Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay… Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là…
Chương 483
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác ThầnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNgười thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay… Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là… CHƯƠNG 483Gần như cùng một lúc, hai vị Đại Tông Sư bay ra sau, hất đổ không ít bàn ghế!Sắc mặt những người ở bậc thứ hai và bậc thứ ba đột ngột thay đổi!Hai vị Đại Tông Sư lại không thể ngăn được cú đấm của người đàn ông vác đao kia!Người đàn ông vác đao này rốt cuộc mạnh đến mức nào?Người thanh niên chắp tay sau lưng kia là ai mà lại có thuộc hạ đáng sợ như vậy!Hơn nữa, hai vị Đại Tông Sư cũng không hấp dẫn được sự chú ý của người thanh niên cực kỳ kiêu ngạo này!Hai vị Đại Tông Sư thất bại thảm hại!Thậm chí không có cơ hội chống trả!Người đàn ông vác đao kia chỉ tung một cú đấm!Không, đáng ra là hai cú đấm, nhưng tốc độ quá nhanh, nhiều người chỉ nhìn thấy bóng của nắm đấm nên lầm tưởng là một cú đấm!Shhh!Quá mạnh!Người thanh niên vẫn không nói lời nào, coi mọi người như không khí. Rốt cuộc anh có lai lịch thế nào, sao lại có tên đàn em đáng sợ như vậy!Trần Ứng Long hừ lạnh một tiếng, trầm giọng quát: “Trước mặt Tướng chủ, những người càn rỡ, giết! Không phục, giết!”Ầm!Những lời này như sét đánh bên tai mọi người!Thật điên rồ!Nhưng người thanh niên vẫn không nói một lời, tự cao tự đại bước về phía trước như thể không có gì có thể ngăn cản anh!“Càn rỡ!”“To gan!”“Thứ liều lĩnh!”“Đứng lại!”Bỗng chốc có người hét lớn khiến sắc mặt bọn họ thay đôi!Ngồi ở bậc thứ ba, không ít người đứng dậy, mặt đằng đằng sát khí!“Cậu là ai? Thật to gan, tôi là Hàn Ngọc Long nhà họ Hàn!”“Tôi là Trịnh Phước đến từ bộ phận thực thi pháp luật tỉnh!”“Tôi là Tề Bắc Vũ đến từ văn phòng tỉnh!”Lúc này trên bậc thứ ba, rất nhiều người đột ngột tiếc lộ thân phận, toàn là những ông to bà lớn.Nhưng Vương Bác Thần dường như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.Anh chỉ muốn trả thù cho ông cụ Phương!Những người khác không xứng lấy đi sự chú ý của anh.
CHƯƠNG 483
Gần như cùng một lúc, hai vị Đại Tông Sư bay ra sau, hất đổ không ít bàn ghế!
Sắc mặt những người ở bậc thứ hai và bậc thứ ba đột ngột thay đổi!
Hai vị Đại Tông Sư lại không thể ngăn được cú đấm của người đàn ông vác đao kia!
Người đàn ông vác đao này rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Người thanh niên chắp tay sau lưng kia là ai mà lại có thuộc hạ đáng sợ như vậy!
Hơn nữa, hai vị Đại Tông Sư cũng không hấp dẫn được sự chú ý của người thanh niên cực kỳ kiêu ngạo này!
Hai vị Đại Tông Sư thất bại thảm hại!
Thậm chí không có cơ hội chống trả!
Người đàn ông vác đao kia chỉ tung một cú đấm!
Không, đáng ra là hai cú đấm, nhưng tốc độ quá nhanh, nhiều người chỉ nhìn thấy bóng của nắm đấm nên lầm tưởng là một cú đấm!
Shhh!
Quá mạnh!
Người thanh niên vẫn không nói lời nào, coi mọi người như không khí. Rốt cuộc anh có lai lịch thế nào, sao lại có tên đàn em đáng sợ như vậy!
Trần Ứng Long hừ lạnh một tiếng, trầm giọng quát: “Trước mặt Tướng chủ, những người càn rỡ, giết! Không phục, giết!”
Ầm!
Những lời này như sét đánh bên tai mọi người!
Thật điên rồ!
Nhưng người thanh niên vẫn không nói một lời, tự cao tự đại bước về phía trước như thể không có gì có thể ngăn cản anh!
“Càn rỡ!”
“To gan!”
“Thứ liều lĩnh!”
“Đứng lại!”
Bỗng chốc có người hét lớn khiến sắc mặt bọn họ thay đôi!
Ngồi ở bậc thứ ba, không ít người đứng dậy, mặt đằng đằng sát khí!
“Cậu là ai? Thật to gan, tôi là Hàn Ngọc Long nhà họ Hàn!”
“Tôi là Trịnh Phước đến từ bộ phận thực thi pháp luật tỉnh!”
“Tôi là Tề Bắc Vũ đến từ văn phòng tỉnh!”
Lúc này trên bậc thứ ba, rất nhiều người đột ngột tiếc lộ thân phận, toàn là những ông to bà lớn.
Nhưng Vương Bác Thần dường như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.
Anh chỉ muốn trả thù cho ông cụ Phương!
Những người khác không xứng lấy đi sự chú ý của anh.
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác ThầnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNgười thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay… Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là… CHƯƠNG 483Gần như cùng một lúc, hai vị Đại Tông Sư bay ra sau, hất đổ không ít bàn ghế!Sắc mặt những người ở bậc thứ hai và bậc thứ ba đột ngột thay đổi!Hai vị Đại Tông Sư lại không thể ngăn được cú đấm của người đàn ông vác đao kia!Người đàn ông vác đao này rốt cuộc mạnh đến mức nào?Người thanh niên chắp tay sau lưng kia là ai mà lại có thuộc hạ đáng sợ như vậy!Hơn nữa, hai vị Đại Tông Sư cũng không hấp dẫn được sự chú ý của người thanh niên cực kỳ kiêu ngạo này!Hai vị Đại Tông Sư thất bại thảm hại!Thậm chí không có cơ hội chống trả!Người đàn ông vác đao kia chỉ tung một cú đấm!Không, đáng ra là hai cú đấm, nhưng tốc độ quá nhanh, nhiều người chỉ nhìn thấy bóng của nắm đấm nên lầm tưởng là một cú đấm!Shhh!Quá mạnh!Người thanh niên vẫn không nói lời nào, coi mọi người như không khí. Rốt cuộc anh có lai lịch thế nào, sao lại có tên đàn em đáng sợ như vậy!Trần Ứng Long hừ lạnh một tiếng, trầm giọng quát: “Trước mặt Tướng chủ, những người càn rỡ, giết! Không phục, giết!”Ầm!Những lời này như sét đánh bên tai mọi người!Thật điên rồ!Nhưng người thanh niên vẫn không nói một lời, tự cao tự đại bước về phía trước như thể không có gì có thể ngăn cản anh!“Càn rỡ!”“To gan!”“Thứ liều lĩnh!”“Đứng lại!”Bỗng chốc có người hét lớn khiến sắc mặt bọn họ thay đôi!Ngồi ở bậc thứ ba, không ít người đứng dậy, mặt đằng đằng sát khí!“Cậu là ai? Thật to gan, tôi là Hàn Ngọc Long nhà họ Hàn!”“Tôi là Trịnh Phước đến từ bộ phận thực thi pháp luật tỉnh!”“Tôi là Tề Bắc Vũ đến từ văn phòng tỉnh!”Lúc này trên bậc thứ ba, rất nhiều người đột ngột tiếc lộ thân phận, toàn là những ông to bà lớn.Nhưng Vương Bác Thần dường như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.Anh chỉ muốn trả thù cho ông cụ Phương!Những người khác không xứng lấy đi sự chú ý của anh.