Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 1835
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1835:“Rầm!”Vẻ mặt Tạ Doãn Thần khó coi, bàn chân giãm mạnh lên đất một bước, thân thể lập tức xông vê trước.Mặt đá cẩm thạch bị anh ta giẫm ra vết nứt.Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt.Chỉ trong nháy mắt, Tạ Doãn Thần đã xông tới trước người Bùi Nguyên Minh, đồng thời tay anh ta thành móng vuốt, vươn về phía mặt Bùi Nguyên Minh.Ưng Trảo Thủ.Bùi Nguyên Minh mỉm cười, tay phải nắm chặt, một quyên đánh ra, ung dung ứng phó.“Rầm râm rầm…”Thân thể hai người lập tức lần lượt thay đổi, chỉ trong nháy mắt chỉ thấy thân thế Tạ Doãn Thân nhoáng lên một cái, lập tức ngã ra sau, lúc rơi xuống đất thất tha thất thểu mấy bước mới đứng vững.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Anh thua, nhớ kỹ, sau này anh là đàn em của tôi.”Tạ Doãn Thân khẽ nhíu mày, nhưng ngay sau đó vẻ mặt anh ta thay đổi.Bởi vì không biết từ lúc nào, chỗ đan điền của anh ta xuất hiện một dấu chân.Nếu vừa rồi Bùi Nguyên Minh hơi dùng lực, có khả năng mình sẽ bị phế đi.Nhìn thấy dấu chân này, vẻ mặt Tạ Doãn Thần thay đổi, cuối cùng anh ta thở dài một hơi, nói: “Không sai, tôi thật sự thua.”“Cảm ơn thế tử Minh đã nương tay”Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: “Không phải thể tử Minh, mà là đại ca Minh”“Còn nữa, đừng quên tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ của đại ca nh锓Từ hôm nay trở đi, đại ca muốn anh sống, anh sẽ sống, đại ca muốn anh chết, anh phải chết!”“Tóm lại là do đại ca định đoạt”Vẻ mặt Tạ Doãn Thần biến thành âm trầm, nhưng nhân vật cấp bậc kiêu hùng như anh ta, bây giờ đã đánh cược rồi, anh ta không thể không chấp nhận.Rất nhanh, cùng với bận rộn của mấy nhân viên, tất cả cổ phần của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ đều chuyển tới danh nghĩa của Bùi Nguyên Minh.Còn Tạ Doãn Thần, bị Bùi Nguyên Minh ép gọi đại ca vài tiếng xong, lập tức lấy cớ rời đi.Đổi với người tâm cao khí ngạo như anh ta, tuy bây giờ thua hoàn toàn, nhưng muốn anh ta thật sự tâm phục khẩu phục, chỉ sợ còn cần thời gian nhất định.Bên bệnh viện có Lâm Khang Dụ và đám Ngô Kim Hổ để ý, trái lại Bùi Nguyên Minh không sợ Trịnh Khánh Vân xảy ra chuyện.Nhưng anh vẫn gọi điện thoại cho Tân Ý Hàm, bảo cô ta phái thêm đệ tử của Long Môn ở bên ngoài nhìn chằm chằm.Cùng lúc đó, bên tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ, Bùi Nguyên Minh cũng bảo Tần Ý Hàm lên nắm quyền, thay anh quản lý.Cùng lúc đó, cô ta có thể ngang vai ngang vế với Sở Tuấn Hiên, cùng chế trụ nhau.Một mặt khác là vì Bùi Nguyên Minh không có tâm tư xử lý chuyện này.Anh lấy tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ với ước nguyện vô cùng đơn giản, đó chính là vì bảo vệ cho Trịnh Khánh Vân lên cao ở giới giải trí sau này.Xử lý xong chuyện này, Bùi Nguyên Minh nhớ tới Uông Linh Đan được mình để ở biệt thự số một Hương Sơn, có lẽ hôm nay còn chưa ăn cơm.Anh lập tức tìm một khách sạn đặt đồ, sau đó vội vàng trở về.Trong đại sảnh của biệt thự số một Hương Sơn, Uông Linh Đan ngủ cả ngày, đã khôi phục chút tinh thần.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh trở về, trên mặt cô ta lộ vẻ vui mừng.Ở cạnh Bùi Nguyên Minh cả ngày, có thể nói là thời gian vui nhất trong đời này của cô ta, không cần lo lắng chuyện gì, không cần phiền não chuyện gì.€ó lẽ chuyện đau đầu duy nhất, chính là Bùi Nguyên Minh không thể ngoan ngoãn ở trong biệt thự với cô ta.Nhưng nhớ tới quan hệ người yêu giữa mình và Bùi Nguyên Minh chỉ là ước định giả dối mà thôi, Uông Linh Đan có chút đau lòng.Bùi Nguyên Minh không thể ngờ tới trong lòng Uông Linh Đan lại nghĩ nhiều như vậy, anh trực tiếp đặt đồ ăn mua ở ngoài lên bàn, vừa định mở miệng nói gì đó.Lúc này, lập tức có tiếng chuông cửa vang lên.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1835:“Rầm!”Vẻ mặt Tạ Doãn Thần khó coi, bàn chân giãm mạnh lên đất một bước, thân thể lập tức xông vê trước.Mặt đá cẩm thạch bị anh ta giẫm ra vết nứt.Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt.Chỉ trong nháy mắt, Tạ Doãn Thần đã xông tới trước người Bùi Nguyên Minh, đồng thời tay anh ta thành móng vuốt, vươn về phía mặt Bùi Nguyên Minh.Ưng Trảo Thủ.Bùi Nguyên Minh mỉm cười, tay phải nắm chặt, một quyên đánh ra, ung dung ứng phó.“Rầm râm rầm…”Thân thể hai người lập tức lần lượt thay đổi, chỉ trong nháy mắt chỉ thấy thân thế Tạ Doãn Thân nhoáng lên một cái, lập tức ngã ra sau, lúc rơi xuống đất thất tha thất thểu mấy bước mới đứng vững.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Anh thua, nhớ kỹ, sau này anh là đàn em của tôi.”Tạ Doãn Thân khẽ nhíu mày, nhưng ngay sau đó vẻ mặt anh ta thay đổi.Bởi vì không biết từ lúc nào, chỗ đan điền của anh ta xuất hiện một dấu chân.Nếu vừa rồi Bùi Nguyên Minh hơi dùng lực, có khả năng mình sẽ bị phế đi.Nhìn thấy dấu chân này, vẻ mặt Tạ Doãn Thần thay đổi, cuối cùng anh ta thở dài một hơi, nói: “Không sai, tôi thật sự thua.”“Cảm ơn thế tử Minh đã nương tay”Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: “Không phải thể tử Minh, mà là đại ca Minh”“Còn nữa, đừng quên tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ của đại ca nh锓Từ hôm nay trở đi, đại ca muốn anh sống, anh sẽ sống, đại ca muốn anh chết, anh phải chết!”“Tóm lại là do đại ca định đoạt”Vẻ mặt Tạ Doãn Thần biến thành âm trầm, nhưng nhân vật cấp bậc kiêu hùng như anh ta, bây giờ đã đánh cược rồi, anh ta không thể không chấp nhận.Rất nhanh, cùng với bận rộn của mấy nhân viên, tất cả cổ phần của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ đều chuyển tới danh nghĩa của Bùi Nguyên Minh.Còn Tạ Doãn Thần, bị Bùi Nguyên Minh ép gọi đại ca vài tiếng xong, lập tức lấy cớ rời đi.Đổi với người tâm cao khí ngạo như anh ta, tuy bây giờ thua hoàn toàn, nhưng muốn anh ta thật sự tâm phục khẩu phục, chỉ sợ còn cần thời gian nhất định.Bên bệnh viện có Lâm Khang Dụ và đám Ngô Kim Hổ để ý, trái lại Bùi Nguyên Minh không sợ Trịnh Khánh Vân xảy ra chuyện.Nhưng anh vẫn gọi điện thoại cho Tân Ý Hàm, bảo cô ta phái thêm đệ tử của Long Môn ở bên ngoài nhìn chằm chằm.Cùng lúc đó, bên tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ, Bùi Nguyên Minh cũng bảo Tần Ý Hàm lên nắm quyền, thay anh quản lý.Cùng lúc đó, cô ta có thể ngang vai ngang vế với Sở Tuấn Hiên, cùng chế trụ nhau.Một mặt khác là vì Bùi Nguyên Minh không có tâm tư xử lý chuyện này.Anh lấy tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ với ước nguyện vô cùng đơn giản, đó chính là vì bảo vệ cho Trịnh Khánh Vân lên cao ở giới giải trí sau này.Xử lý xong chuyện này, Bùi Nguyên Minh nhớ tới Uông Linh Đan được mình để ở biệt thự số một Hương Sơn, có lẽ hôm nay còn chưa ăn cơm.Anh lập tức tìm một khách sạn đặt đồ, sau đó vội vàng trở về.Trong đại sảnh của biệt thự số một Hương Sơn, Uông Linh Đan ngủ cả ngày, đã khôi phục chút tinh thần.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh trở về, trên mặt cô ta lộ vẻ vui mừng.Ở cạnh Bùi Nguyên Minh cả ngày, có thể nói là thời gian vui nhất trong đời này của cô ta, không cần lo lắng chuyện gì, không cần phiền não chuyện gì.€ó lẽ chuyện đau đầu duy nhất, chính là Bùi Nguyên Minh không thể ngoan ngoãn ở trong biệt thự với cô ta.Nhưng nhớ tới quan hệ người yêu giữa mình và Bùi Nguyên Minh chỉ là ước định giả dối mà thôi, Uông Linh Đan có chút đau lòng.Bùi Nguyên Minh không thể ngờ tới trong lòng Uông Linh Đan lại nghĩ nhiều như vậy, anh trực tiếp đặt đồ ăn mua ở ngoài lên bàn, vừa định mở miệng nói gì đó.Lúc này, lập tức có tiếng chuông cửa vang lên.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1835:“Rầm!”Vẻ mặt Tạ Doãn Thần khó coi, bàn chân giãm mạnh lên đất một bước, thân thể lập tức xông vê trước.Mặt đá cẩm thạch bị anh ta giẫm ra vết nứt.Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt.Chỉ trong nháy mắt, Tạ Doãn Thần đã xông tới trước người Bùi Nguyên Minh, đồng thời tay anh ta thành móng vuốt, vươn về phía mặt Bùi Nguyên Minh.Ưng Trảo Thủ.Bùi Nguyên Minh mỉm cười, tay phải nắm chặt, một quyên đánh ra, ung dung ứng phó.“Rầm râm rầm…”Thân thể hai người lập tức lần lượt thay đổi, chỉ trong nháy mắt chỉ thấy thân thế Tạ Doãn Thân nhoáng lên một cái, lập tức ngã ra sau, lúc rơi xuống đất thất tha thất thểu mấy bước mới đứng vững.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Anh thua, nhớ kỹ, sau này anh là đàn em của tôi.”Tạ Doãn Thân khẽ nhíu mày, nhưng ngay sau đó vẻ mặt anh ta thay đổi.Bởi vì không biết từ lúc nào, chỗ đan điền của anh ta xuất hiện một dấu chân.Nếu vừa rồi Bùi Nguyên Minh hơi dùng lực, có khả năng mình sẽ bị phế đi.Nhìn thấy dấu chân này, vẻ mặt Tạ Doãn Thần thay đổi, cuối cùng anh ta thở dài một hơi, nói: “Không sai, tôi thật sự thua.”“Cảm ơn thế tử Minh đã nương tay”Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: “Không phải thể tử Minh, mà là đại ca Minh”“Còn nữa, đừng quên tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ của đại ca nh锓Từ hôm nay trở đi, đại ca muốn anh sống, anh sẽ sống, đại ca muốn anh chết, anh phải chết!”“Tóm lại là do đại ca định đoạt”Vẻ mặt Tạ Doãn Thần biến thành âm trầm, nhưng nhân vật cấp bậc kiêu hùng như anh ta, bây giờ đã đánh cược rồi, anh ta không thể không chấp nhận.Rất nhanh, cùng với bận rộn của mấy nhân viên, tất cả cổ phần của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ đều chuyển tới danh nghĩa của Bùi Nguyên Minh.Còn Tạ Doãn Thần, bị Bùi Nguyên Minh ép gọi đại ca vài tiếng xong, lập tức lấy cớ rời đi.Đổi với người tâm cao khí ngạo như anh ta, tuy bây giờ thua hoàn toàn, nhưng muốn anh ta thật sự tâm phục khẩu phục, chỉ sợ còn cần thời gian nhất định.Bên bệnh viện có Lâm Khang Dụ và đám Ngô Kim Hổ để ý, trái lại Bùi Nguyên Minh không sợ Trịnh Khánh Vân xảy ra chuyện.Nhưng anh vẫn gọi điện thoại cho Tân Ý Hàm, bảo cô ta phái thêm đệ tử của Long Môn ở bên ngoài nhìn chằm chằm.Cùng lúc đó, bên tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ, Bùi Nguyên Minh cũng bảo Tần Ý Hàm lên nắm quyền, thay anh quản lý.Cùng lúc đó, cô ta có thể ngang vai ngang vế với Sở Tuấn Hiên, cùng chế trụ nhau.Một mặt khác là vì Bùi Nguyên Minh không có tâm tư xử lý chuyện này.Anh lấy tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ với ước nguyện vô cùng đơn giản, đó chính là vì bảo vệ cho Trịnh Khánh Vân lên cao ở giới giải trí sau này.Xử lý xong chuyện này, Bùi Nguyên Minh nhớ tới Uông Linh Đan được mình để ở biệt thự số một Hương Sơn, có lẽ hôm nay còn chưa ăn cơm.Anh lập tức tìm một khách sạn đặt đồ, sau đó vội vàng trở về.Trong đại sảnh của biệt thự số một Hương Sơn, Uông Linh Đan ngủ cả ngày, đã khôi phục chút tinh thần.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh trở về, trên mặt cô ta lộ vẻ vui mừng.Ở cạnh Bùi Nguyên Minh cả ngày, có thể nói là thời gian vui nhất trong đời này của cô ta, không cần lo lắng chuyện gì, không cần phiền não chuyện gì.€ó lẽ chuyện đau đầu duy nhất, chính là Bùi Nguyên Minh không thể ngoan ngoãn ở trong biệt thự với cô ta.Nhưng nhớ tới quan hệ người yêu giữa mình và Bùi Nguyên Minh chỉ là ước định giả dối mà thôi, Uông Linh Đan có chút đau lòng.Bùi Nguyên Minh không thể ngờ tới trong lòng Uông Linh Đan lại nghĩ nhiều như vậy, anh trực tiếp đặt đồ ăn mua ở ngoài lên bàn, vừa định mở miệng nói gì đó.Lúc này, lập tức có tiếng chuông cửa vang lên.