Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 1309

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1309Một trang viên vô cùng xa hoa ở bên trong Dương Thành. Những người đứng đầu nhà họ Chân ở thủ đô đang tụ họp về một chỗ.Chân Ngọc Thụ nâng tách trà, đồng thời liếc mắt nhìn phần tư liệu được đặt trên bàn, gương mặt đầy nghiêm túc. Hồi lâu sau đối phương mới nhẹ giọng cất lời.“Trưởng lão, rốt cuộc đã tra ra được người đứng phía sau hậu thuẫn cho Bùi Nguyên Minh là ai rồi. Đối phương chính là Dương Định Quốc, người đứng đầu tại Dương Thành. Mà hiện tại Bùi Nguyên Minh đang giữ chức vụ cố vấn, có thể nói là dưới một người trên vạn người! Là nhân vật có tầm ảnh hưởng, quyền cao chức trọng!”Nói xong những lời này, đáy mắt Chân Ngọc Thụ lướt qua vài phần kiêng dè. Nếu là ở thủ đô, đừng nói đến cố vấn cho cơ quan hành chính, cho dù là người đứng đầu đi chăng nữa, nhà họ Chân đều chẳng e ngại chút nào.Nhưng đây lại là Dương Thành. Cho dù nhà họ Chân là loài rồng uy vũ đi chăng nữa thì cũng không thể ở trên địa bàn người khác mà hoành hành được. Chân Vũ tiếp nhận tư liệu, sau khi đọc qua liền cong ngón trỏ, theo thói quen gõ vào tay vin bên cạnh.“Tuy rằng phải chấp nhận chuyện tập đoàn tài chính Phong Phú chịu tổn thất. Nhưng qua lần này, ít nhất chúng ta cũng đã tường tận rõ ràng về thân phận của Bùi Nguyên Minh. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Điều tra ra được hậu thuẫn đăng sau đối phương, tổn thất lần này xem như không uống công.”“Mau đem tin tức này gửi cho người nhà họ Thanh ở Mỹ đi. Thanh Minh Giang không phải muốn tới đây ư? Chờ ông ta khỏe một chút thì nhờ ông ta dò la tin tức về Bùi Nguyên Minh xem sao. Trước mắt ở lần kêu gọi đầu tư, chúng ta cứ im lặng quan sát tình hình thay đổi cái đã “Được.”Chân Ngọc Thụ gật đầu, tán thành với ý kiến này. Tuy rằng Bùi Nguyên Minh thực lực rất khá, bối cảnh hậu thuẫn vô cùng vững chắc nhưng nhà họ Chân ở thủ đô tuyệt đối không e sợ trước bất kì thể lực nào cả.Cùng lúc đó, tại nhà họ Thanh ở Dương Thành. Bởi vì liên quan đến mối quan hệ với Thanh Minh Giang nên người nhà họ Thanh ở Dương Thành chỉ có sống trong những căn phòng dành cho người giúp việc, còn nhà lớn thì đều chừa ra. Mà toàn bộ nơi này từ trong ra ngoài đều được canh gác vô cùng nghiêm ngặt, bảo vệ chặt chẽ chẳng khác gì hoàng cung ngày xưa.Lâm Đường Hải một đường đi thẳng đến nhà chính, sau đó chấp tay báo cáo. “Thưa cha, con đã điều tra được thân phận của Bùi NguyênMinh rồi ạ! Thân phận của đối phương chính là cố vấn do Dương Định Quốc mời đến. Lần kêu gọi đầu tư này, toàn bộ đều do một tay Bùi Nguyên Minh phụ trách.Chính vì nhận được sự hậu thuẫn lớn như vậy nên đối phương mới dám phách lối làm càn, ngay cả tập đoàn tài chính Phong Phú cũng hỗn loạn đến mức gà bay chó sủa.”Nghe những lời này, Thanh Minh Giang buôn quyền Đạo Đức Kinh trong tay xuống, chậm rãi cân nhắc mở lời. “Xem ra cha suy đoán không sai, người này quả nhiên có bối cảnh đáng gờm đăng sau. Một người bình thường như vậy lại được Dương Định Quốc xem trọng, cho thấy góc khuất của hắn còn rất nhiều. Nhưng dẫu sau đi nữa vẫn chỉ là cổ vấn cơ quan hành chính, cho dù quyền lực cách mấy vẫn có giới hạn.”“Nếu đã biết rõ thân phận đối phương, chúng ta không cần chờ đến ngày kêu gọi đầu tư nữa! Trực tiếp ra tay, xem bản lĩnh hắn như thế nào.”Hiển nhiên vị cựu tướng quân đã từng chinh chiến khắp mọi nơi như Thanh Minh Giang một khi đã hạ mệnh lệnh thì cực kì quyết đoán. “Nếu chỉ là cố vấn cơ quan hành chính thì vẫn có giới hạn. Người như vậy, không đáng để cha ra tay chút nào, cứ việc để con dẫn người đi xử trí đối phương là được.”Lâm Đường Hải lần này trực tiếp xin phép Thanh Minh Giang, chủ động ra tay. Ông suy nghĩ trong giây lát, sau đó nhàn nhạt trả lời.“Được, gần đây cha vừa ngô đạo được vài điều, cần tịnh tâm nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa. Nếu không có việc gì thì đừng quấy rầy cha. Ngoài ra, tứ đại binh vương bên trong, ngoại trừ người xếp thứ nhất, còn lại ba người con cứ việc mang theo. Có thể giải quyết được quyền vương Đức Châu, chứng tỏ hàn xem như có bản lĩnh.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1309Một trang viên vô cùng xa hoa ở bên trong Dương Thành. Những người đứng đầu nhà họ Chân ở thủ đô đang tụ họp về một chỗ.Chân Ngọc Thụ nâng tách trà, đồng thời liếc mắt nhìn phần tư liệu được đặt trên bàn, gương mặt đầy nghiêm túc. Hồi lâu sau đối phương mới nhẹ giọng cất lời.“Trưởng lão, rốt cuộc đã tra ra được người đứng phía sau hậu thuẫn cho Bùi Nguyên Minh là ai rồi. Đối phương chính là Dương Định Quốc, người đứng đầu tại Dương Thành. Mà hiện tại Bùi Nguyên Minh đang giữ chức vụ cố vấn, có thể nói là dưới một người trên vạn người! Là nhân vật có tầm ảnh hưởng, quyền cao chức trọng!”Nói xong những lời này, đáy mắt Chân Ngọc Thụ lướt qua vài phần kiêng dè. Nếu là ở thủ đô, đừng nói đến cố vấn cho cơ quan hành chính, cho dù là người đứng đầu đi chăng nữa, nhà họ Chân đều chẳng e ngại chút nào.Nhưng đây lại là Dương Thành. Cho dù nhà họ Chân là loài rồng uy vũ đi chăng nữa thì cũng không thể ở trên địa bàn người khác mà hoành hành được. Chân Vũ tiếp nhận tư liệu, sau khi đọc qua liền cong ngón trỏ, theo thói quen gõ vào tay vin bên cạnh.“Tuy rằng phải chấp nhận chuyện tập đoàn tài chính Phong Phú chịu tổn thất. Nhưng qua lần này, ít nhất chúng ta cũng đã tường tận rõ ràng về thân phận của Bùi Nguyên Minh. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Điều tra ra được hậu thuẫn đăng sau đối phương, tổn thất lần này xem như không uống công.”“Mau đem tin tức này gửi cho người nhà họ Thanh ở Mỹ đi. Thanh Minh Giang không phải muốn tới đây ư? Chờ ông ta khỏe một chút thì nhờ ông ta dò la tin tức về Bùi Nguyên Minh xem sao. Trước mắt ở lần kêu gọi đầu tư, chúng ta cứ im lặng quan sát tình hình thay đổi cái đã “Được.”Chân Ngọc Thụ gật đầu, tán thành với ý kiến này. Tuy rằng Bùi Nguyên Minh thực lực rất khá, bối cảnh hậu thuẫn vô cùng vững chắc nhưng nhà họ Chân ở thủ đô tuyệt đối không e sợ trước bất kì thể lực nào cả.Cùng lúc đó, tại nhà họ Thanh ở Dương Thành. Bởi vì liên quan đến mối quan hệ với Thanh Minh Giang nên người nhà họ Thanh ở Dương Thành chỉ có sống trong những căn phòng dành cho người giúp việc, còn nhà lớn thì đều chừa ra. Mà toàn bộ nơi này từ trong ra ngoài đều được canh gác vô cùng nghiêm ngặt, bảo vệ chặt chẽ chẳng khác gì hoàng cung ngày xưa.Lâm Đường Hải một đường đi thẳng đến nhà chính, sau đó chấp tay báo cáo. “Thưa cha, con đã điều tra được thân phận của Bùi NguyênMinh rồi ạ! Thân phận của đối phương chính là cố vấn do Dương Định Quốc mời đến. Lần kêu gọi đầu tư này, toàn bộ đều do một tay Bùi Nguyên Minh phụ trách.Chính vì nhận được sự hậu thuẫn lớn như vậy nên đối phương mới dám phách lối làm càn, ngay cả tập đoàn tài chính Phong Phú cũng hỗn loạn đến mức gà bay chó sủa.”Nghe những lời này, Thanh Minh Giang buôn quyền Đạo Đức Kinh trong tay xuống, chậm rãi cân nhắc mở lời. “Xem ra cha suy đoán không sai, người này quả nhiên có bối cảnh đáng gờm đăng sau. Một người bình thường như vậy lại được Dương Định Quốc xem trọng, cho thấy góc khuất của hắn còn rất nhiều. Nhưng dẫu sau đi nữa vẫn chỉ là cổ vấn cơ quan hành chính, cho dù quyền lực cách mấy vẫn có giới hạn.”“Nếu đã biết rõ thân phận đối phương, chúng ta không cần chờ đến ngày kêu gọi đầu tư nữa! Trực tiếp ra tay, xem bản lĩnh hắn như thế nào.”Hiển nhiên vị cựu tướng quân đã từng chinh chiến khắp mọi nơi như Thanh Minh Giang một khi đã hạ mệnh lệnh thì cực kì quyết đoán. “Nếu chỉ là cố vấn cơ quan hành chính thì vẫn có giới hạn. Người như vậy, không đáng để cha ra tay chút nào, cứ việc để con dẫn người đi xử trí đối phương là được.”Lâm Đường Hải lần này trực tiếp xin phép Thanh Minh Giang, chủ động ra tay. Ông suy nghĩ trong giây lát, sau đó nhàn nhạt trả lời.“Được, gần đây cha vừa ngô đạo được vài điều, cần tịnh tâm nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa. Nếu không có việc gì thì đừng quấy rầy cha. Ngoài ra, tứ đại binh vương bên trong, ngoại trừ người xếp thứ nhất, còn lại ba người con cứ việc mang theo. Có thể giải quyết được quyền vương Đức Châu, chứng tỏ hàn xem như có bản lĩnh.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1309Một trang viên vô cùng xa hoa ở bên trong Dương Thành. Những người đứng đầu nhà họ Chân ở thủ đô đang tụ họp về một chỗ.Chân Ngọc Thụ nâng tách trà, đồng thời liếc mắt nhìn phần tư liệu được đặt trên bàn, gương mặt đầy nghiêm túc. Hồi lâu sau đối phương mới nhẹ giọng cất lời.“Trưởng lão, rốt cuộc đã tra ra được người đứng phía sau hậu thuẫn cho Bùi Nguyên Minh là ai rồi. Đối phương chính là Dương Định Quốc, người đứng đầu tại Dương Thành. Mà hiện tại Bùi Nguyên Minh đang giữ chức vụ cố vấn, có thể nói là dưới một người trên vạn người! Là nhân vật có tầm ảnh hưởng, quyền cao chức trọng!”Nói xong những lời này, đáy mắt Chân Ngọc Thụ lướt qua vài phần kiêng dè. Nếu là ở thủ đô, đừng nói đến cố vấn cho cơ quan hành chính, cho dù là người đứng đầu đi chăng nữa, nhà họ Chân đều chẳng e ngại chút nào.Nhưng đây lại là Dương Thành. Cho dù nhà họ Chân là loài rồng uy vũ đi chăng nữa thì cũng không thể ở trên địa bàn người khác mà hoành hành được. Chân Vũ tiếp nhận tư liệu, sau khi đọc qua liền cong ngón trỏ, theo thói quen gõ vào tay vin bên cạnh.“Tuy rằng phải chấp nhận chuyện tập đoàn tài chính Phong Phú chịu tổn thất. Nhưng qua lần này, ít nhất chúng ta cũng đã tường tận rõ ràng về thân phận của Bùi Nguyên Minh. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Điều tra ra được hậu thuẫn đăng sau đối phương, tổn thất lần này xem như không uống công.”“Mau đem tin tức này gửi cho người nhà họ Thanh ở Mỹ đi. Thanh Minh Giang không phải muốn tới đây ư? Chờ ông ta khỏe một chút thì nhờ ông ta dò la tin tức về Bùi Nguyên Minh xem sao. Trước mắt ở lần kêu gọi đầu tư, chúng ta cứ im lặng quan sát tình hình thay đổi cái đã “Được.”Chân Ngọc Thụ gật đầu, tán thành với ý kiến này. Tuy rằng Bùi Nguyên Minh thực lực rất khá, bối cảnh hậu thuẫn vô cùng vững chắc nhưng nhà họ Chân ở thủ đô tuyệt đối không e sợ trước bất kì thể lực nào cả.Cùng lúc đó, tại nhà họ Thanh ở Dương Thành. Bởi vì liên quan đến mối quan hệ với Thanh Minh Giang nên người nhà họ Thanh ở Dương Thành chỉ có sống trong những căn phòng dành cho người giúp việc, còn nhà lớn thì đều chừa ra. Mà toàn bộ nơi này từ trong ra ngoài đều được canh gác vô cùng nghiêm ngặt, bảo vệ chặt chẽ chẳng khác gì hoàng cung ngày xưa.Lâm Đường Hải một đường đi thẳng đến nhà chính, sau đó chấp tay báo cáo. “Thưa cha, con đã điều tra được thân phận của Bùi NguyênMinh rồi ạ! Thân phận của đối phương chính là cố vấn do Dương Định Quốc mời đến. Lần kêu gọi đầu tư này, toàn bộ đều do một tay Bùi Nguyên Minh phụ trách.Chính vì nhận được sự hậu thuẫn lớn như vậy nên đối phương mới dám phách lối làm càn, ngay cả tập đoàn tài chính Phong Phú cũng hỗn loạn đến mức gà bay chó sủa.”Nghe những lời này, Thanh Minh Giang buôn quyền Đạo Đức Kinh trong tay xuống, chậm rãi cân nhắc mở lời. “Xem ra cha suy đoán không sai, người này quả nhiên có bối cảnh đáng gờm đăng sau. Một người bình thường như vậy lại được Dương Định Quốc xem trọng, cho thấy góc khuất của hắn còn rất nhiều. Nhưng dẫu sau đi nữa vẫn chỉ là cổ vấn cơ quan hành chính, cho dù quyền lực cách mấy vẫn có giới hạn.”“Nếu đã biết rõ thân phận đối phương, chúng ta không cần chờ đến ngày kêu gọi đầu tư nữa! Trực tiếp ra tay, xem bản lĩnh hắn như thế nào.”Hiển nhiên vị cựu tướng quân đã từng chinh chiến khắp mọi nơi như Thanh Minh Giang một khi đã hạ mệnh lệnh thì cực kì quyết đoán. “Nếu chỉ là cố vấn cơ quan hành chính thì vẫn có giới hạn. Người như vậy, không đáng để cha ra tay chút nào, cứ việc để con dẫn người đi xử trí đối phương là được.”Lâm Đường Hải lần này trực tiếp xin phép Thanh Minh Giang, chủ động ra tay. Ông suy nghĩ trong giây lát, sau đó nhàn nhạt trả lời.“Được, gần đây cha vừa ngô đạo được vài điều, cần tịnh tâm nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa. Nếu không có việc gì thì đừng quấy rầy cha. Ngoài ra, tứ đại binh vương bên trong, ngoại trừ người xếp thứ nhất, còn lại ba người con cứ việc mang theo. Có thể giải quyết được quyền vương Đức Châu, chứng tỏ hàn xem như có bản lĩnh.”

Chương 1309