Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 1910
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1910:Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Nghe những lời này, thế tử Chân là chuẩn bị mời chào tôi sao?”“Vậy anh không ngại nói xem…”“Anh chuẩn bị mời chào tôi như thế nào?”“Anh chuẩn bị cho tôi thứ gì?”Chân Vũ Long cười ha ha, nói: “Thẳng thắn, tao thưởng thức nhất những người thẳng thắn như mày!”“Tuy hôm nay mày đánh không ít anh em của tao, cũng khiến tao mất sạch mặt mũi!”“Nhưng mà tao vẫn xem trọng mày!”“Chỉ cần lúc này mày quỳ xuống thần phục, sau này trở thành người dưới trướng tao, tao có thể đảm bảo, lúc trước Đinh Nam Hành có địa vị gì chỗ tao, Bùi Nguyên Minh mày cũng có địa vị y như vậy!”“Chỉ cần mày quỳ xuống, mày sẽ là ngựa đầu đàn của Chân Vũ Long tao”“Mà quyền quản lý Bách Lạc Môn, cũng sẽ rơi vào tay mày!”“Đây gọi là một bước lên trời!”“Điêu kiện này thế nào?”Bùi Nguyên Minh cười, thản nhiên nói: “Điêu kiện không tệ, thậm chí có thể nói, đối mặt với đối thủ, anh có thể ra điều kiện như vậy khiến tôi vô cùng bội phục anh.”“Chỉ tiếc tôi không có biện pháp đồng ý với anh”Chân Vũ Long cau mày nói: “Vì sao?”Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ mặt Chân Vũ Long, thản nhiên nói.“W sao?”“Lúc ra tay với tôi, chẳng lẽ thế tử Chân đều không điều tra rõ ràng thân phận của tôi sao?”“Đến bây giờ anh vân chưa điều tra rõ ràng thân phận chân chính của tôi, nếu không ngại, tôi sẽ tự mình nói cho anh biết, thế nào?”Vẻ mặt Chân Vũ Long đột nhiên thay đổi, anh ta đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Mày, rốt cuộc mày là ai2”Bùi Nguyên Minh híp mắt, thản nhiên nói: “Tôi tên là Bùi Nguyên Minh, điểm này không thể nghi ngờ.”“Nhưng tôi còn mấy thân phận khác nữa, ví dụ như tôi ở rể Trịnh Tuyết Dương nhà họ Trịnh.. ““Nói ví dụ như, tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Thiện Nhân”“Lại ví dụ như tôi có một danh xưng khác ở Dương Thành, tên là thế tử Minh…”“Ong…”Những lời này vang lên, bâu không khí trong đại sảnh lập tức thay đổi.Biểu cảm của Chân Vũ Long cũng thay đổi, từ mới đầu là khinh thường và không thèm để ý, hoàn toàn biến thành kinh hãi.Đám người Lê Hàn Nguyệt và Phương Chí Trung đều thay đổi sắc mặt, súng trong tay giơ lên lần nữa, chĩa về phía Bùi Nguyên Minh.Lúc này bọn họ như gặp kẻ địch mạnh!Rõ ràng là bọn họ đều không thể ngờ tới, vậy mà Bùi Nguyên Minh còn có thân phận như vậy.Thế tử Minh của Đà Nẵng?€ó thể có được xưng hô thế tử cậu chủ, có người nào là mặt hàng đơn giản!Sắc mặt Chân Vũ Long thay đổi mấy lần, sau đó khôi phục vài phần bình tĩnh: “Là mày, hóa ra là mày: “Mày là người khiến Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên ở Dương Thành tơi tả mà về!”“Cũng chính vì mày, Lý Vân Thiện đại diện của tài phiệt Thượng Tinh mới biến thành Lý Hân Nghiên “Cũng chính vì mày, tao bị tổn thất mấy nghìn tỷ ở Dương Thành!”Bùi Nguyên Minh cười, nói: “Xem ra thế tử Chân không đến mức quý nhân hay quên, vậy mà anh còn nhớ rõ, trò chơi ở Dương Thành ngày đó, anh cũng có phần tham dự”Chân Vũ Long cau mày nói: “Thế tử Minh, nếu là vì chuyện ngày đó, tôi có thể cho cậu một lời giải thích”“Cậu và tôi đều là người có thân phận, cần gì phải quậy chuyện này lên khó coi như vậy?”Lúc này Chân Vũ Long đã hiểu rõ, thân phận của Bùi Nguyên Minh ngang với mình, thậm chí còn cao hơn chứ không thấp.Đối mặt với người như vậy, ưu đãi, mượn sức gì đó đều là chuyện không có ý nghĩa.Nhưng trong giới bọn họ cũng có quy tắc, đó chính là cấp dưới chết như thế nào đều được, mà những người đứng trên cao như bọn họ, sế không dễ dàng gặp chuyện không may.Cho nên lúc này trái lại Chân Vũ Long thở phào nhẹ nhõm một hơi.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Chân Vũ Long, trước khi nói ra những lời này, anh có để tay lên ngực tự hỏi một câu hay không?”“Ví dụ như, có phải là anh đáng chết hay không?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1910:Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Nghe những lời này, thế tử Chân là chuẩn bị mời chào tôi sao?”“Vậy anh không ngại nói xem…”“Anh chuẩn bị mời chào tôi như thế nào?”“Anh chuẩn bị cho tôi thứ gì?”Chân Vũ Long cười ha ha, nói: “Thẳng thắn, tao thưởng thức nhất những người thẳng thắn như mày!”“Tuy hôm nay mày đánh không ít anh em của tao, cũng khiến tao mất sạch mặt mũi!”“Nhưng mà tao vẫn xem trọng mày!”“Chỉ cần lúc này mày quỳ xuống thần phục, sau này trở thành người dưới trướng tao, tao có thể đảm bảo, lúc trước Đinh Nam Hành có địa vị gì chỗ tao, Bùi Nguyên Minh mày cũng có địa vị y như vậy!”“Chỉ cần mày quỳ xuống, mày sẽ là ngựa đầu đàn của Chân Vũ Long tao”“Mà quyền quản lý Bách Lạc Môn, cũng sẽ rơi vào tay mày!”“Đây gọi là một bước lên trời!”“Điêu kiện này thế nào?”Bùi Nguyên Minh cười, thản nhiên nói: “Điêu kiện không tệ, thậm chí có thể nói, đối mặt với đối thủ, anh có thể ra điều kiện như vậy khiến tôi vô cùng bội phục anh.”“Chỉ tiếc tôi không có biện pháp đồng ý với anh”Chân Vũ Long cau mày nói: “Vì sao?”Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ mặt Chân Vũ Long, thản nhiên nói.“W sao?”“Lúc ra tay với tôi, chẳng lẽ thế tử Chân đều không điều tra rõ ràng thân phận của tôi sao?”“Đến bây giờ anh vân chưa điều tra rõ ràng thân phận chân chính của tôi, nếu không ngại, tôi sẽ tự mình nói cho anh biết, thế nào?”Vẻ mặt Chân Vũ Long đột nhiên thay đổi, anh ta đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Mày, rốt cuộc mày là ai2”Bùi Nguyên Minh híp mắt, thản nhiên nói: “Tôi tên là Bùi Nguyên Minh, điểm này không thể nghi ngờ.”“Nhưng tôi còn mấy thân phận khác nữa, ví dụ như tôi ở rể Trịnh Tuyết Dương nhà họ Trịnh.. ““Nói ví dụ như, tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Thiện Nhân”“Lại ví dụ như tôi có một danh xưng khác ở Dương Thành, tên là thế tử Minh…”“Ong…”Những lời này vang lên, bâu không khí trong đại sảnh lập tức thay đổi.Biểu cảm của Chân Vũ Long cũng thay đổi, từ mới đầu là khinh thường và không thèm để ý, hoàn toàn biến thành kinh hãi.Đám người Lê Hàn Nguyệt và Phương Chí Trung đều thay đổi sắc mặt, súng trong tay giơ lên lần nữa, chĩa về phía Bùi Nguyên Minh.Lúc này bọn họ như gặp kẻ địch mạnh!Rõ ràng là bọn họ đều không thể ngờ tới, vậy mà Bùi Nguyên Minh còn có thân phận như vậy.Thế tử Minh của Đà Nẵng?€ó thể có được xưng hô thế tử cậu chủ, có người nào là mặt hàng đơn giản!Sắc mặt Chân Vũ Long thay đổi mấy lần, sau đó khôi phục vài phần bình tĩnh: “Là mày, hóa ra là mày: “Mày là người khiến Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên ở Dương Thành tơi tả mà về!”“Cũng chính vì mày, Lý Vân Thiện đại diện của tài phiệt Thượng Tinh mới biến thành Lý Hân Nghiên “Cũng chính vì mày, tao bị tổn thất mấy nghìn tỷ ở Dương Thành!”Bùi Nguyên Minh cười, nói: “Xem ra thế tử Chân không đến mức quý nhân hay quên, vậy mà anh còn nhớ rõ, trò chơi ở Dương Thành ngày đó, anh cũng có phần tham dự”Chân Vũ Long cau mày nói: “Thế tử Minh, nếu là vì chuyện ngày đó, tôi có thể cho cậu một lời giải thích”“Cậu và tôi đều là người có thân phận, cần gì phải quậy chuyện này lên khó coi như vậy?”Lúc này Chân Vũ Long đã hiểu rõ, thân phận của Bùi Nguyên Minh ngang với mình, thậm chí còn cao hơn chứ không thấp.Đối mặt với người như vậy, ưu đãi, mượn sức gì đó đều là chuyện không có ý nghĩa.Nhưng trong giới bọn họ cũng có quy tắc, đó chính là cấp dưới chết như thế nào đều được, mà những người đứng trên cao như bọn họ, sế không dễ dàng gặp chuyện không may.Cho nên lúc này trái lại Chân Vũ Long thở phào nhẹ nhõm một hơi.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Chân Vũ Long, trước khi nói ra những lời này, anh có để tay lên ngực tự hỏi một câu hay không?”“Ví dụ như, có phải là anh đáng chết hay không?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1910:Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Nghe những lời này, thế tử Chân là chuẩn bị mời chào tôi sao?”“Vậy anh không ngại nói xem…”“Anh chuẩn bị mời chào tôi như thế nào?”“Anh chuẩn bị cho tôi thứ gì?”Chân Vũ Long cười ha ha, nói: “Thẳng thắn, tao thưởng thức nhất những người thẳng thắn như mày!”“Tuy hôm nay mày đánh không ít anh em của tao, cũng khiến tao mất sạch mặt mũi!”“Nhưng mà tao vẫn xem trọng mày!”“Chỉ cần lúc này mày quỳ xuống thần phục, sau này trở thành người dưới trướng tao, tao có thể đảm bảo, lúc trước Đinh Nam Hành có địa vị gì chỗ tao, Bùi Nguyên Minh mày cũng có địa vị y như vậy!”“Chỉ cần mày quỳ xuống, mày sẽ là ngựa đầu đàn của Chân Vũ Long tao”“Mà quyền quản lý Bách Lạc Môn, cũng sẽ rơi vào tay mày!”“Đây gọi là một bước lên trời!”“Điêu kiện này thế nào?”Bùi Nguyên Minh cười, thản nhiên nói: “Điêu kiện không tệ, thậm chí có thể nói, đối mặt với đối thủ, anh có thể ra điều kiện như vậy khiến tôi vô cùng bội phục anh.”“Chỉ tiếc tôi không có biện pháp đồng ý với anh”Chân Vũ Long cau mày nói: “Vì sao?”Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ mặt Chân Vũ Long, thản nhiên nói.“W sao?”“Lúc ra tay với tôi, chẳng lẽ thế tử Chân đều không điều tra rõ ràng thân phận của tôi sao?”“Đến bây giờ anh vân chưa điều tra rõ ràng thân phận chân chính của tôi, nếu không ngại, tôi sẽ tự mình nói cho anh biết, thế nào?”Vẻ mặt Chân Vũ Long đột nhiên thay đổi, anh ta đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Mày, rốt cuộc mày là ai2”Bùi Nguyên Minh híp mắt, thản nhiên nói: “Tôi tên là Bùi Nguyên Minh, điểm này không thể nghi ngờ.”“Nhưng tôi còn mấy thân phận khác nữa, ví dụ như tôi ở rể Trịnh Tuyết Dương nhà họ Trịnh.. ““Nói ví dụ như, tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Thiện Nhân”“Lại ví dụ như tôi có một danh xưng khác ở Dương Thành, tên là thế tử Minh…”“Ong…”Những lời này vang lên, bâu không khí trong đại sảnh lập tức thay đổi.Biểu cảm của Chân Vũ Long cũng thay đổi, từ mới đầu là khinh thường và không thèm để ý, hoàn toàn biến thành kinh hãi.Đám người Lê Hàn Nguyệt và Phương Chí Trung đều thay đổi sắc mặt, súng trong tay giơ lên lần nữa, chĩa về phía Bùi Nguyên Minh.Lúc này bọn họ như gặp kẻ địch mạnh!Rõ ràng là bọn họ đều không thể ngờ tới, vậy mà Bùi Nguyên Minh còn có thân phận như vậy.Thế tử Minh của Đà Nẵng?€ó thể có được xưng hô thế tử cậu chủ, có người nào là mặt hàng đơn giản!Sắc mặt Chân Vũ Long thay đổi mấy lần, sau đó khôi phục vài phần bình tĩnh: “Là mày, hóa ra là mày: “Mày là người khiến Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên ở Dương Thành tơi tả mà về!”“Cũng chính vì mày, Lý Vân Thiện đại diện của tài phiệt Thượng Tinh mới biến thành Lý Hân Nghiên “Cũng chính vì mày, tao bị tổn thất mấy nghìn tỷ ở Dương Thành!”Bùi Nguyên Minh cười, nói: “Xem ra thế tử Chân không đến mức quý nhân hay quên, vậy mà anh còn nhớ rõ, trò chơi ở Dương Thành ngày đó, anh cũng có phần tham dự”Chân Vũ Long cau mày nói: “Thế tử Minh, nếu là vì chuyện ngày đó, tôi có thể cho cậu một lời giải thích”“Cậu và tôi đều là người có thân phận, cần gì phải quậy chuyện này lên khó coi như vậy?”Lúc này Chân Vũ Long đã hiểu rõ, thân phận của Bùi Nguyên Minh ngang với mình, thậm chí còn cao hơn chứ không thấp.Đối mặt với người như vậy, ưu đãi, mượn sức gì đó đều là chuyện không có ý nghĩa.Nhưng trong giới bọn họ cũng có quy tắc, đó chính là cấp dưới chết như thế nào đều được, mà những người đứng trên cao như bọn họ, sế không dễ dàng gặp chuyện không may.Cho nên lúc này trái lại Chân Vũ Long thở phào nhẹ nhõm một hơi.Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Chân Vũ Long, trước khi nói ra những lời này, anh có để tay lên ngực tự hỏi một câu hay không?”“Ví dụ như, có phải là anh đáng chết hay không?”