Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay… Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là…
Chương 466
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác ThầnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNgười thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay… Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là… CHƯƠNG 466Nhưng mà, lời này vừa nói ra, lại khiến cho anh ta hết sức khó xử, bởi vì hai người kia, giống như căn bản không nghe thấy lời anh ta nói, vẫn còn đi tới.Cái này lại chọc tức điên Cậu Sài, khiến mặt anh ta không nhịn được, nộ khí xung thiên nói: “Đứng lại! Nghe không hiểu lời tao nói à? Lập tức bò qua đây cho tao, quỳ xuống, xin lỗi, để cho người của tao đánh gãy tứ chi của tụi mày!”Nhưng mà, bước chân của Vương Bác Thần lại như cũ chưa từng dừng lại.Sài Kiện sững sờ!Xem lời nói của mình như gió thoảng bên tai?Dám không nể mặt?Trước mặt nhiều người như vậy, đối phương lại xem anh ta như không khí!Không có gì, so với bỏ qua càng làm cho người ta cảm thấy nhục nhã hơn!Sắc mặt của Sài Kiện âm trầm vô cùng, lập tức đem người đuổi theo, trực tiếp chắn trước mặt của Vương Bác Thần, vây hai người nước chảy cũng không lọt.“Cút!”Vương Bác Thần lúc này mới dừng bước, nhàn nhạt nói: “Không ai, dám cản đường của tôi!”Hửm?Anh ta nói cái gì?Mọi người lộ vẻ sững sờ, trợn mắt há mồm nhìn Vương Bác Thần.Nói chuyện với cậu Sài như vậy?Sợ chết không đủ nhanh à?Quá ngông cuồng rồi!Ngông cuồng đến không ai bì nổi!!Coi trời bằng vung!Vậy mà đến cả cậu Sài, cũng không để trong mắt!Ai cho anh ta cái gan, nói câu này vậy?“Tên mất não này ở đâu ra vậy, đến cả cậu Sài cũng không biết!”“Anh ta triệt để chọc giận cậu Sài rồi, nếu lúc nãy anh ta làm theo lời cậu Sài nói, quỳ xuống dập đầu trước, mặc dù nói sẽ bị đánh gãy tứ chi, nhưng ít ra còn giữ được mạng. Bây giờ, đắc tội chết với cậu Sài rồi, cậu Sài sẽ không để anh ta sống đâu.”“Trước tiên là xem cậu Sài như không khí, cái này đối với Cậu Sài mà nói là sự nhục nhã cực kỳ to lớn. Bây giờ, lại nói những lời ngoan cố với Cậu Sài, tôi thấy anh ta đất vàng đã chôn tới nơi cổ rồi!”“Hừ hừ, ai bảo anh ta cuồng vọng như vậy. Vốn là anh ta cướp danh tiếng của Chung Diễm Phương, quỳ xuống xin lỗi cái là xong rồi, nhưng anh ta chết đẹp không muốn, lại dám đánh Chung Diễm Phương. Hiện tại, càng là cuồng vọng vô cùng, ngay cả cậu Sài cũng không để trong mắt, anh ta không chết, ai chết?”Người ở bên cạnh lạnh nhạt nói.Bọn họ chưa từng gặp qua, người muốn chết như vậy.Đây là đang chạy đi đầu thai à?Những lời nói xung quanh, truyền vào trong tai của Sài Kiện, không thể nghi ngờ phần nhục nhã từ việc Vương Bác Thần bỏ qua anh ta này, càng là thêm một mồi lửa.
CHƯƠNG 466
Nhưng mà, lời này vừa nói ra, lại khiến cho anh ta hết sức khó xử, bởi vì hai người kia, giống như căn bản không nghe thấy lời anh ta nói, vẫn còn đi tới.
Cái này lại chọc tức điên Cậu Sài, khiến mặt anh ta không nhịn được, nộ khí xung thiên nói: “Đứng lại! Nghe không hiểu lời tao nói à? Lập tức bò qua đây cho tao, quỳ xuống, xin lỗi, để cho người của tao đánh gãy tứ chi của tụi mày!”
Nhưng mà, bước chân của Vương Bác Thần lại như cũ chưa từng dừng lại.
Sài Kiện sững sờ!
Xem lời nói của mình như gió thoảng bên tai?
Dám không nể mặt?
Trước mặt nhiều người như vậy, đối phương lại xem anh ta như không khí!
Không có gì, so với bỏ qua càng làm cho người ta cảm thấy nhục nhã hơn!
Sắc mặt của Sài Kiện âm trầm vô cùng, lập tức đem người đuổi theo, trực tiếp chắn trước mặt của Vương Bác Thần, vây hai người nước chảy cũng không lọt.
“Cút!”
Vương Bác Thần lúc này mới dừng bước, nhàn nhạt nói: “Không ai, dám cản đường của tôi!”
Hửm?
Anh ta nói cái gì?
Mọi người lộ vẻ sững sờ, trợn mắt há mồm nhìn Vương Bác Thần.
Nói chuyện với cậu Sài như vậy?
Sợ chết không đủ nhanh à?
Quá ngông cuồng rồi!
Ngông cuồng đến không ai bì nổi!!
Coi trời bằng vung!
Vậy mà đến cả cậu Sài, cũng không để trong mắt!
Ai cho anh ta cái gan, nói câu này vậy?
“Tên mất não này ở đâu ra vậy, đến cả cậu Sài cũng không biết!”
“Anh ta triệt để chọc giận cậu Sài rồi, nếu lúc nãy anh ta làm theo lời cậu Sài nói, quỳ xuống dập đầu trước, mặc dù nói sẽ bị đánh gãy tứ chi, nhưng ít ra còn giữ được mạng. Bây giờ, đắc tội chết với cậu Sài rồi, cậu Sài sẽ không để anh ta sống đâu.”
“Trước tiên là xem cậu Sài như không khí, cái này đối với Cậu Sài mà nói là sự nhục nhã cực kỳ to lớn. Bây giờ, lại nói những lời ngoan cố với Cậu Sài, tôi thấy anh ta đất vàng đã chôn tới nơi cổ rồi!”
“Hừ hừ, ai bảo anh ta cuồng vọng như vậy. Vốn là anh ta cướp danh tiếng của Chung Diễm Phương, quỳ xuống xin lỗi cái là xong rồi, nhưng anh ta chết đẹp không muốn, lại dám đánh Chung Diễm Phương. Hiện tại, càng là cuồng vọng vô cùng, ngay cả cậu Sài cũng không để trong mắt, anh ta không chết, ai chết?”
Người ở bên cạnh lạnh nhạt nói.
Bọn họ chưa từng gặp qua, người muốn chết như vậy.
Đây là đang chạy đi đầu thai à?
Những lời nói xung quanh, truyền vào trong tai của Sài Kiện, không thể nghi ngờ phần nhục nhã từ việc Vương Bác Thần bỏ qua anh ta này, càng là thêm một mồi lửa.
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác ThầnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNgười thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay… Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là… CHƯƠNG 466Nhưng mà, lời này vừa nói ra, lại khiến cho anh ta hết sức khó xử, bởi vì hai người kia, giống như căn bản không nghe thấy lời anh ta nói, vẫn còn đi tới.Cái này lại chọc tức điên Cậu Sài, khiến mặt anh ta không nhịn được, nộ khí xung thiên nói: “Đứng lại! Nghe không hiểu lời tao nói à? Lập tức bò qua đây cho tao, quỳ xuống, xin lỗi, để cho người của tao đánh gãy tứ chi của tụi mày!”Nhưng mà, bước chân của Vương Bác Thần lại như cũ chưa từng dừng lại.Sài Kiện sững sờ!Xem lời nói của mình như gió thoảng bên tai?Dám không nể mặt?Trước mặt nhiều người như vậy, đối phương lại xem anh ta như không khí!Không có gì, so với bỏ qua càng làm cho người ta cảm thấy nhục nhã hơn!Sắc mặt của Sài Kiện âm trầm vô cùng, lập tức đem người đuổi theo, trực tiếp chắn trước mặt của Vương Bác Thần, vây hai người nước chảy cũng không lọt.“Cút!”Vương Bác Thần lúc này mới dừng bước, nhàn nhạt nói: “Không ai, dám cản đường của tôi!”Hửm?Anh ta nói cái gì?Mọi người lộ vẻ sững sờ, trợn mắt há mồm nhìn Vương Bác Thần.Nói chuyện với cậu Sài như vậy?Sợ chết không đủ nhanh à?Quá ngông cuồng rồi!Ngông cuồng đến không ai bì nổi!!Coi trời bằng vung!Vậy mà đến cả cậu Sài, cũng không để trong mắt!Ai cho anh ta cái gan, nói câu này vậy?“Tên mất não này ở đâu ra vậy, đến cả cậu Sài cũng không biết!”“Anh ta triệt để chọc giận cậu Sài rồi, nếu lúc nãy anh ta làm theo lời cậu Sài nói, quỳ xuống dập đầu trước, mặc dù nói sẽ bị đánh gãy tứ chi, nhưng ít ra còn giữ được mạng. Bây giờ, đắc tội chết với cậu Sài rồi, cậu Sài sẽ không để anh ta sống đâu.”“Trước tiên là xem cậu Sài như không khí, cái này đối với Cậu Sài mà nói là sự nhục nhã cực kỳ to lớn. Bây giờ, lại nói những lời ngoan cố với Cậu Sài, tôi thấy anh ta đất vàng đã chôn tới nơi cổ rồi!”“Hừ hừ, ai bảo anh ta cuồng vọng như vậy. Vốn là anh ta cướp danh tiếng của Chung Diễm Phương, quỳ xuống xin lỗi cái là xong rồi, nhưng anh ta chết đẹp không muốn, lại dám đánh Chung Diễm Phương. Hiện tại, càng là cuồng vọng vô cùng, ngay cả cậu Sài cũng không để trong mắt, anh ta không chết, ai chết?”Người ở bên cạnh lạnh nhạt nói.Bọn họ chưa từng gặp qua, người muốn chết như vậy.Đây là đang chạy đi đầu thai à?Những lời nói xung quanh, truyền vào trong tai của Sài Kiện, không thể nghi ngờ phần nhục nhã từ việc Vương Bác Thần bỏ qua anh ta này, càng là thêm một mồi lửa.