Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 1334

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1334Thanh Minh Giang nhìn cảnh này với vẻ mặt lãnh đạm, một lúc sau mới thản nhiên nói: “Tiếp tục tang lễ, cùng tiễn đưa con trai tôi”“Cúi đầu lần một”“Cúi đầu lần hai”“Cúi đầu lần ba”“Gia đình cảm tạ”Hiện trường có vô số người, trong thời điểm này tất cả đều đang kính cẩn dâng hương, cảnh tượng như vậy có thể gọi là khiến người khác kinh ngạc.Việc chôn cất những bậc đế vương trong quá khứ cũng chưa chắc có thể long trọng tới mức này.“Ngài Minh Giang, bây giờ chúng ta mang cậu ấy đi chôn cất ngay hay sao?” Lữ Lâm trầm giọng nói.“Không vội, tôi muốn tất cả các giám đốc cấp cao của tập đoàn Thiện Nhân đích thân tới khiêng quan tài!”“Thế Tử Minh và Bùi Nguyên Minh sẽ được chôn dưới quan tài.”“Bây giờ cùng đi thôi. Vì họ đã muốn chơi, tôi sẽ chơi lớn cùng bọn họ.”“San bằng tập đoàn Thiện Nhân. Bắt sống Thế Tử Minh!”Lúc này, hơn mười nghìn người đồng thời gầm lên, lửa giận sôi trào.Nhìn cảnh này, tất cả những người nổi tiếng tại Dương Thành có mặt ở nhà tang lễ đều nhanh chóng gọi điện thoại về, yêu cầu đóng cửa tất cả các cửa hàng, công ty của mình đồng thời kêu người thân nhanh chóng về nhà đóng chặt cửa.Bởi vì tình hình căng thẳng hiện tại, Thanh Minh Giang thực sự sẵn sàng để máu chảy thành sông rồi.Điểm quan trọng nhất chính là ông ta mang quốc tịch Mỹ và được miễn trừ ngoại giao.Ngay cả khi ông ta phạm một tội ác tày trời ở Đại Hạ, theo luật dẫn độ trong các trường hợp vi phạm pháp luật, ông ta sẽ được đưa về Mỹ để xét XƯ.Theo như thế lực của gia tộc họ Thanh ở Mỹ, chắc chắn tới 80% là ông ta có thể thoát tội.Vì vậy, vào lúc này, Thanh Minh Giang cảm thấy tràn đầy tự tin.Cho dù có là đại gia cỡ nào cũng không dám chống đối lại ông ta.Mặc dù bọn họ lần này không phải mục tiêu của nhà họ Thanh tại Mỹ, nhưng nếu không may bị ảnh hưởng tới thì tổn thất cũng vô cùng lớn.Ngay sau đó, những người có vị thế và tài sản này đều nhanh chóng tìm cách rời đi.Bọn họ ở đây dự tang lễ, không phải để chết, cho nên người của Thanh Minh Giang cũng không ngăn cản.Sau khi những người này đi khỏi, Thanh Minh Giang vẫy vẫy tay, mọi người dưới quyền đều tập hợp lại, chuẩn bị khởi hành.Vào lúc này, Phương Chính, người từ đầu đến cuối chưa hề mở miệng nói chuyện, đột nhiên bước ra khỏi góc và nhìn chằm chằm vào lối vào của nghĩa trang.Những người khác cũng nhận ra có điều gì đó bất thường liền nhanh chóng quét mắt theo hướng đó.Chỉ thấy cánh cửa nghĩa trang bị mở tung, và sau đó một bóng người chậm rãi bước vào.“Thanh Minh Giang, ông có thích quan tài mà tôi đã chọn không? Đừng có chạy lung tung với những khớp xương khô khốc già yếu của ông nữa. Đợi thêm một lát, tôi sẽ chôn ông ngay tại đây, được không?”Nhìn thấy dáng vẻ này, đám người Thanh Minh Giang hơi sửng sốt. Bởi vì người tới không phải ai khác, mà chính là Bùi Nguyên Minh.Và bên cạnh anh, ba người Đường Nhân Đồ, Lôi Tuấn Quang và Ngô Kim Hổ đứng im lặng.Tay phải của Đường Nhân Đồ đặt trên cán đao, anh khẽ liếc mắt nhìn hơn mười ngàn người trước mặt với vẻ mặt lạnh lùng.Nhìn thấy cảnh này, Thanh Minh Giang giơ tay ngăn cản mọi người hành động vội vàng.Sau đó ông ta tiến lên một bước, lạnh lùng nói: “Anh là cố vấn của chính phủ Dương Thành, Bùi Nguyên Minh?”“Vâng, là tôi.”“Vậy nếu anh đã ở đây rồi, còn Thế Tử Minh đang ở đâu?” Thanh Minh Giang tiếp tục.“Cũng chính là tôi”“Cái gì?”Thanh Minh Giang và những người khác nhất thời choáng váng.Đặc biệt là những người họ Thanh ở Dương Thành, lúc này tất cả đều lộ ra vẻ khó tin.Bùi Nguyên Minh nói vậy là có ý gì?Hắn ta có phải chính là Thế Tử Minh huyền thoại không?Những lời này đều là sự thật ư?Lúc này, Lôi Tuấn Quang, phó giám đốc thứ nhất của tập đoàn Thiện Nhân mới nhẹ giọng nói: “Vị này đúng là chủ tịch tập đoàn Thiện Nhân của chúng ta, Thế Tử Minh!”Ánh mắt Thanh Minh Giang lóe lên, một lát sau mới lên tiếng cảm thán: “Thật thú vị, thật thú vịt”“Hóa ra cố vấn Bùi Nguyên Minh lại là Thế Tử Minh, và Thế Tử Minh lại chính là cố vấn Bùi Nguyên Minh. Xem ra cũng không có gì lạ khi một cố vấn nhỏ bé lại dám đối xử với gia tộc họ Thanh tại Mỹ của chúng ta như thế này. Giờ thì tôi đã hiểu được rồi”

Chương 1334

Thanh Minh Giang nhìn cảnh này với vẻ mặt lãnh đạm, một lúc sau mới thản nhiên nói: “Tiếp tục tang lễ, cùng tiễn đưa con trai tôi”

“Cúi đầu lần một”

“Cúi đầu lần hai”

“Cúi đầu lần ba”

“Gia đình cảm tạ”

Hiện trường có vô số người, trong thời điểm này tất cả đều đang kính cẩn dâng hương, cảnh tượng như vậy có thể gọi là khiến người khác kinh ngạc.

Việc chôn cất những bậc đế vương trong quá khứ cũng chưa chắc có thể long trọng tới mức này.

“Ngài Minh Giang, bây giờ chúng ta mang cậu ấy đi chôn cất ngay hay sao?” Lữ Lâm trầm giọng nói.

“Không vội, tôi muốn tất cả các giám đốc cấp cao của tập đoàn Thiện Nhân đích thân tới khiêng quan tài!”

“Thế Tử Minh và Bùi Nguyên Minh sẽ được chôn dưới quan tài.”

“Bây giờ cùng đi thôi. Vì họ đã muốn chơi, tôi sẽ chơi lớn cùng bọn họ.”

“San bằng tập đoàn Thiện Nhân. Bắt sống Thế Tử Minh!”

Lúc này, hơn mười nghìn người đồng thời gầm lên, lửa giận sôi trào.

Nhìn cảnh này, tất cả những người nổi tiếng tại Dương Thành có mặt ở nhà tang lễ đều nhanh chóng gọi điện thoại về, yêu cầu đóng cửa tất cả các cửa hàng, công ty của mình đồng thời kêu người thân nhanh chóng về nhà đóng chặt cửa.

Bởi vì tình hình căng thẳng hiện tại, Thanh Minh Giang thực sự sẵn sàng để máu chảy thành sông rồi.

Điểm quan trọng nhất chính là ông ta mang quốc tịch Mỹ và được miễn trừ ngoại giao.

Ngay cả khi ông ta phạm một tội ác tày trời ở Đại Hạ, theo luật dẫn độ trong các trường hợp vi phạm pháp luật, ông ta sẽ được đưa về Mỹ để xét XƯ.

Theo như thế lực của gia tộc họ Thanh ở Mỹ, chắc chắn tới 80% là ông ta có thể thoát tội.

Vì vậy, vào lúc này, Thanh Minh Giang cảm thấy tràn đầy tự tin.

Cho dù có là đại gia cỡ nào cũng không dám chống đối lại ông ta.

Mặc dù bọn họ lần này không phải mục tiêu của nhà họ Thanh tại Mỹ, nhưng nếu không may bị ảnh hưởng tới thì tổn thất cũng vô cùng lớn.

Ngay sau đó, những người có vị thế và tài sản này đều nhanh chóng tìm cách rời đi.

Bọn họ ở đây dự tang lễ, không phải để chết, cho nên người của Thanh Minh Giang cũng không ngăn cản.

Sau khi những người này đi khỏi, Thanh Minh Giang vẫy vẫy tay, mọi người dưới quyền đều tập hợp lại, chuẩn bị khởi hành.

Vào lúc này, Phương Chính, người từ đầu đến cuối chưa hề mở miệng nói chuyện, đột nhiên bước ra khỏi góc và nhìn chằm chằm vào lối vào của nghĩa trang.

Những người khác cũng nhận ra có điều gì đó bất thường liền nhanh chóng quét mắt theo hướng đó.

Chỉ thấy cánh cửa nghĩa trang bị mở tung, và sau đó một bóng người chậm rãi bước vào.

“Thanh Minh Giang, ông có thích quan tài mà tôi đã chọn không? Đừng có chạy lung tung với những khớp xương khô khốc già yếu của ông nữa. Đợi thêm một lát, tôi sẽ chôn ông ngay tại đây, được không?”

Nhìn thấy dáng vẻ này, đám người Thanh Minh Giang hơi sửng sốt. Bởi vì người tới không phải ai khác, mà chính là Bùi Nguyên Minh.

Và bên cạnh anh, ba người Đường Nhân Đồ, Lôi Tuấn Quang và Ngô Kim Hổ đứng im lặng.

Tay phải của Đường Nhân Đồ đặt trên cán đao, anh khẽ liếc mắt nhìn hơn mười ngàn người trước mặt với vẻ mặt lạnh lùng.

Nhìn thấy cảnh này, Thanh Minh Giang giơ tay ngăn cản mọi người hành động vội vàng.

Sau đó ông ta tiến lên một bước, lạnh lùng nói: “Anh là cố vấn của chính phủ Dương Thành, Bùi Nguyên Minh?”

“Vâng, là tôi.”

“Vậy nếu anh đã ở đây rồi, còn Thế Tử Minh đang ở đâu?” Thanh Minh Giang tiếp tục.

“Cũng chính là tôi”

“Cái gì?”

Thanh Minh Giang và những người khác nhất thời choáng váng.

Đặc biệt là những người họ Thanh ở Dương Thành, lúc này tất cả đều lộ ra vẻ khó tin.

Bùi Nguyên Minh nói vậy là có ý gì?

Hắn ta có phải chính là Thế Tử Minh huyền thoại không?

Những lời này đều là sự thật ư?

Lúc này, Lôi Tuấn Quang, phó giám đốc thứ nhất của tập đoàn Thiện Nhân mới nhẹ giọng nói: “Vị này đúng là chủ tịch tập đoàn Thiện Nhân của chúng ta, Thế Tử Minh!”

Ánh mắt Thanh Minh Giang lóe lên, một lát sau mới lên tiếng cảm thán: “Thật thú vị, thật thú vịt”

“Hóa ra cố vấn Bùi Nguyên Minh lại là Thế Tử Minh, và Thế Tử Minh lại chính là cố vấn Bùi Nguyên Minh. Xem ra cũng không có gì lạ khi một cố vấn nhỏ bé lại dám đối xử với gia tộc họ Thanh tại Mỹ của chúng ta như thế này. Giờ thì tôi đã hiểu được rồi”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1334Thanh Minh Giang nhìn cảnh này với vẻ mặt lãnh đạm, một lúc sau mới thản nhiên nói: “Tiếp tục tang lễ, cùng tiễn đưa con trai tôi”“Cúi đầu lần một”“Cúi đầu lần hai”“Cúi đầu lần ba”“Gia đình cảm tạ”Hiện trường có vô số người, trong thời điểm này tất cả đều đang kính cẩn dâng hương, cảnh tượng như vậy có thể gọi là khiến người khác kinh ngạc.Việc chôn cất những bậc đế vương trong quá khứ cũng chưa chắc có thể long trọng tới mức này.“Ngài Minh Giang, bây giờ chúng ta mang cậu ấy đi chôn cất ngay hay sao?” Lữ Lâm trầm giọng nói.“Không vội, tôi muốn tất cả các giám đốc cấp cao của tập đoàn Thiện Nhân đích thân tới khiêng quan tài!”“Thế Tử Minh và Bùi Nguyên Minh sẽ được chôn dưới quan tài.”“Bây giờ cùng đi thôi. Vì họ đã muốn chơi, tôi sẽ chơi lớn cùng bọn họ.”“San bằng tập đoàn Thiện Nhân. Bắt sống Thế Tử Minh!”Lúc này, hơn mười nghìn người đồng thời gầm lên, lửa giận sôi trào.Nhìn cảnh này, tất cả những người nổi tiếng tại Dương Thành có mặt ở nhà tang lễ đều nhanh chóng gọi điện thoại về, yêu cầu đóng cửa tất cả các cửa hàng, công ty của mình đồng thời kêu người thân nhanh chóng về nhà đóng chặt cửa.Bởi vì tình hình căng thẳng hiện tại, Thanh Minh Giang thực sự sẵn sàng để máu chảy thành sông rồi.Điểm quan trọng nhất chính là ông ta mang quốc tịch Mỹ và được miễn trừ ngoại giao.Ngay cả khi ông ta phạm một tội ác tày trời ở Đại Hạ, theo luật dẫn độ trong các trường hợp vi phạm pháp luật, ông ta sẽ được đưa về Mỹ để xét XƯ.Theo như thế lực của gia tộc họ Thanh ở Mỹ, chắc chắn tới 80% là ông ta có thể thoát tội.Vì vậy, vào lúc này, Thanh Minh Giang cảm thấy tràn đầy tự tin.Cho dù có là đại gia cỡ nào cũng không dám chống đối lại ông ta.Mặc dù bọn họ lần này không phải mục tiêu của nhà họ Thanh tại Mỹ, nhưng nếu không may bị ảnh hưởng tới thì tổn thất cũng vô cùng lớn.Ngay sau đó, những người có vị thế và tài sản này đều nhanh chóng tìm cách rời đi.Bọn họ ở đây dự tang lễ, không phải để chết, cho nên người của Thanh Minh Giang cũng không ngăn cản.Sau khi những người này đi khỏi, Thanh Minh Giang vẫy vẫy tay, mọi người dưới quyền đều tập hợp lại, chuẩn bị khởi hành.Vào lúc này, Phương Chính, người từ đầu đến cuối chưa hề mở miệng nói chuyện, đột nhiên bước ra khỏi góc và nhìn chằm chằm vào lối vào của nghĩa trang.Những người khác cũng nhận ra có điều gì đó bất thường liền nhanh chóng quét mắt theo hướng đó.Chỉ thấy cánh cửa nghĩa trang bị mở tung, và sau đó một bóng người chậm rãi bước vào.“Thanh Minh Giang, ông có thích quan tài mà tôi đã chọn không? Đừng có chạy lung tung với những khớp xương khô khốc già yếu của ông nữa. Đợi thêm một lát, tôi sẽ chôn ông ngay tại đây, được không?”Nhìn thấy dáng vẻ này, đám người Thanh Minh Giang hơi sửng sốt. Bởi vì người tới không phải ai khác, mà chính là Bùi Nguyên Minh.Và bên cạnh anh, ba người Đường Nhân Đồ, Lôi Tuấn Quang và Ngô Kim Hổ đứng im lặng.Tay phải của Đường Nhân Đồ đặt trên cán đao, anh khẽ liếc mắt nhìn hơn mười ngàn người trước mặt với vẻ mặt lạnh lùng.Nhìn thấy cảnh này, Thanh Minh Giang giơ tay ngăn cản mọi người hành động vội vàng.Sau đó ông ta tiến lên một bước, lạnh lùng nói: “Anh là cố vấn của chính phủ Dương Thành, Bùi Nguyên Minh?”“Vâng, là tôi.”“Vậy nếu anh đã ở đây rồi, còn Thế Tử Minh đang ở đâu?” Thanh Minh Giang tiếp tục.“Cũng chính là tôi”“Cái gì?”Thanh Minh Giang và những người khác nhất thời choáng váng.Đặc biệt là những người họ Thanh ở Dương Thành, lúc này tất cả đều lộ ra vẻ khó tin.Bùi Nguyên Minh nói vậy là có ý gì?Hắn ta có phải chính là Thế Tử Minh huyền thoại không?Những lời này đều là sự thật ư?Lúc này, Lôi Tuấn Quang, phó giám đốc thứ nhất của tập đoàn Thiện Nhân mới nhẹ giọng nói: “Vị này đúng là chủ tịch tập đoàn Thiện Nhân của chúng ta, Thế Tử Minh!”Ánh mắt Thanh Minh Giang lóe lên, một lát sau mới lên tiếng cảm thán: “Thật thú vị, thật thú vịt”“Hóa ra cố vấn Bùi Nguyên Minh lại là Thế Tử Minh, và Thế Tử Minh lại chính là cố vấn Bùi Nguyên Minh. Xem ra cũng không có gì lạ khi một cố vấn nhỏ bé lại dám đối xử với gia tộc họ Thanh tại Mỹ của chúng ta như thế này. Giờ thì tôi đã hiểu được rồi”

Chương 1334