Cố Uyên đứng trước cửa hộp đêm. Cô nhìn lối kiến trúc sừng sững và hoa lệ trước mặt, từng chiếc xe đắt đỏ dừng lại, từng doanh nhân sang trọng khoác trên người những bộ âu phục đắt tiền bước xuống. Cô mặc một bộ váy dài màu vàng nhạt rất rẻ tiền, hiển nhiên không hề ăn nhập gì với nơi đây. Gương mặt Cố Uyên được trang điểm kĩ càng, xinh đẹp động lòng, tóc dài ngang vai che khuất gương mặt vốn thanh thuần và dịu dàng, đến cả đôi mắt sáng long lanh cũng được rèm mi dày rậm bao phủ. Một chiếc xe vừa dừng lại, có người đàn ông trung niên từ bên trong bước ra, bảo vệ bên cạnh che ô cho ông ta. Cố Uyên nhìn người đàn ông kia, gương mặt ông ta bóng nhẫy đầy dầu, đỉnh đầu trọc lóc, bụng bia căng tròn, cô nhíu mày, khẽ siệt chặt các đầu ngón tay. Hiển nhiên người đàn ông trung niên này rất ưng mắt Cố Uyên, ánh mắt tham lam lóe sáng, găm chặt vào cần cổ mảnh khảnh trắng nõn của Cố Uyên. “Bao nhiêu một đêm, em.” Cố Uyên co rúm lại né về sau, nhưng nghĩ tới khoản tiền phẫu thuật của em trai, cô…

Chương 74

Ông Xã Tổng Tài Muốn Tái HônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhCố Uyên đứng trước cửa hộp đêm. Cô nhìn lối kiến trúc sừng sững và hoa lệ trước mặt, từng chiếc xe đắt đỏ dừng lại, từng doanh nhân sang trọng khoác trên người những bộ âu phục đắt tiền bước xuống. Cô mặc một bộ váy dài màu vàng nhạt rất rẻ tiền, hiển nhiên không hề ăn nhập gì với nơi đây. Gương mặt Cố Uyên được trang điểm kĩ càng, xinh đẹp động lòng, tóc dài ngang vai che khuất gương mặt vốn thanh thuần và dịu dàng, đến cả đôi mắt sáng long lanh cũng được rèm mi dày rậm bao phủ. Một chiếc xe vừa dừng lại, có người đàn ông trung niên từ bên trong bước ra, bảo vệ bên cạnh che ô cho ông ta. Cố Uyên nhìn người đàn ông kia, gương mặt ông ta bóng nhẫy đầy dầu, đỉnh đầu trọc lóc, bụng bia căng tròn, cô nhíu mày, khẽ siệt chặt các đầu ngón tay. Hiển nhiên người đàn ông trung niên này rất ưng mắt Cố Uyên, ánh mắt tham lam lóe sáng, găm chặt vào cần cổ mảnh khảnh trắng nõn của Cố Uyên. “Bao nhiêu một đêm, em.” Cố Uyên co rúm lại né về sau, nhưng nghĩ tới khoản tiền phẫu thuật của em trai, cô… Đường Cảnh Ngọc không nghĩ tới người này vừa đến đã hỏi vợ anh ba, tức khắc không biết nên mở miệng thế nào, muốn nói thẳng đây chính là vợ của anh ba, nhưng sợ Tô Ngọc Kỳ mất hứng.Dù sao anh ba vẫn luôn không thích chị dâu. Tuy rằng Đường Cảnh Ngọc cảm thấy chị dâu là người rất tốt, nhưng chủ yếu vẫn là sợ anh ba mất hứng.Đường Cảnh Ngọc, “Cậu hỏi nhiều làm gì? Ra ngoài.”Ánh mắt của cậu ấm kia vẫn luôn dừng ở trên người Cố Uyên, không cam lòng thu hồi tầm mắt.Bên trong phòng bao mở điều hòa, độ ấm như mùa xuân, Cố Uyên cởi áo khoác vứt trên sô pha, ngồi chung ghế với hai cô gái đang thò đầu qua đây, “Cô có quan hệ gì với Tô tổng thế?”Cố Uyên không có cách nào bỏ qua sự ghen ghét và hâm mộ duới đáy mắt của hai cô gái kia, cô cười cười, “Bạn bè.”Người bên trong phòng bao ngoài Đường Cảnh Ngọc ra thì hiển nhiên chẳng ai biết cô là vợ của Tô Ngọc Kỳ. Tuy rằng lúc ấy việc thành hôn giữa nhà họ Tô với nhà họ Lưu rất oanh động, nhưng không cử hành hôn lễ, Cố Uyên đi theo Tô Ngọc Kỳ tham gia qua vài bữa tiệc, nhưng giới thượng lưu ở thành phố Hải Châu rộng, cũng không phải mọi người đều có thể nhớ kỹ cô.Hơn nữa, Tô Ngọc Kỳ nhìn như cũng không muốn thừa nhận cô là vợ anh.Cho nên, Cố Uyên mới nói hai chữ ‘ bạn bè ’.Sắc mặt của hai cô gái kia thay đổi một chút, nhỏ giọng khe khẽ nói, Cố Uyên mơ hồ nghe được mấy chữ ‘ người tình ’‘ bao dưỡng ’.Cô an tĩnh uống nước trái cây.Không để ý đến.Đường Cảnh Ngọc đánh bài thắng mấy ván, đang cao hứng, cậu ấm nổi danh thua lợi hại không chơi, ôm bạn gái đi đến chỗ tối thân thiết, bàn đánh bài thay đổi một nhóm người khác.Cố Uyên muốn đi toilet, vừa mới đứng dậy một bóng người đã chắn trước mặt mình.Là cậu ấm lúc trước vẫn luôn hỏi Đường Cảnh Ngọc tên cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trên mặt nhu mỹ thanh thuần của Cố Uyên, “Tiểu thư, cô tên gì vậy?”Cố Uyên không muốn để ý tới, ánh mắt nhìn mình của người đàn ông này không có ý tốt, cô nói một tiếng ‘ xin nhờ một chút ’ rồi lướt qua người cậu ấm kia ra ngoài.Cậu ấm con nhà giàu bước sang phải một bước, ngăn cô lại, duỗi tay đỡ bả vai cô, “Đừng vội đi, chúng ta giới thiệu một chút, tôi tên Hàn Thần, còn chưa biết cô tên gì đâu.”Ánh mắt Hàn Thần dừng ở trên xương quai xanh tinh xảo của Cố Uyên, bên người anh ta có nhiều phụ nữ như thế nhưng không có ai giống người phụ nữ này, để anh ta nhìn một cái đã có một loại cảm giác tim đập nhanh.“Hàn thiếu, đây chính là người phụ nữ Tô tổng mang đến, anh không sợ Tô tổng tìm anh tính sổ à......” Đáy mắt người phụ nữ đang nói chuyện hiện lên ghen ghét, nhìn chằm chằm Cố Uyên. Vì sao người phụ nữ này được Tô tổng thích, còn có thể để Hàn thiếu mê muội cô ta.“Hàn thiếu, tôi muốn đi toilet, xin phiền anh tránh ra.” Cố Uyên nhàn nhạt mở miệng.Người mà Tô Ngọc Kỳ biết chắc toàn là một ít bạn bè về phương diện làm ăn, Cố Uyên không nghĩ tới có thể gặp phải loại chuyện này.Hàn Thần lấy ra một tấm danh thiếp từ trong bóp da, nhét vào trong tay Cố Uyên, thuận thế cầm tay cô, “Vị tiểu thư này, có việc gì cô có thể tìm tôi, đi theo tên đàn ông Tô Ngọc Kỳ lạnh như băng kia làm gì, tôi trả giá cao hơn anh ta, thế nào.”Cố Uyên muốn rút tay ra.Chỉ cảm thấy người trước mắt này thật ghê tởm.“Một tháng một tỷ rưỡi được không?” Hàn Thần tham lam nhìn mặt Cố Uyên, trong lòng ngứa ngáy, “Cô chỉ cần theo tôi, giá có thể tùy tiện nói.”Cố Uyên rút ra tay, “Hàn thiếu, xin anh tự trọng.” Rồi mới đẩy anh ta ra đi ra ngoài.Hàn Thần cảm thụ được sự ấm áp vừa rồi ở trong lòng bàn tay, ngồi ở trên sô pha nhìn chằm chằm vào bóng lưng người phụ nữ vừa đi, một người trang điểm diễm lệ ăn mặc tương đối mát mẻ ngồi trong ngực Hàn Thần, tiếng nói làm nũng “Hàn thiếu, anh không để ý tới Dung Dung sao?”

Ông Xã Tổng Tài Muốn Tái HônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhCố Uyên đứng trước cửa hộp đêm. Cô nhìn lối kiến trúc sừng sững và hoa lệ trước mặt, từng chiếc xe đắt đỏ dừng lại, từng doanh nhân sang trọng khoác trên người những bộ âu phục đắt tiền bước xuống. Cô mặc một bộ váy dài màu vàng nhạt rất rẻ tiền, hiển nhiên không hề ăn nhập gì với nơi đây. Gương mặt Cố Uyên được trang điểm kĩ càng, xinh đẹp động lòng, tóc dài ngang vai che khuất gương mặt vốn thanh thuần và dịu dàng, đến cả đôi mắt sáng long lanh cũng được rèm mi dày rậm bao phủ. Một chiếc xe vừa dừng lại, có người đàn ông trung niên từ bên trong bước ra, bảo vệ bên cạnh che ô cho ông ta. Cố Uyên nhìn người đàn ông kia, gương mặt ông ta bóng nhẫy đầy dầu, đỉnh đầu trọc lóc, bụng bia căng tròn, cô nhíu mày, khẽ siệt chặt các đầu ngón tay. Hiển nhiên người đàn ông trung niên này rất ưng mắt Cố Uyên, ánh mắt tham lam lóe sáng, găm chặt vào cần cổ mảnh khảnh trắng nõn của Cố Uyên. “Bao nhiêu một đêm, em.” Cố Uyên co rúm lại né về sau, nhưng nghĩ tới khoản tiền phẫu thuật của em trai, cô… Đường Cảnh Ngọc không nghĩ tới người này vừa đến đã hỏi vợ anh ba, tức khắc không biết nên mở miệng thế nào, muốn nói thẳng đây chính là vợ của anh ba, nhưng sợ Tô Ngọc Kỳ mất hứng.Dù sao anh ba vẫn luôn không thích chị dâu. Tuy rằng Đường Cảnh Ngọc cảm thấy chị dâu là người rất tốt, nhưng chủ yếu vẫn là sợ anh ba mất hứng.Đường Cảnh Ngọc, “Cậu hỏi nhiều làm gì? Ra ngoài.”Ánh mắt của cậu ấm kia vẫn luôn dừng ở trên người Cố Uyên, không cam lòng thu hồi tầm mắt.Bên trong phòng bao mở điều hòa, độ ấm như mùa xuân, Cố Uyên cởi áo khoác vứt trên sô pha, ngồi chung ghế với hai cô gái đang thò đầu qua đây, “Cô có quan hệ gì với Tô tổng thế?”Cố Uyên không có cách nào bỏ qua sự ghen ghét và hâm mộ duới đáy mắt của hai cô gái kia, cô cười cười, “Bạn bè.”Người bên trong phòng bao ngoài Đường Cảnh Ngọc ra thì hiển nhiên chẳng ai biết cô là vợ của Tô Ngọc Kỳ. Tuy rằng lúc ấy việc thành hôn giữa nhà họ Tô với nhà họ Lưu rất oanh động, nhưng không cử hành hôn lễ, Cố Uyên đi theo Tô Ngọc Kỳ tham gia qua vài bữa tiệc, nhưng giới thượng lưu ở thành phố Hải Châu rộng, cũng không phải mọi người đều có thể nhớ kỹ cô.Hơn nữa, Tô Ngọc Kỳ nhìn như cũng không muốn thừa nhận cô là vợ anh.Cho nên, Cố Uyên mới nói hai chữ ‘ bạn bè ’.Sắc mặt của hai cô gái kia thay đổi một chút, nhỏ giọng khe khẽ nói, Cố Uyên mơ hồ nghe được mấy chữ ‘ người tình ’‘ bao dưỡng ’.Cô an tĩnh uống nước trái cây.Không để ý đến.Đường Cảnh Ngọc đánh bài thắng mấy ván, đang cao hứng, cậu ấm nổi danh thua lợi hại không chơi, ôm bạn gái đi đến chỗ tối thân thiết, bàn đánh bài thay đổi một nhóm người khác.Cố Uyên muốn đi toilet, vừa mới đứng dậy một bóng người đã chắn trước mặt mình.Là cậu ấm lúc trước vẫn luôn hỏi Đường Cảnh Ngọc tên cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trên mặt nhu mỹ thanh thuần của Cố Uyên, “Tiểu thư, cô tên gì vậy?”Cố Uyên không muốn để ý tới, ánh mắt nhìn mình của người đàn ông này không có ý tốt, cô nói một tiếng ‘ xin nhờ một chút ’ rồi lướt qua người cậu ấm kia ra ngoài.Cậu ấm con nhà giàu bước sang phải một bước, ngăn cô lại, duỗi tay đỡ bả vai cô, “Đừng vội đi, chúng ta giới thiệu một chút, tôi tên Hàn Thần, còn chưa biết cô tên gì đâu.”Ánh mắt Hàn Thần dừng ở trên xương quai xanh tinh xảo của Cố Uyên, bên người anh ta có nhiều phụ nữ như thế nhưng không có ai giống người phụ nữ này, để anh ta nhìn một cái đã có một loại cảm giác tim đập nhanh.“Hàn thiếu, đây chính là người phụ nữ Tô tổng mang đến, anh không sợ Tô tổng tìm anh tính sổ à......” Đáy mắt người phụ nữ đang nói chuyện hiện lên ghen ghét, nhìn chằm chằm Cố Uyên. Vì sao người phụ nữ này được Tô tổng thích, còn có thể để Hàn thiếu mê muội cô ta.“Hàn thiếu, tôi muốn đi toilet, xin phiền anh tránh ra.” Cố Uyên nhàn nhạt mở miệng.Người mà Tô Ngọc Kỳ biết chắc toàn là một ít bạn bè về phương diện làm ăn, Cố Uyên không nghĩ tới có thể gặp phải loại chuyện này.Hàn Thần lấy ra một tấm danh thiếp từ trong bóp da, nhét vào trong tay Cố Uyên, thuận thế cầm tay cô, “Vị tiểu thư này, có việc gì cô có thể tìm tôi, đi theo tên đàn ông Tô Ngọc Kỳ lạnh như băng kia làm gì, tôi trả giá cao hơn anh ta, thế nào.”Cố Uyên muốn rút tay ra.Chỉ cảm thấy người trước mắt này thật ghê tởm.“Một tháng một tỷ rưỡi được không?” Hàn Thần tham lam nhìn mặt Cố Uyên, trong lòng ngứa ngáy, “Cô chỉ cần theo tôi, giá có thể tùy tiện nói.”Cố Uyên rút ra tay, “Hàn thiếu, xin anh tự trọng.” Rồi mới đẩy anh ta ra đi ra ngoài.Hàn Thần cảm thụ được sự ấm áp vừa rồi ở trong lòng bàn tay, ngồi ở trên sô pha nhìn chằm chằm vào bóng lưng người phụ nữ vừa đi, một người trang điểm diễm lệ ăn mặc tương đối mát mẻ ngồi trong ngực Hàn Thần, tiếng nói làm nũng “Hàn thiếu, anh không để ý tới Dung Dung sao?”

Ông Xã Tổng Tài Muốn Tái HônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhCố Uyên đứng trước cửa hộp đêm. Cô nhìn lối kiến trúc sừng sững và hoa lệ trước mặt, từng chiếc xe đắt đỏ dừng lại, từng doanh nhân sang trọng khoác trên người những bộ âu phục đắt tiền bước xuống. Cô mặc một bộ váy dài màu vàng nhạt rất rẻ tiền, hiển nhiên không hề ăn nhập gì với nơi đây. Gương mặt Cố Uyên được trang điểm kĩ càng, xinh đẹp động lòng, tóc dài ngang vai che khuất gương mặt vốn thanh thuần và dịu dàng, đến cả đôi mắt sáng long lanh cũng được rèm mi dày rậm bao phủ. Một chiếc xe vừa dừng lại, có người đàn ông trung niên từ bên trong bước ra, bảo vệ bên cạnh che ô cho ông ta. Cố Uyên nhìn người đàn ông kia, gương mặt ông ta bóng nhẫy đầy dầu, đỉnh đầu trọc lóc, bụng bia căng tròn, cô nhíu mày, khẽ siệt chặt các đầu ngón tay. Hiển nhiên người đàn ông trung niên này rất ưng mắt Cố Uyên, ánh mắt tham lam lóe sáng, găm chặt vào cần cổ mảnh khảnh trắng nõn của Cố Uyên. “Bao nhiêu một đêm, em.” Cố Uyên co rúm lại né về sau, nhưng nghĩ tới khoản tiền phẫu thuật của em trai, cô… Đường Cảnh Ngọc không nghĩ tới người này vừa đến đã hỏi vợ anh ba, tức khắc không biết nên mở miệng thế nào, muốn nói thẳng đây chính là vợ của anh ba, nhưng sợ Tô Ngọc Kỳ mất hứng.Dù sao anh ba vẫn luôn không thích chị dâu. Tuy rằng Đường Cảnh Ngọc cảm thấy chị dâu là người rất tốt, nhưng chủ yếu vẫn là sợ anh ba mất hứng.Đường Cảnh Ngọc, “Cậu hỏi nhiều làm gì? Ra ngoài.”Ánh mắt của cậu ấm kia vẫn luôn dừng ở trên người Cố Uyên, không cam lòng thu hồi tầm mắt.Bên trong phòng bao mở điều hòa, độ ấm như mùa xuân, Cố Uyên cởi áo khoác vứt trên sô pha, ngồi chung ghế với hai cô gái đang thò đầu qua đây, “Cô có quan hệ gì với Tô tổng thế?”Cố Uyên không có cách nào bỏ qua sự ghen ghét và hâm mộ duới đáy mắt của hai cô gái kia, cô cười cười, “Bạn bè.”Người bên trong phòng bao ngoài Đường Cảnh Ngọc ra thì hiển nhiên chẳng ai biết cô là vợ của Tô Ngọc Kỳ. Tuy rằng lúc ấy việc thành hôn giữa nhà họ Tô với nhà họ Lưu rất oanh động, nhưng không cử hành hôn lễ, Cố Uyên đi theo Tô Ngọc Kỳ tham gia qua vài bữa tiệc, nhưng giới thượng lưu ở thành phố Hải Châu rộng, cũng không phải mọi người đều có thể nhớ kỹ cô.Hơn nữa, Tô Ngọc Kỳ nhìn như cũng không muốn thừa nhận cô là vợ anh.Cho nên, Cố Uyên mới nói hai chữ ‘ bạn bè ’.Sắc mặt của hai cô gái kia thay đổi một chút, nhỏ giọng khe khẽ nói, Cố Uyên mơ hồ nghe được mấy chữ ‘ người tình ’‘ bao dưỡng ’.Cô an tĩnh uống nước trái cây.Không để ý đến.Đường Cảnh Ngọc đánh bài thắng mấy ván, đang cao hứng, cậu ấm nổi danh thua lợi hại không chơi, ôm bạn gái đi đến chỗ tối thân thiết, bàn đánh bài thay đổi một nhóm người khác.Cố Uyên muốn đi toilet, vừa mới đứng dậy một bóng người đã chắn trước mặt mình.Là cậu ấm lúc trước vẫn luôn hỏi Đường Cảnh Ngọc tên cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trên mặt nhu mỹ thanh thuần của Cố Uyên, “Tiểu thư, cô tên gì vậy?”Cố Uyên không muốn để ý tới, ánh mắt nhìn mình của người đàn ông này không có ý tốt, cô nói một tiếng ‘ xin nhờ một chút ’ rồi lướt qua người cậu ấm kia ra ngoài.Cậu ấm con nhà giàu bước sang phải một bước, ngăn cô lại, duỗi tay đỡ bả vai cô, “Đừng vội đi, chúng ta giới thiệu một chút, tôi tên Hàn Thần, còn chưa biết cô tên gì đâu.”Ánh mắt Hàn Thần dừng ở trên xương quai xanh tinh xảo của Cố Uyên, bên người anh ta có nhiều phụ nữ như thế nhưng không có ai giống người phụ nữ này, để anh ta nhìn một cái đã có một loại cảm giác tim đập nhanh.“Hàn thiếu, đây chính là người phụ nữ Tô tổng mang đến, anh không sợ Tô tổng tìm anh tính sổ à......” Đáy mắt người phụ nữ đang nói chuyện hiện lên ghen ghét, nhìn chằm chằm Cố Uyên. Vì sao người phụ nữ này được Tô tổng thích, còn có thể để Hàn thiếu mê muội cô ta.“Hàn thiếu, tôi muốn đi toilet, xin phiền anh tránh ra.” Cố Uyên nhàn nhạt mở miệng.Người mà Tô Ngọc Kỳ biết chắc toàn là một ít bạn bè về phương diện làm ăn, Cố Uyên không nghĩ tới có thể gặp phải loại chuyện này.Hàn Thần lấy ra một tấm danh thiếp từ trong bóp da, nhét vào trong tay Cố Uyên, thuận thế cầm tay cô, “Vị tiểu thư này, có việc gì cô có thể tìm tôi, đi theo tên đàn ông Tô Ngọc Kỳ lạnh như băng kia làm gì, tôi trả giá cao hơn anh ta, thế nào.”Cố Uyên muốn rút tay ra.Chỉ cảm thấy người trước mắt này thật ghê tởm.“Một tháng một tỷ rưỡi được không?” Hàn Thần tham lam nhìn mặt Cố Uyên, trong lòng ngứa ngáy, “Cô chỉ cần theo tôi, giá có thể tùy tiện nói.”Cố Uyên rút ra tay, “Hàn thiếu, xin anh tự trọng.” Rồi mới đẩy anh ta ra đi ra ngoài.Hàn Thần cảm thụ được sự ấm áp vừa rồi ở trong lòng bàn tay, ngồi ở trên sô pha nhìn chằm chằm vào bóng lưng người phụ nữ vừa đi, một người trang điểm diễm lệ ăn mặc tương đối mát mẻ ngồi trong ngực Hàn Thần, tiếng nói làm nũng “Hàn thiếu, anh không để ý tới Dung Dung sao?”

Chương 74