Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 924

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 924“Ông Quốc, mặc kệ thiệp mời của bọn họ là thật hay giả, cũng không quan tâm bọn họ có thân phận như thế nào, thế mà dám đánh tôi, chuyện này nhất định phải làm cho rõ ràng mới được!”Lúc này, Tô Đức Thắng mở miệng nói với vẻ mặt u ám lạnh lẽo. Dương Định Quốc híp mắt nhìn vào Tôn Đức Thắng, thản nhiên nói: “Thế Tử Thẳng, cậu sợ rằng còn chưa biết người đứng trước mặt cậu là ai đâu!”“Nhưng mà tôi phải nói cho cậu biết, cậu ấy là quý nhân mà ngay cả Dương Định Quốc tôi cũng cần phải tôn kính!”“Với lại sự việc đã xảy ra tôi cũng biết rồi, là cậu động thủ trước, bị đánh như thế cũng là đánh đời!”“Tôi yêu cầu cậu quỳ xuống ngay bây giờ, xin lỗi cậu Minh, bằng không thì việc này không xong đâu!” Dương Định Quốc nói xong những lời này, vẻ mặt cung kính gật đầu về hướng Bùi Nguyên Minh đang đứng, xem như là đã chào hỏi.Mọi người thấy một màn này đều choáng váng.Ngay cả Dương Định Quốc cũng tôn kính như thế đối với anh, người trẻ tuổi này rốt cuộc là ai? “Dương Định Quốc! Ông có ý gì hả!?”“Ông sẽ không tưởng mình là người đứng đầu Dương Thành thì có thể làm mưa làm gió ở trên đầu nhà họ Tô tôi chứ?”“Tôi nói cho ông biết nhà họ Tô của tôi muốn kéo ông từ vị trí này xuống, chẳng qua chỉ là chuyện của một câu nói mà thôi!”Sắc mặt của Tô Đức Thắng sầm xuống.Từ xưa tới này chưa từng có ai dám bắt anh ta quỳ xuống, cho dù là thời kỳ đỉnh cao của Bùi Văn Kiên, cũng chỉ ngang hàng kết giao với anh ta mà thôi.Câu quỳ xuống này của Dương Định Quốc, đã hoàn toàn chọc giận Tô Đức Thắng. “Nếu như Thế Tử Thắng đã không bằng lòng quỳ, vậy thì tôi liền gọi điện thoại cho gia chủ Tô Trường Cảnh, hi vọng đến lúc đó nhà họ Tô các người có thể kiên cường giống như cậu vậy.”Dương Định Quốc nở nụ cười, đây là mục đích của ông ta. Lúc này, ông ta lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Tô Trường Cảnh.“Tô Trường Cảnh à, Thế Tử nhà ông gây chuyện trên cuộc tụ họp học thuật, ông tự đến mà giải quyết đi.” Dương Định Quốc thản nhiên nói.Ở bên kia điện thoại, Tô Trường Cảnh cười một tiếng, nói: “Tên nhóc nhà chúng tôi sao có thể gây chuyện trong dịp nghiêm túc trang trọng như vậy được chứ?”“Nếu như ông Quốc đã gặp phải, vậy thì giúp tôi dạy dỗ một chút, chẳng lẽ nó còn dám không nghe lời sao?”“Gia chủ Cảnh, ông có thể không hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc lắm, tôi cảm thấy tốt nhất thì ông vẫn nên tự mình đi một chuyến đi.” Giọng nói của Dương Định Quốc lạnh như băng.Tô Trường Cảnh ở trang viên của nhà họ Tô khẽ cau mày.Bên này nhà họ Tô đang mở cuộc hội họp của tộc, nghiên cứu chuyện của trường cấp ba Dương Thành lúc buổi chiều, theo như dự tính thì Tô Đức Thắng gặp mặt trên hội nghị học thuật xong cũng nên trở về nhà họ Tô rồi.Nhưng mà ý tứ trong lời nói của Dương Định Quốc lúc này, lại là nó gây ra rắc rối động trời nào rồi ư? “Ông Quốc à, có một số việc không cần phải căng như dây đàn như vậy. Nhà họ Tô chúng tôi nể mặt ông thì ông chính là lãnh đạo cao nhất, nếu như không nể mặt thì ông có thân phận gì, bản thân ông cũng không tự hiểu rõ sao?” Tô Trường Cảnh lạnh lùng mở miệng.Đối với ông ta mà nói, thân phận người đứng đầu Dương Thành thực sự không áp chế ông ta nỗi.Dương Định Quốc cười, thái độ của Tô Trường Cảnh như vậy, đúng như những gì ông ta hy vọng thấy được.“Gia chủ Cảnh, tôi đây là tốt bụng khuyên nhủ ông. Người mà Thế Tử nhà các người đắc tội là vị cậu Minh trong buổi chiều hôm nay đó, tôi bảo cậu ta quỳ xuống xin lỗi, cậu ta không chịu cho nên việc này tôi không giải quyết nổi”Dương Định Quốc bình thản nói. “Cậu Minh sao? Ông nói là người lúc chiều kia u?”Đầu bên kia điện thoại, Tô Trường Cảnh đứng lên “rầm” một tiếng, vẻ mặt biến đổi cực lớn. Nhà họ Tô bọn họ bên này còn đang nghiên cứu làm sao xử lý chuyện lúc chiều, đang suy đoán vị cậu Minh kia rốt cuộc là có thân phận như nào.Thế nhưng mà bây giờ Tô Đức Thắng lại đắc tội với anh sao? “Phập!”Không đợi cho Tô Trường Cảnh tiếp tục mở miệng, Dương Định Quốc đã cúp điện thoại.Mà trong trang viên nhà họ Tô, sắc mặt của Tô Trường Cảnh khó coi đến cực hạn. Lát sau, ông ta mạnh mẽ đứng lên rồi nói: “Tôi tự mình đi gặp vị cậu Minh này, xem thử đến cùng là nhân vật như thế nào.”“Mấy người các cậu liên lạc với cậu chủ Sâm La và Thế Tử nhà họ Lý đi, tôi cảm thấy vị cậu Minh này rất có khả năng là người phát ngôn của Thế Tử Minh.”

Chương 924

“Ông Quốc, mặc kệ thiệp mời của bọn họ là thật hay giả, cũng không quan tâm bọn họ có thân phận như thế nào, thế mà dám đánh tôi, chuyện này nhất định phải làm cho rõ ràng mới được!”

Lúc này, Tô Đức Thắng mở miệng nói với vẻ mặt u ám lạnh lẽo. Dương Định Quốc híp mắt nhìn vào Tôn Đức Thắng, thản nhiên nói: “Thế Tử Thẳng, cậu sợ rằng còn chưa biết người đứng trước mặt cậu là ai đâu!”

“Nhưng mà tôi phải nói cho cậu biết, cậu ấy là quý nhân mà ngay cả Dương Định Quốc tôi cũng cần phải tôn kính!”

“Với lại sự việc đã xảy ra tôi cũng biết rồi, là cậu động thủ trước, bị đánh như thế cũng là đánh đời!”

“Tôi yêu cầu cậu quỳ xuống ngay bây giờ, xin lỗi cậu Minh, bằng không thì việc này không xong đâu!” Dương Định Quốc nói xong những lời này, vẻ mặt cung kính gật đầu về hướng Bùi Nguyên Minh đang đứng, xem như là đã chào hỏi.

Mọi người thấy một màn này đều choáng váng.

Ngay cả Dương Định Quốc cũng tôn kính như thế đối với anh, người trẻ tuổi này rốt cuộc là ai? “Dương Định Quốc! Ông có ý gì hả!?”

“Ông sẽ không tưởng mình là người đứng đầu Dương Thành thì có thể làm mưa làm gió ở trên đầu nhà họ Tô tôi chứ?”

“Tôi nói cho ông biết nhà họ Tô của tôi muốn kéo ông từ vị trí này xuống, chẳng qua chỉ là chuyện của một câu nói mà thôi!”

Sắc mặt của Tô Đức Thắng sầm xuống.

Từ xưa tới này chưa từng có ai dám bắt anh ta quỳ xuống, cho dù là thời kỳ đỉnh cao của Bùi Văn Kiên, cũng chỉ ngang hàng kết giao với anh ta mà thôi.

Câu quỳ xuống này của Dương Định Quốc, đã hoàn toàn chọc giận Tô Đức Thắng. “Nếu như Thế Tử Thắng đã không bằng lòng quỳ, vậy thì tôi liền gọi điện thoại cho gia chủ Tô Trường Cảnh, hi vọng đến lúc đó nhà họ Tô các người có thể kiên cường giống như cậu vậy.”

Dương Định Quốc nở nụ cười, đây là mục đích của ông ta. Lúc này, ông ta lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Tô Trường Cảnh.

“Tô Trường Cảnh à, Thế Tử nhà ông gây chuyện trên cuộc tụ họp học thuật, ông tự đến mà giải quyết đi.” Dương Định Quốc thản nhiên nói.

Ở bên kia điện thoại, Tô Trường Cảnh cười một tiếng, nói: “Tên nhóc nhà chúng tôi sao có thể gây chuyện trong dịp nghiêm túc trang trọng như vậy được chứ?”

“Nếu như ông Quốc đã gặp phải, vậy thì giúp tôi dạy dỗ một chút, chẳng lẽ nó còn dám không nghe lời sao?”

“Gia chủ Cảnh, ông có thể không hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc lắm, tôi cảm thấy tốt nhất thì ông vẫn nên tự mình đi một chuyến đi.” Giọng nói của Dương Định Quốc lạnh như băng.

Tô Trường Cảnh ở trang viên của nhà họ Tô khẽ cau mày.

Bên này nhà họ Tô đang mở cuộc hội họp của tộc, nghiên cứu chuyện của trường cấp ba Dương Thành lúc buổi chiều, theo như dự tính thì Tô Đức Thắng gặp mặt trên hội nghị học thuật xong cũng nên trở về nhà họ Tô rồi.

Nhưng mà ý tứ trong lời nói của Dương Định Quốc lúc này, lại là nó gây ra rắc rối động trời nào rồi ư? “Ông Quốc à, có một số việc không cần phải căng như dây đàn như vậy. Nhà họ Tô chúng tôi nể mặt ông thì ông chính là lãnh đạo cao nhất, nếu như không nể mặt thì ông có thân phận gì, bản thân ông cũng không tự hiểu rõ sao?” Tô Trường Cảnh lạnh lùng mở miệng.

Đối với ông ta mà nói, thân phận người đứng đầu Dương Thành thực sự không áp chế ông ta nỗi.

Dương Định Quốc cười, thái độ của Tô Trường Cảnh như vậy, đúng như những gì ông ta hy vọng thấy được.

“Gia chủ Cảnh, tôi đây là tốt bụng khuyên nhủ ông. Người mà Thế Tử nhà các người đắc tội là vị cậu Minh trong buổi chiều hôm nay đó, tôi bảo cậu ta quỳ xuống xin lỗi, cậu ta không chịu cho nên việc này tôi không giải quyết nổi”

Dương Định Quốc bình thản nói. “Cậu Minh sao? Ông nói là người lúc chiều kia u?”

Đầu bên kia điện thoại, Tô Trường Cảnh đứng lên “rầm” một tiếng, vẻ mặt biến đổi cực lớn. Nhà họ Tô bọn họ bên này còn đang nghiên cứu làm sao xử lý chuyện lúc chiều, đang suy đoán vị cậu Minh kia rốt cuộc là có thân phận như nào.

Thế nhưng mà bây giờ Tô Đức Thắng lại đắc tội với anh sao? “Phập!”

Không đợi cho Tô Trường Cảnh tiếp tục mở miệng, Dương Định Quốc đã cúp điện thoại.

Mà trong trang viên nhà họ Tô, sắc mặt của Tô Trường Cảnh khó coi đến cực hạn. Lát sau, ông ta mạnh mẽ đứng lên rồi nói: “Tôi tự mình đi gặp vị cậu Minh này, xem thử đến cùng là nhân vật như thế nào.”

“Mấy người các cậu liên lạc với cậu chủ Sâm La và Thế Tử nhà họ Lý đi, tôi cảm thấy vị cậu Minh này rất có khả năng là người phát ngôn của Thế Tử Minh.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 924“Ông Quốc, mặc kệ thiệp mời của bọn họ là thật hay giả, cũng không quan tâm bọn họ có thân phận như thế nào, thế mà dám đánh tôi, chuyện này nhất định phải làm cho rõ ràng mới được!”Lúc này, Tô Đức Thắng mở miệng nói với vẻ mặt u ám lạnh lẽo. Dương Định Quốc híp mắt nhìn vào Tôn Đức Thắng, thản nhiên nói: “Thế Tử Thẳng, cậu sợ rằng còn chưa biết người đứng trước mặt cậu là ai đâu!”“Nhưng mà tôi phải nói cho cậu biết, cậu ấy là quý nhân mà ngay cả Dương Định Quốc tôi cũng cần phải tôn kính!”“Với lại sự việc đã xảy ra tôi cũng biết rồi, là cậu động thủ trước, bị đánh như thế cũng là đánh đời!”“Tôi yêu cầu cậu quỳ xuống ngay bây giờ, xin lỗi cậu Minh, bằng không thì việc này không xong đâu!” Dương Định Quốc nói xong những lời này, vẻ mặt cung kính gật đầu về hướng Bùi Nguyên Minh đang đứng, xem như là đã chào hỏi.Mọi người thấy một màn này đều choáng váng.Ngay cả Dương Định Quốc cũng tôn kính như thế đối với anh, người trẻ tuổi này rốt cuộc là ai? “Dương Định Quốc! Ông có ý gì hả!?”“Ông sẽ không tưởng mình là người đứng đầu Dương Thành thì có thể làm mưa làm gió ở trên đầu nhà họ Tô tôi chứ?”“Tôi nói cho ông biết nhà họ Tô của tôi muốn kéo ông từ vị trí này xuống, chẳng qua chỉ là chuyện của một câu nói mà thôi!”Sắc mặt của Tô Đức Thắng sầm xuống.Từ xưa tới này chưa từng có ai dám bắt anh ta quỳ xuống, cho dù là thời kỳ đỉnh cao của Bùi Văn Kiên, cũng chỉ ngang hàng kết giao với anh ta mà thôi.Câu quỳ xuống này của Dương Định Quốc, đã hoàn toàn chọc giận Tô Đức Thắng. “Nếu như Thế Tử Thắng đã không bằng lòng quỳ, vậy thì tôi liền gọi điện thoại cho gia chủ Tô Trường Cảnh, hi vọng đến lúc đó nhà họ Tô các người có thể kiên cường giống như cậu vậy.”Dương Định Quốc nở nụ cười, đây là mục đích của ông ta. Lúc này, ông ta lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Tô Trường Cảnh.“Tô Trường Cảnh à, Thế Tử nhà ông gây chuyện trên cuộc tụ họp học thuật, ông tự đến mà giải quyết đi.” Dương Định Quốc thản nhiên nói.Ở bên kia điện thoại, Tô Trường Cảnh cười một tiếng, nói: “Tên nhóc nhà chúng tôi sao có thể gây chuyện trong dịp nghiêm túc trang trọng như vậy được chứ?”“Nếu như ông Quốc đã gặp phải, vậy thì giúp tôi dạy dỗ một chút, chẳng lẽ nó còn dám không nghe lời sao?”“Gia chủ Cảnh, ông có thể không hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc lắm, tôi cảm thấy tốt nhất thì ông vẫn nên tự mình đi một chuyến đi.” Giọng nói của Dương Định Quốc lạnh như băng.Tô Trường Cảnh ở trang viên của nhà họ Tô khẽ cau mày.Bên này nhà họ Tô đang mở cuộc hội họp của tộc, nghiên cứu chuyện của trường cấp ba Dương Thành lúc buổi chiều, theo như dự tính thì Tô Đức Thắng gặp mặt trên hội nghị học thuật xong cũng nên trở về nhà họ Tô rồi.Nhưng mà ý tứ trong lời nói của Dương Định Quốc lúc này, lại là nó gây ra rắc rối động trời nào rồi ư? “Ông Quốc à, có một số việc không cần phải căng như dây đàn như vậy. Nhà họ Tô chúng tôi nể mặt ông thì ông chính là lãnh đạo cao nhất, nếu như không nể mặt thì ông có thân phận gì, bản thân ông cũng không tự hiểu rõ sao?” Tô Trường Cảnh lạnh lùng mở miệng.Đối với ông ta mà nói, thân phận người đứng đầu Dương Thành thực sự không áp chế ông ta nỗi.Dương Định Quốc cười, thái độ của Tô Trường Cảnh như vậy, đúng như những gì ông ta hy vọng thấy được.“Gia chủ Cảnh, tôi đây là tốt bụng khuyên nhủ ông. Người mà Thế Tử nhà các người đắc tội là vị cậu Minh trong buổi chiều hôm nay đó, tôi bảo cậu ta quỳ xuống xin lỗi, cậu ta không chịu cho nên việc này tôi không giải quyết nổi”Dương Định Quốc bình thản nói. “Cậu Minh sao? Ông nói là người lúc chiều kia u?”Đầu bên kia điện thoại, Tô Trường Cảnh đứng lên “rầm” một tiếng, vẻ mặt biến đổi cực lớn. Nhà họ Tô bọn họ bên này còn đang nghiên cứu làm sao xử lý chuyện lúc chiều, đang suy đoán vị cậu Minh kia rốt cuộc là có thân phận như nào.Thế nhưng mà bây giờ Tô Đức Thắng lại đắc tội với anh sao? “Phập!”Không đợi cho Tô Trường Cảnh tiếp tục mở miệng, Dương Định Quốc đã cúp điện thoại.Mà trong trang viên nhà họ Tô, sắc mặt của Tô Trường Cảnh khó coi đến cực hạn. Lát sau, ông ta mạnh mẽ đứng lên rồi nói: “Tôi tự mình đi gặp vị cậu Minh này, xem thử đến cùng là nhân vật như thế nào.”“Mấy người các cậu liên lạc với cậu chủ Sâm La và Thế Tử nhà họ Lý đi, tôi cảm thấy vị cậu Minh này rất có khả năng là người phát ngôn của Thế Tử Minh.”

Chương 924