Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 607
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 607“Đoạn video này, có thể hay không là giả…”Vương Minh là người đầu tiên lên tiếng, có chút không tin, đầu năm nay có quá nhiều thứ được làm giả.Vân Lam khẽ cau mày nói: “Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng mà trong khi tôi chờ mọi người, cũng đã nhiều lần xác nhận qua video này không thể làm giả.” “Nói cách khác, một khi đoạn video này được gửi đi, tất cả chúng ta sẽ bị bại lộ?” Đằng Văn Vũ, người rụt rè nhất trong ba người, cau mày nói.Người cuối cùng tên là Lữ Tiểu lúc này mới gật đầu: “Việc chúng ta bị bại lộ cũng không phải vấn đề lớn.” “Vấn đề là, một khi bị bại lộ, Bối gia cũng sẽ có tai tiếng.” “Bối gia, bọn họ vì danh tiếng của gia tộc, nhất định sẽ giải quyết chúng ta. Bối Thế Tử là nhân vật nào, các người còn không biết sao?”Vương Minh cau mày nói: “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”Vân Lam bất lực nói: “Đó là lý do tôi để cho các người cùng nhau nghĩ biện pháp. Các người nghĩ là không có việc gì tới đây tụ họp hay sao?” “Không có nhiều cách, trừ khi chúng ta bỏ ra 3500 tỷ để mua đoạn video, nếu không chúng ta sẽ đi vào ngõ cụt!” Đằng Văn Vũ suy nghĩ một lúc lâu mới nói.Trên thực tế, thực sự không có giải pháp nào vào lúc này. “Không được sao, ngoài trả tiền thật sự không có cách nào khác.” Lữ Tiểu trầm mặc.Vương Minh cau mày nói: “Các vị à, đó không phải là 3.5 tỷ, mà là 3500 tỷ. Cho dù bốn người chúng ta chia đều, các người có chịu lấy ra không?” “Không muốn, chẳng lẽ không còn cách nào khác?” Lữ Tiểu hỏi ngược lại.Lúc này, trong mắt Vân Lam chợt lóe lên tia lạnh lùng, nói: “Thật ra, cho dù chúng ta đưa tiền cho Bùi Nguyên Minh, cũng không có gì bảo đảm hắn sẽ thực sự xóa video…” “Trong tình huống này, chúng ta có lẽ còn một biện pháp…” “Biện pháp gì?” Mọi người nghi hoặc nhìn cô.Người ta nói lưỡi trong miệng rắn lục, kim ở đuôi ong bắp cày, hai thứ kia đều không độc bằng lòng người!Mà Vân Lam, tuy có vẻ ngoài giống nữ thần nhưng lại là kẻ ác độc nhất.Kể cả cái chết của Phùng Văn Hạo năm đó, nguyên nhân cũng là do cô. “Vân Lam, cô mau nói đi! Cô có biện pháp gì?” Mọi người nhìn Vân Lam với vẻ mặt nghi hoặc, muốn nghe xem cô rốt cuộc sẽ đưa ra đề nghị gì. “Chúng ta hẹn Bùi Nguyên Minh ra ngoài, sau đó đưa hắn đi gặp Phùng Văn Hạo!”Vân Lam lúc này mới lộ ra sự tàn nhẫn.Những người khác nhìn nhau, một lúc sau, Đằng Văn Vũ mới cau mày nói: “Vân Lam, chuyện này khác với trước đây. Lần trước cái chết của Phùng Văn Hạo có thể che đậy được là nhờ có Bối gia ra tay…” “Cộng lại bốn người chúng ta, tuy rằng có chút năng lực, nhưng để một tay che trời thật sự rất khó…” Vân Lam cười lạnh nói: “Giải quyết rắc rối này đi, sau đó cho Bối gia xem video. Họ nhất định sẽ giúp chúng ta …”Ba người còn lại nhìn nhau, rồi gật đầu: “Cũng có lý. Nếu có thể nhờ Bối gia ra tay, vậy thì cứ giết Bùi Nguyên Minh đi.”Vân Lam gật đầu nói: “Vậy thì làm đi, ai sẽ liên lạc với sát thủ?” Đằng Văn Vũ nói: “Để tôi liên hệ, tôi có tài nguyên!”Vương Minh nói: “Được, vậy tôi và Lữ Tiểu hai người sẽ bỏ tiền.” “Vậy thì tôi chịu trách nhiệm liên lạc và gặp mặt Bùi Nguyên Minh. Tên đó từ trước đến nay đều là kẻ khốn nạn, bà đây đành phải hy sinh một chút để làm chuyện lớn.” Vân Lam kiều diễm cắn đôi môi đỏ mọng nói.Lúc này, chịu thiệt thòi một chút cũng không sao, đối với cô ta mà nói, chỉ cần sự việc có thể giải quyết được thì trả giá nào cũng đáng.Nếu không, một khi sự việc bại lộ, cô ta cũng coi như xong đời!So với nó thì đây làm gì gọi là hy sinh chứ?
Chương 607
“Đoạn video này, có thể hay không là giả…”
Vương Minh là người đầu tiên lên tiếng, có chút không tin, đầu năm nay có quá nhiều thứ được làm giả.
Vân Lam khẽ cau mày nói: “Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng mà trong khi tôi chờ mọi người, cũng đã nhiều lần xác nhận qua video này không thể làm giả.” “Nói cách khác, một khi đoạn video này được gửi đi, tất cả chúng ta sẽ bị bại lộ?” Đằng Văn Vũ, người rụt rè nhất trong ba người, cau mày nói.
Người cuối cùng tên là Lữ Tiểu lúc này mới gật đầu: “Việc chúng ta bị bại lộ cũng không phải vấn đề lớn.” “Vấn đề là, một khi bị bại lộ, Bối gia cũng sẽ có tai tiếng.” “Bối gia, bọn họ vì danh tiếng của gia tộc, nhất định sẽ giải quyết chúng ta. Bối Thế Tử là nhân vật nào, các người còn không biết sao?”
Vương Minh cau mày nói: “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Vân Lam bất lực nói: “Đó là lý do tôi để cho các người cùng nhau nghĩ biện pháp. Các người nghĩ là không có việc gì tới đây tụ họp hay sao?” “Không có nhiều cách, trừ khi chúng ta bỏ ra 3500 tỷ để mua đoạn video, nếu không chúng ta sẽ đi vào ngõ cụt!” Đằng Văn Vũ suy nghĩ một lúc lâu mới nói.
Trên thực tế, thực sự không có giải pháp nào vào lúc này. “Không được sao, ngoài trả tiền thật sự không có cách nào khác.” Lữ Tiểu trầm mặc.
Vương Minh cau mày nói: “Các vị à, đó không phải là 3.5 tỷ, mà là 3500 tỷ. Cho dù bốn người chúng ta chia đều, các người có chịu lấy ra không?” “Không muốn, chẳng lẽ không còn cách nào khác?” Lữ Tiểu hỏi ngược lại.
Lúc này, trong mắt Vân Lam chợt lóe lên tia lạnh lùng, nói: “Thật ra, cho dù chúng ta đưa tiền cho Bùi Nguyên Minh, cũng không có gì bảo đảm hắn sẽ thực sự xóa video…” “Trong tình huống này, chúng ta có lẽ còn một biện pháp…” “Biện pháp gì?” Mọi người nghi hoặc nhìn cô.
Người ta nói lưỡi trong miệng rắn lục, kim ở đuôi ong bắp cày, hai thứ kia đều không độc bằng lòng người!
Mà Vân Lam, tuy có vẻ ngoài giống nữ thần nhưng lại là kẻ ác độc nhất.
Kể cả cái chết của Phùng Văn Hạo năm đó, nguyên nhân cũng là do cô. “Vân Lam, cô mau nói đi! Cô có biện pháp gì?” Mọi người nhìn Vân Lam với vẻ mặt nghi hoặc, muốn nghe xem cô rốt cuộc sẽ đưa ra đề nghị gì. “Chúng ta hẹn Bùi Nguyên Minh ra ngoài, sau đó đưa hắn đi gặp Phùng Văn Hạo!”
Vân Lam lúc này mới lộ ra sự tàn nhẫn.
Những người khác nhìn nhau, một lúc sau, Đằng Văn Vũ mới cau mày nói: “Vân Lam, chuyện này khác với trước đây. Lần trước cái chết của Phùng Văn Hạo có thể che đậy được là nhờ có Bối gia ra tay…” “Cộng lại bốn người chúng ta, tuy rằng có chút năng lực, nhưng để một tay che trời thật sự rất khó…” Vân Lam cười lạnh nói: “Giải quyết rắc rối này đi, sau đó cho Bối gia xem video. Họ nhất định sẽ giúp chúng ta …”
Ba người còn lại nhìn nhau, rồi gật đầu: “Cũng có lý. Nếu có thể nhờ Bối gia ra tay, vậy thì cứ giết Bùi Nguyên Minh đi.”
Vân Lam gật đầu nói: “Vậy thì làm đi, ai sẽ liên lạc với sát thủ?” Đằng Văn Vũ nói: “Để tôi liên hệ, tôi có tài nguyên!”
Vương Minh nói: “Được, vậy tôi và Lữ Tiểu hai người sẽ bỏ tiền.” “Vậy thì tôi chịu trách nhiệm liên lạc và gặp mặt Bùi Nguyên Minh. Tên đó từ trước đến nay đều là kẻ khốn nạn, bà đây đành phải hy sinh một chút để làm chuyện lớn.” Vân Lam kiều diễm cắn đôi môi đỏ mọng nói.
Lúc này, chịu thiệt thòi một chút cũng không sao, đối với cô ta mà nói, chỉ cần sự việc có thể giải quyết được thì trả giá nào cũng đáng.
Nếu không, một khi sự việc bại lộ, cô ta cũng coi như xong đời!
So với nó thì đây làm gì gọi là hy sinh chứ?
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 607“Đoạn video này, có thể hay không là giả…”Vương Minh là người đầu tiên lên tiếng, có chút không tin, đầu năm nay có quá nhiều thứ được làm giả.Vân Lam khẽ cau mày nói: “Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng mà trong khi tôi chờ mọi người, cũng đã nhiều lần xác nhận qua video này không thể làm giả.” “Nói cách khác, một khi đoạn video này được gửi đi, tất cả chúng ta sẽ bị bại lộ?” Đằng Văn Vũ, người rụt rè nhất trong ba người, cau mày nói.Người cuối cùng tên là Lữ Tiểu lúc này mới gật đầu: “Việc chúng ta bị bại lộ cũng không phải vấn đề lớn.” “Vấn đề là, một khi bị bại lộ, Bối gia cũng sẽ có tai tiếng.” “Bối gia, bọn họ vì danh tiếng của gia tộc, nhất định sẽ giải quyết chúng ta. Bối Thế Tử là nhân vật nào, các người còn không biết sao?”Vương Minh cau mày nói: “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”Vân Lam bất lực nói: “Đó là lý do tôi để cho các người cùng nhau nghĩ biện pháp. Các người nghĩ là không có việc gì tới đây tụ họp hay sao?” “Không có nhiều cách, trừ khi chúng ta bỏ ra 3500 tỷ để mua đoạn video, nếu không chúng ta sẽ đi vào ngõ cụt!” Đằng Văn Vũ suy nghĩ một lúc lâu mới nói.Trên thực tế, thực sự không có giải pháp nào vào lúc này. “Không được sao, ngoài trả tiền thật sự không có cách nào khác.” Lữ Tiểu trầm mặc.Vương Minh cau mày nói: “Các vị à, đó không phải là 3.5 tỷ, mà là 3500 tỷ. Cho dù bốn người chúng ta chia đều, các người có chịu lấy ra không?” “Không muốn, chẳng lẽ không còn cách nào khác?” Lữ Tiểu hỏi ngược lại.Lúc này, trong mắt Vân Lam chợt lóe lên tia lạnh lùng, nói: “Thật ra, cho dù chúng ta đưa tiền cho Bùi Nguyên Minh, cũng không có gì bảo đảm hắn sẽ thực sự xóa video…” “Trong tình huống này, chúng ta có lẽ còn một biện pháp…” “Biện pháp gì?” Mọi người nghi hoặc nhìn cô.Người ta nói lưỡi trong miệng rắn lục, kim ở đuôi ong bắp cày, hai thứ kia đều không độc bằng lòng người!Mà Vân Lam, tuy có vẻ ngoài giống nữ thần nhưng lại là kẻ ác độc nhất.Kể cả cái chết của Phùng Văn Hạo năm đó, nguyên nhân cũng là do cô. “Vân Lam, cô mau nói đi! Cô có biện pháp gì?” Mọi người nhìn Vân Lam với vẻ mặt nghi hoặc, muốn nghe xem cô rốt cuộc sẽ đưa ra đề nghị gì. “Chúng ta hẹn Bùi Nguyên Minh ra ngoài, sau đó đưa hắn đi gặp Phùng Văn Hạo!”Vân Lam lúc này mới lộ ra sự tàn nhẫn.Những người khác nhìn nhau, một lúc sau, Đằng Văn Vũ mới cau mày nói: “Vân Lam, chuyện này khác với trước đây. Lần trước cái chết của Phùng Văn Hạo có thể che đậy được là nhờ có Bối gia ra tay…” “Cộng lại bốn người chúng ta, tuy rằng có chút năng lực, nhưng để một tay che trời thật sự rất khó…” Vân Lam cười lạnh nói: “Giải quyết rắc rối này đi, sau đó cho Bối gia xem video. Họ nhất định sẽ giúp chúng ta …”Ba người còn lại nhìn nhau, rồi gật đầu: “Cũng có lý. Nếu có thể nhờ Bối gia ra tay, vậy thì cứ giết Bùi Nguyên Minh đi.”Vân Lam gật đầu nói: “Vậy thì làm đi, ai sẽ liên lạc với sát thủ?” Đằng Văn Vũ nói: “Để tôi liên hệ, tôi có tài nguyên!”Vương Minh nói: “Được, vậy tôi và Lữ Tiểu hai người sẽ bỏ tiền.” “Vậy thì tôi chịu trách nhiệm liên lạc và gặp mặt Bùi Nguyên Minh. Tên đó từ trước đến nay đều là kẻ khốn nạn, bà đây đành phải hy sinh một chút để làm chuyện lớn.” Vân Lam kiều diễm cắn đôi môi đỏ mọng nói.Lúc này, chịu thiệt thòi một chút cũng không sao, đối với cô ta mà nói, chỉ cần sự việc có thể giải quyết được thì trả giá nào cũng đáng.Nếu không, một khi sự việc bại lộ, cô ta cũng coi như xong đời!So với nó thì đây làm gì gọi là hy sinh chứ?