụ Mao đâu!”Nghe vậy, Trang Nại Nại liền bật cười.Lâm Hi Nhi nháy mắt ra hiệu với Trang Nại Nại, thấy Bé Nháo và Bé Lười đã chạy đến chơi với Tân Tân thì bên bế con gái, ngồi một bên nói chuyện với cô.Con Tư Tĩnh Ngọc thì nhờ hộ lý vào thu dọn phòng, rót nước cho bọn họ.Tân Tân có bạn nên tâm trạng cũng khá lên nhiều.Thi Cẩm Ngôn thấy thằng bé như thế cũng vui lây, nhưng vẫn cảm nhận được rõ rệt thái độ thù địch của mấy người kia dành cho anh.Rõ ràng bọn họ không hề biết là con của Bạch Nguyệt không phải của anh, nhưng lúc này Thi Cẩm Ngôn cũng chỉ mím môi, không hề giải thích.Cả đám ngồi chơi trong phòng một lúc, Lâm Hi Nhi giao Tiểu Viên Viên lại cho Trang Nại Nại rồi đi vào WC.Nhưng thấy cô ấy đi một lúc lâu vẫn chưa về, Trang Nại Nại bèn đứng dậy nói: “Em đi xem xem thử, không phải là cô ấy ngủ trong nhà vệ sinh rồi đấy chứ?”Nói rồi, cô bế Viên Viên định đi ra ngoài, nhưng lại bị Tô Ngạn Bân ngăn lại, “Để tôi, để tôi đi!”Anh ta cũng không chờ Trang Nại Nại trả lời mà đi thẳng ra ngoài.Nhưng vừa đi được mấy bước, anh ta lại bắt gặp Lâm Hi Nhi đang bị một người kéo lấy ở phía hành lang bên kia.Mặt Tô Ngạn Bân lạnh hẳn xuống, thấy vẻ không vui của Lâm Hi Nhi thì liền đi thẳng qua đó. Nhưng vừa đi được mấy bước, anh ta thấy có người chạy thẳng đến chỗ hai người đó, cau mày mắng: “Đồ hồ ly tinh!”Mắng xong, người kia liền xông vào đánh Lâm Hi Nhi.Lâm Hi Nhi đang bị người đàn ông kia kéo, chưa kịp hoàn hồn, bị tát một cái khiến cô ngây ra.Thật ra Lâm Hi Nhi chỉ muốn đi vệ sinh một chút thôi, ai ngờ lại gặp Trương Trác say khướt đi ra từ bệnh viện.Thấy Trương Trác, Lâm Hi Nhi cũng sững cả người, nhưng trong lòng không còn đau đớn như lúc vừa ly hôn nữa, mà chỉ cảm thấy trống rỗng và lạc lõng.Cô thật lòng yêu Trương Trác, nếu không thi trước kia cũng chẳng trái ý mẹ để lấy anh ta. Song khi Trương Trác ngoại tình, cô đã chết tầm với anh ta rồi.Trương Trác uống quá nhiều, lúc này đã say bí tỉ. Không lăn lộn được ở Lệ Giang nữa, Trương Trác bên cùng Thường Hinh Dư đến Bắc Kinh. Nhưng áp lực nơi này quá lớn, anh ta vừa tìm được việc đã bị kéo đi uống rượu, uống đến mức suýt bị ngộ độc rượu.
MỚI (5)
Chào hỏi với bọn họ xong, Tân Tân chợt nghe thấy một giọng nói bập bẹ, “Anh ơi...”
Tân Tân tò mò quay ra nhìn, liền thấy một cô xinh đẹp bế một cô bé đi vào.
Trang Nại Nại thấy Tân Tân thì đẩy Lâm Hi Nhi lên, chỉ vào cổ bé được cô ấy bế, rồi nói với Tân Tân: “Xem này, đây là em Viên Viên”
Tân Tân nhìn cô bé trắng nõn, cực kỳ đang yêu kia, khẽ gật đầu.
Trang Nại Nại trêu đùa Tiểu Viên Viên, “Viên Viên xinh xắn quá, mau lớn lên làm con dâu cô nhé!”
Lâm Hi Nhi nghe vậy liền lui ra sau, “Thôi, Bé Nhảo ông cụ non quá, Viên Viên mà ở với thằng bé thì chắc chắn sẽ nghẹn chết mất!”
Trang Nại Nại không phật ý, còn cười tủm tỉm nói: “Vậy Bé Lười thì sao?”
“Bé Lười? Sợ là trong mắt thằng nhóc đó, Tiểu Viên Viên nhà mình còn không đẹp bằng ông cụ Mao đâu!”
Nghe vậy, Trang Nại Nại liền bật cười.
Lâm Hi Nhi nháy mắt ra hiệu với Trang Nại Nại, thấy Bé Nháo và Bé Lười đã chạy đến chơi với Tân Tân thì bên bế con gái, ngồi một bên nói chuyện với cô.
Con Tư Tĩnh Ngọc thì nhờ hộ lý vào thu dọn phòng, rót nước cho bọn họ.
Tân Tân có bạn nên tâm trạng cũng khá lên nhiều.
Thi Cẩm Ngôn thấy thằng bé như thế cũng vui lây, nhưng vẫn cảm nhận được rõ rệt thái độ thù địch của mấy người kia dành cho anh.
Rõ ràng bọn họ không hề biết là con của Bạch Nguyệt không phải của anh, nhưng lúc này Thi Cẩm Ngôn cũng chỉ mím môi, không hề giải thích.
Cả đám ngồi chơi trong phòng một lúc, Lâm Hi Nhi giao Tiểu Viên Viên lại cho Trang Nại Nại rồi đi vào WC.
Nhưng thấy cô ấy đi một lúc lâu vẫn chưa về, Trang Nại Nại bèn đứng dậy nói: “Em đi xem xem thử, không phải là cô ấy ngủ trong nhà vệ sinh rồi đấy chứ?”
Nói rồi, cô bế Viên Viên định đi ra ngoài, nhưng lại bị Tô Ngạn Bân ngăn lại, “Để tôi, để tôi đi!”
Anh ta cũng không chờ Trang Nại Nại trả lời mà đi thẳng ra ngoài.
Nhưng vừa đi được mấy bước, anh ta lại bắt gặp Lâm Hi Nhi đang bị một người kéo lấy ở phía hành lang bên kia.
Mặt Tô Ngạn Bân lạnh hẳn xuống, thấy vẻ không vui của Lâm Hi Nhi thì liền đi thẳng qua đó. Nhưng vừa đi được mấy bước, anh ta thấy có người chạy thẳng đến chỗ hai người đó, cau mày mắng: “Đồ hồ ly tinh!”
Mắng xong, người kia liền xông vào đánh Lâm Hi Nhi.
Lâm Hi Nhi đang bị người đàn ông kia kéo, chưa kịp hoàn hồn, bị tát một cái khiến cô ngây ra.
Thật ra Lâm Hi Nhi chỉ muốn đi vệ sinh một chút thôi, ai ngờ lại gặp Trương Trác say khướt đi ra từ bệnh viện.
Thấy Trương Trác, Lâm Hi Nhi cũng sững cả người, nhưng trong lòng không còn đau đớn như lúc vừa ly hôn nữa, mà chỉ cảm thấy trống rỗng và lạc lõng.
Cô thật lòng yêu Trương Trác, nếu không thi trước kia cũng chẳng trái ý mẹ để lấy anh ta. Song khi Trương Trác ngoại tình, cô đã chết tầm với anh ta rồi.
Trương Trác uống quá nhiều, lúc này đã say bí tỉ. Không lăn lộn được ở Lệ Giang nữa, Trương Trác bên cùng Thường Hinh Dư đến Bắc Kinh. Nhưng áp lực nơi này quá lớn, anh ta vừa tìm được việc đã bị kéo đi uống rượu, uống đến mức suýt bị ngộ độc rượu.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… MỚI (5)Chào hỏi với bọn họ xong, Tân Tân chợt nghe thấy một giọng nói bập bẹ, “Anh ơi...”Tân Tân tò mò quay ra nhìn, liền thấy một cô xinh đẹp bế một cô bé đi vào.Trang Nại Nại thấy Tân Tân thì đẩy Lâm Hi Nhi lên, chỉ vào cổ bé được cô ấy bế, rồi nói với Tân Tân: “Xem này, đây là em Viên Viên”Tân Tân nhìn cô bé trắng nõn, cực kỳ đang yêu kia, khẽ gật đầu.Trang Nại Nại trêu đùa Tiểu Viên Viên, “Viên Viên xinh xắn quá, mau lớn lên làm con dâu cô nhé!”Lâm Hi Nhi nghe vậy liền lui ra sau, “Thôi, Bé Nhảo ông cụ non quá, Viên Viên mà ở với thằng bé thì chắc chắn sẽ nghẹn chết mất!”Trang Nại Nại không phật ý, còn cười tủm tỉm nói: “Vậy Bé Lười thì sao?”“Bé Lười? Sợ là trong mắt thằng nhóc đó, Tiểu Viên Viên nhà mình còn không đẹp bằng ông cụ Mao đâu!”Nghe vậy, Trang Nại Nại liền bật cười.Lâm Hi Nhi nháy mắt ra hiệu với Trang Nại Nại, thấy Bé Nháo và Bé Lười đã chạy đến chơi với Tân Tân thì bên bế con gái, ngồi một bên nói chuyện với cô.Con Tư Tĩnh Ngọc thì nhờ hộ lý vào thu dọn phòng, rót nước cho bọn họ.Tân Tân có bạn nên tâm trạng cũng khá lên nhiều.Thi Cẩm Ngôn thấy thằng bé như thế cũng vui lây, nhưng vẫn cảm nhận được rõ rệt thái độ thù địch của mấy người kia dành cho anh.Rõ ràng bọn họ không hề biết là con của Bạch Nguyệt không phải của anh, nhưng lúc này Thi Cẩm Ngôn cũng chỉ mím môi, không hề giải thích.Cả đám ngồi chơi trong phòng một lúc, Lâm Hi Nhi giao Tiểu Viên Viên lại cho Trang Nại Nại rồi đi vào WC.Nhưng thấy cô ấy đi một lúc lâu vẫn chưa về, Trang Nại Nại bèn đứng dậy nói: “Em đi xem xem thử, không phải là cô ấy ngủ trong nhà vệ sinh rồi đấy chứ?”Nói rồi, cô bế Viên Viên định đi ra ngoài, nhưng lại bị Tô Ngạn Bân ngăn lại, “Để tôi, để tôi đi!”Anh ta cũng không chờ Trang Nại Nại trả lời mà đi thẳng ra ngoài.Nhưng vừa đi được mấy bước, anh ta lại bắt gặp Lâm Hi Nhi đang bị một người kéo lấy ở phía hành lang bên kia.Mặt Tô Ngạn Bân lạnh hẳn xuống, thấy vẻ không vui của Lâm Hi Nhi thì liền đi thẳng qua đó. Nhưng vừa đi được mấy bước, anh ta thấy có người chạy thẳng đến chỗ hai người đó, cau mày mắng: “Đồ hồ ly tinh!”Mắng xong, người kia liền xông vào đánh Lâm Hi Nhi.Lâm Hi Nhi đang bị người đàn ông kia kéo, chưa kịp hoàn hồn, bị tát một cái khiến cô ngây ra.Thật ra Lâm Hi Nhi chỉ muốn đi vệ sinh một chút thôi, ai ngờ lại gặp Trương Trác say khướt đi ra từ bệnh viện.Thấy Trương Trác, Lâm Hi Nhi cũng sững cả người, nhưng trong lòng không còn đau đớn như lúc vừa ly hôn nữa, mà chỉ cảm thấy trống rỗng và lạc lõng.Cô thật lòng yêu Trương Trác, nếu không thi trước kia cũng chẳng trái ý mẹ để lấy anh ta. Song khi Trương Trác ngoại tình, cô đã chết tầm với anh ta rồi.Trương Trác uống quá nhiều, lúc này đã say bí tỉ. Không lăn lộn được ở Lệ Giang nữa, Trương Trác bên cùng Thường Hinh Dư đến Bắc Kinh. Nhưng áp lực nơi này quá lớn, anh ta vừa tìm được việc đã bị kéo đi uống rượu, uống đến mức suýt bị ngộ độc rượu.