Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 1735
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1735:Hiến nhiên, Triệu Quốc Thái vô cùng quan tâm với Bùi Nguyên Minh, giờ phút này ông ta quyết tâm muốn để Bùi Nguyên Minh “đi lên đường ngay”.Cho dù Triệu Quốc Thái làm như vậy có chút cực đoan và phiến diện, nhưng trong lòng Bùi Nguyên Minh vẫn rất cảm động.Dù sao Triệu Quốc Thái muốn tốt cho mình, thậm chí không tiếc mua nhà mua xe cho mình.Anh cũng đã hiểu, nếu như hôm nay không đi làm, sợ rằng Triệu Quốc Thái sẽ hoàn toàn trở mặt với mình.Thế là anh đành cười mở miệng nói: “Chú Triệu cứ yên tâm, bây giờ cháu sẽ đi làm ngay.”“Nhất định cháu sẽ cố gắng, sẽ không để cho chú thất vọng.”“Đây mới là đứa trẻ ngoan chứt”Trong giọng của Triệu Quốc Thái nói thêm vẻ mừng rỡ: “Nhớ kỹ, phải giống như ba mẹ cháu, làm đến nơi đến chốn!”Hôm qua lúc rời đi, Triệu Quốc Thái chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói cái gì mà không quan tâm đến thông gia từ bé gì hết, đều là lời khi Say.Bây giờ ông ta cảm thấy nếu như Bùi Nguyên Minh làm người tử tế, cũng không phải là không có tương lai với Thanh Hạm.So với loại người như Uông Khải Trạch, Triệu Quốc Thái vẫn cảm thấy hiểu rõ Bùi Nguyên Minh mới tốt, ít nhất tương lai con gái của mình sẽ không lỗ.Sau khi cúp điện thoại, Bùi Nguyên Minh tạm thời từ bỏ suy nghĩ đi tìm Hạ Vân, dù sao thời gian đã hẹn là xế chiêu hôm nay.Anh bắt một chiếc xe, trước tám rưỡi đã đi tới tòa nhà có hình dáng giống như dụng cụ bật nắp chai.Nơi này chính là vị trí tập đoàn Khai Sơn, cửa chính luôn có nhân viên ăn mặc thời trang đi qua đi lại.Bùi Nguyên Minh liếc mắt đã thấy được Triệu Thanh Hạm đang chờ đợi mình.Hôm nay Triệu Thanh Hạm vẫn ăn mặc vô cùng thời trang, một chiếc áo sơ mi hiệu Givenchy, một chiếc váy ngắn để lộ ra cái cố tuyết trắng và cái đùi trơn bóng.Chắc hẳn là Triệu Thanh Hạm mới làm tóc xoăn, cả người nhìn gợi cảm theo phong cách Tây.Bùi Nguyên Minh cảm thấy hai mắt tỏa sáng, đi lên phía trước nói: “Thanh Hạm, chào buổi sáng!”Triệu Thanh Hạm nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, không che giấu được sự ghét bỏ trong mắt, sau đó cô ta lạnh lùng nói: “Anh lãng phí năm phút của tôi, nếu có lần sau nữa, anh cũng không cần làm ở chỗ này đâu!”Sau khi nói xong, cô ta bèn xoay người đi vào đại sảnh, còn cố gắng bảo trì khoảng cách nhất định với Bùi Nguyên Minh, tránh cho bị người khác biết hai người đi chung với nhau.Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đi theo.Mười mấy phút sau, Triệu Thanh Hạm dẫn Bùi Nguyên Minh đi tới phòng nghiệp vụ của tập đoàn Khai Sơn.Nơi này là một phòng ban chuyên môn chạy nghiệp vụ, Triệu Thanh Hạm là phó quản lý của phòng này, mà toàn bộ cả văn phòng có gần năm mươi người, cơ bản đều là trai xinh gái đẹp.Có Triệu Thanh Hạm chuẩn bị từ sớm, thủ tục nhận chức của Bùi Nguyên Minh cực kì thuận lợi, rất nhanh anh đã trở thành một nhân viên nghiệp vụ lương tạm thời chỉ có sáu triệu ba trăm nghìn, nhưng sẽ được trích mười phần trăm tiền hoa hồng.Đợi đến khi Bùi Nguyên Minh nhận chức thành công thì gặp được Uông Khải Trạch mặc âu phục giày da dẫn theo mấy người xuất hiện, lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt của anh ta lóe lên một vẻ kiêng dè.Nhưng rất nhanh nhớ tới Đinh Nam Hành sẽ đi dạy dỗ Bùi Nguyên Minh, tất cả kiêng kị trong lòng của anh thu liễm.Anh ta cảm thấy, Bùi Nguyên Minh bị Đinh Nam Hành để mắt tới, nhất định sẽ là một người chết.Đáng tiếc anh ta không biết Định Nam Hành đã chết, nếu không bây giờ có lẽ anh ta phải trực tiếp quỳ xuống rồi.Uông Khải Trạch ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Bùi Nguyên Minh, mặc dù nể mặt Thanh Hạm, để anh đi cửa sau đến phòng nghiệp vụ làm một nhân viên, thế nhưng điều này không có nghĩa là công ty của chúng tôi sẽ nuôi một người rảnh rồi như anhl”“Nếu anh muốn vào công ty của chúng tôi, thay đổi số phận bảo vệ nho nhỏ, như vậy anh sẽ phải làm một chuyện!”Trong lúc nói chuyện, Uông Khải Trạch trực tiếp lấy ra một phần hợp đồng đập lên trên bàn làm việc của Bùi Nguyên Minh.“Đây là hai khách hàng bình thường nhất, tôi đã theo dõi rất lâu, chắc chắn các cô ấy sẽ chốt đơn”“Tôi cho anh thời gian ba ngày, chỉ cần anh có thể giải quyết được bọn họ, anh sẽ có thể chuyển chính thức!”“Nếu không thể giải quyết được, mời anh dứt khoát nhanh chóng cút đi!”
Chương 1735:
Hiến nhiên, Triệu Quốc Thái vô cùng quan tâm với Bùi Nguyên Minh, giờ phút này ông ta quyết tâm muốn để Bùi Nguyên Minh “đi lên đường ngay”.
Cho dù Triệu Quốc Thái làm như vậy có chút cực đoan và phiến diện, nhưng trong lòng Bùi Nguyên Minh vẫn rất cảm động.
Dù sao Triệu Quốc Thái muốn tốt cho mình, thậm chí không tiếc mua nhà mua xe cho mình.
Anh cũng đã hiểu, nếu như hôm nay không đi làm, sợ rằng Triệu Quốc Thái sẽ hoàn toàn trở mặt với mình.
Thế là anh đành cười mở miệng nói: “Chú Triệu cứ yên tâm, bây giờ cháu sẽ đi làm ngay.”
“Nhất định cháu sẽ cố gắng, sẽ không để cho chú thất vọng.”
“Đây mới là đứa trẻ ngoan chứt”
Trong giọng của Triệu Quốc Thái nói thêm vẻ mừng rỡ: “Nhớ kỹ, phải giống như ba mẹ cháu, làm đến nơi đến chốn!”
Hôm qua lúc rời đi, Triệu Quốc Thái chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói cái gì mà không quan tâm đến thông gia từ bé gì hết, đều là lời khi Say.
Bây giờ ông ta cảm thấy nếu như Bùi Nguyên Minh làm người tử tế, cũng không phải là không có tương lai với Thanh Hạm.
So với loại người như Uông Khải Trạch, Triệu Quốc Thái vẫn cảm thấy hiểu rõ Bùi Nguyên Minh mới tốt, ít nhất tương lai con gái của mình sẽ không lỗ.
Sau khi cúp điện thoại, Bùi Nguyên Minh tạm thời từ bỏ suy nghĩ đi tìm Hạ Vân, dù sao thời gian đã hẹn là xế chiêu hôm nay.
Anh bắt một chiếc xe, trước tám rưỡi đã đi tới tòa nhà có hình dáng giống như dụng cụ bật nắp chai.
Nơi này chính là vị trí tập đoàn Khai Sơn, cửa chính luôn có nhân viên ăn mặc thời trang đi qua đi lại.
Bùi Nguyên Minh liếc mắt đã thấy được Triệu Thanh Hạm đang chờ đợi mình.
Hôm nay Triệu Thanh Hạm vẫn ăn mặc vô cùng thời trang, một chiếc áo sơ mi hiệu Givenchy, một chiếc váy ngắn để lộ ra cái cố tuyết trắng và cái đùi trơn bóng.
Chắc hẳn là Triệu Thanh Hạm mới làm tóc xoăn, cả người nhìn gợi cảm theo phong cách Tây.
Bùi Nguyên Minh cảm thấy hai mắt tỏa sáng, đi lên phía trước nói: “Thanh Hạm, chào buổi sáng!”
Triệu Thanh Hạm nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, không che giấu được sự ghét bỏ trong mắt, sau đó cô ta lạnh lùng nói: “Anh lãng phí năm phút của tôi, nếu có lần sau nữa, anh cũng không cần làm ở chỗ này đâu!”
Sau khi nói xong, cô ta bèn xoay người đi vào đại sảnh, còn cố gắng bảo trì khoảng cách nhất định với Bùi Nguyên Minh, tránh cho bị người khác biết hai người đi chung với nhau.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đi theo.
Mười mấy phút sau, Triệu Thanh Hạm dẫn Bùi Nguyên Minh đi tới phòng nghiệp vụ của tập đoàn Khai Sơn.
Nơi này là một phòng ban chuyên môn chạy nghiệp vụ, Triệu Thanh Hạm là phó quản lý của phòng này, mà toàn bộ cả văn phòng có gần năm mươi người, cơ bản đều là trai xinh gái đẹp.
Có Triệu Thanh Hạm chuẩn bị từ sớm, thủ tục nhận chức của Bùi Nguyên Minh cực kì thuận lợi, rất nhanh anh đã trở thành một nhân viên nghiệp vụ lương tạm thời chỉ có sáu triệu ba trăm nghìn, nhưng sẽ được trích mười phần trăm tiền hoa hồng.
Đợi đến khi Bùi Nguyên Minh nhận chức thành công thì gặp được Uông Khải Trạch mặc âu phục giày da dẫn theo mấy người xuất hiện, lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt của anh ta lóe lên một vẻ kiêng dè.
Nhưng rất nhanh nhớ tới Đinh Nam Hành sẽ đi dạy dỗ Bùi Nguyên Minh, tất cả kiêng kị trong lòng của anh thu liễm.
Anh ta cảm thấy, Bùi Nguyên Minh bị Đinh Nam Hành để mắt tới, nhất định sẽ là một người chết.
Đáng tiếc anh ta không biết Định Nam Hành đã chết, nếu không bây giờ có lẽ anh ta phải trực tiếp quỳ xuống rồi.
Uông Khải Trạch ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Bùi Nguyên Minh, mặc dù nể mặt Thanh Hạm, để anh đi cửa sau đến phòng nghiệp vụ làm một nhân viên, thế nhưng điều này không có nghĩa là công ty của chúng tôi sẽ nuôi một người rảnh rồi như anhl”
“Nếu anh muốn vào công ty của chúng tôi, thay đổi số phận bảo vệ nho nhỏ, như vậy anh sẽ phải làm một chuyện!”
Trong lúc nói chuyện, Uông Khải Trạch trực tiếp lấy ra một phần hợp đồng đập lên trên bàn làm việc của Bùi Nguyên Minh.
“Đây là hai khách hàng bình thường nhất, tôi đã theo dõi rất lâu, chắc chắn các cô ấy sẽ chốt đơn”
“Tôi cho anh thời gian ba ngày, chỉ cần anh có thể giải quyết được bọn họ, anh sẽ có thể chuyển chính thức!”
“Nếu không thể giải quyết được, mời anh dứt khoát nhanh chóng cút đi!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1735:Hiến nhiên, Triệu Quốc Thái vô cùng quan tâm với Bùi Nguyên Minh, giờ phút này ông ta quyết tâm muốn để Bùi Nguyên Minh “đi lên đường ngay”.Cho dù Triệu Quốc Thái làm như vậy có chút cực đoan và phiến diện, nhưng trong lòng Bùi Nguyên Minh vẫn rất cảm động.Dù sao Triệu Quốc Thái muốn tốt cho mình, thậm chí không tiếc mua nhà mua xe cho mình.Anh cũng đã hiểu, nếu như hôm nay không đi làm, sợ rằng Triệu Quốc Thái sẽ hoàn toàn trở mặt với mình.Thế là anh đành cười mở miệng nói: “Chú Triệu cứ yên tâm, bây giờ cháu sẽ đi làm ngay.”“Nhất định cháu sẽ cố gắng, sẽ không để cho chú thất vọng.”“Đây mới là đứa trẻ ngoan chứt”Trong giọng của Triệu Quốc Thái nói thêm vẻ mừng rỡ: “Nhớ kỹ, phải giống như ba mẹ cháu, làm đến nơi đến chốn!”Hôm qua lúc rời đi, Triệu Quốc Thái chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói cái gì mà không quan tâm đến thông gia từ bé gì hết, đều là lời khi Say.Bây giờ ông ta cảm thấy nếu như Bùi Nguyên Minh làm người tử tế, cũng không phải là không có tương lai với Thanh Hạm.So với loại người như Uông Khải Trạch, Triệu Quốc Thái vẫn cảm thấy hiểu rõ Bùi Nguyên Minh mới tốt, ít nhất tương lai con gái của mình sẽ không lỗ.Sau khi cúp điện thoại, Bùi Nguyên Minh tạm thời từ bỏ suy nghĩ đi tìm Hạ Vân, dù sao thời gian đã hẹn là xế chiêu hôm nay.Anh bắt một chiếc xe, trước tám rưỡi đã đi tới tòa nhà có hình dáng giống như dụng cụ bật nắp chai.Nơi này chính là vị trí tập đoàn Khai Sơn, cửa chính luôn có nhân viên ăn mặc thời trang đi qua đi lại.Bùi Nguyên Minh liếc mắt đã thấy được Triệu Thanh Hạm đang chờ đợi mình.Hôm nay Triệu Thanh Hạm vẫn ăn mặc vô cùng thời trang, một chiếc áo sơ mi hiệu Givenchy, một chiếc váy ngắn để lộ ra cái cố tuyết trắng và cái đùi trơn bóng.Chắc hẳn là Triệu Thanh Hạm mới làm tóc xoăn, cả người nhìn gợi cảm theo phong cách Tây.Bùi Nguyên Minh cảm thấy hai mắt tỏa sáng, đi lên phía trước nói: “Thanh Hạm, chào buổi sáng!”Triệu Thanh Hạm nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, không che giấu được sự ghét bỏ trong mắt, sau đó cô ta lạnh lùng nói: “Anh lãng phí năm phút của tôi, nếu có lần sau nữa, anh cũng không cần làm ở chỗ này đâu!”Sau khi nói xong, cô ta bèn xoay người đi vào đại sảnh, còn cố gắng bảo trì khoảng cách nhất định với Bùi Nguyên Minh, tránh cho bị người khác biết hai người đi chung với nhau.Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đi theo.Mười mấy phút sau, Triệu Thanh Hạm dẫn Bùi Nguyên Minh đi tới phòng nghiệp vụ của tập đoàn Khai Sơn.Nơi này là một phòng ban chuyên môn chạy nghiệp vụ, Triệu Thanh Hạm là phó quản lý của phòng này, mà toàn bộ cả văn phòng có gần năm mươi người, cơ bản đều là trai xinh gái đẹp.Có Triệu Thanh Hạm chuẩn bị từ sớm, thủ tục nhận chức của Bùi Nguyên Minh cực kì thuận lợi, rất nhanh anh đã trở thành một nhân viên nghiệp vụ lương tạm thời chỉ có sáu triệu ba trăm nghìn, nhưng sẽ được trích mười phần trăm tiền hoa hồng.Đợi đến khi Bùi Nguyên Minh nhận chức thành công thì gặp được Uông Khải Trạch mặc âu phục giày da dẫn theo mấy người xuất hiện, lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt của anh ta lóe lên một vẻ kiêng dè.Nhưng rất nhanh nhớ tới Đinh Nam Hành sẽ đi dạy dỗ Bùi Nguyên Minh, tất cả kiêng kị trong lòng của anh thu liễm.Anh ta cảm thấy, Bùi Nguyên Minh bị Đinh Nam Hành để mắt tới, nhất định sẽ là một người chết.Đáng tiếc anh ta không biết Định Nam Hành đã chết, nếu không bây giờ có lẽ anh ta phải trực tiếp quỳ xuống rồi.Uông Khải Trạch ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Bùi Nguyên Minh, mặc dù nể mặt Thanh Hạm, để anh đi cửa sau đến phòng nghiệp vụ làm một nhân viên, thế nhưng điều này không có nghĩa là công ty của chúng tôi sẽ nuôi một người rảnh rồi như anhl”“Nếu anh muốn vào công ty của chúng tôi, thay đổi số phận bảo vệ nho nhỏ, như vậy anh sẽ phải làm một chuyện!”Trong lúc nói chuyện, Uông Khải Trạch trực tiếp lấy ra một phần hợp đồng đập lên trên bàn làm việc của Bùi Nguyên Minh.“Đây là hai khách hàng bình thường nhất, tôi đã theo dõi rất lâu, chắc chắn các cô ấy sẽ chốt đơn”“Tôi cho anh thời gian ba ngày, chỉ cần anh có thể giải quyết được bọn họ, anh sẽ có thể chuyển chính thức!”“Nếu không thể giải quyết được, mời anh dứt khoát nhanh chóng cút đi!”