Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 1433
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1433Mặc dù Quách Tuấn Huy chỉ là người đứng đầu một sở quản lý Văn Ngoạn mà thôi, nhưng quyền hành trong tay ông ta rất lớn, phá hủy một cửa hàng đồ cổ của một thương gia hoặc của một người chơi đồ cổ cũng không có quá nhiều khó khăn.Đã từng có một cửa hàng bán tranh chữ, bởi vì không chịu cho tặng quà cho ông ta, ông ta bèn trực tiếp vu oan bên trong tranh chữ đối phương có hàng cấm trái phép, sau đó liền niêm phong cửa hàng của người ta, tịch thu hết hàng hóa.Ông chủ kia không có chỗ khiếu nại, cuối cùng chỉ có thể nhảy sông tự vẫn.Nhưng Quách Tuấn Huy lại không có cảm thấy chột dạ, ngược lại giả tạo ra một đống chứng cứ chứng minh ông chủ này bán ra hàng cấm.Sau đó lại tàng trữ mấy bức tranh chữ này, chuyển tay bán trong Cảng Thành, kiếm được đầy túi.Cho nên, lúc này nhìn thấy Quách Tuấn Huy có biệt danh là Quách Bái Bì đi đến, những người chơi đồ cổ ở đây đều hơi đổi sắc mặt một chút.“Sở trưởng Quách, cuối cùng ông cũng đã đến lấy lại công bằng cho chúng tôi rồi!”“Chính là anh ta, còn có anh ta, chạy tới đập phá cửa hàng của chúng tôi!”“Không biết bọn họ dùng biện pháp gì mà mở ra được năm mươi khối ngọc thạch ở trong cửa hàng của chúng tôi, hơn nữa còn chọn được mười mấy món hàng thật!”“Sau đó tuyên truyền ra bên ngoài rằng đồ còn lại đều là đồ dởm, đồ thật đều bị bọn họ mua đi hết rồi!”“Sở trưởng Quách, bọn họ đang làm hư hại kinh tế thị trường, là muốn để đồ cổ nhà họ Quách chúng tôi phải đóng cửa!”“Nhất định ông phải lấy lại công bằng thay chúng tôi đấy nhé!”Giờ phút này Quách Ngọc Minh gần như là ôm đùi Quách Tuấn Huy mở miệng.“Hơn nữa, thế mà bọn họ còn ra tay đánh Thiệu cách cách, đúng là coi trời bằng vung, không coi pháp luật ra gì!”Thiệu Tĩnh Anh cũng lạnh lùng nói: “Sở trưởng Quách, việc ngày hôm nay làm phiên ông cho chúng tôi một lẽ công bằng”Quách Tuấn Huy tỏ vẻ đau lòng nói: “Cách cách cứ việc yên tâm, ở địa bàn của tôi, tôi chắc chắn sẽ cho cô một lẽ công bằng”“Được lắm, gan to bằng trời, ngay cả người mà Quách Tuấn Huy tôi bảo kê cũng dám đánh, mấy người không muốn sống nữa sao?”“Tôi nói cho mấy người biết, bây giờ tôi nghi ngờ trong đồ cổ và ngọc thạch của mấy người đều là hàng cấm, nhất định phải giữ lại kiểm tra!”“Mặt khác, mấy người phải nộp ba trăm năm mươi tỷ tiền phạt, nếu không sẽ đưa mấy người đến sở cảnh sát!”Lúc này Quách Tuấn Huy nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh và Nạp Lan Tuấn Vũ, ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng nói.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ba trăm năm mươi tỷ? Được thôi, việc ngày hôm nay không phải bồi thường trăm tỷ nào là không xong đâu.”“Cậu muốn chết?” Vẻ mặt Quách Tuấn Huy lạnh lẽo.Lúc này, Thiệu Tĩnh Anh lạnh lùng nói: “Sở trưởng Quách, thân phận của người này cũng không tầm thường đâu, anh ta là cố vấn của cơ quan hành chính ở Dương Thành, tôi sợ là ông không trêu chọc nổi đâu!”“Cố vấn của cơ quan hành chính?” Quách Tuấn Huy hơi sững sờ, sau đó cười lạnh nói: “Cái gọi là cố vấn, căn bản cũng không phải là người bên trong cơ quan, mà chỉ là một tên ở bên ngoài mà thôi, sao ông đây lại không trêu chọc nổi chứ?”“Tên họ Bùi kia, quỳ xuống!”Quách Tuấn Huy vênh váo đắc ý, muốn thể hiện tốt ở trước mặt Thiệu Tĩnh Anh một chút một chút, làm anh hùng cứu mỹ nhân.Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, lấy điện thoại ra bấm một dấy số: “Tôi ở trong thị trường Văn Ngoạn mà lại có một sở trưởng sở quản lý Văn Ngoạn dám bắt tôi quỳ xuống, ông cứ xem đó mà làm”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh cũng gọi điện thoại, còn để cho người ta đến xử lý.Đám người Thiệu Tĩnh Anh cảm thấy vô cùng buồn cười.Lúc này giả vờ giả vịt thì còn có ý nghĩa gì nữa?Sở trưởng Quách cũng đã nói, chỉ là một cố vấn, căn bản không phải là người bên trong cơ quan.Mọi người nể mặt anh thì anh mới là một cố vấn.Mọi người không nể mặt anh, anh còn chẳng phải là cái rắm gì!Còn để cho người ta xem mà xử lý?Xem cái đầu anh ấy!Giờ phút này sắc mặt Quách Tuấn Huy trầm xuống, nói: “Cậu gọi điện thoại cho ai? Cậu thì tính là cái thá gì hứ? Một tên ở rể thôi mà cũng xứng giả ngầu ở trước mặt ông đây sao?”Hiển nhiên, Quách Tuấn Huy đã thông qua Thiệu Tĩnh Anh để hiểu rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh rồi.
Chương 1433
Mặc dù Quách Tuấn Huy chỉ là người đứng đầu một sở quản lý Văn Ngoạn mà thôi, nhưng quyền hành trong tay ông ta rất lớn, phá hủy một cửa hàng đồ cổ của một thương gia hoặc của một người chơi đồ cổ cũng không có quá nhiều khó khăn.
Đã từng có một cửa hàng bán tranh chữ, bởi vì không chịu cho tặng quà cho ông ta, ông ta bèn trực tiếp vu oan bên trong tranh chữ đối phương có hàng cấm trái phép, sau đó liền niêm phong cửa hàng của người ta, tịch thu hết hàng hóa.
Ông chủ kia không có chỗ khiếu nại, cuối cùng chỉ có thể nhảy sông tự vẫn.
Nhưng Quách Tuấn Huy lại không có cảm thấy chột dạ, ngược lại giả tạo ra một đống chứng cứ chứng minh ông chủ này bán ra hàng cấm.
Sau đó lại tàng trữ mấy bức tranh chữ này, chuyển tay bán trong Cảng Thành, kiếm được đầy túi.
Cho nên, lúc này nhìn thấy Quách Tuấn Huy có biệt danh là Quách Bái Bì đi đến, những người chơi đồ cổ ở đây đều hơi đổi sắc mặt một chút.
“Sở trưởng Quách, cuối cùng ông cũng đã đến lấy lại công bằng cho chúng tôi rồi!”
“Chính là anh ta, còn có anh ta, chạy tới đập phá cửa hàng của chúng tôi!”
“Không biết bọn họ dùng biện pháp gì mà mở ra được năm mươi khối ngọc thạch ở trong cửa hàng của chúng tôi, hơn nữa còn chọn được mười mấy món hàng thật!”
“Sau đó tuyên truyền ra bên ngoài rằng đồ còn lại đều là đồ dởm, đồ thật đều bị bọn họ mua đi hết rồi!”
“Sở trưởng Quách, bọn họ đang làm hư hại kinh tế thị trường, là muốn để đồ cổ nhà họ Quách chúng tôi phải đóng cửa!”
“Nhất định ông phải lấy lại công bằng thay chúng tôi đấy nhé!”
Giờ phút này Quách Ngọc Minh gần như là ôm đùi Quách Tuấn Huy mở miệng.
“Hơn nữa, thế mà bọn họ còn ra tay đánh Thiệu cách cách, đúng là coi trời bằng vung, không coi pháp luật ra gì!”
Thiệu Tĩnh Anh cũng lạnh lùng nói: “Sở trưởng Quách, việc ngày hôm nay làm phiên ông cho chúng tôi một lẽ công bằng”
Quách Tuấn Huy tỏ vẻ đau lòng nói: “Cách cách cứ việc yên tâm, ở địa bàn của tôi, tôi chắc chắn sẽ cho cô một lẽ công bằng”
“Được lắm, gan to bằng trời, ngay cả người mà Quách Tuấn Huy tôi bảo kê cũng dám đánh, mấy người không muốn sống nữa sao?”
“Tôi nói cho mấy người biết, bây giờ tôi nghi ngờ trong đồ cổ và ngọc thạch của mấy người đều là hàng cấm, nhất định phải giữ lại kiểm tra!”
“Mặt khác, mấy người phải nộp ba trăm năm mươi tỷ tiền phạt, nếu không sẽ đưa mấy người đến sở cảnh sát!”
Lúc này Quách Tuấn Huy nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh và Nạp Lan Tuấn Vũ, ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng nói.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ba trăm năm mươi tỷ? Được thôi, việc ngày hôm nay không phải bồi thường trăm tỷ nào là không xong đâu.”
“Cậu muốn chết?” Vẻ mặt Quách Tuấn Huy lạnh lẽo.
Lúc này, Thiệu Tĩnh Anh lạnh lùng nói: “Sở trưởng Quách, thân phận của người này cũng không tầm thường đâu, anh ta là cố vấn của cơ quan hành chính ở Dương Thành, tôi sợ là ông không trêu chọc nổi đâu!”
“Cố vấn của cơ quan hành chính?” Quách Tuấn Huy hơi sững sờ, sau đó cười lạnh nói: “Cái gọi là cố vấn, căn bản cũng không phải là người bên trong cơ quan, mà chỉ là một tên ở bên ngoài mà thôi, sao ông đây lại không trêu chọc nổi chứ?”
“Tên họ Bùi kia, quỳ xuống!”
Quách Tuấn Huy vênh váo đắc ý, muốn thể hiện tốt ở trước mặt Thiệu Tĩnh Anh một chút một chút, làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, lấy điện thoại ra bấm một dấy số: “Tôi ở trong thị trường Văn Ngoạn mà lại có một sở trưởng sở quản lý Văn Ngoạn dám bắt tôi quỳ xuống, ông cứ xem đó mà làm”
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh cũng gọi điện thoại, còn để cho người ta đến xử lý.
Đám người Thiệu Tĩnh Anh cảm thấy vô cùng buồn cười.
Lúc này giả vờ giả vịt thì còn có ý nghĩa gì nữa?
Sở trưởng Quách cũng đã nói, chỉ là một cố vấn, căn bản không phải là người bên trong cơ quan.
Mọi người nể mặt anh thì anh mới là một cố vấn.
Mọi người không nể mặt anh, anh còn chẳng phải là cái rắm gì!
Còn để cho người ta xem mà xử lý?
Xem cái đầu anh ấy!
Giờ phút này sắc mặt Quách Tuấn Huy trầm xuống, nói: “Cậu gọi điện thoại cho ai? Cậu thì tính là cái thá gì hứ? Một tên ở rể thôi mà cũng xứng giả ngầu ở trước mặt ông đây sao?”
Hiển nhiên, Quách Tuấn Huy đã thông qua Thiệu Tĩnh Anh để hiểu rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh rồi.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1433Mặc dù Quách Tuấn Huy chỉ là người đứng đầu một sở quản lý Văn Ngoạn mà thôi, nhưng quyền hành trong tay ông ta rất lớn, phá hủy một cửa hàng đồ cổ của một thương gia hoặc của một người chơi đồ cổ cũng không có quá nhiều khó khăn.Đã từng có một cửa hàng bán tranh chữ, bởi vì không chịu cho tặng quà cho ông ta, ông ta bèn trực tiếp vu oan bên trong tranh chữ đối phương có hàng cấm trái phép, sau đó liền niêm phong cửa hàng của người ta, tịch thu hết hàng hóa.Ông chủ kia không có chỗ khiếu nại, cuối cùng chỉ có thể nhảy sông tự vẫn.Nhưng Quách Tuấn Huy lại không có cảm thấy chột dạ, ngược lại giả tạo ra một đống chứng cứ chứng minh ông chủ này bán ra hàng cấm.Sau đó lại tàng trữ mấy bức tranh chữ này, chuyển tay bán trong Cảng Thành, kiếm được đầy túi.Cho nên, lúc này nhìn thấy Quách Tuấn Huy có biệt danh là Quách Bái Bì đi đến, những người chơi đồ cổ ở đây đều hơi đổi sắc mặt một chút.“Sở trưởng Quách, cuối cùng ông cũng đã đến lấy lại công bằng cho chúng tôi rồi!”“Chính là anh ta, còn có anh ta, chạy tới đập phá cửa hàng của chúng tôi!”“Không biết bọn họ dùng biện pháp gì mà mở ra được năm mươi khối ngọc thạch ở trong cửa hàng của chúng tôi, hơn nữa còn chọn được mười mấy món hàng thật!”“Sau đó tuyên truyền ra bên ngoài rằng đồ còn lại đều là đồ dởm, đồ thật đều bị bọn họ mua đi hết rồi!”“Sở trưởng Quách, bọn họ đang làm hư hại kinh tế thị trường, là muốn để đồ cổ nhà họ Quách chúng tôi phải đóng cửa!”“Nhất định ông phải lấy lại công bằng thay chúng tôi đấy nhé!”Giờ phút này Quách Ngọc Minh gần như là ôm đùi Quách Tuấn Huy mở miệng.“Hơn nữa, thế mà bọn họ còn ra tay đánh Thiệu cách cách, đúng là coi trời bằng vung, không coi pháp luật ra gì!”Thiệu Tĩnh Anh cũng lạnh lùng nói: “Sở trưởng Quách, việc ngày hôm nay làm phiên ông cho chúng tôi một lẽ công bằng”Quách Tuấn Huy tỏ vẻ đau lòng nói: “Cách cách cứ việc yên tâm, ở địa bàn của tôi, tôi chắc chắn sẽ cho cô một lẽ công bằng”“Được lắm, gan to bằng trời, ngay cả người mà Quách Tuấn Huy tôi bảo kê cũng dám đánh, mấy người không muốn sống nữa sao?”“Tôi nói cho mấy người biết, bây giờ tôi nghi ngờ trong đồ cổ và ngọc thạch của mấy người đều là hàng cấm, nhất định phải giữ lại kiểm tra!”“Mặt khác, mấy người phải nộp ba trăm năm mươi tỷ tiền phạt, nếu không sẽ đưa mấy người đến sở cảnh sát!”Lúc này Quách Tuấn Huy nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh và Nạp Lan Tuấn Vũ, ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng nói.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ba trăm năm mươi tỷ? Được thôi, việc ngày hôm nay không phải bồi thường trăm tỷ nào là không xong đâu.”“Cậu muốn chết?” Vẻ mặt Quách Tuấn Huy lạnh lẽo.Lúc này, Thiệu Tĩnh Anh lạnh lùng nói: “Sở trưởng Quách, thân phận của người này cũng không tầm thường đâu, anh ta là cố vấn của cơ quan hành chính ở Dương Thành, tôi sợ là ông không trêu chọc nổi đâu!”“Cố vấn của cơ quan hành chính?” Quách Tuấn Huy hơi sững sờ, sau đó cười lạnh nói: “Cái gọi là cố vấn, căn bản cũng không phải là người bên trong cơ quan, mà chỉ là một tên ở bên ngoài mà thôi, sao ông đây lại không trêu chọc nổi chứ?”“Tên họ Bùi kia, quỳ xuống!”Quách Tuấn Huy vênh váo đắc ý, muốn thể hiện tốt ở trước mặt Thiệu Tĩnh Anh một chút một chút, làm anh hùng cứu mỹ nhân.Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, lấy điện thoại ra bấm một dấy số: “Tôi ở trong thị trường Văn Ngoạn mà lại có một sở trưởng sở quản lý Văn Ngoạn dám bắt tôi quỳ xuống, ông cứ xem đó mà làm”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh cũng gọi điện thoại, còn để cho người ta đến xử lý.Đám người Thiệu Tĩnh Anh cảm thấy vô cùng buồn cười.Lúc này giả vờ giả vịt thì còn có ý nghĩa gì nữa?Sở trưởng Quách cũng đã nói, chỉ là một cố vấn, căn bản không phải là người bên trong cơ quan.Mọi người nể mặt anh thì anh mới là một cố vấn.Mọi người không nể mặt anh, anh còn chẳng phải là cái rắm gì!Còn để cho người ta xem mà xử lý?Xem cái đầu anh ấy!Giờ phút này sắc mặt Quách Tuấn Huy trầm xuống, nói: “Cậu gọi điện thoại cho ai? Cậu thì tính là cái thá gì hứ? Một tên ở rể thôi mà cũng xứng giả ngầu ở trước mặt ông đây sao?”Hiển nhiên, Quách Tuấn Huy đã thông qua Thiệu Tĩnh Anh để hiểu rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh rồi.