Hứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì…
Chương 45
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 45: Không chịu được cũng phảichịuCậu nhóc cảm thấy không khí có chút kìlạ. Ngắng đầu lên nhìn mẹ cậu rồi lại quayqua nhìn vẻ mặt không nói một lời củacha. Ý! Có cái gì đó không đúng nhaI“Mami, mami không chào daddy à?” Cậunhóc nói với Đường Tư Vũ.“Thân quen vậy rồi nên không cần phảichào hỏi nữa!” Đường Tư Vũ biết rõ lí dovì sao anh ta đờ mặt ra như kia nhưng côkhông muốn cho con biết.“Ai thân quen với cô?” Người đàn ôngtrước mặt chán ghét lên tiếng, quay đầulại nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng lạ thường.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịuLúc này Đường Tư Vũ coi như xác định,anh ta giận thật rồi, cô cũng không biếtnên nói gì. Cũng đâu phải cô cố tình cùngMộ Phi đi siêu thị, chỉ là vô tình gặp mặt,lẽ nào thế cũng trách cô ư?Hơn nữa, cô thật sự không thích anh canthiệp quá nhiều vào cuộc sống của mình.Mộ Phi không phải người độc ác gì. Chodù không là người yêu chẳng lẽ lại khôngthể làm bạn?Lúc này, thang máy mở ra, Đường Tư Vũcăn cắn môi, dắt tay Tiểu Hi bước rangoài. Khi đi đến cửa, Hình Liệt Hàn quaysang nói với con trai: “Daddy sạc pin giúpcon nhé!”“Vâng!” Cậu nhóc đi theo anh vào nhà.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịuĐường Tư Vũ vào nhà chuẩn bị vào nấucơm tối, đồ chơi người máy của cậu nhóccũng nhanh chóng được sửa xong. Cậubé chơi rất vui vẻ, chỉ là cứ chơi mãi, chacậu biến mát lúc nào không hay. Lúc nãyhình như cậu nghe thấy daddy đi tìmmami.Cậu nhóc cười hihi, lúc này, cậu đươngnhiên không nên đi làm phiền họ.Đường Tư Vũ đang ngắt rau ở bồn rửa.Đột nhiên, cô cảm thấy sau lưng mình cócảm giác bị chèn ép dữ dội. Cô quay lạithì thấy Hình Liệt Hàn đang xuất hiện ởcửa bếp.“Xem ra lời cảnh cáo của tôi tối hôm quaChương 45: Không chịu được cũng phải chịucô coi như gió thoảng bên tai rồi!” Anh hừgiọng.Đường Tư Vũ vẫn không phản ứng gì. Đôichân thon dài của anh tiến lên, trong phútchốc đã tiến lại gần cô, thân hình cao hơncô một cái đầu ấy ép cô vào một góc bếpnhỏ hẹp khiến cô không thở nồi.Thân hình cao lớn vạm vỡ ấy che cả ánhđèn, một không gian tối tăm bao trùm lênngười Đường Tư Vũ.“Anh…” Đường Tư Vũ tựa lưng vào bồnrửa tay, đứng trước mặt cô Hình Liệt Hànép chặt cô vào người mình, khiến cô vộivã ngắng đầu lên cảnh cáo anh: “Anh cút„ra.Vài giây sau, chiếc cằm nhỏ nhắn củaChương 45: Không chịu được cũng phải chịuĐường Tư Vũ bị người đàn ông này bópchặt, ngắng đầu cô lên bắt cô buộc phảinhìn thẳng vào đôi mắt nguy hiểm củaanh.“Cô đói khát đến mức đến người đàn ôngcủa em gái mình mà cũng đi cướp hả?”Giọng anh ta trầm thấp mang đầy vẻ giễucọt.Gương mặt nhỏ của Đường Tư Vũ bị bópđến mức đỏ ửng, câu nói này như một cúđả kích lớn đâm vào tim cô, đây là câu nóicô không muốn nghe nhất.“Anh nói linh tinh cái gì đấy?” Đường TưVũ tức giận. Nếu nói về cướp thì năm đóchính Đường Y Y mới là người cướp MộPhi từ tay cô.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu“Tôi đang nói gì chẳng lẽ cô lại khôngbiết? Tôi không cho cô và hắn ta thân mậtở trước cửa nhà thì các người lại trốn đếnsiêu thị để tán tỉnh nhau. Đó là nơi tôi vàcon hay đến. Tốt nhất cô đừng để tôi mắtmặt.” Hình Liệt Hàn buông cằm cô ra,nghiêng người xuống rồi bá đạo buông ralời cảnh cáo hống hách vào tai cô.Trong phút chốc đầu cô trống rỗng. Ngườiđàn ông này đang làm nhục cô. Ánh mắtnào của anh ta thấy cô đang tán tỉnh MộPhi? Hơn nữa, cho dù cô có quay lại vớiMộ Phi thì có liên quan gì đến anh ta?Anh ta dựa vào cái gì mà quản hết chuyệnnày đến chuyện khác?“Được thôi! Theo ý của anh, ở gần nhàChương 45: Không chịu được cũng phải chịuchúng tôi không thể gặp mặt, vậy có phảiở xa một chút chúng tôi có thể nói lại tìnhxưa?” Đường Tư Vũ cố ý ngắng đầu lênkhiêu khích anh.“Cô dám?” Đôi môi mỏng của Hình LiệtHàn thốt ra hai tiếng.Đường Tư Vũ không hề sợ hãi ngước lênnhìn anh ta: “Anh cứ đợi xem tôi có dámhay không?”Người đàn ông híp mắt, cả người áp sátlại người cô, hô hấp của Đường Tư Vũ cóchút khó khăn, một giọng nói hung hăngphả vào mặt cô.“Đường Tư Vũ, cô mà dám quay lại vớiMộ Phi, tôi sẽ không tha cho cô đâu, cônghĩ tôi không có cách gì ư? Cô hãy thửChương 45: Không chịu được cũng phải chịunghĩ xem công ty của bố cô, rồi quyềnnuôi con. Nếu cô dám phản kháng tôi, tôisẽ lấy đi thứ quý giá nhất trong cuộc đờicủa cô.”Nói xong, anh không thèm nhìn cô, quaylưng rời đi nhưng bóng lưng ấy vẫn tỏ ratức giận.Đường Tư Vũ nuốt nước bọt, không thốtlên được lời nào. Người đàn ông này thầnkinh rồi!Đồ thần kinh!Đường Tư Vũ quyết định không so bì vớianh ta, hơn nữa mối quan hệ giữa cô vàMộ Phi như thế nào tự cô biết rõ, khôngcần anh ta phải cảnh cáo cô.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịuCho dù bây giờ Mộ Phi có theo đuổi lại cô,cô cũng không chấp nhận quay lại. Trướckia anh ta phản bội cô thì không nói,nhưng Đường Y Y lại dây dưa lằng nhằngvới anh ta, cô không muốn Đường giathêm rồi loạn. Ít nhất như bây giờ cha côcũng sống vui vẻ rồi.Đường Tư Vũ nấu cơm xong đi ra gõ cửa,con trai cô đây cửa ra đầu tiên, sau đó làHình Liệt Hàn với sắc mặt lãnh đạm. Trênbàn ăn, cậu nhóc có thể cảm nhận đượcbầu không khí căng thẳng giữa cha và mẹcậu. Cậu chỉ có thể ngoan ngoãn tự ănhết phần cơm của mình.“Daddy, mami. Hai người đừng cãi nhaunữa! Hai người đều là người lớn cả rồi,nên giải quyết mọi chuyện một cách hòaChương 45: Không chịu được cũng phải chịubình.” Nói xong, cậu nhóc chớp chớp mắtrồi rời khỏi bàn ăn, để lại không gian chohai người giải quyết với nhau.Tuy nhiên, họ ngồi trên bàn ăn không aiquan tâm ai.Ăn xong, Hình Liệt Hàn đứng dậy rồi rờikhỏi bàn ăn. Đường Tư Vũ chỉ mong anhrời đi ngay đi, cô không muốn ngày nàocũng phải sống trong sự u uất này, nhưvậy cô sẽ giảm mất 10 năm tuổi thọ mắt.Cô vẫn muốn trường thọ co!Cô tức giận vô cùng, đi ra ngoài ban cônglấy điện thoại gọi cho Tô Hi. Thời điểm ấy,vừa hay Tô Hi quay xong đang trên xe vềkhách sạn, Đường Tư Vũ liền kêu ca: “HiHi, tớ sắp phát điên rồi. Tớ không chịu nồiChương 45: Không chịu được cũng phải chịutên Hình Liệt Hàn này nữa. Anh ta là mộtkẻ thần kinh.”Tô Hi ở đầu dây bên kia cười khì: “Saothế? Anh ta làm sao mà cậu lại chửi vậy?”“Chửi? Đầu tớ sắp to lên rồi. Tớ còn đangmuốn đánh người đây. Chỉ tiếc là tớkhông đánh nổi anh ta.” Đường Tư Vũcảm thấy cô mắng anh ta có hai câu làquá khách khí rồi.“Sao? Hình Liệt Hàn khó tiếp xúc thế ư?”Tô Hi giống như một fans hâm mộ tò mòhỏi cô.“Anh ta là một cục băng lạnh giá. Ai có thểsống cùng anh ta chứ? Mỗi ngày đều phảisống trong sự bực tức, tớ sắp điên lênrồi!”Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu“Nhưng mà, anh ta là cha của con trai cậuđấy! Cậu nhất định phải sống cùng anh„ta.“Ai nói tớ nhất định phải sống cùng anh ta.Bây giờ tớ muốn chuyển nhà, đem con tớđi luôn.”“Cậu đem Tiểu Hi đi đâu mà anh ta khôngthể tìm ra được? Với quyền lực và gia thếcủa anh ta, chẳng có căn hộ nào mà anhta không mua được cả? Vậy nên, cậu nênhọc cách điều tiết lại cảm xúc của mình đi!Đừng giận nữa, đợi tớ về rồi đưa cậu điăn một bữa lớn để giải tỏa nhá.” Tô Hicũng rất thương cô, hiếm khi cô thấyĐường Tư Vũ tức giận đến mức mắngngười như vậy.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịuĐường Tư Vũ hít sâu một hơi: “Tớ cũngmuốn đi! Nhưng có ai biết anh ta lại khốnnạn như vậy, lòng dạ thì hẹp hòi, khôngthể hiểu nỗi, tớ chưa gặp ai bụng dạ hẹphòi như anh ta, quản mọi việc của tớ, chỉtay khua chân. Tớ không chịu nỗi nữa rồi.”“Không chịu được cũng phải chịu.” Bỗngnhiên một giọng nói đàn ông từ đẳng saulưng cô vang lên đầy lạnh lùng.
Chương 45: Không chịu được cũng phải
chịu
Cậu nhóc cảm thấy không khí có chút kì
lạ. Ngắng đầu lên nhìn mẹ cậu rồi lại quay
qua nhìn vẻ mặt không nói một lời của
cha. Ý! Có cái gì đó không đúng nhaI
“Mami, mami không chào daddy à?” Cậu
nhóc nói với Đường Tư Vũ.
“Thân quen vậy rồi nên không cần phải
chào hỏi nữa!” Đường Tư Vũ biết rõ lí do
vì sao anh ta đờ mặt ra như kia nhưng cô
không muốn cho con biết.
“Ai thân quen với cô?” Người đàn ông
trước mặt chán ghét lên tiếng, quay đầu
lại nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng lạ thường.
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
Lúc này Đường Tư Vũ coi như xác định,
anh ta giận thật rồi, cô cũng không biết
nên nói gì. Cũng đâu phải cô cố tình cùng
Mộ Phi đi siêu thị, chỉ là vô tình gặp mặt,
lẽ nào thế cũng trách cô ư?
Hơn nữa, cô thật sự không thích anh can
thiệp quá nhiều vào cuộc sống của mình.
Mộ Phi không phải người độc ác gì. Cho
dù không là người yêu chẳng lẽ lại không
thể làm bạn?
Lúc này, thang máy mở ra, Đường Tư Vũ
căn cắn môi, dắt tay Tiểu Hi bước ra
ngoài. Khi đi đến cửa, Hình Liệt Hàn quay
sang nói với con trai: “Daddy sạc pin giúp
con nhé!”
“Vâng!” Cậu nhóc đi theo anh vào nhà.
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
Đường Tư Vũ vào nhà chuẩn bị vào nấu
cơm tối, đồ chơi người máy của cậu nhóc
cũng nhanh chóng được sửa xong. Cậu
bé chơi rất vui vẻ, chỉ là cứ chơi mãi, cha
cậu biến mát lúc nào không hay. Lúc nãy
hình như cậu nghe thấy daddy đi tìm
mami.
Cậu nhóc cười hihi, lúc này, cậu đương
nhiên không nên đi làm phiền họ.
Đường Tư Vũ đang ngắt rau ở bồn rửa.
Đột nhiên, cô cảm thấy sau lưng mình có
cảm giác bị chèn ép dữ dội. Cô quay lại
thì thấy Hình Liệt Hàn đang xuất hiện ở
cửa bếp.
“Xem ra lời cảnh cáo của tôi tối hôm qua
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
cô coi như gió thoảng bên tai rồi!” Anh hừ
giọng.
Đường Tư Vũ vẫn không phản ứng gì. Đôi
chân thon dài của anh tiến lên, trong phút
chốc đã tiến lại gần cô, thân hình cao hơn
cô một cái đầu ấy ép cô vào một góc bếp
nhỏ hẹp khiến cô không thở nồi.
Thân hình cao lớn vạm vỡ ấy che cả ánh
đèn, một không gian tối tăm bao trùm lên
người Đường Tư Vũ.
“Anh…” Đường Tư Vũ tựa lưng vào bồn
rửa tay, đứng trước mặt cô Hình Liệt Hàn
ép chặt cô vào người mình, khiến cô vội
vã ngắng đầu lên cảnh cáo anh: “Anh cút
„
ra.
Vài giây sau, chiếc cằm nhỏ nhắn của
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
Đường Tư Vũ bị người đàn ông này bóp
chặt, ngắng đầu cô lên bắt cô buộc phải
nhìn thẳng vào đôi mắt nguy hiểm của
anh.
“Cô đói khát đến mức đến người đàn ông
của em gái mình mà cũng đi cướp hả?”
Giọng anh ta trầm thấp mang đầy vẻ giễu
cọt.
Gương mặt nhỏ của Đường Tư Vũ bị bóp
đến mức đỏ ửng, câu nói này như một cú
đả kích lớn đâm vào tim cô, đây là câu nói
cô không muốn nghe nhất.
“Anh nói linh tinh cái gì đấy?” Đường Tư
Vũ tức giận. Nếu nói về cướp thì năm đó
chính Đường Y Y mới là người cướp Mộ
Phi từ tay cô.
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
“Tôi đang nói gì chẳng lẽ cô lại không
biết? Tôi không cho cô và hắn ta thân mật
ở trước cửa nhà thì các người lại trốn đến
siêu thị để tán tỉnh nhau. Đó là nơi tôi và
con hay đến. Tốt nhất cô đừng để tôi mắt
mặt.” Hình Liệt Hàn buông cằm cô ra,
nghiêng người xuống rồi bá đạo buông ra
lời cảnh cáo hống hách vào tai cô.
Trong phút chốc đầu cô trống rỗng. Người
đàn ông này đang làm nhục cô. Ánh mắt
nào của anh ta thấy cô đang tán tỉnh Mộ
Phi? Hơn nữa, cho dù cô có quay lại với
Mộ Phi thì có liên quan gì đến anh ta?
Anh ta dựa vào cái gì mà quản hết chuyện
này đến chuyện khác?
“Được thôi! Theo ý của anh, ở gần nhà
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
chúng tôi không thể gặp mặt, vậy có phải
ở xa một chút chúng tôi có thể nói lại tình
xưa?” Đường Tư Vũ cố ý ngắng đầu lên
khiêu khích anh.
“Cô dám?” Đôi môi mỏng của Hình Liệt
Hàn thốt ra hai tiếng.
Đường Tư Vũ không hề sợ hãi ngước lên
nhìn anh ta: “Anh cứ đợi xem tôi có dám
hay không?”
Người đàn ông híp mắt, cả người áp sát
lại người cô, hô hấp của Đường Tư Vũ có
chút khó khăn, một giọng nói hung hăng
phả vào mặt cô.
“Đường Tư Vũ, cô mà dám quay lại với
Mộ Phi, tôi sẽ không tha cho cô đâu, cô
nghĩ tôi không có cách gì ư? Cô hãy thử
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
nghĩ xem công ty của bố cô, rồi quyền
nuôi con. Nếu cô dám phản kháng tôi, tôi
sẽ lấy đi thứ quý giá nhất trong cuộc đời
của cô.”
Nói xong, anh không thèm nhìn cô, quay
lưng rời đi nhưng bóng lưng ấy vẫn tỏ ra
tức giận.
Đường Tư Vũ nuốt nước bọt, không thốt
lên được lời nào. Người đàn ông này thần
kinh rồi!
Đồ thần kinh!
Đường Tư Vũ quyết định không so bì với
anh ta, hơn nữa mối quan hệ giữa cô và
Mộ Phi như thế nào tự cô biết rõ, không
cần anh ta phải cảnh cáo cô.
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
Cho dù bây giờ Mộ Phi có theo đuổi lại cô,
cô cũng không chấp nhận quay lại. Trước
kia anh ta phản bội cô thì không nói,
nhưng Đường Y Y lại dây dưa lằng nhằng
với anh ta, cô không muốn Đường gia
thêm rồi loạn. Ít nhất như bây giờ cha cô
cũng sống vui vẻ rồi.
Đường Tư Vũ nấu cơm xong đi ra gõ cửa,
con trai cô đây cửa ra đầu tiên, sau đó là
Hình Liệt Hàn với sắc mặt lãnh đạm. Trên
bàn ăn, cậu nhóc có thể cảm nhận được
bầu không khí căng thẳng giữa cha và mẹ
cậu. Cậu chỉ có thể ngoan ngoãn tự ăn
hết phần cơm của mình.
“Daddy, mami. Hai người đừng cãi nhau
nữa! Hai người đều là người lớn cả rồi,
nên giải quyết mọi chuyện một cách hòa
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
bình.” Nói xong, cậu nhóc chớp chớp mắt
rồi rời khỏi bàn ăn, để lại không gian cho
hai người giải quyết với nhau.
Tuy nhiên, họ ngồi trên bàn ăn không ai
quan tâm ai.
Ăn xong, Hình Liệt Hàn đứng dậy rồi rời
khỏi bàn ăn. Đường Tư Vũ chỉ mong anh
rời đi ngay đi, cô không muốn ngày nào
cũng phải sống trong sự u uất này, như
vậy cô sẽ giảm mất 10 năm tuổi thọ mắt.
Cô vẫn muốn trường thọ co!
Cô tức giận vô cùng, đi ra ngoài ban công
lấy điện thoại gọi cho Tô Hi. Thời điểm ấy,
vừa hay Tô Hi quay xong đang trên xe về
khách sạn, Đường Tư Vũ liền kêu ca: “Hi
Hi, tớ sắp phát điên rồi. Tớ không chịu nồi
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
tên Hình Liệt Hàn này nữa. Anh ta là một
kẻ thần kinh.”
Tô Hi ở đầu dây bên kia cười khì: “Sao
thế? Anh ta làm sao mà cậu lại chửi vậy?”
“Chửi? Đầu tớ sắp to lên rồi. Tớ còn đang
muốn đánh người đây. Chỉ tiếc là tớ
không đánh nổi anh ta.” Đường Tư Vũ
cảm thấy cô mắng anh ta có hai câu là
quá khách khí rồi.
“Sao? Hình Liệt Hàn khó tiếp xúc thế ư?”
Tô Hi giống như một fans hâm mộ tò mò
hỏi cô.
“Anh ta là một cục băng lạnh giá. Ai có thể
sống cùng anh ta chứ? Mỗi ngày đều phải
sống trong sự bực tức, tớ sắp điên lên
rồi!”
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
“Nhưng mà, anh ta là cha của con trai cậu
đấy! Cậu nhất định phải sống cùng anh
„
ta.
“Ai nói tớ nhất định phải sống cùng anh ta.
Bây giờ tớ muốn chuyển nhà, đem con tớ
đi luôn.”
“Cậu đem Tiểu Hi đi đâu mà anh ta không
thể tìm ra được? Với quyền lực và gia thế
của anh ta, chẳng có căn hộ nào mà anh
ta không mua được cả? Vậy nên, cậu nên
học cách điều tiết lại cảm xúc của mình đi!
Đừng giận nữa, đợi tớ về rồi đưa cậu đi
ăn một bữa lớn để giải tỏa nhá.” Tô Hi
cũng rất thương cô, hiếm khi cô thấy
Đường Tư Vũ tức giận đến mức mắng
người như vậy.
Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu
Đường Tư Vũ hít sâu một hơi: “Tớ cũng
muốn đi! Nhưng có ai biết anh ta lại khốn
nạn như vậy, lòng dạ thì hẹp hòi, không
thể hiểu nỗi, tớ chưa gặp ai bụng dạ hẹp
hòi như anh ta, quản mọi việc của tớ, chỉ
tay khua chân. Tớ không chịu nỗi nữa rồi.”
“Không chịu được cũng phải chịu.” Bỗng
nhiên một giọng nói đàn ông từ đẳng sau
lưng cô vang lên đầy lạnh lùng.
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 45: Không chịu được cũng phảichịuCậu nhóc cảm thấy không khí có chút kìlạ. Ngắng đầu lên nhìn mẹ cậu rồi lại quayqua nhìn vẻ mặt không nói một lời củacha. Ý! Có cái gì đó không đúng nhaI“Mami, mami không chào daddy à?” Cậunhóc nói với Đường Tư Vũ.“Thân quen vậy rồi nên không cần phảichào hỏi nữa!” Đường Tư Vũ biết rõ lí dovì sao anh ta đờ mặt ra như kia nhưng côkhông muốn cho con biết.“Ai thân quen với cô?” Người đàn ôngtrước mặt chán ghét lên tiếng, quay đầulại nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng lạ thường.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịuLúc này Đường Tư Vũ coi như xác định,anh ta giận thật rồi, cô cũng không biếtnên nói gì. Cũng đâu phải cô cố tình cùngMộ Phi đi siêu thị, chỉ là vô tình gặp mặt,lẽ nào thế cũng trách cô ư?Hơn nữa, cô thật sự không thích anh canthiệp quá nhiều vào cuộc sống của mình.Mộ Phi không phải người độc ác gì. Chodù không là người yêu chẳng lẽ lại khôngthể làm bạn?Lúc này, thang máy mở ra, Đường Tư Vũcăn cắn môi, dắt tay Tiểu Hi bước rangoài. Khi đi đến cửa, Hình Liệt Hàn quaysang nói với con trai: “Daddy sạc pin giúpcon nhé!”“Vâng!” Cậu nhóc đi theo anh vào nhà.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịuĐường Tư Vũ vào nhà chuẩn bị vào nấucơm tối, đồ chơi người máy của cậu nhóccũng nhanh chóng được sửa xong. Cậubé chơi rất vui vẻ, chỉ là cứ chơi mãi, chacậu biến mát lúc nào không hay. Lúc nãyhình như cậu nghe thấy daddy đi tìmmami.Cậu nhóc cười hihi, lúc này, cậu đươngnhiên không nên đi làm phiền họ.Đường Tư Vũ đang ngắt rau ở bồn rửa.Đột nhiên, cô cảm thấy sau lưng mình cócảm giác bị chèn ép dữ dội. Cô quay lạithì thấy Hình Liệt Hàn đang xuất hiện ởcửa bếp.“Xem ra lời cảnh cáo của tôi tối hôm quaChương 45: Không chịu được cũng phải chịucô coi như gió thoảng bên tai rồi!” Anh hừgiọng.Đường Tư Vũ vẫn không phản ứng gì. Đôichân thon dài của anh tiến lên, trong phútchốc đã tiến lại gần cô, thân hình cao hơncô một cái đầu ấy ép cô vào một góc bếpnhỏ hẹp khiến cô không thở nồi.Thân hình cao lớn vạm vỡ ấy che cả ánhđèn, một không gian tối tăm bao trùm lênngười Đường Tư Vũ.“Anh…” Đường Tư Vũ tựa lưng vào bồnrửa tay, đứng trước mặt cô Hình Liệt Hànép chặt cô vào người mình, khiến cô vộivã ngắng đầu lên cảnh cáo anh: “Anh cút„ra.Vài giây sau, chiếc cằm nhỏ nhắn củaChương 45: Không chịu được cũng phải chịuĐường Tư Vũ bị người đàn ông này bópchặt, ngắng đầu cô lên bắt cô buộc phảinhìn thẳng vào đôi mắt nguy hiểm củaanh.“Cô đói khát đến mức đến người đàn ôngcủa em gái mình mà cũng đi cướp hả?”Giọng anh ta trầm thấp mang đầy vẻ giễucọt.Gương mặt nhỏ của Đường Tư Vũ bị bópđến mức đỏ ửng, câu nói này như một cúđả kích lớn đâm vào tim cô, đây là câu nóicô không muốn nghe nhất.“Anh nói linh tinh cái gì đấy?” Đường TưVũ tức giận. Nếu nói về cướp thì năm đóchính Đường Y Y mới là người cướp MộPhi từ tay cô.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu“Tôi đang nói gì chẳng lẽ cô lại khôngbiết? Tôi không cho cô và hắn ta thân mậtở trước cửa nhà thì các người lại trốn đếnsiêu thị để tán tỉnh nhau. Đó là nơi tôi vàcon hay đến. Tốt nhất cô đừng để tôi mắtmặt.” Hình Liệt Hàn buông cằm cô ra,nghiêng người xuống rồi bá đạo buông ralời cảnh cáo hống hách vào tai cô.Trong phút chốc đầu cô trống rỗng. Ngườiđàn ông này đang làm nhục cô. Ánh mắtnào của anh ta thấy cô đang tán tỉnh MộPhi? Hơn nữa, cho dù cô có quay lại vớiMộ Phi thì có liên quan gì đến anh ta?Anh ta dựa vào cái gì mà quản hết chuyệnnày đến chuyện khác?“Được thôi! Theo ý của anh, ở gần nhàChương 45: Không chịu được cũng phải chịuchúng tôi không thể gặp mặt, vậy có phảiở xa một chút chúng tôi có thể nói lại tìnhxưa?” Đường Tư Vũ cố ý ngắng đầu lênkhiêu khích anh.“Cô dám?” Đôi môi mỏng của Hình LiệtHàn thốt ra hai tiếng.Đường Tư Vũ không hề sợ hãi ngước lênnhìn anh ta: “Anh cứ đợi xem tôi có dámhay không?”Người đàn ông híp mắt, cả người áp sátlại người cô, hô hấp của Đường Tư Vũ cóchút khó khăn, một giọng nói hung hăngphả vào mặt cô.“Đường Tư Vũ, cô mà dám quay lại vớiMộ Phi, tôi sẽ không tha cho cô đâu, cônghĩ tôi không có cách gì ư? Cô hãy thửChương 45: Không chịu được cũng phải chịunghĩ xem công ty của bố cô, rồi quyềnnuôi con. Nếu cô dám phản kháng tôi, tôisẽ lấy đi thứ quý giá nhất trong cuộc đờicủa cô.”Nói xong, anh không thèm nhìn cô, quaylưng rời đi nhưng bóng lưng ấy vẫn tỏ ratức giận.Đường Tư Vũ nuốt nước bọt, không thốtlên được lời nào. Người đàn ông này thầnkinh rồi!Đồ thần kinh!Đường Tư Vũ quyết định không so bì vớianh ta, hơn nữa mối quan hệ giữa cô vàMộ Phi như thế nào tự cô biết rõ, khôngcần anh ta phải cảnh cáo cô.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịuCho dù bây giờ Mộ Phi có theo đuổi lại cô,cô cũng không chấp nhận quay lại. Trướckia anh ta phản bội cô thì không nói,nhưng Đường Y Y lại dây dưa lằng nhằngvới anh ta, cô không muốn Đường giathêm rồi loạn. Ít nhất như bây giờ cha côcũng sống vui vẻ rồi.Đường Tư Vũ nấu cơm xong đi ra gõ cửa,con trai cô đây cửa ra đầu tiên, sau đó làHình Liệt Hàn với sắc mặt lãnh đạm. Trênbàn ăn, cậu nhóc có thể cảm nhận đượcbầu không khí căng thẳng giữa cha và mẹcậu. Cậu chỉ có thể ngoan ngoãn tự ănhết phần cơm của mình.“Daddy, mami. Hai người đừng cãi nhaunữa! Hai người đều là người lớn cả rồi,nên giải quyết mọi chuyện một cách hòaChương 45: Không chịu được cũng phải chịubình.” Nói xong, cậu nhóc chớp chớp mắtrồi rời khỏi bàn ăn, để lại không gian chohai người giải quyết với nhau.Tuy nhiên, họ ngồi trên bàn ăn không aiquan tâm ai.Ăn xong, Hình Liệt Hàn đứng dậy rồi rờikhỏi bàn ăn. Đường Tư Vũ chỉ mong anhrời đi ngay đi, cô không muốn ngày nàocũng phải sống trong sự u uất này, nhưvậy cô sẽ giảm mất 10 năm tuổi thọ mắt.Cô vẫn muốn trường thọ co!Cô tức giận vô cùng, đi ra ngoài ban cônglấy điện thoại gọi cho Tô Hi. Thời điểm ấy,vừa hay Tô Hi quay xong đang trên xe vềkhách sạn, Đường Tư Vũ liền kêu ca: “HiHi, tớ sắp phát điên rồi. Tớ không chịu nồiChương 45: Không chịu được cũng phải chịutên Hình Liệt Hàn này nữa. Anh ta là mộtkẻ thần kinh.”Tô Hi ở đầu dây bên kia cười khì: “Saothế? Anh ta làm sao mà cậu lại chửi vậy?”“Chửi? Đầu tớ sắp to lên rồi. Tớ còn đangmuốn đánh người đây. Chỉ tiếc là tớkhông đánh nổi anh ta.” Đường Tư Vũcảm thấy cô mắng anh ta có hai câu làquá khách khí rồi.“Sao? Hình Liệt Hàn khó tiếp xúc thế ư?”Tô Hi giống như một fans hâm mộ tò mòhỏi cô.“Anh ta là một cục băng lạnh giá. Ai có thểsống cùng anh ta chứ? Mỗi ngày đều phảisống trong sự bực tức, tớ sắp điên lênrồi!”Chương 45: Không chịu được cũng phải chịu“Nhưng mà, anh ta là cha của con trai cậuđấy! Cậu nhất định phải sống cùng anh„ta.“Ai nói tớ nhất định phải sống cùng anh ta.Bây giờ tớ muốn chuyển nhà, đem con tớđi luôn.”“Cậu đem Tiểu Hi đi đâu mà anh ta khôngthể tìm ra được? Với quyền lực và gia thếcủa anh ta, chẳng có căn hộ nào mà anhta không mua được cả? Vậy nên, cậu nênhọc cách điều tiết lại cảm xúc của mình đi!Đừng giận nữa, đợi tớ về rồi đưa cậu điăn một bữa lớn để giải tỏa nhá.” Tô Hicũng rất thương cô, hiếm khi cô thấyĐường Tư Vũ tức giận đến mức mắngngười như vậy.Chương 45: Không chịu được cũng phải chịuĐường Tư Vũ hít sâu một hơi: “Tớ cũngmuốn đi! Nhưng có ai biết anh ta lại khốnnạn như vậy, lòng dạ thì hẹp hòi, khôngthể hiểu nỗi, tớ chưa gặp ai bụng dạ hẹphòi như anh ta, quản mọi việc của tớ, chỉtay khua chân. Tớ không chịu nỗi nữa rồi.”“Không chịu được cũng phải chịu.” Bỗngnhiên một giọng nói đàn ông từ đẳng saulưng cô vang lên đầy lạnh lùng.