Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 1437
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1437“Bùi Bùi Bùi Bùi…”Trong nháy mắt, Khổng Văn Khưu nói chuyện cũng lắp bắp, có đánh chết ông ta cũng không nghĩ ra, ở đối diện lại là vị này.Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng nói: “Đừng gọi tôi là ông, tôi không có loại con cháu bất hiếu như ông!”“Ầm..”Xung quanh yên lặng!Bùi Nguyên Minh đang đắc tội chết với Khổng Văn Khưu đấy!Khi tất cả mọi người đều cảm thấy Khổng Văn Khưu muốn nhảy dựng lên tát chết Bùi Nguyên Minh.Thế nhưng một giây sau, khí thế bê trên trên người Khổng Văn Khưu lại biến mất trong nháy mắt, thay vào đó là vẻ mặt áy náy: “Tống giám đốc Bùi, thật xin lỗi, là tôi không phân rõ trái phải, chuyện này nhất định tôi sẽ cho cậu một câu trả lời thỏa đáng!”Giờ phứt này sắc mặt Khổng Văn Khưu trắng bệch, bởi vì ông ta biết rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh.Đừng nói bây giờ ông ta chỉ có thân phận là người đứng thứ hai trong chính phủ Đà Nẵng, cho dù là nhà họ Khổng ở Sơn Đông cũng tuyệt đối không trêu chọc nổi người ở trước mắt này.Đám người Thiệu Tĩnh Anh dùng sức che miệng lại, chỉ sợ mình sẽ không nhịn nổi mà kêu lên.Làm sao ngay cả người đứng thứ hai trong chính phủ Đà Nẵng cũng phải cúi đầu với Bùi Nguyên Minh?Rốt cuộc tên Bùi Nguyên Minh này có lai lịch gì?Thần thánh phương nào?Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, hừ lạnh nói: “Ông định ăn nói với tôi kiểu gì đây?”“Ông mang tiếng là người đứng thứ hai trong chính phủ Đà Nẵng, gặp chuyện gì đó mà phải trái cơ bản nhất cũng không biết phân biệt rõ, đã vội vàng ra mặt rồi!”“Là đại diện cho chính phủ mà lại khúm núm với người khác, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của chính phủ!”“Hơn nữa, hôm nay nếu như không phải là tôi, mà là một người dân bình thường, có phải sẽ bị ngài Khổng ông chơi chết, thuận tiện ném vào trong ngục ngôi tù mục xương không?”“Lần trước gặp được người cháu kia của ông, tôi còn tưởng rằng là ví dụ thôi!”“Bây giờ xem ra, nhà họ Khổng ở Sơn Đông rất ngông cuồng mài”Cả người Khổng Văn Khưu như bị sét đánh, một giây sau, ông ta đột nhiên quay người, hung dữ cho Thiệu Tĩnh Anh một cái bạt tai, sau đó gào to nói: “Từ hôm nay trở đi, chính phủ Đà Nẵng hủy bỏ tất cả hợp tác với bốn gia tộc ở Cảng Thành, nhớ kỹ, là tất cả…”Lời nói của Khổng Văn Khưu đã khiến cả đám người Thiệu Tĩnh Anh sững sờ.Bốn gia tộc ở Cảng Thành không biết đã phải nỗ lực bao nhiêu, khó khăn mới lắm mới đánh vào thị trường Dương Thành được.Thế nhưng là giờ phút này một câu của Khổng Văn Khưu đã khiến tất cả cố gắng của bọn họ trở về không.Thiệu Tĩnh Anh ngây người!Quách Ngọc Minh đơ rai Những nhân viên cửa hàng kia đều mặt xám như tro.Việc nảy, bọn họ chẳng những không có cách nào lấy lại danh dự, sau khi trở lại Cảng Thành, chỉ sợ còn phải nhận lấy lửa giận của bốn thiếu gia Cảng Thành.Cho dù là Thiệu Tĩnh Anh có biệt danh là Hắc Quả Phụ, giờ phút này cũng cảm thấy lạnh cả người.Tỉnh Tam Lăng.Trong một căn nhà xa hoa.Lý Hàn Thiên quỳ trên mặt đất, cả người đều là máu loãng, vẻ mặt cực kì khó coi.Ở đối diện anh ta, Lý Vân Thiện ngồi trên ghế sô pha, thản nhiên nói: “Cho nên, sau khi mày bị giảm trên mặt đất thì đã chuyển tất cả tài sản của tài phiệt Thượng Tinh ở Đà Nẵng đến danh nghĩa của Thế Tử Minh?”“Sau đó, mày liền trở về như chó nhà có tang sao?”Lý Hàn Thiên cười thảm một tiếng: “Ba à, con thật sự không phải là đối thủ của người kia, cho dù con dẫn theo Tam Đại Thiên Vương thì cũng không chịu nổi một kích ở trước mặt người kia, nếu như ba muốn tự mình ra tay, chỉ sợ phải đi mời người giỏi Taekwondo nhất Băng Quốc chúng ta rời núi, nếu không ba sẽ không có cơ hội đâu!”“Đoàng!”Lý Vân Thiện khoát tay, súng đạn trong tay tóe lửa, trong nháy mắt trên trán Lý Hàn Thiên đã xuất hiện một lỗ máu.Trên mặt anh ta là vẻ khó có thể tin, làm sao cũng không ngờ được thế mà ba mình lại ra tay giết mình.“Mày đang dạy tao làm việc;sao?”Lý Vân Thiện lạnh lùng mở miệng.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1437“Bùi Bùi Bùi Bùi…”Trong nháy mắt, Khổng Văn Khưu nói chuyện cũng lắp bắp, có đánh chết ông ta cũng không nghĩ ra, ở đối diện lại là vị này.Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng nói: “Đừng gọi tôi là ông, tôi không có loại con cháu bất hiếu như ông!”“Ầm..”Xung quanh yên lặng!Bùi Nguyên Minh đang đắc tội chết với Khổng Văn Khưu đấy!Khi tất cả mọi người đều cảm thấy Khổng Văn Khưu muốn nhảy dựng lên tát chết Bùi Nguyên Minh.Thế nhưng một giây sau, khí thế bê trên trên người Khổng Văn Khưu lại biến mất trong nháy mắt, thay vào đó là vẻ mặt áy náy: “Tống giám đốc Bùi, thật xin lỗi, là tôi không phân rõ trái phải, chuyện này nhất định tôi sẽ cho cậu một câu trả lời thỏa đáng!”Giờ phứt này sắc mặt Khổng Văn Khưu trắng bệch, bởi vì ông ta biết rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh.Đừng nói bây giờ ông ta chỉ có thân phận là người đứng thứ hai trong chính phủ Đà Nẵng, cho dù là nhà họ Khổng ở Sơn Đông cũng tuyệt đối không trêu chọc nổi người ở trước mắt này.Đám người Thiệu Tĩnh Anh dùng sức che miệng lại, chỉ sợ mình sẽ không nhịn nổi mà kêu lên.Làm sao ngay cả người đứng thứ hai trong chính phủ Đà Nẵng cũng phải cúi đầu với Bùi Nguyên Minh?Rốt cuộc tên Bùi Nguyên Minh này có lai lịch gì?Thần thánh phương nào?Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, hừ lạnh nói: “Ông định ăn nói với tôi kiểu gì đây?”“Ông mang tiếng là người đứng thứ hai trong chính phủ Đà Nẵng, gặp chuyện gì đó mà phải trái cơ bản nhất cũng không biết phân biệt rõ, đã vội vàng ra mặt rồi!”“Là đại diện cho chính phủ mà lại khúm núm với người khác, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của chính phủ!”“Hơn nữa, hôm nay nếu như không phải là tôi, mà là một người dân bình thường, có phải sẽ bị ngài Khổng ông chơi chết, thuận tiện ném vào trong ngục ngôi tù mục xương không?”“Lần trước gặp được người cháu kia của ông, tôi còn tưởng rằng là ví dụ thôi!”“Bây giờ xem ra, nhà họ Khổng ở Sơn Đông rất ngông cuồng mài”Cả người Khổng Văn Khưu như bị sét đánh, một giây sau, ông ta đột nhiên quay người, hung dữ cho Thiệu Tĩnh Anh một cái bạt tai, sau đó gào to nói: “Từ hôm nay trở đi, chính phủ Đà Nẵng hủy bỏ tất cả hợp tác với bốn gia tộc ở Cảng Thành, nhớ kỹ, là tất cả…”Lời nói của Khổng Văn Khưu đã khiến cả đám người Thiệu Tĩnh Anh sững sờ.Bốn gia tộc ở Cảng Thành không biết đã phải nỗ lực bao nhiêu, khó khăn mới lắm mới đánh vào thị trường Dương Thành được.Thế nhưng là giờ phút này một câu của Khổng Văn Khưu đã khiến tất cả cố gắng của bọn họ trở về không.Thiệu Tĩnh Anh ngây người!Quách Ngọc Minh đơ rai Những nhân viên cửa hàng kia đều mặt xám như tro.Việc nảy, bọn họ chẳng những không có cách nào lấy lại danh dự, sau khi trở lại Cảng Thành, chỉ sợ còn phải nhận lấy lửa giận của bốn thiếu gia Cảng Thành.Cho dù là Thiệu Tĩnh Anh có biệt danh là Hắc Quả Phụ, giờ phút này cũng cảm thấy lạnh cả người.Tỉnh Tam Lăng.Trong một căn nhà xa hoa.Lý Hàn Thiên quỳ trên mặt đất, cả người đều là máu loãng, vẻ mặt cực kì khó coi.Ở đối diện anh ta, Lý Vân Thiện ngồi trên ghế sô pha, thản nhiên nói: “Cho nên, sau khi mày bị giảm trên mặt đất thì đã chuyển tất cả tài sản của tài phiệt Thượng Tinh ở Đà Nẵng đến danh nghĩa của Thế Tử Minh?”“Sau đó, mày liền trở về như chó nhà có tang sao?”Lý Hàn Thiên cười thảm một tiếng: “Ba à, con thật sự không phải là đối thủ của người kia, cho dù con dẫn theo Tam Đại Thiên Vương thì cũng không chịu nổi một kích ở trước mặt người kia, nếu như ba muốn tự mình ra tay, chỉ sợ phải đi mời người giỏi Taekwondo nhất Băng Quốc chúng ta rời núi, nếu không ba sẽ không có cơ hội đâu!”“Đoàng!”Lý Vân Thiện khoát tay, súng đạn trong tay tóe lửa, trong nháy mắt trên trán Lý Hàn Thiên đã xuất hiện một lỗ máu.Trên mặt anh ta là vẻ khó có thể tin, làm sao cũng không ngờ được thế mà ba mình lại ra tay giết mình.“Mày đang dạy tao làm việc;sao?”Lý Vân Thiện lạnh lùng mở miệng.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1437“Bùi Bùi Bùi Bùi…”Trong nháy mắt, Khổng Văn Khưu nói chuyện cũng lắp bắp, có đánh chết ông ta cũng không nghĩ ra, ở đối diện lại là vị này.Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng nói: “Đừng gọi tôi là ông, tôi không có loại con cháu bất hiếu như ông!”“Ầm..”Xung quanh yên lặng!Bùi Nguyên Minh đang đắc tội chết với Khổng Văn Khưu đấy!Khi tất cả mọi người đều cảm thấy Khổng Văn Khưu muốn nhảy dựng lên tát chết Bùi Nguyên Minh.Thế nhưng một giây sau, khí thế bê trên trên người Khổng Văn Khưu lại biến mất trong nháy mắt, thay vào đó là vẻ mặt áy náy: “Tống giám đốc Bùi, thật xin lỗi, là tôi không phân rõ trái phải, chuyện này nhất định tôi sẽ cho cậu một câu trả lời thỏa đáng!”Giờ phứt này sắc mặt Khổng Văn Khưu trắng bệch, bởi vì ông ta biết rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh.Đừng nói bây giờ ông ta chỉ có thân phận là người đứng thứ hai trong chính phủ Đà Nẵng, cho dù là nhà họ Khổng ở Sơn Đông cũng tuyệt đối không trêu chọc nổi người ở trước mắt này.Đám người Thiệu Tĩnh Anh dùng sức che miệng lại, chỉ sợ mình sẽ không nhịn nổi mà kêu lên.Làm sao ngay cả người đứng thứ hai trong chính phủ Đà Nẵng cũng phải cúi đầu với Bùi Nguyên Minh?Rốt cuộc tên Bùi Nguyên Minh này có lai lịch gì?Thần thánh phương nào?Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, hừ lạnh nói: “Ông định ăn nói với tôi kiểu gì đây?”“Ông mang tiếng là người đứng thứ hai trong chính phủ Đà Nẵng, gặp chuyện gì đó mà phải trái cơ bản nhất cũng không biết phân biệt rõ, đã vội vàng ra mặt rồi!”“Là đại diện cho chính phủ mà lại khúm núm với người khác, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của chính phủ!”“Hơn nữa, hôm nay nếu như không phải là tôi, mà là một người dân bình thường, có phải sẽ bị ngài Khổng ông chơi chết, thuận tiện ném vào trong ngục ngôi tù mục xương không?”“Lần trước gặp được người cháu kia của ông, tôi còn tưởng rằng là ví dụ thôi!”“Bây giờ xem ra, nhà họ Khổng ở Sơn Đông rất ngông cuồng mài”Cả người Khổng Văn Khưu như bị sét đánh, một giây sau, ông ta đột nhiên quay người, hung dữ cho Thiệu Tĩnh Anh một cái bạt tai, sau đó gào to nói: “Từ hôm nay trở đi, chính phủ Đà Nẵng hủy bỏ tất cả hợp tác với bốn gia tộc ở Cảng Thành, nhớ kỹ, là tất cả…”Lời nói của Khổng Văn Khưu đã khiến cả đám người Thiệu Tĩnh Anh sững sờ.Bốn gia tộc ở Cảng Thành không biết đã phải nỗ lực bao nhiêu, khó khăn mới lắm mới đánh vào thị trường Dương Thành được.Thế nhưng là giờ phút này một câu của Khổng Văn Khưu đã khiến tất cả cố gắng của bọn họ trở về không.Thiệu Tĩnh Anh ngây người!Quách Ngọc Minh đơ rai Những nhân viên cửa hàng kia đều mặt xám như tro.Việc nảy, bọn họ chẳng những không có cách nào lấy lại danh dự, sau khi trở lại Cảng Thành, chỉ sợ còn phải nhận lấy lửa giận của bốn thiếu gia Cảng Thành.Cho dù là Thiệu Tĩnh Anh có biệt danh là Hắc Quả Phụ, giờ phút này cũng cảm thấy lạnh cả người.Tỉnh Tam Lăng.Trong một căn nhà xa hoa.Lý Hàn Thiên quỳ trên mặt đất, cả người đều là máu loãng, vẻ mặt cực kì khó coi.Ở đối diện anh ta, Lý Vân Thiện ngồi trên ghế sô pha, thản nhiên nói: “Cho nên, sau khi mày bị giảm trên mặt đất thì đã chuyển tất cả tài sản của tài phiệt Thượng Tinh ở Đà Nẵng đến danh nghĩa của Thế Tử Minh?”“Sau đó, mày liền trở về như chó nhà có tang sao?”Lý Hàn Thiên cười thảm một tiếng: “Ba à, con thật sự không phải là đối thủ của người kia, cho dù con dẫn theo Tam Đại Thiên Vương thì cũng không chịu nổi một kích ở trước mặt người kia, nếu như ba muốn tự mình ra tay, chỉ sợ phải đi mời người giỏi Taekwondo nhất Băng Quốc chúng ta rời núi, nếu không ba sẽ không có cơ hội đâu!”“Đoàng!”Lý Vân Thiện khoát tay, súng đạn trong tay tóe lửa, trong nháy mắt trên trán Lý Hàn Thiên đã xuất hiện một lỗ máu.Trên mặt anh ta là vẻ khó có thể tin, làm sao cũng không ngờ được thế mà ba mình lại ra tay giết mình.“Mày đang dạy tao làm việc;sao?”Lý Vân Thiện lạnh lùng mở miệng.