Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 993

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 993Kết quả, có người trực tiếp đá một cước vào bụng của Trịnh Tuấn, đau đến mức khiến cả người ông ta co quắp trên mặt đất mà không ngừng run rẩy.Thanh Linh muốn ngăn cản thì bị người tát cho mấy bạt tay thật mạnh.Chỉ trong chốc lát, Trịnh Tuyết Dương đã bị những người này mang đi.Bảo vệ của Đế Cảnh Hoa Viên phản ứng lại được, cũng muốn đến ngăn cản, kết quả toàn bộ đều bị đánh ngã trên mặt đất. Mười mấy phút sau, bạn học cũ của của Bùi Nguyên Minh, bên phía Lê Ngữ Đồng là người quản lý kinh doanh của Đế Cảnh HoaViên nhận được tin tức.Cô ta tái xám mặt mày, liền lập tức gọi điện thoại cho Bùi Nguyên Minh. “Bùi Nguyên Minh, không xong rồi, có một đám người không rõ lai lịch đến, chẳng những đánh ba mẹ của anh, mà còn bắt chị dâu đi rồi!” “Cái gì cơ?”Bùi Nguyên Minh đang ăn cơm cùng Chung Nam Sơn lập tức đứng phắt dậy, vẻ mặt khó coi.Ở dưới mi mắt của mình vậy mà có người dám mang Trịnh Tuyết Dương đi ư?Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh lập tức gọi một cuộc điện thoại cho Dương Định Quốc. “Ông làm việc như thế nào vậy? Sao an ninh trật tự ở Dương Thành lại hỗn loạn như thế hả?” “Tôi cho ông mười phút, nếu như ông không có cách nào tra ra vợ của tôi ở đầu, vậy cái mũ quan của ông cũng chuẩn bị lấy xuống đi!”Ở vùng ngoại ô của Dương Thành, bờ biển tiếp giáp với Cảng Thành. Nơi này được xưng là bờ biển Hoàng Kim, có thể trông ra xa cảng Victoria của Cảng Thành.Nơi đây, khắp nơi đều là trang viên cỡ lớn và biệt thự, tấc đất tấc vàng, người có thể mua bất động sản ở nơi này, không phú thì quý, mà người bình thường thì ngay cả tư cách đến gần chỗ này cũng không có.Lúc này, bên trong trang viên số 9, ở khắp nơi đều là vệ sĩ mặc âu phục màu đen, cộng lại cũng hơn trăm người.Có thể nói nơi này được canh phòng nghiêm ngặt, ngay cả một con ruồi cũng không có cách nào bay vào.Mà ở trên hồ nước giữa trang viên, có một tòa lầu các.Bên trong lầu các, có hai người đang ở.Một nam một nữ.Người đàn ông chỉ hơn hai mươi tuổi nhưng trên khuôn mặt lại mang theo sự ngạo mạn cuồng vọng, rõ ràng chính là Chân Hàn Tước.Mà người phụ nữ rõ ràng là Trịnh Thu Hằng.Nhưng vào giờ phút này cô ta lại ngồi quỳ trên mặt đất, cẩn thận bóc vỏ trái cây, thỉnh thoảng đưa một miếng trái cây đã được chọn lựa tỉ mỉ vào trong miệng của Chân Hàn Tước.Chân Hàn Tước sờ soạng người cô ta vài cái, nhưng sau đó trên mặt lại tràn ngập vẻ buồn chán tẻ nhạt.Dù sao thì Trịnh Thu Hằng đã bị người khác chơi quá nhiều rồi, quá nát rồi, với tầm mắt của Chân Hàn Tước thì làm sao có thể nhìn vừa mắt đây?Ngay lúc Chân Hàn Tước đang vô cùng buồn chán, gần như sắp phát điên.Lúc này truyền đến tiếng bước chân dồn dập, sau đó liền thấy Trịnh Chí Dụng khom người vội vàng bước vào, sau khi cung kính hành lễ mới mở miệng nói: “Cậu chủ Chân Hàn Tước, tôi đến rồi.” Chân Hàn Tước ném trái cây ở trong tay, đập thẳng vào mặtTrịnh Chí Dụng, lạnh lùng nói: “Có việc thì nói, có rắm cứ thả!” Trịnh Chí Dụng nở nụ cười tươi trên mặt nói: “Biết được tâm tình của cậu chủ không tốt, cho nên tôi mang đến một niềm vui bất ngờ cho cậu.”Trịnh Thu Hằng được câu nói này, ánh mắt lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.Còn Chân Hàn Tước thì mở miệng nói với vẻ hăng hái: “Ô? Niềm vui bất ngờ gì thế?” “Không phải cậu coi trọng Trịnh Tuyết Dương kia hay sao? Nhưng bởi vì chuyện của ông Sơn ngày hôm nay, mà bây giờ cậu không rảnh để đến cửa chơi đùa cô ta.” Trịnh Chí Dụng mỉm cười. “Vậy thì sao nào?” “Cho nên, tôi đã mời Trịnh Tuyết Dương đến đây, để cho cô ta hầu hạ cậu chủ đêm nay thật tốt, nhất định phải làm cho tâm trạng của cậu chủ vui vẻ, thân thể thoải mái.”Trịnh Chí Dụng cung kính mở miệng nói.Chân Hàn Tước đang chán phát ngán nghe xong, mặt đây hưng phấn mà nói: “Cái gì cơ? Anh đã mang người phụ nữ kia đến sao?” “Thế nhưng mà bởi vì Chung Nam Sơn ngày hôm nay, cô ta đã là củ khoai nóng bỏng tay trong giới kinh doanh ở Dương Thành rồi! Sao anh mang cô ta đến được?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 993Kết quả, có người trực tiếp đá một cước vào bụng của Trịnh Tuấn, đau đến mức khiến cả người ông ta co quắp trên mặt đất mà không ngừng run rẩy.Thanh Linh muốn ngăn cản thì bị người tát cho mấy bạt tay thật mạnh.Chỉ trong chốc lát, Trịnh Tuyết Dương đã bị những người này mang đi.Bảo vệ của Đế Cảnh Hoa Viên phản ứng lại được, cũng muốn đến ngăn cản, kết quả toàn bộ đều bị đánh ngã trên mặt đất. Mười mấy phút sau, bạn học cũ của của Bùi Nguyên Minh, bên phía Lê Ngữ Đồng là người quản lý kinh doanh của Đế Cảnh HoaViên nhận được tin tức.Cô ta tái xám mặt mày, liền lập tức gọi điện thoại cho Bùi Nguyên Minh. “Bùi Nguyên Minh, không xong rồi, có một đám người không rõ lai lịch đến, chẳng những đánh ba mẹ của anh, mà còn bắt chị dâu đi rồi!” “Cái gì cơ?”Bùi Nguyên Minh đang ăn cơm cùng Chung Nam Sơn lập tức đứng phắt dậy, vẻ mặt khó coi.Ở dưới mi mắt của mình vậy mà có người dám mang Trịnh Tuyết Dương đi ư?Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh lập tức gọi một cuộc điện thoại cho Dương Định Quốc. “Ông làm việc như thế nào vậy? Sao an ninh trật tự ở Dương Thành lại hỗn loạn như thế hả?” “Tôi cho ông mười phút, nếu như ông không có cách nào tra ra vợ của tôi ở đầu, vậy cái mũ quan của ông cũng chuẩn bị lấy xuống đi!”Ở vùng ngoại ô của Dương Thành, bờ biển tiếp giáp với Cảng Thành. Nơi này được xưng là bờ biển Hoàng Kim, có thể trông ra xa cảng Victoria của Cảng Thành.Nơi đây, khắp nơi đều là trang viên cỡ lớn và biệt thự, tấc đất tấc vàng, người có thể mua bất động sản ở nơi này, không phú thì quý, mà người bình thường thì ngay cả tư cách đến gần chỗ này cũng không có.Lúc này, bên trong trang viên số 9, ở khắp nơi đều là vệ sĩ mặc âu phục màu đen, cộng lại cũng hơn trăm người.Có thể nói nơi này được canh phòng nghiêm ngặt, ngay cả một con ruồi cũng không có cách nào bay vào.Mà ở trên hồ nước giữa trang viên, có một tòa lầu các.Bên trong lầu các, có hai người đang ở.Một nam một nữ.Người đàn ông chỉ hơn hai mươi tuổi nhưng trên khuôn mặt lại mang theo sự ngạo mạn cuồng vọng, rõ ràng chính là Chân Hàn Tước.Mà người phụ nữ rõ ràng là Trịnh Thu Hằng.Nhưng vào giờ phút này cô ta lại ngồi quỳ trên mặt đất, cẩn thận bóc vỏ trái cây, thỉnh thoảng đưa một miếng trái cây đã được chọn lựa tỉ mỉ vào trong miệng của Chân Hàn Tước.Chân Hàn Tước sờ soạng người cô ta vài cái, nhưng sau đó trên mặt lại tràn ngập vẻ buồn chán tẻ nhạt.Dù sao thì Trịnh Thu Hằng đã bị người khác chơi quá nhiều rồi, quá nát rồi, với tầm mắt của Chân Hàn Tước thì làm sao có thể nhìn vừa mắt đây?Ngay lúc Chân Hàn Tước đang vô cùng buồn chán, gần như sắp phát điên.Lúc này truyền đến tiếng bước chân dồn dập, sau đó liền thấy Trịnh Chí Dụng khom người vội vàng bước vào, sau khi cung kính hành lễ mới mở miệng nói: “Cậu chủ Chân Hàn Tước, tôi đến rồi.” Chân Hàn Tước ném trái cây ở trong tay, đập thẳng vào mặtTrịnh Chí Dụng, lạnh lùng nói: “Có việc thì nói, có rắm cứ thả!” Trịnh Chí Dụng nở nụ cười tươi trên mặt nói: “Biết được tâm tình của cậu chủ không tốt, cho nên tôi mang đến một niềm vui bất ngờ cho cậu.”Trịnh Thu Hằng được câu nói này, ánh mắt lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.Còn Chân Hàn Tước thì mở miệng nói với vẻ hăng hái: “Ô? Niềm vui bất ngờ gì thế?” “Không phải cậu coi trọng Trịnh Tuyết Dương kia hay sao? Nhưng bởi vì chuyện của ông Sơn ngày hôm nay, mà bây giờ cậu không rảnh để đến cửa chơi đùa cô ta.” Trịnh Chí Dụng mỉm cười. “Vậy thì sao nào?” “Cho nên, tôi đã mời Trịnh Tuyết Dương đến đây, để cho cô ta hầu hạ cậu chủ đêm nay thật tốt, nhất định phải làm cho tâm trạng của cậu chủ vui vẻ, thân thể thoải mái.”Trịnh Chí Dụng cung kính mở miệng nói.Chân Hàn Tước đang chán phát ngán nghe xong, mặt đây hưng phấn mà nói: “Cái gì cơ? Anh đã mang người phụ nữ kia đến sao?” “Thế nhưng mà bởi vì Chung Nam Sơn ngày hôm nay, cô ta đã là củ khoai nóng bỏng tay trong giới kinh doanh ở Dương Thành rồi! Sao anh mang cô ta đến được?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 993Kết quả, có người trực tiếp đá một cước vào bụng của Trịnh Tuấn, đau đến mức khiến cả người ông ta co quắp trên mặt đất mà không ngừng run rẩy.Thanh Linh muốn ngăn cản thì bị người tát cho mấy bạt tay thật mạnh.Chỉ trong chốc lát, Trịnh Tuyết Dương đã bị những người này mang đi.Bảo vệ của Đế Cảnh Hoa Viên phản ứng lại được, cũng muốn đến ngăn cản, kết quả toàn bộ đều bị đánh ngã trên mặt đất. Mười mấy phút sau, bạn học cũ của của Bùi Nguyên Minh, bên phía Lê Ngữ Đồng là người quản lý kinh doanh của Đế Cảnh HoaViên nhận được tin tức.Cô ta tái xám mặt mày, liền lập tức gọi điện thoại cho Bùi Nguyên Minh. “Bùi Nguyên Minh, không xong rồi, có một đám người không rõ lai lịch đến, chẳng những đánh ba mẹ của anh, mà còn bắt chị dâu đi rồi!” “Cái gì cơ?”Bùi Nguyên Minh đang ăn cơm cùng Chung Nam Sơn lập tức đứng phắt dậy, vẻ mặt khó coi.Ở dưới mi mắt của mình vậy mà có người dám mang Trịnh Tuyết Dương đi ư?Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh lập tức gọi một cuộc điện thoại cho Dương Định Quốc. “Ông làm việc như thế nào vậy? Sao an ninh trật tự ở Dương Thành lại hỗn loạn như thế hả?” “Tôi cho ông mười phút, nếu như ông không có cách nào tra ra vợ của tôi ở đầu, vậy cái mũ quan của ông cũng chuẩn bị lấy xuống đi!”Ở vùng ngoại ô của Dương Thành, bờ biển tiếp giáp với Cảng Thành. Nơi này được xưng là bờ biển Hoàng Kim, có thể trông ra xa cảng Victoria của Cảng Thành.Nơi đây, khắp nơi đều là trang viên cỡ lớn và biệt thự, tấc đất tấc vàng, người có thể mua bất động sản ở nơi này, không phú thì quý, mà người bình thường thì ngay cả tư cách đến gần chỗ này cũng không có.Lúc này, bên trong trang viên số 9, ở khắp nơi đều là vệ sĩ mặc âu phục màu đen, cộng lại cũng hơn trăm người.Có thể nói nơi này được canh phòng nghiêm ngặt, ngay cả một con ruồi cũng không có cách nào bay vào.Mà ở trên hồ nước giữa trang viên, có một tòa lầu các.Bên trong lầu các, có hai người đang ở.Một nam một nữ.Người đàn ông chỉ hơn hai mươi tuổi nhưng trên khuôn mặt lại mang theo sự ngạo mạn cuồng vọng, rõ ràng chính là Chân Hàn Tước.Mà người phụ nữ rõ ràng là Trịnh Thu Hằng.Nhưng vào giờ phút này cô ta lại ngồi quỳ trên mặt đất, cẩn thận bóc vỏ trái cây, thỉnh thoảng đưa một miếng trái cây đã được chọn lựa tỉ mỉ vào trong miệng của Chân Hàn Tước.Chân Hàn Tước sờ soạng người cô ta vài cái, nhưng sau đó trên mặt lại tràn ngập vẻ buồn chán tẻ nhạt.Dù sao thì Trịnh Thu Hằng đã bị người khác chơi quá nhiều rồi, quá nát rồi, với tầm mắt của Chân Hàn Tước thì làm sao có thể nhìn vừa mắt đây?Ngay lúc Chân Hàn Tước đang vô cùng buồn chán, gần như sắp phát điên.Lúc này truyền đến tiếng bước chân dồn dập, sau đó liền thấy Trịnh Chí Dụng khom người vội vàng bước vào, sau khi cung kính hành lễ mới mở miệng nói: “Cậu chủ Chân Hàn Tước, tôi đến rồi.” Chân Hàn Tước ném trái cây ở trong tay, đập thẳng vào mặtTrịnh Chí Dụng, lạnh lùng nói: “Có việc thì nói, có rắm cứ thả!” Trịnh Chí Dụng nở nụ cười tươi trên mặt nói: “Biết được tâm tình của cậu chủ không tốt, cho nên tôi mang đến một niềm vui bất ngờ cho cậu.”Trịnh Thu Hằng được câu nói này, ánh mắt lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.Còn Chân Hàn Tước thì mở miệng nói với vẻ hăng hái: “Ô? Niềm vui bất ngờ gì thế?” “Không phải cậu coi trọng Trịnh Tuyết Dương kia hay sao? Nhưng bởi vì chuyện của ông Sơn ngày hôm nay, mà bây giờ cậu không rảnh để đến cửa chơi đùa cô ta.” Trịnh Chí Dụng mỉm cười. “Vậy thì sao nào?” “Cho nên, tôi đã mời Trịnh Tuyết Dương đến đây, để cho cô ta hầu hạ cậu chủ đêm nay thật tốt, nhất định phải làm cho tâm trạng của cậu chủ vui vẻ, thân thể thoải mái.”Trịnh Chí Dụng cung kính mở miệng nói.Chân Hàn Tước đang chán phát ngán nghe xong, mặt đây hưng phấn mà nói: “Cái gì cơ? Anh đã mang người phụ nữ kia đến sao?” “Thế nhưng mà bởi vì Chung Nam Sơn ngày hôm nay, cô ta đã là củ khoai nóng bỏng tay trong giới kinh doanh ở Dương Thành rồi! Sao anh mang cô ta đến được?”

Chương 993