Khi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác nhưng tay chân không còn sức lực để phản kháng. Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp di. Ông bác vì tiền đã bán cổ cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy. Nhẽ ra cô nên để phòng họ. Cô hận. Không biết đã qua bao lâu, Lâm Thiển dần có ý thức, mở mắt ra. Bên ngoài trời đã sáng, cô nhúc nhích ngón tay, đã có thể cử động. Lâm Thiển chống cơ thể tàn tạ ngồi dậy, mái tóc ngắn gọn gàng giờ rũ rượi che mắt. Cô vô thức vén tóc trên trán, khẽ ngửa đầu, lộ ra khuôn cằm thon gọn hơi vểnh ra bao quanh đường cong hàm dưới mềm mại, gương mặt trắng nõn hài hòa tự nhiên. Tóc ngắn ngang tai, cần cổ đẹp đẽ, dưới ánh sáng mỏng manh, đẹp như một thiếu niên, à không, như một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lâm Thiển lấy chăn quấn kín ngực mình, dưới lớp chăn mỏng là cơ thể mịn màng. Trong căn phòng u ám, đôi mắt bồ đào sáng ngời của cô đảo một vòng. Nơi đây tràn ngập mùi hỗn…
Chương 635: Tỏ tình
Lấy Chồng Quyền ThếTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhKhi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác nhưng tay chân không còn sức lực để phản kháng. Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp di. Ông bác vì tiền đã bán cổ cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy. Nhẽ ra cô nên để phòng họ. Cô hận. Không biết đã qua bao lâu, Lâm Thiển dần có ý thức, mở mắt ra. Bên ngoài trời đã sáng, cô nhúc nhích ngón tay, đã có thể cử động. Lâm Thiển chống cơ thể tàn tạ ngồi dậy, mái tóc ngắn gọn gàng giờ rũ rượi che mắt. Cô vô thức vén tóc trên trán, khẽ ngửa đầu, lộ ra khuôn cằm thon gọn hơi vểnh ra bao quanh đường cong hàm dưới mềm mại, gương mặt trắng nõn hài hòa tự nhiên. Tóc ngắn ngang tai, cần cổ đẹp đẽ, dưới ánh sáng mỏng manh, đẹp như một thiếu niên, à không, như một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lâm Thiển lấy chăn quấn kín ngực mình, dưới lớp chăn mỏng là cơ thể mịn màng. Trong căn phòng u ám, đôi mắt bồ đào sáng ngời của cô đảo một vòng. Nơi đây tràn ngập mùi hỗn… Tiểu Hi, có vui không?”“Vui.”“Em biết không, lúc trước anh lo cho em muốn chết.”“Nhưng bây giờ thì tốt rồi. Gặp lại thấy em không đến nỗi nào, anh cũng yên tâm.”“Tiểu Hi, để anh cõng em cả đời, được không?” “Ừ... Hả?” Phương Tiểu Hi bỗng khựng lại. Anh vừa nói gì?Giang Phong Dật khẽ chạy chậm lại, vừa đi vừa nói: “Lời anh nói là thật lòng, anh thích em. Anh từng nói sẽ nỗ lực theo đuổi một người, đó chính là em.”Phương Tiểu Hi: “...”Cô không nói tiếng nào, vỗ vỗ lên vai anh rồi lập tức tụt xuống. Không gian buổi tối vô cùng yên tĩnh. Gần anh thế này, Phương Tiểu Hi có thể nhìn thấy Giang Phong Dật phong phanh trong chiếc áo sơ mi, ngực thở phập phồng. Anh rất khẩn trương, mà cô cũng rất hồi2hộp. “Tiểu Hi, năm năm trước, lần đầu tiên chúng ta hợp tác, anh đã rung động với em rồi. Chỉ có điều, lúc đó anh không biết cảm xúc đó chính là thích. Sau đó chúng ta lại bận rộn vì công việc, sự nghiệp, rồi dần dần ít liên lạc với nhau, cảm xúc của anh dành cho em cũng dần phai nhạt. Năm ngoái cùng nhau quayng Phong Dật đi đến trước mặt cô khom người xuống, “Lên lên, thử xem nào.”
Lấy Chồng Quyền ThếTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhKhi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác nhưng tay chân không còn sức lực để phản kháng. Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp di. Ông bác vì tiền đã bán cổ cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy. Nhẽ ra cô nên để phòng họ. Cô hận. Không biết đã qua bao lâu, Lâm Thiển dần có ý thức, mở mắt ra. Bên ngoài trời đã sáng, cô nhúc nhích ngón tay, đã có thể cử động. Lâm Thiển chống cơ thể tàn tạ ngồi dậy, mái tóc ngắn gọn gàng giờ rũ rượi che mắt. Cô vô thức vén tóc trên trán, khẽ ngửa đầu, lộ ra khuôn cằm thon gọn hơi vểnh ra bao quanh đường cong hàm dưới mềm mại, gương mặt trắng nõn hài hòa tự nhiên. Tóc ngắn ngang tai, cần cổ đẹp đẽ, dưới ánh sáng mỏng manh, đẹp như một thiếu niên, à không, như một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lâm Thiển lấy chăn quấn kín ngực mình, dưới lớp chăn mỏng là cơ thể mịn màng. Trong căn phòng u ám, đôi mắt bồ đào sáng ngời của cô đảo một vòng. Nơi đây tràn ngập mùi hỗn… Tiểu Hi, có vui không?”“Vui.”“Em biết không, lúc trước anh lo cho em muốn chết.”“Nhưng bây giờ thì tốt rồi. Gặp lại thấy em không đến nỗi nào, anh cũng yên tâm.”“Tiểu Hi, để anh cõng em cả đời, được không?” “Ừ... Hả?” Phương Tiểu Hi bỗng khựng lại. Anh vừa nói gì?Giang Phong Dật khẽ chạy chậm lại, vừa đi vừa nói: “Lời anh nói là thật lòng, anh thích em. Anh từng nói sẽ nỗ lực theo đuổi một người, đó chính là em.”Phương Tiểu Hi: “...”Cô không nói tiếng nào, vỗ vỗ lên vai anh rồi lập tức tụt xuống. Không gian buổi tối vô cùng yên tĩnh. Gần anh thế này, Phương Tiểu Hi có thể nhìn thấy Giang Phong Dật phong phanh trong chiếc áo sơ mi, ngực thở phập phồng. Anh rất khẩn trương, mà cô cũng rất hồi2hộp. “Tiểu Hi, năm năm trước, lần đầu tiên chúng ta hợp tác, anh đã rung động với em rồi. Chỉ có điều, lúc đó anh không biết cảm xúc đó chính là thích. Sau đó chúng ta lại bận rộn vì công việc, sự nghiệp, rồi dần dần ít liên lạc với nhau, cảm xúc của anh dành cho em cũng dần phai nhạt. Năm ngoái cùng nhau quayng Phong Dật đi đến trước mặt cô khom người xuống, “Lên lên, thử xem nào.”
Lấy Chồng Quyền ThếTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhKhi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác nhưng tay chân không còn sức lực để phản kháng. Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp di. Ông bác vì tiền đã bán cổ cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy. Nhẽ ra cô nên để phòng họ. Cô hận. Không biết đã qua bao lâu, Lâm Thiển dần có ý thức, mở mắt ra. Bên ngoài trời đã sáng, cô nhúc nhích ngón tay, đã có thể cử động. Lâm Thiển chống cơ thể tàn tạ ngồi dậy, mái tóc ngắn gọn gàng giờ rũ rượi che mắt. Cô vô thức vén tóc trên trán, khẽ ngửa đầu, lộ ra khuôn cằm thon gọn hơi vểnh ra bao quanh đường cong hàm dưới mềm mại, gương mặt trắng nõn hài hòa tự nhiên. Tóc ngắn ngang tai, cần cổ đẹp đẽ, dưới ánh sáng mỏng manh, đẹp như một thiếu niên, à không, như một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lâm Thiển lấy chăn quấn kín ngực mình, dưới lớp chăn mỏng là cơ thể mịn màng. Trong căn phòng u ám, đôi mắt bồ đào sáng ngời của cô đảo một vòng. Nơi đây tràn ngập mùi hỗn… Tiểu Hi, có vui không?”“Vui.”“Em biết không, lúc trước anh lo cho em muốn chết.”“Nhưng bây giờ thì tốt rồi. Gặp lại thấy em không đến nỗi nào, anh cũng yên tâm.”“Tiểu Hi, để anh cõng em cả đời, được không?” “Ừ... Hả?” Phương Tiểu Hi bỗng khựng lại. Anh vừa nói gì?Giang Phong Dật khẽ chạy chậm lại, vừa đi vừa nói: “Lời anh nói là thật lòng, anh thích em. Anh từng nói sẽ nỗ lực theo đuổi một người, đó chính là em.”Phương Tiểu Hi: “...”Cô không nói tiếng nào, vỗ vỗ lên vai anh rồi lập tức tụt xuống. Không gian buổi tối vô cùng yên tĩnh. Gần anh thế này, Phương Tiểu Hi có thể nhìn thấy Giang Phong Dật phong phanh trong chiếc áo sơ mi, ngực thở phập phồng. Anh rất khẩn trương, mà cô cũng rất hồi2hộp. “Tiểu Hi, năm năm trước, lần đầu tiên chúng ta hợp tác, anh đã rung động với em rồi. Chỉ có điều, lúc đó anh không biết cảm xúc đó chính là thích. Sau đó chúng ta lại bận rộn vì công việc, sự nghiệp, rồi dần dần ít liên lạc với nhau, cảm xúc của anh dành cho em cũng dần phai nhạt. Năm ngoái cùng nhau quayng Phong Dật đi đến trước mặt cô khom người xuống, “Lên lên, thử xem nào.”