Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 1819

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1819:Lúc này vẻ mặt Lý Khải Lâm có biểu cảm thì ra là thế.“Thế tử Tạ, tôi sớm đã nghe nói lúc trước Lâm Khang Dụ suýt chết, nhưng mấy ngày gần đây khôi phục khỏe mạnh”“Ông ta hoài nghi có người nhìn trúng vị trí của ông ta, cho nên muốn giết chết ông ta!”“Bởi vậy hiện giờ ông ta có một loạt hành động.”“Nếu Bùi Nguyên Minh chính là con chó tay trong của ông ta, đặc biệt dùng để cản người lập uy”“Như vậy mọi chuyện thông suốt rồi!”“Dù sao hiện giờ sức khỏe của Lâm Khang Dụ đã khôi phục, tất nhiên là cần thể hiện rõ năng lực của mình đối với các thế lực ở thủ đô”“Nhưng mà ông ta đột nhiên làm như vậy, không sợ cuối cùng chăng tơ thành kén tự quấn lấy mình sao?”“Một hơi đắc tội nhiều người như vậy, chẳng lẽ ông ta không sợ người ra tay với ông ta lúc trước, sẽ ra tay lần hai à?”Tuy Lý Khải Lâm là nhân vật trong giới thượng lưu, nhưng các trở thành nhân vật lớn đứng trên đỉnh cao còn có một khoảng nhất định, cho nên ông ta không nghĩ ra được mục đích của đối phương.Tạ Doãn Thần ở bên cạnh bình tĩnh thản nhiên nói: “Đối với Lâm Khang Dụ mà nói, đắc tội mấy người có tính là gì chứ?”“Mục đích của ông ta hiện giờ, chính là muốn tìm một người, thậm chí là một đám người ra ngoài lập uy.”“Chỉ có như vậy mới có thể khiến người ra tay với ông ta lúc trước ném chuột sợ vỡ đồ.”“Ông nên biết, tuy Lâm Khang Dụ là người nhà họ Lâm ở Tô Châu, nhưng ông ta không phải là dòng chính”“Cho nên vị trí của ông ta hiện giờ chưa chắc đã ổn định, bảo người ta ra ngoài kêu gào, thông qua giết người lập uy tới củng cố địa vị của mình, ở trong giới chúng tôi đều là thủ đoạn nhỏ mà thôi”“Mà tên nhà quê giống như Bùi Nguyên Minh, có một chút bản lĩnh, có một chút thân thủ, nhưng không có bất cứ năng lực gì ở thủ đô”“Một khi đã như vậy, để cậu ta đại diện mình ra ngoài cắn người, không có chuyện gì tốt hơn!”“Thậm chí sau khi chấm dứt lập uy, ông ta còn có khả năng tự tay giết Bùi Nguyên Minh, xem như cho giới thượng lưu ở cả thủ đô một lẽ phải”“Tâm cơ thủ đoạn như vậy, người bình thường có khả năng làm được sao?”Lúc này Tạ Doãn Thần cầm quân cờ, chậm rãi xoa, đợi quân cờ biến thành bột phấn xong, anh ta mới mỉm cười nói: “Lâm Khang Dụ không hổ là Lâm Khang Dụ!”“Một chiêu đánh bại tất cả này, hoàn toàn giải quyết hết vấn đề tình thế bất ổn do lúc trước ông ta bệnh nặng tạo thành rồi”Lý Khải Lâm nghe Tạ Doãn Thần cẩn thận phân tích, đôi mắt sáng lên: “Nếu là như vậy, tên nghèo nàn Bùi Nguyên Minh này, quả nhiên là một vật hi sinh mà thôi?”Rất rõ ràng, đối với Lâm Khang Dụ, ông ta tuyệt đối không dám trêu chọc.Nhưng đối với việc giãm chết Bùi Nguyên Minh, Lý Khải Lâm có hứng thú rất lớn, vì người này hết một tới hai, hết hai tới ba khiến ông ta mất mặt.“Lâm Khang Dụ làm việc như thế nào, không liên quan tới ông, cũng chẳng liên quan tới tôi, cho dù chúng ta nhìn thấu thủ đoạn của ông ta, chúng ta cũng có thể coi như không biết.”“Dù sao ông ta muốn giấm lên bất luận kẻ nào đều được, nếu giãm lên trên đầu Tạ Doãn Thần tôi, mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy nữa đâu!”Khi nói chuyện, Tạ Doãn Thần lấy điện thoại ra, sau đó ấn số điện thoại, lạnh nhạt mở miệng nói: “Là giám đốc công an Chân Giai Kỳ sao? Tôi là Tạ Doãn Thần, có chuyện nhỏ cần cô làm một chút”“Chuyện này làm xong, ơn tình giữa tôi và xóa bỏ”Cùng lúc đó, trong phòng bệnh VỊP ở bệnh viện.Mấy bác sĩ chuyên nghiệp khám và chữa bệnh cho Trịnh Khánh Vân xong, đều cung kính khom người với Bùi Nguyên Minh rồi rời đi.Dù sao có thể khiến Lâm Mạn Ni tự mình tới tiếp đãi, đã đủ nói nên thân phận của Bùi Nguyên Minh.Đợi chắc chắn Trịnh Khánh Vân không bị nội thương, chỉ cần tĩnh dưỡng mấy ngày, Bùi Nguyên Minh mới nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm một hơi.Đi ra khỏi phòng VỊP Lâm Mạn Ni mới thở ra một hơi nói: “Cậu Bùi, hiện giờ Trịnh Khánh Vân bị thương là lỗi của chúng tôi, vậy mà xuất hiện vụ án về an ninh trật tự nghiêm trọng như vậy ở thủ đô”“Sau khi ba nuôi tôi biết, đã giao trách nhiệm cho người của cục cảnh sát chỉnh đốn và cải cách lại”“Từ hôm nay trở đi, trong phạm vi thủ đô sẽ không có bất cứ chuyện trái pháp luật, mà chuyện này, ba nuôi cũng nhất định cho cậu một lời giải thích thỏa đáng”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1819:Lúc này vẻ mặt Lý Khải Lâm có biểu cảm thì ra là thế.“Thế tử Tạ, tôi sớm đã nghe nói lúc trước Lâm Khang Dụ suýt chết, nhưng mấy ngày gần đây khôi phục khỏe mạnh”“Ông ta hoài nghi có người nhìn trúng vị trí của ông ta, cho nên muốn giết chết ông ta!”“Bởi vậy hiện giờ ông ta có một loạt hành động.”“Nếu Bùi Nguyên Minh chính là con chó tay trong của ông ta, đặc biệt dùng để cản người lập uy”“Như vậy mọi chuyện thông suốt rồi!”“Dù sao hiện giờ sức khỏe của Lâm Khang Dụ đã khôi phục, tất nhiên là cần thể hiện rõ năng lực của mình đối với các thế lực ở thủ đô”“Nhưng mà ông ta đột nhiên làm như vậy, không sợ cuối cùng chăng tơ thành kén tự quấn lấy mình sao?”“Một hơi đắc tội nhiều người như vậy, chẳng lẽ ông ta không sợ người ra tay với ông ta lúc trước, sẽ ra tay lần hai à?”Tuy Lý Khải Lâm là nhân vật trong giới thượng lưu, nhưng các trở thành nhân vật lớn đứng trên đỉnh cao còn có một khoảng nhất định, cho nên ông ta không nghĩ ra được mục đích của đối phương.Tạ Doãn Thần ở bên cạnh bình tĩnh thản nhiên nói: “Đối với Lâm Khang Dụ mà nói, đắc tội mấy người có tính là gì chứ?”“Mục đích của ông ta hiện giờ, chính là muốn tìm một người, thậm chí là một đám người ra ngoài lập uy.”“Chỉ có như vậy mới có thể khiến người ra tay với ông ta lúc trước ném chuột sợ vỡ đồ.”“Ông nên biết, tuy Lâm Khang Dụ là người nhà họ Lâm ở Tô Châu, nhưng ông ta không phải là dòng chính”“Cho nên vị trí của ông ta hiện giờ chưa chắc đã ổn định, bảo người ta ra ngoài kêu gào, thông qua giết người lập uy tới củng cố địa vị của mình, ở trong giới chúng tôi đều là thủ đoạn nhỏ mà thôi”“Mà tên nhà quê giống như Bùi Nguyên Minh, có một chút bản lĩnh, có một chút thân thủ, nhưng không có bất cứ năng lực gì ở thủ đô”“Một khi đã như vậy, để cậu ta đại diện mình ra ngoài cắn người, không có chuyện gì tốt hơn!”“Thậm chí sau khi chấm dứt lập uy, ông ta còn có khả năng tự tay giết Bùi Nguyên Minh, xem như cho giới thượng lưu ở cả thủ đô một lẽ phải”“Tâm cơ thủ đoạn như vậy, người bình thường có khả năng làm được sao?”Lúc này Tạ Doãn Thần cầm quân cờ, chậm rãi xoa, đợi quân cờ biến thành bột phấn xong, anh ta mới mỉm cười nói: “Lâm Khang Dụ không hổ là Lâm Khang Dụ!”“Một chiêu đánh bại tất cả này, hoàn toàn giải quyết hết vấn đề tình thế bất ổn do lúc trước ông ta bệnh nặng tạo thành rồi”Lý Khải Lâm nghe Tạ Doãn Thần cẩn thận phân tích, đôi mắt sáng lên: “Nếu là như vậy, tên nghèo nàn Bùi Nguyên Minh này, quả nhiên là một vật hi sinh mà thôi?”Rất rõ ràng, đối với Lâm Khang Dụ, ông ta tuyệt đối không dám trêu chọc.Nhưng đối với việc giãm chết Bùi Nguyên Minh, Lý Khải Lâm có hứng thú rất lớn, vì người này hết một tới hai, hết hai tới ba khiến ông ta mất mặt.“Lâm Khang Dụ làm việc như thế nào, không liên quan tới ông, cũng chẳng liên quan tới tôi, cho dù chúng ta nhìn thấu thủ đoạn của ông ta, chúng ta cũng có thể coi như không biết.”“Dù sao ông ta muốn giấm lên bất luận kẻ nào đều được, nếu giãm lên trên đầu Tạ Doãn Thần tôi, mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy nữa đâu!”Khi nói chuyện, Tạ Doãn Thần lấy điện thoại ra, sau đó ấn số điện thoại, lạnh nhạt mở miệng nói: “Là giám đốc công an Chân Giai Kỳ sao? Tôi là Tạ Doãn Thần, có chuyện nhỏ cần cô làm một chút”“Chuyện này làm xong, ơn tình giữa tôi và xóa bỏ”Cùng lúc đó, trong phòng bệnh VỊP ở bệnh viện.Mấy bác sĩ chuyên nghiệp khám và chữa bệnh cho Trịnh Khánh Vân xong, đều cung kính khom người với Bùi Nguyên Minh rồi rời đi.Dù sao có thể khiến Lâm Mạn Ni tự mình tới tiếp đãi, đã đủ nói nên thân phận của Bùi Nguyên Minh.Đợi chắc chắn Trịnh Khánh Vân không bị nội thương, chỉ cần tĩnh dưỡng mấy ngày, Bùi Nguyên Minh mới nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm một hơi.Đi ra khỏi phòng VỊP Lâm Mạn Ni mới thở ra một hơi nói: “Cậu Bùi, hiện giờ Trịnh Khánh Vân bị thương là lỗi của chúng tôi, vậy mà xuất hiện vụ án về an ninh trật tự nghiêm trọng như vậy ở thủ đô”“Sau khi ba nuôi tôi biết, đã giao trách nhiệm cho người của cục cảnh sát chỉnh đốn và cải cách lại”“Từ hôm nay trở đi, trong phạm vi thủ đô sẽ không có bất cứ chuyện trái pháp luật, mà chuyện này, ba nuôi cũng nhất định cho cậu một lời giải thích thỏa đáng”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1819:Lúc này vẻ mặt Lý Khải Lâm có biểu cảm thì ra là thế.“Thế tử Tạ, tôi sớm đã nghe nói lúc trước Lâm Khang Dụ suýt chết, nhưng mấy ngày gần đây khôi phục khỏe mạnh”“Ông ta hoài nghi có người nhìn trúng vị trí của ông ta, cho nên muốn giết chết ông ta!”“Bởi vậy hiện giờ ông ta có một loạt hành động.”“Nếu Bùi Nguyên Minh chính là con chó tay trong của ông ta, đặc biệt dùng để cản người lập uy”“Như vậy mọi chuyện thông suốt rồi!”“Dù sao hiện giờ sức khỏe của Lâm Khang Dụ đã khôi phục, tất nhiên là cần thể hiện rõ năng lực của mình đối với các thế lực ở thủ đô”“Nhưng mà ông ta đột nhiên làm như vậy, không sợ cuối cùng chăng tơ thành kén tự quấn lấy mình sao?”“Một hơi đắc tội nhiều người như vậy, chẳng lẽ ông ta không sợ người ra tay với ông ta lúc trước, sẽ ra tay lần hai à?”Tuy Lý Khải Lâm là nhân vật trong giới thượng lưu, nhưng các trở thành nhân vật lớn đứng trên đỉnh cao còn có một khoảng nhất định, cho nên ông ta không nghĩ ra được mục đích của đối phương.Tạ Doãn Thần ở bên cạnh bình tĩnh thản nhiên nói: “Đối với Lâm Khang Dụ mà nói, đắc tội mấy người có tính là gì chứ?”“Mục đích của ông ta hiện giờ, chính là muốn tìm một người, thậm chí là một đám người ra ngoài lập uy.”“Chỉ có như vậy mới có thể khiến người ra tay với ông ta lúc trước ném chuột sợ vỡ đồ.”“Ông nên biết, tuy Lâm Khang Dụ là người nhà họ Lâm ở Tô Châu, nhưng ông ta không phải là dòng chính”“Cho nên vị trí của ông ta hiện giờ chưa chắc đã ổn định, bảo người ta ra ngoài kêu gào, thông qua giết người lập uy tới củng cố địa vị của mình, ở trong giới chúng tôi đều là thủ đoạn nhỏ mà thôi”“Mà tên nhà quê giống như Bùi Nguyên Minh, có một chút bản lĩnh, có một chút thân thủ, nhưng không có bất cứ năng lực gì ở thủ đô”“Một khi đã như vậy, để cậu ta đại diện mình ra ngoài cắn người, không có chuyện gì tốt hơn!”“Thậm chí sau khi chấm dứt lập uy, ông ta còn có khả năng tự tay giết Bùi Nguyên Minh, xem như cho giới thượng lưu ở cả thủ đô một lẽ phải”“Tâm cơ thủ đoạn như vậy, người bình thường có khả năng làm được sao?”Lúc này Tạ Doãn Thần cầm quân cờ, chậm rãi xoa, đợi quân cờ biến thành bột phấn xong, anh ta mới mỉm cười nói: “Lâm Khang Dụ không hổ là Lâm Khang Dụ!”“Một chiêu đánh bại tất cả này, hoàn toàn giải quyết hết vấn đề tình thế bất ổn do lúc trước ông ta bệnh nặng tạo thành rồi”Lý Khải Lâm nghe Tạ Doãn Thần cẩn thận phân tích, đôi mắt sáng lên: “Nếu là như vậy, tên nghèo nàn Bùi Nguyên Minh này, quả nhiên là một vật hi sinh mà thôi?”Rất rõ ràng, đối với Lâm Khang Dụ, ông ta tuyệt đối không dám trêu chọc.Nhưng đối với việc giãm chết Bùi Nguyên Minh, Lý Khải Lâm có hứng thú rất lớn, vì người này hết một tới hai, hết hai tới ba khiến ông ta mất mặt.“Lâm Khang Dụ làm việc như thế nào, không liên quan tới ông, cũng chẳng liên quan tới tôi, cho dù chúng ta nhìn thấu thủ đoạn của ông ta, chúng ta cũng có thể coi như không biết.”“Dù sao ông ta muốn giấm lên bất luận kẻ nào đều được, nếu giãm lên trên đầu Tạ Doãn Thần tôi, mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy nữa đâu!”Khi nói chuyện, Tạ Doãn Thần lấy điện thoại ra, sau đó ấn số điện thoại, lạnh nhạt mở miệng nói: “Là giám đốc công an Chân Giai Kỳ sao? Tôi là Tạ Doãn Thần, có chuyện nhỏ cần cô làm một chút”“Chuyện này làm xong, ơn tình giữa tôi và xóa bỏ”Cùng lúc đó, trong phòng bệnh VỊP ở bệnh viện.Mấy bác sĩ chuyên nghiệp khám và chữa bệnh cho Trịnh Khánh Vân xong, đều cung kính khom người với Bùi Nguyên Minh rồi rời đi.Dù sao có thể khiến Lâm Mạn Ni tự mình tới tiếp đãi, đã đủ nói nên thân phận của Bùi Nguyên Minh.Đợi chắc chắn Trịnh Khánh Vân không bị nội thương, chỉ cần tĩnh dưỡng mấy ngày, Bùi Nguyên Minh mới nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm một hơi.Đi ra khỏi phòng VỊP Lâm Mạn Ni mới thở ra một hơi nói: “Cậu Bùi, hiện giờ Trịnh Khánh Vân bị thương là lỗi của chúng tôi, vậy mà xuất hiện vụ án về an ninh trật tự nghiêm trọng như vậy ở thủ đô”“Sau khi ba nuôi tôi biết, đã giao trách nhiệm cho người của cục cảnh sát chỉnh đốn và cải cách lại”“Từ hôm nay trở đi, trong phạm vi thủ đô sẽ không có bất cứ chuyện trái pháp luật, mà chuyện này, ba nuôi cũng nhất định cho cậu một lời giải thích thỏa đáng”

Chương 1819