Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 930

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 930Sau khi quyết định đến Tô Hàng giúp Trịnh Khánh Vân xem trường thì Bùi Nguyên Minh đã nhanh chóng dặn dò Hạ Vân sắp xếp những việc có liên quan ở Tô Hàng trước.Chẳng hạn như việc công ty con phía Tô Hàng cần tìm một người bản địa có năng lực để phụ trách việc kinh doanh độc lập.Sau khi anh nói với Trịnh Tuyết Dương về việc mình phải đi Tô Hàng thì Trịnh Tuyết Dương vô cùng kinh ngạc nói: “Anh thật sự muốn sang đó giúp Khánh Vân xem trường sao? Anh định đi mấy ngày?”“Nhiều nhất chắc cũng dăm ba ngày.” Bùi Nguyên Minh tự tính toán trong lòng.Nếu thuận lợi, chuyện của công ty con có thể xử lý xong xuôi thì chỉ cần một hai ngày, chuyện còn lại là đến khảo sát thực tế ở đại học Tô Hàng.Thật ra trong lòng Bùi Nguyên Minh rất hi vọng Trịnh Tuyết Dương có thể cùng đi với mình. Chỉ tiếc là gần đây Trịnh Tuyết Dương quá bận rộn, sao có thể có thời gian cùng đi với anh được?Trịnh Tuyết Dương suy nghĩ một lúc rồi nói: “Anh muốn đi thì không phải là không được, chỉ có điều nếu như anh đã muốn đi vậy thì hãy giúp em làm chút việc đi”“Việc gì?” Bùi Nguyên Minh vốn dĩ không suy nghĩ đến chuyện nên đồng ý hay từ chối. Nếu như bà xã yêu quý đã yêu cầu thì dù cho có phải vào nước sôi lửa bỏng anh cũng phải đi.“Em có một cô bạn chí cốt là Lục Diệu Kỳ, mới du học ở đế quốc mặt trời không bao giờ lặn trở về, cậu ấy nói muốn đến Tô Hàng làm việc.“Em lo cậu ấy là con gái mà một mình ở bên ngoài sẽ không được an toàn, vì vậy anh qua đó thì tiện thể thay em đến thăm cậu ấy, giúp cậu ấy khảo sát sơ công ty cũng như chỗ ở các thứ.”Trịnh Tuyết Dương nói với vẻ rất nghiêm túc. “Được, không thành vấn đề, chuyện nhỏ ấy mà.”Bùi Nguyên Minh cũng biết Lục Diệu Kỳ, nghe nói trước đây nhà họ Lục cũng là người Hải Dương, sau đó hình như đã chuyển nhà ra nước ngoài để phát triển.Lục Diêu Kỳ cũng đã rất nhiều năm không gặp Trịnh TuyếtDương, lần này cô ta về nước chắc là chuyện ngoài ý muốn. Nhưng nghe nói người phụ nữ này cũng rất lợi hại. Ở đế quốc mặt trời không bao giờ lặn, cô ta đã học đại học Oxford và đại học Cambridge, hơn nữa còn lấy được học bổng của hai danh tiếng nhất thế giới này.Nghe nói sau khi cô ta tốt nghiệp, rất nhiều doanh nghiệp lớn ở Mỹ và để quốc mặt trời không bao giờ lặn đều đã gửi thư mời làm việc cho cô ta, hi vọng cô ta sẽ đến nhận chức.Nhắc đến Lục Diệu Kỳ thì Trịnh Tuyết Dương lại chau mày nói: “Diêu Kỳ cậu ấy ở nước ngoài phát triển rất tốt, không biết tại sao lại đột nhiên muốn về nước.”“Thật ra bây giờ môi trường làm việc trong nước cũng không tốt, nhân tài như cậu ấy chưa chắc có thể tìm được đất để phát triển.”Bùi Nguyên Minh không mấy hứng thú, dù sao thì đó cũng là bạn tốt của bà xã, đến lúc đó anh hoàn thành nhiệm vụ là được rồi, ngoài ra anh hoàn toàn không có ý định sẽ tìm hiểu những chuyện khác về cô ta.Nhưng để phối hợp với Trịnh Tuyết Dương, Bùi Nguyên Minh cũng tò mò hỏi: “Vậy sao cô ấy không đến Dương Thành? Bây giờ Dương Thành có rất nhiều không gian để phát triển, công ty và tập đoàn lớn rất nhiều, cũng có doanh nghiệp phù hợp với cô ấy nữa”Trịnh Tuyết Dương mim cười và nói: “Vậy là anh đã xem thường Diêu Kỳ rồi, tính cách của cậu ấy khá ngông, là kiểu người thà làm đầu gà cũng không chịu làm đuôi phượng hoàng ấy. Nếu cậu ấy đã lựa chọn đến Tô Hàng để phát triển thì chắc ít ra cậu ấy cũng tìm được vị trí cỡ như tổng giám đốc ở một công ty con nào nó rồi.”“Anh muốn cậu ấy bắt đầu từ vị trí giám đốc của một bộ phận nhỏ thì cậu ấy sẽ không có hứng thú đâu.”Bùi Nguyên Minh gật đầu và không hỏi thêm gì nữa. Cả ngày tiếp theo đó, Bùi Nguyên Minh đã bắt đầu sắp xếp việc ở Tô Hàng. Vì anh chỉ qua đó có hai ba ngày thôi nên Lôi Tuấn Quang vốn dĩ không muốn đi cùng cũng đột ngột thay đổi ý định.Còn về phần Hạ Vân thì hình như trong nhà có việc nên cô ta tạm thời không thể đi được.Mặc dù Bùi Nguyên Minh cũng hơi thắc mắc nhưng sau khi căn dặn Ngô Kim Hổ và Đường Nhân Đồ mấy ngày này quan tâm đến Hạ Vân nhiều hơn xong thì anh đã lên máy bay bay đến Tô Hàng.Ngày hôm sau, ở sân bay Tô Hàng.Mặc dù Bùi Nguyên Minh đã đến trước một ngày nhưng anh vẫn phải đến sân bay vào lúc sáng sớm vì chuyến bay của Lục Diêu Kỳ sẽ hạ cánh vào buổi sáng. 

Chương 930

Sau khi quyết định đến Tô Hàng giúp Trịnh Khánh Vân xem trường thì Bùi Nguyên Minh đã nhanh chóng dặn dò Hạ Vân sắp xếp những việc có liên quan ở Tô Hàng trước.

Chẳng hạn như việc công ty con phía Tô Hàng cần tìm một người bản địa có năng lực để phụ trách việc kinh doanh độc lập.

Sau khi anh nói với Trịnh Tuyết Dương về việc mình phải đi Tô Hàng thì Trịnh Tuyết Dương vô cùng kinh ngạc nói: “Anh thật sự muốn sang đó giúp Khánh Vân xem trường sao? Anh định đi mấy ngày?”

“Nhiều nhất chắc cũng dăm ba ngày.” Bùi Nguyên Minh tự tính toán trong lòng.

Nếu thuận lợi, chuyện của công ty con có thể xử lý xong xuôi thì chỉ cần một hai ngày, chuyện còn lại là đến khảo sát thực tế ở đại học Tô Hàng.

Thật ra trong lòng Bùi Nguyên Minh rất hi vọng Trịnh Tuyết Dương có thể cùng đi với mình. Chỉ tiếc là gần đây Trịnh Tuyết Dương quá bận rộn, sao có thể có thời gian cùng đi với anh được?

Trịnh Tuyết Dương suy nghĩ một lúc rồi nói: “Anh muốn đi thì không phải là không được, chỉ có điều nếu như anh đã muốn đi vậy thì hãy giúp em làm chút việc đi”

“Việc gì?” Bùi Nguyên Minh vốn dĩ không suy nghĩ đến chuyện nên đồng ý hay từ chối. Nếu như bà xã yêu quý đã yêu cầu thì dù cho có phải vào nước sôi lửa bỏng anh cũng phải đi.

“Em có một cô bạn chí cốt là Lục Diệu Kỳ, mới du học ở đế quốc mặt trời không bao giờ lặn trở về, cậu ấy nói muốn đến Tô Hàng làm việc.

“Em lo cậu ấy là con gái mà một mình ở bên ngoài sẽ không được an toàn, vì vậy anh qua đó thì tiện thể thay em đến thăm cậu ấy, giúp cậu ấy khảo sát sơ công ty cũng như chỗ ở các thứ.”

Trịnh Tuyết Dương nói với vẻ rất nghiêm túc. “Được, không thành vấn đề, chuyện nhỏ ấy mà.”

Bùi Nguyên Minh cũng biết Lục Diệu Kỳ, nghe nói trước đây nhà họ Lục cũng là người Hải Dương, sau đó hình như đã chuyển nhà ra nước ngoài để phát triển.

Lục Diêu Kỳ cũng đã rất nhiều năm không gặp Trịnh Tuyết

Dương, lần này cô ta về nước chắc là chuyện ngoài ý muốn. Nhưng nghe nói người phụ nữ này cũng rất lợi hại. Ở đế quốc mặt trời không bao giờ lặn, cô ta đã học đại học Oxford và đại học Cambridge, hơn nữa còn lấy được học bổng của hai danh tiếng nhất thế giới này.

Nghe nói sau khi cô ta tốt nghiệp, rất nhiều doanh nghiệp lớn ở Mỹ và để quốc mặt trời không bao giờ lặn đều đã gửi thư mời làm việc cho cô ta, hi vọng cô ta sẽ đến nhận chức.

Nhắc đến Lục Diệu Kỳ thì Trịnh Tuyết Dương lại chau mày nói: “Diêu Kỳ cậu ấy ở nước ngoài phát triển rất tốt, không biết tại sao lại đột nhiên muốn về nước.”

“Thật ra bây giờ môi trường làm việc trong nước cũng không tốt, nhân tài như cậu ấy chưa chắc có thể tìm được đất để phát triển.”

Bùi Nguyên Minh không mấy hứng thú, dù sao thì đó cũng là bạn tốt của bà xã, đến lúc đó anh hoàn thành nhiệm vụ là được rồi, ngoài ra anh hoàn toàn không có ý định sẽ tìm hiểu những chuyện khác về cô ta.

Nhưng để phối hợp với Trịnh Tuyết Dương, Bùi Nguyên Minh cũng tò mò hỏi: “Vậy sao cô ấy không đến Dương Thành? Bây giờ Dương Thành có rất nhiều không gian để phát triển, công ty và tập đoàn lớn rất nhiều, cũng có doanh nghiệp phù hợp với cô ấy nữa”

Trịnh Tuyết Dương mim cười và nói: “Vậy là anh đã xem thường Diêu Kỳ rồi, tính cách của cậu ấy khá ngông, là kiểu người thà làm đầu gà cũng không chịu làm đuôi phượng hoàng ấy. Nếu cậu ấy đã lựa chọn đến Tô Hàng để phát triển thì chắc ít ra cậu ấy cũng tìm được vị trí cỡ như tổng giám đốc ở một công ty con nào nó rồi.”

“Anh muốn cậu ấy bắt đầu từ vị trí giám đốc của một bộ phận nhỏ thì cậu ấy sẽ không có hứng thú đâu.”

Bùi Nguyên Minh gật đầu và không hỏi thêm gì nữa. Cả ngày tiếp theo đó, Bùi Nguyên Minh đã bắt đầu sắp xếp việc ở Tô Hàng. Vì anh chỉ qua đó có hai ba ngày thôi nên Lôi Tuấn Quang vốn dĩ không muốn đi cùng cũng đột ngột thay đổi ý định.

Còn về phần Hạ Vân thì hình như trong nhà có việc nên cô ta tạm thời không thể đi được.

Mặc dù Bùi Nguyên Minh cũng hơi thắc mắc nhưng sau khi căn dặn Ngô Kim Hổ và Đường Nhân Đồ mấy ngày này quan tâm đến Hạ Vân nhiều hơn xong thì anh đã lên máy bay bay đến Tô Hàng.

Ngày hôm sau, ở sân bay Tô Hàng.

Mặc dù Bùi Nguyên Minh đã đến trước một ngày nhưng anh vẫn phải đến sân bay vào lúc sáng sớm vì chuyến bay của Lục Diêu Kỳ sẽ hạ cánh vào buổi sáng.

 

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 930Sau khi quyết định đến Tô Hàng giúp Trịnh Khánh Vân xem trường thì Bùi Nguyên Minh đã nhanh chóng dặn dò Hạ Vân sắp xếp những việc có liên quan ở Tô Hàng trước.Chẳng hạn như việc công ty con phía Tô Hàng cần tìm một người bản địa có năng lực để phụ trách việc kinh doanh độc lập.Sau khi anh nói với Trịnh Tuyết Dương về việc mình phải đi Tô Hàng thì Trịnh Tuyết Dương vô cùng kinh ngạc nói: “Anh thật sự muốn sang đó giúp Khánh Vân xem trường sao? Anh định đi mấy ngày?”“Nhiều nhất chắc cũng dăm ba ngày.” Bùi Nguyên Minh tự tính toán trong lòng.Nếu thuận lợi, chuyện của công ty con có thể xử lý xong xuôi thì chỉ cần một hai ngày, chuyện còn lại là đến khảo sát thực tế ở đại học Tô Hàng.Thật ra trong lòng Bùi Nguyên Minh rất hi vọng Trịnh Tuyết Dương có thể cùng đi với mình. Chỉ tiếc là gần đây Trịnh Tuyết Dương quá bận rộn, sao có thể có thời gian cùng đi với anh được?Trịnh Tuyết Dương suy nghĩ một lúc rồi nói: “Anh muốn đi thì không phải là không được, chỉ có điều nếu như anh đã muốn đi vậy thì hãy giúp em làm chút việc đi”“Việc gì?” Bùi Nguyên Minh vốn dĩ không suy nghĩ đến chuyện nên đồng ý hay từ chối. Nếu như bà xã yêu quý đã yêu cầu thì dù cho có phải vào nước sôi lửa bỏng anh cũng phải đi.“Em có một cô bạn chí cốt là Lục Diệu Kỳ, mới du học ở đế quốc mặt trời không bao giờ lặn trở về, cậu ấy nói muốn đến Tô Hàng làm việc.“Em lo cậu ấy là con gái mà một mình ở bên ngoài sẽ không được an toàn, vì vậy anh qua đó thì tiện thể thay em đến thăm cậu ấy, giúp cậu ấy khảo sát sơ công ty cũng như chỗ ở các thứ.”Trịnh Tuyết Dương nói với vẻ rất nghiêm túc. “Được, không thành vấn đề, chuyện nhỏ ấy mà.”Bùi Nguyên Minh cũng biết Lục Diệu Kỳ, nghe nói trước đây nhà họ Lục cũng là người Hải Dương, sau đó hình như đã chuyển nhà ra nước ngoài để phát triển.Lục Diêu Kỳ cũng đã rất nhiều năm không gặp Trịnh TuyếtDương, lần này cô ta về nước chắc là chuyện ngoài ý muốn. Nhưng nghe nói người phụ nữ này cũng rất lợi hại. Ở đế quốc mặt trời không bao giờ lặn, cô ta đã học đại học Oxford và đại học Cambridge, hơn nữa còn lấy được học bổng của hai danh tiếng nhất thế giới này.Nghe nói sau khi cô ta tốt nghiệp, rất nhiều doanh nghiệp lớn ở Mỹ và để quốc mặt trời không bao giờ lặn đều đã gửi thư mời làm việc cho cô ta, hi vọng cô ta sẽ đến nhận chức.Nhắc đến Lục Diệu Kỳ thì Trịnh Tuyết Dương lại chau mày nói: “Diêu Kỳ cậu ấy ở nước ngoài phát triển rất tốt, không biết tại sao lại đột nhiên muốn về nước.”“Thật ra bây giờ môi trường làm việc trong nước cũng không tốt, nhân tài như cậu ấy chưa chắc có thể tìm được đất để phát triển.”Bùi Nguyên Minh không mấy hứng thú, dù sao thì đó cũng là bạn tốt của bà xã, đến lúc đó anh hoàn thành nhiệm vụ là được rồi, ngoài ra anh hoàn toàn không có ý định sẽ tìm hiểu những chuyện khác về cô ta.Nhưng để phối hợp với Trịnh Tuyết Dương, Bùi Nguyên Minh cũng tò mò hỏi: “Vậy sao cô ấy không đến Dương Thành? Bây giờ Dương Thành có rất nhiều không gian để phát triển, công ty và tập đoàn lớn rất nhiều, cũng có doanh nghiệp phù hợp với cô ấy nữa”Trịnh Tuyết Dương mim cười và nói: “Vậy là anh đã xem thường Diêu Kỳ rồi, tính cách của cậu ấy khá ngông, là kiểu người thà làm đầu gà cũng không chịu làm đuôi phượng hoàng ấy. Nếu cậu ấy đã lựa chọn đến Tô Hàng để phát triển thì chắc ít ra cậu ấy cũng tìm được vị trí cỡ như tổng giám đốc ở một công ty con nào nó rồi.”“Anh muốn cậu ấy bắt đầu từ vị trí giám đốc của một bộ phận nhỏ thì cậu ấy sẽ không có hứng thú đâu.”Bùi Nguyên Minh gật đầu và không hỏi thêm gì nữa. Cả ngày tiếp theo đó, Bùi Nguyên Minh đã bắt đầu sắp xếp việc ở Tô Hàng. Vì anh chỉ qua đó có hai ba ngày thôi nên Lôi Tuấn Quang vốn dĩ không muốn đi cùng cũng đột ngột thay đổi ý định.Còn về phần Hạ Vân thì hình như trong nhà có việc nên cô ta tạm thời không thể đi được.Mặc dù Bùi Nguyên Minh cũng hơi thắc mắc nhưng sau khi căn dặn Ngô Kim Hổ và Đường Nhân Đồ mấy ngày này quan tâm đến Hạ Vân nhiều hơn xong thì anh đã lên máy bay bay đến Tô Hàng.Ngày hôm sau, ở sân bay Tô Hàng.Mặc dù Bùi Nguyên Minh đã đến trước một ngày nhưng anh vẫn phải đến sân bay vào lúc sáng sớm vì chuyến bay của Lục Diêu Kỳ sẽ hạ cánh vào buổi sáng. 

Chương 930