Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 912
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 912Trung tâm thương mại Đài Trang, nhà hàng quán bar. Đây là địa điểm dành cho giới trẻ, rất nhiều người trẻ tuổi thích đến nơi này vui chơi ăn uống.Sau khi gọi một vài món ăn, Bùi Nguyên Minh bắt đầu gắp thức ăn lên tự thưởng thức.Nhưng Lý Tuyết Vân đang ngồi đối diện với Bùi Nguyên Minh lại rất lo lắng, không hề động đũa. “Mau ăn đi, nếu không ăn thì chút nữa đồ ăn sẽ nguội đấy. Một lát nữa có khi còn không kịp ăn.”Bùi Nguyên Minh vừa nói vừa gắp thức ăn cho Lý Tuyết Vân. Lý Tuyết Vân vì nể mặt chỉ có thể ăn một miếng nhưng vẫn không giấu được lo lắng, một bộ dáng muốn nói chuyện nhưng lại thôi.“Sao vậy? Đồ ăn không ngon sao?” Bùi Nguyên Minh tốt tính hỏi.Lý Tuyết Vân rối rắm một lúc mới nhẹ giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, nơi này hình như là sản nghiệp dưới danh nghĩa của Tô Đức Thắng.”Nghe vậy, Bùi Nguyên Minh sửng sốt một chút, thật là trùng hợp?Khi Lý Tuyết Vân nhìn thấy Bùi Nguyên Minh giật mình, tưởng anh sợ hãi nên lúc này mới nói nhỏ: “Anh mau ăn đi, sau khi ăn xong chúng ta sẽ rời đi.”“Tô Đức Thắng thật sự không dễ chọc vào đâu, chắc anh cũng biết anh ta là Thế Tử của gia tộc hàng đầu nhà họ Tô. “Hôm nay Tô Quốc Cường nhà họ Tô, không phải vừa mới quỳ xuống vì tôi sao?” Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói.Lý Tuyết Vân cau mày nói: “Khác nhau mà. Mặc dù Tô Quốc Cường được gọi là ông Tô, nhưng ông ta chỉ là một nhân vật nhỏ trong nhà họ Tô mà thôi.”“Nhưng Tô Đức Thắng thì khác. Anh ta là thể tử của nhà họ Tô, có thể vận dụng hơn 90% quyền lực của nhà họ Tô.”“Tôi còn nghe nói anh ta ở Đà Nẵng cũng rất có bối cảnh bên quân đội đấy!”“Tô Quốc Cường và Tô Đức Thắng khác nhau, giống như ba trăm năm mươi lắm triệu so với ba tỷ năm trăm năm mươi lăm triệu đó!”“Mặc dù đây là cấp độ mà người bình thường không có khả năng leo lên, nhưng khoảng cách giữa hai người họ rất lớ!”Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Có khoảng cách lớn như vậy thật sao?”Lý Tuyết Vân thở dài nói: “Tôi biết anh là người địa phương ở Dương Thành.”“Nhưng chắc anh đã nghe nói về Thế Tử Minh đúng không?” Bùi Nguyên Minh không nói nên lời, chuyện này thì liên quan gì đến mình?Lý Tuyết Vân nói tiếp: “Thế Tử Minh là người đứng đầu ở Đà Nẵng từ ba năm trước. Lúc đó, anh ta nằm giữ hơn 90% quyền hành của nhà họ Bùi, làm nhà họ Bùi càng ngày càng phát triển!”“Mà những gia tộc khác nhìn thấy nhà họ Bùi như vậy, cũng đã noi gương theo nhà họ Bùi, tạo ra một người gọi là Thế Tử.”“Thế Tử là một người có thân phận và quyền lực còn vượt qua cả gia chủ đời trước. Từ điểm này, chắc anh cũng có thể hiểu được sự lợi hại của Tôn Đức Thắng rồi chứ?”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nhà họ Tô không có bản lĩnh này, Tô Đức Thắng có thể lợi hại đến đâu chứ?”Nghe Bùi Nguyên Minh nói, Lý Tuyết Vân không biết nên nói gì Mặc dù cô ta biết Bùi Nguyên Minh là một người có chút năng nữa. lực.Nhưng ngay cả gia tộc đứng đầu nhà họ Tô ở Dương Thành cũng xem thường, thì người này có phải là quá tự tin hay là không đủ kiến thức đây?Vì mối quan hệ của Tô Đức Thắng, Lý Tuyết Vân đã từng chứng kiến nhiều kẻ ỷ chút quyền thế nhỏ bé mà bị anh ta dùng một chân giẫm nát dưới mặt đất, và cuối cùng họ cũng phải cúi đầu khom lưng cầu xin tha thứ.Bộ dáng bây giờ của Bùi Nguyên Minh có phần giống với những người đó.Khi anh đắc tội với Tôn Đức Thắng, đều cảm thấy điều này không quan trọng lắm, nhưng khi Tô Đức Thắng bùng nổ, chỉ sợ rằng sẽ có kết cục rất thế thảm.Giờ phút này, Lý Tuyết Vân giống như con kiến bò trên chảo nóng, vì thế cô ta ăn không vô.Nhưng Bùi Nguyên Minh hình như không bị ảnh hưởng gì cả, chỉ nói đồ ăn ở nơi này rất ngon, anh rất thích.Cùng lúc đó, trên tầng hai của nhà hàng quán bar.Tô Đức Thắng cầm chiếc ly chân dài, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chỗ Bùi Nguyên Minh và Lý Tuyết Vân.
Chương 912
Trung tâm thương mại Đài Trang, nhà hàng quán bar. Đây là địa điểm dành cho giới trẻ, rất nhiều người trẻ tuổi thích đến nơi này vui chơi ăn uống.
Sau khi gọi một vài món ăn, Bùi Nguyên Minh bắt đầu gắp thức ăn lên tự thưởng thức.
Nhưng Lý Tuyết Vân đang ngồi đối diện với Bùi Nguyên Minh lại rất lo lắng, không hề động đũa. “Mau ăn đi, nếu không ăn thì chút nữa đồ ăn sẽ nguội đấy. Một lát nữa có khi còn không kịp ăn.”
Bùi Nguyên Minh vừa nói vừa gắp thức ăn cho Lý Tuyết Vân. Lý Tuyết Vân vì nể mặt chỉ có thể ăn một miếng nhưng vẫn không giấu được lo lắng, một bộ dáng muốn nói chuyện nhưng lại thôi.
“Sao vậy? Đồ ăn không ngon sao?” Bùi Nguyên Minh tốt tính hỏi.
Lý Tuyết Vân rối rắm một lúc mới nhẹ giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, nơi này hình như là sản nghiệp dưới danh nghĩa của Tô Đức Thắng.”
Nghe vậy, Bùi Nguyên Minh sửng sốt một chút, thật là trùng hợp?
Khi Lý Tuyết Vân nhìn thấy Bùi Nguyên Minh giật mình, tưởng anh sợ hãi nên lúc này mới nói nhỏ: “Anh mau ăn đi, sau khi ăn xong chúng ta sẽ rời đi.”
“Tô Đức Thắng thật sự không dễ chọc vào đâu, chắc anh cũng biết anh ta là Thế Tử của gia tộc hàng đầu nhà họ Tô. “Hôm nay Tô Quốc Cường nhà họ Tô, không phải vừa mới quỳ xuống vì tôi sao?” Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói.
Lý Tuyết Vân cau mày nói: “Khác nhau mà. Mặc dù Tô Quốc Cường được gọi là ông Tô, nhưng ông ta chỉ là một nhân vật nhỏ trong nhà họ Tô mà thôi.”
“Nhưng Tô Đức Thắng thì khác. Anh ta là thể tử của nhà họ Tô, có thể vận dụng hơn 90% quyền lực của nhà họ Tô.”
“Tôi còn nghe nói anh ta ở Đà Nẵng cũng rất có bối cảnh bên quân đội đấy!”
“Tô Quốc Cường và Tô Đức Thắng khác nhau, giống như ba trăm năm mươi lắm triệu so với ba tỷ năm trăm năm mươi lăm triệu đó!”
“Mặc dù đây là cấp độ mà người bình thường không có khả năng leo lên, nhưng khoảng cách giữa hai người họ rất lớ!”
Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Có khoảng cách lớn như vậy thật sao?”
Lý Tuyết Vân thở dài nói: “Tôi biết anh là người địa phương ở Dương Thành.”
“Nhưng chắc anh đã nghe nói về Thế Tử Minh đúng không?” Bùi Nguyên Minh không nói nên lời, chuyện này thì liên quan gì đến mình?
Lý Tuyết Vân nói tiếp: “Thế Tử Minh là người đứng đầu ở Đà Nẵng từ ba năm trước. Lúc đó, anh ta nằm giữ hơn 90% quyền hành của nhà họ Bùi, làm nhà họ Bùi càng ngày càng phát triển!”
“Mà những gia tộc khác nhìn thấy nhà họ Bùi như vậy, cũng đã noi gương theo nhà họ Bùi, tạo ra một người gọi là Thế Tử.”
“Thế Tử là một người có thân phận và quyền lực còn vượt qua cả gia chủ đời trước. Từ điểm này, chắc anh cũng có thể hiểu được sự lợi hại của Tôn Đức Thắng rồi chứ?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nhà họ Tô không có bản lĩnh này, Tô Đức Thắng có thể lợi hại đến đâu chứ?”
Nghe Bùi Nguyên Minh nói, Lý Tuyết Vân không biết nên nói gì Mặc dù cô ta biết Bùi Nguyên Minh là một người có chút năng nữa. lực.
Nhưng ngay cả gia tộc đứng đầu nhà họ Tô ở Dương Thành cũng xem thường, thì người này có phải là quá tự tin hay là không đủ kiến thức đây?
Vì mối quan hệ của Tô Đức Thắng, Lý Tuyết Vân đã từng chứng kiến nhiều kẻ ỷ chút quyền thế nhỏ bé mà bị anh ta dùng một chân giẫm nát dưới mặt đất, và cuối cùng họ cũng phải cúi đầu khom lưng cầu xin tha thứ.
Bộ dáng bây giờ của Bùi Nguyên Minh có phần giống với những người đó.
Khi anh đắc tội với Tôn Đức Thắng, đều cảm thấy điều này không quan trọng lắm, nhưng khi Tô Đức Thắng bùng nổ, chỉ sợ rằng sẽ có kết cục rất thế thảm.
Giờ phút này, Lý Tuyết Vân giống như con kiến bò trên chảo nóng, vì thế cô ta ăn không vô.
Nhưng Bùi Nguyên Minh hình như không bị ảnh hưởng gì cả, chỉ nói đồ ăn ở nơi này rất ngon, anh rất thích.
Cùng lúc đó, trên tầng hai của nhà hàng quán bar.
Tô Đức Thắng cầm chiếc ly chân dài, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chỗ Bùi Nguyên Minh và Lý Tuyết Vân.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 912Trung tâm thương mại Đài Trang, nhà hàng quán bar. Đây là địa điểm dành cho giới trẻ, rất nhiều người trẻ tuổi thích đến nơi này vui chơi ăn uống.Sau khi gọi một vài món ăn, Bùi Nguyên Minh bắt đầu gắp thức ăn lên tự thưởng thức.Nhưng Lý Tuyết Vân đang ngồi đối diện với Bùi Nguyên Minh lại rất lo lắng, không hề động đũa. “Mau ăn đi, nếu không ăn thì chút nữa đồ ăn sẽ nguội đấy. Một lát nữa có khi còn không kịp ăn.”Bùi Nguyên Minh vừa nói vừa gắp thức ăn cho Lý Tuyết Vân. Lý Tuyết Vân vì nể mặt chỉ có thể ăn một miếng nhưng vẫn không giấu được lo lắng, một bộ dáng muốn nói chuyện nhưng lại thôi.“Sao vậy? Đồ ăn không ngon sao?” Bùi Nguyên Minh tốt tính hỏi.Lý Tuyết Vân rối rắm một lúc mới nhẹ giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, nơi này hình như là sản nghiệp dưới danh nghĩa của Tô Đức Thắng.”Nghe vậy, Bùi Nguyên Minh sửng sốt một chút, thật là trùng hợp?Khi Lý Tuyết Vân nhìn thấy Bùi Nguyên Minh giật mình, tưởng anh sợ hãi nên lúc này mới nói nhỏ: “Anh mau ăn đi, sau khi ăn xong chúng ta sẽ rời đi.”“Tô Đức Thắng thật sự không dễ chọc vào đâu, chắc anh cũng biết anh ta là Thế Tử của gia tộc hàng đầu nhà họ Tô. “Hôm nay Tô Quốc Cường nhà họ Tô, không phải vừa mới quỳ xuống vì tôi sao?” Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói.Lý Tuyết Vân cau mày nói: “Khác nhau mà. Mặc dù Tô Quốc Cường được gọi là ông Tô, nhưng ông ta chỉ là một nhân vật nhỏ trong nhà họ Tô mà thôi.”“Nhưng Tô Đức Thắng thì khác. Anh ta là thể tử của nhà họ Tô, có thể vận dụng hơn 90% quyền lực của nhà họ Tô.”“Tôi còn nghe nói anh ta ở Đà Nẵng cũng rất có bối cảnh bên quân đội đấy!”“Tô Quốc Cường và Tô Đức Thắng khác nhau, giống như ba trăm năm mươi lắm triệu so với ba tỷ năm trăm năm mươi lăm triệu đó!”“Mặc dù đây là cấp độ mà người bình thường không có khả năng leo lên, nhưng khoảng cách giữa hai người họ rất lớ!”Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Có khoảng cách lớn như vậy thật sao?”Lý Tuyết Vân thở dài nói: “Tôi biết anh là người địa phương ở Dương Thành.”“Nhưng chắc anh đã nghe nói về Thế Tử Minh đúng không?” Bùi Nguyên Minh không nói nên lời, chuyện này thì liên quan gì đến mình?Lý Tuyết Vân nói tiếp: “Thế Tử Minh là người đứng đầu ở Đà Nẵng từ ba năm trước. Lúc đó, anh ta nằm giữ hơn 90% quyền hành của nhà họ Bùi, làm nhà họ Bùi càng ngày càng phát triển!”“Mà những gia tộc khác nhìn thấy nhà họ Bùi như vậy, cũng đã noi gương theo nhà họ Bùi, tạo ra một người gọi là Thế Tử.”“Thế Tử là một người có thân phận và quyền lực còn vượt qua cả gia chủ đời trước. Từ điểm này, chắc anh cũng có thể hiểu được sự lợi hại của Tôn Đức Thắng rồi chứ?”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nhà họ Tô không có bản lĩnh này, Tô Đức Thắng có thể lợi hại đến đâu chứ?”Nghe Bùi Nguyên Minh nói, Lý Tuyết Vân không biết nên nói gì Mặc dù cô ta biết Bùi Nguyên Minh là một người có chút năng nữa. lực.Nhưng ngay cả gia tộc đứng đầu nhà họ Tô ở Dương Thành cũng xem thường, thì người này có phải là quá tự tin hay là không đủ kiến thức đây?Vì mối quan hệ của Tô Đức Thắng, Lý Tuyết Vân đã từng chứng kiến nhiều kẻ ỷ chút quyền thế nhỏ bé mà bị anh ta dùng một chân giẫm nát dưới mặt đất, và cuối cùng họ cũng phải cúi đầu khom lưng cầu xin tha thứ.Bộ dáng bây giờ của Bùi Nguyên Minh có phần giống với những người đó.Khi anh đắc tội với Tôn Đức Thắng, đều cảm thấy điều này không quan trọng lắm, nhưng khi Tô Đức Thắng bùng nổ, chỉ sợ rằng sẽ có kết cục rất thế thảm.Giờ phút này, Lý Tuyết Vân giống như con kiến bò trên chảo nóng, vì thế cô ta ăn không vô.Nhưng Bùi Nguyên Minh hình như không bị ảnh hưởng gì cả, chỉ nói đồ ăn ở nơi này rất ngon, anh rất thích.Cùng lúc đó, trên tầng hai của nhà hàng quán bar.Tô Đức Thắng cầm chiếc ly chân dài, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chỗ Bùi Nguyên Minh và Lý Tuyết Vân.