Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 1586

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1586:Bùi Nguyên Minh bảo vệ hai chị em Trịnh Tuyết Dương đi tới bên cạnh Trịnh Tuấn và Thanh Linh, nhặt súng trên đất lên cho mấy bọn họ phòng thân.Sau khi làm xong Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, đi tới giữa phòng.Mặc kệ Nhẫn Môn Đảo Quốc vì lý do gì, đều là nhằm vào anh.Cho nên lúc này ở bên cạnh anh là nguy hiểm nhất.Tuy không biết vì sao Nhẫn Môn vội vàng ra tay với mình, nhưng Bùi Nguyên Minh có thể chắc chắn một chuyện.Đó chính là Sở Văn Trung và xà bà bà, đều chết trong tay Nhân Môn.“Ngốc nghếch! Bùi Nguyên Minh, cho mày ba giây, lập tức quỳ xuống cho tao!”Vẻ mặt “thanh tra” kia lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.“Nếu không tao sẽ giết ông già này!”Khi nói chuyện, anh ta còn đạp Trịnh Thu Hằng ngã xuống đất, đồng thời giãm chân lên.Nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử Bùi Nguyên Minh hơi co rụt lại, những không nói gì.Mà lúc này, căn phòng vốn âm ï đều chậm rãi trở lại yên tĩnh, tâm mắt mọi người ở đây đều nhìn về phía “thanh tra” kia.Sắc mặt mười mấy vệ sĩ nhà họ Chân ở thủ đô phái tới khó coi, súng trong tay chĩa về chỗ hiểm của “thanh tra” kial “Thả ông cụ rat”“Thả ông Trịnh ra!”“Bó tay chịu trói, nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!”Lúc này một đám vệ sĩ chèn ép đi lên, cả đám đằng đẳng sát khí, giống như ra tay bất cứ lúc nào.Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng ông cụ Trịnh bình tính hơn, lạnh lùng nói: “Tôi mặc kệ cậu là ai, nhưng cậu phải nhìn rõ xem tôi là ai?”“Tôi là chi thứ của nhà họ Chân ở thủ đô, người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng!”“Nhà họ Chân ở thủ đô là một trong mười gia tộc đứng đầu, cậu dám động vào tôi, thế tử Chân Vũ Long sẽ không tha cho cậu đâu!”“Thế tử sẽ diệt cửu tộc cậu, khiến cậu chết rất khó coi!”Trên mặt đất, Trịnh Thu Hằng cũng nói một câu: “Nơi này đều có người của chúng tôi, anh làm chúng tôi bị thương, thì sẽ chết, anh không chạy thoát được đâu!”“Thanh tra” coi như không nghe thấy lời hai người nói, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh: “Anh còn không mau qua đây? Thật sự muốn tôi ra tay à?”Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Người Đảo Quốc, anh biết ông ta là ai không?”“Ông ấy là người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, người tôi kính trọng nhất!”“Anh dám động vào ông ta thử xem? Nếu anh dám, tôi không để yên cho anh đâu!”“Răng rắc!”Thanh tra không nói lời vô nghĩa, trực tiếp vặn gấy tay trái của ông cụ Trịnh.Ông cụ Trịnh kêu thảm thiết một tiếng, vẻ mặt thê lương, đau tới mức toàn thân giật giật rồi.Cho dù thế nào ông ta cũng lên cao được mấy ngày, vậy mà còn có người dám đối đãi với mình như thết Quả thực là đại nghịch bất đạo.Lúc này vẻ mặt “thanh tra” khiêu khích nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tôi cứ động vào ông ta, anh có thể làm gì tôi?”Bùi Nguyên Minh tức tới mức toàn thân run rẩy: “Anh có bản lĩnh, lại động vào ông ta thử xem!”“Răng rắc!”“Thanh tra” lại vặn gấy tay phải ông cụ Trịnh: “Tôi lại động, anh làm được gì tôi? Anh có thể làm gì tôi?”Ông cụ Trịnh phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, toàn thân đều đã lắc lư, giống như sắp ngã xuống.Đời này có khi nào ông ta chịu hành hạ như vậy?Bùi Nguyên Minh phần nộ tới mức sắp hít thở không thông: “Người Đảo Quốc, các người quá không biết xấu hổ, quả thực là súc sinh! Đối với một ông già cũng ra tay nặng như vậy!“Tôi muốn giết anh, tôi cũng nhất định phải giết anh “Răng rắc”“Thanh tra” lại đá mạnh vào chân trái ông cụ Trịnh, lạnh lùng nói: “Anh còn chưa tới đây sao?Anh có tin bây giờ tôi giết ông ta không?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1586:Bùi Nguyên Minh bảo vệ hai chị em Trịnh Tuyết Dương đi tới bên cạnh Trịnh Tuấn và Thanh Linh, nhặt súng trên đất lên cho mấy bọn họ phòng thân.Sau khi làm xong Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, đi tới giữa phòng.Mặc kệ Nhẫn Môn Đảo Quốc vì lý do gì, đều là nhằm vào anh.Cho nên lúc này ở bên cạnh anh là nguy hiểm nhất.Tuy không biết vì sao Nhẫn Môn vội vàng ra tay với mình, nhưng Bùi Nguyên Minh có thể chắc chắn một chuyện.Đó chính là Sở Văn Trung và xà bà bà, đều chết trong tay Nhân Môn.“Ngốc nghếch! Bùi Nguyên Minh, cho mày ba giây, lập tức quỳ xuống cho tao!”Vẻ mặt “thanh tra” kia lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.“Nếu không tao sẽ giết ông già này!”Khi nói chuyện, anh ta còn đạp Trịnh Thu Hằng ngã xuống đất, đồng thời giãm chân lên.Nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử Bùi Nguyên Minh hơi co rụt lại, những không nói gì.Mà lúc này, căn phòng vốn âm ï đều chậm rãi trở lại yên tĩnh, tâm mắt mọi người ở đây đều nhìn về phía “thanh tra” kia.Sắc mặt mười mấy vệ sĩ nhà họ Chân ở thủ đô phái tới khó coi, súng trong tay chĩa về chỗ hiểm của “thanh tra” kial “Thả ông cụ rat”“Thả ông Trịnh ra!”“Bó tay chịu trói, nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!”Lúc này một đám vệ sĩ chèn ép đi lên, cả đám đằng đẳng sát khí, giống như ra tay bất cứ lúc nào.Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng ông cụ Trịnh bình tính hơn, lạnh lùng nói: “Tôi mặc kệ cậu là ai, nhưng cậu phải nhìn rõ xem tôi là ai?”“Tôi là chi thứ của nhà họ Chân ở thủ đô, người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng!”“Nhà họ Chân ở thủ đô là một trong mười gia tộc đứng đầu, cậu dám động vào tôi, thế tử Chân Vũ Long sẽ không tha cho cậu đâu!”“Thế tử sẽ diệt cửu tộc cậu, khiến cậu chết rất khó coi!”Trên mặt đất, Trịnh Thu Hằng cũng nói một câu: “Nơi này đều có người của chúng tôi, anh làm chúng tôi bị thương, thì sẽ chết, anh không chạy thoát được đâu!”“Thanh tra” coi như không nghe thấy lời hai người nói, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh: “Anh còn không mau qua đây? Thật sự muốn tôi ra tay à?”Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Người Đảo Quốc, anh biết ông ta là ai không?”“Ông ấy là người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, người tôi kính trọng nhất!”“Anh dám động vào ông ta thử xem? Nếu anh dám, tôi không để yên cho anh đâu!”“Răng rắc!”Thanh tra không nói lời vô nghĩa, trực tiếp vặn gấy tay trái của ông cụ Trịnh.Ông cụ Trịnh kêu thảm thiết một tiếng, vẻ mặt thê lương, đau tới mức toàn thân giật giật rồi.Cho dù thế nào ông ta cũng lên cao được mấy ngày, vậy mà còn có người dám đối đãi với mình như thết Quả thực là đại nghịch bất đạo.Lúc này vẻ mặt “thanh tra” khiêu khích nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tôi cứ động vào ông ta, anh có thể làm gì tôi?”Bùi Nguyên Minh tức tới mức toàn thân run rẩy: “Anh có bản lĩnh, lại động vào ông ta thử xem!”“Răng rắc!”“Thanh tra” lại vặn gấy tay phải ông cụ Trịnh: “Tôi lại động, anh làm được gì tôi? Anh có thể làm gì tôi?”Ông cụ Trịnh phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, toàn thân đều đã lắc lư, giống như sắp ngã xuống.Đời này có khi nào ông ta chịu hành hạ như vậy?Bùi Nguyên Minh phần nộ tới mức sắp hít thở không thông: “Người Đảo Quốc, các người quá không biết xấu hổ, quả thực là súc sinh! Đối với một ông già cũng ra tay nặng như vậy!“Tôi muốn giết anh, tôi cũng nhất định phải giết anh “Răng rắc”“Thanh tra” lại đá mạnh vào chân trái ông cụ Trịnh, lạnh lùng nói: “Anh còn chưa tới đây sao?Anh có tin bây giờ tôi giết ông ta không?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1586:Bùi Nguyên Minh bảo vệ hai chị em Trịnh Tuyết Dương đi tới bên cạnh Trịnh Tuấn và Thanh Linh, nhặt súng trên đất lên cho mấy bọn họ phòng thân.Sau khi làm xong Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, đi tới giữa phòng.Mặc kệ Nhẫn Môn Đảo Quốc vì lý do gì, đều là nhằm vào anh.Cho nên lúc này ở bên cạnh anh là nguy hiểm nhất.Tuy không biết vì sao Nhẫn Môn vội vàng ra tay với mình, nhưng Bùi Nguyên Minh có thể chắc chắn một chuyện.Đó chính là Sở Văn Trung và xà bà bà, đều chết trong tay Nhân Môn.“Ngốc nghếch! Bùi Nguyên Minh, cho mày ba giây, lập tức quỳ xuống cho tao!”Vẻ mặt “thanh tra” kia lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.“Nếu không tao sẽ giết ông già này!”Khi nói chuyện, anh ta còn đạp Trịnh Thu Hằng ngã xuống đất, đồng thời giãm chân lên.Nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử Bùi Nguyên Minh hơi co rụt lại, những không nói gì.Mà lúc này, căn phòng vốn âm ï đều chậm rãi trở lại yên tĩnh, tâm mắt mọi người ở đây đều nhìn về phía “thanh tra” kia.Sắc mặt mười mấy vệ sĩ nhà họ Chân ở thủ đô phái tới khó coi, súng trong tay chĩa về chỗ hiểm của “thanh tra” kial “Thả ông cụ rat”“Thả ông Trịnh ra!”“Bó tay chịu trói, nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!”Lúc này một đám vệ sĩ chèn ép đi lên, cả đám đằng đẳng sát khí, giống như ra tay bất cứ lúc nào.Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng ông cụ Trịnh bình tính hơn, lạnh lùng nói: “Tôi mặc kệ cậu là ai, nhưng cậu phải nhìn rõ xem tôi là ai?”“Tôi là chi thứ của nhà họ Chân ở thủ đô, người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng!”“Nhà họ Chân ở thủ đô là một trong mười gia tộc đứng đầu, cậu dám động vào tôi, thế tử Chân Vũ Long sẽ không tha cho cậu đâu!”“Thế tử sẽ diệt cửu tộc cậu, khiến cậu chết rất khó coi!”Trên mặt đất, Trịnh Thu Hằng cũng nói một câu: “Nơi này đều có người của chúng tôi, anh làm chúng tôi bị thương, thì sẽ chết, anh không chạy thoát được đâu!”“Thanh tra” coi như không nghe thấy lời hai người nói, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh: “Anh còn không mau qua đây? Thật sự muốn tôi ra tay à?”Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Người Đảo Quốc, anh biết ông ta là ai không?”“Ông ấy là người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, người tôi kính trọng nhất!”“Anh dám động vào ông ta thử xem? Nếu anh dám, tôi không để yên cho anh đâu!”“Răng rắc!”Thanh tra không nói lời vô nghĩa, trực tiếp vặn gấy tay trái của ông cụ Trịnh.Ông cụ Trịnh kêu thảm thiết một tiếng, vẻ mặt thê lương, đau tới mức toàn thân giật giật rồi.Cho dù thế nào ông ta cũng lên cao được mấy ngày, vậy mà còn có người dám đối đãi với mình như thết Quả thực là đại nghịch bất đạo.Lúc này vẻ mặt “thanh tra” khiêu khích nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tôi cứ động vào ông ta, anh có thể làm gì tôi?”Bùi Nguyên Minh tức tới mức toàn thân run rẩy: “Anh có bản lĩnh, lại động vào ông ta thử xem!”“Răng rắc!”“Thanh tra” lại vặn gấy tay phải ông cụ Trịnh: “Tôi lại động, anh làm được gì tôi? Anh có thể làm gì tôi?”Ông cụ Trịnh phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, toàn thân đều đã lắc lư, giống như sắp ngã xuống.Đời này có khi nào ông ta chịu hành hạ như vậy?Bùi Nguyên Minh phần nộ tới mức sắp hít thở không thông: “Người Đảo Quốc, các người quá không biết xấu hổ, quả thực là súc sinh! Đối với một ông già cũng ra tay nặng như vậy!“Tôi muốn giết anh, tôi cũng nhất định phải giết anh “Răng rắc”“Thanh tra” lại đá mạnh vào chân trái ông cụ Trịnh, lạnh lùng nói: “Anh còn chưa tới đây sao?Anh có tin bây giờ tôi giết ông ta không?”

Chương 1586