Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 1913

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1913:Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, anh híp mắt nói: “Tôi quên nói cho anh rồi.”“Dương Định Siêu mà anh phái tới giết tôi, đã bị tôi bắt giữ, hơn nữa vì mạng sống, anh ta còn tiết lộ không ít quân bài chưa lật của anh”“Ví dụ như bên cạnh anh có một hộ vệ người Đảo Quốc, tên là Kuroda Taro, nhưng mà hiện giờ hẳn là anh ta đang trên đường chặn Tần Ý Hàm rôi?”“Dù sao chỉ khi Tần Ý Hàm trọng thương, tối nay lên lôi đài, Uông Vĩ Thành mới có phần thắng lớn nhất?”Vẻ mặt Chân Vũ Long thay đổi, vô cùng khó coi.“Lại nói ví dụ như, thuộc hạ của anh còn có gần trăm tay súng, nhưng những tay súng này luôn chỉ nghe mệnh lệnh của anh và Dương Định Siêu”“Anh nói xem, nếu một tiếng trước Dương Định Siêu gọi một cuộc điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ hoàn toàn cắt đứt tất cả phương thức liên lạc, sau đó đợi mệnh lệnh tối nay, anh cảm thấy lá bài chưa lật mà anh tự nhận là có thể tới bất cứ lúc nào, còn đến hay không?”Toàn thân Chân Vũ Long chấn động, vẻ mặt lại thay đổi.Lê Hàn Nguyệt nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi cho một số, một lát sau vẻ mặt cô ta khó coi nói: “Không gọi được…”Không gọi được, vậy có ý nghĩa tin nhắn cô ta mới gửi đi không có bất cứ tác dụng gì.Vẻ mặt Chân Vũ Long âm tình bất định, một lát sau thở dài một hơi, nói: “Không sai, thế tử Minh đúng là kẻ địch mạnh hiếm thấy”“Nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi một câu, cậu tự tin như vậy, một người một ngựa có thể giết tôi xong, toàn thân mà lui à?”Lúc này Chân Vũ Long vô cùng tò mò.Bởi vì đơn thuần là giết anh ta xong, thì mình sẽ bị súng băn chết, chuyện này không có ý nghĩa.Bùi Nguyên Minh cười ôn hòa, nói: “Vì sao không thể toàn thân mà lui?”“Tuy tôi chưa từng tận lực biểu hiện ra ngoài, nhưng chẳng lẽ anh còn chưa nhìn ra, tôi là một cao thủ, cao thủ chân chính ““Dù thế nào cũng là cấp bậc Chiến Thần”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, khiến sắc mặt đám người Lê Hàn Nguyệt đều thay đổi, tâm mắt cả đám đều trở nên vô cùng sắc bén.Cấp bậc Chiến Thân, ở trong quân đội không có mấy người, bên ngoài lại càng hiếm như là mùa thu.“Cấp Chiến Thần thì như thế nào?”“Cấp Chiến Thần không phải có thân thể bất tử!”“Lúc trước tôi còn cảm thấy cậu không có tư cách ôm tôi cùng chết, bây giờ tôi cảm thấy, hai chúng ta cùng chết tuyệt đối không thiệt thòi!”Ngay sau đó Chân Vũ Long đột nhiên hạ lệnh: “Ra tay đi!”Rất rõ ràng, anh ta là một người tàn nhẫn, tuy anh ta không biết Bùi Nguyên Minh còn có đường lui nào, nhưng lúc này bắn chết Bùi Nguyên Minh là thời cơ thích hợp nhất, một khi bỏ qua, có lẽ thật sự không còn cơ hội.Mà chuyện ra tay, cho dù chính anh ta cũng bị ảnh hưởng, anh ta chẳng quan tâm.“Păng..”Lê Hàn Nguyệt đã sớm chuẩn bị trước di chuyển, đi thẳng tới bên cạnh, súng trong tay nâng lên lập tức bóp cò.“Bốp…Bùi Nguyên Minh cong ngón tay búng ra, một viên đá nhỏ bay đi, đúng lúc đánh vào vị trí họng súng.Một súng này chệch một chút, lướt qua sợi tóc của Bùi Nguyên Minh, bắn trúng trụ La Mã để lại một cái động to.Bùi Nguyên Minh không tiếp tục năm cổ Chân Vũ Long, mà híp mắt nhìn Lê Hàn Nguyệt, vẻ mặt tràn ngập hứng thú.“Kỹ thuật bắn súng của cô, không giống học ở Đại Hạ, trái lại giống tử sĩ do Băng Quốc bồi dưỡng ra.”“Chuyện này nói lên, thế tử Chân chẳng những có quan hệ với người Đảo Quốc, còn có quan hệ không ít với Băng Quốc”“Có chút thú vị, thân là người của một trong mười gia tộc đứng đầu, lại thân thiết với thế lực nước ngoài như vậy”“Chân Vũ Long”“Rốt cuộc là anh có vấn đề, hay là cả nhà họ Chân có vấn đề đây?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1913:Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, anh híp mắt nói: “Tôi quên nói cho anh rồi.”“Dương Định Siêu mà anh phái tới giết tôi, đã bị tôi bắt giữ, hơn nữa vì mạng sống, anh ta còn tiết lộ không ít quân bài chưa lật của anh”“Ví dụ như bên cạnh anh có một hộ vệ người Đảo Quốc, tên là Kuroda Taro, nhưng mà hiện giờ hẳn là anh ta đang trên đường chặn Tần Ý Hàm rôi?”“Dù sao chỉ khi Tần Ý Hàm trọng thương, tối nay lên lôi đài, Uông Vĩ Thành mới có phần thắng lớn nhất?”Vẻ mặt Chân Vũ Long thay đổi, vô cùng khó coi.“Lại nói ví dụ như, thuộc hạ của anh còn có gần trăm tay súng, nhưng những tay súng này luôn chỉ nghe mệnh lệnh của anh và Dương Định Siêu”“Anh nói xem, nếu một tiếng trước Dương Định Siêu gọi một cuộc điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ hoàn toàn cắt đứt tất cả phương thức liên lạc, sau đó đợi mệnh lệnh tối nay, anh cảm thấy lá bài chưa lật mà anh tự nhận là có thể tới bất cứ lúc nào, còn đến hay không?”Toàn thân Chân Vũ Long chấn động, vẻ mặt lại thay đổi.Lê Hàn Nguyệt nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi cho một số, một lát sau vẻ mặt cô ta khó coi nói: “Không gọi được…”Không gọi được, vậy có ý nghĩa tin nhắn cô ta mới gửi đi không có bất cứ tác dụng gì.Vẻ mặt Chân Vũ Long âm tình bất định, một lát sau thở dài một hơi, nói: “Không sai, thế tử Minh đúng là kẻ địch mạnh hiếm thấy”“Nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi một câu, cậu tự tin như vậy, một người một ngựa có thể giết tôi xong, toàn thân mà lui à?”Lúc này Chân Vũ Long vô cùng tò mò.Bởi vì đơn thuần là giết anh ta xong, thì mình sẽ bị súng băn chết, chuyện này không có ý nghĩa.Bùi Nguyên Minh cười ôn hòa, nói: “Vì sao không thể toàn thân mà lui?”“Tuy tôi chưa từng tận lực biểu hiện ra ngoài, nhưng chẳng lẽ anh còn chưa nhìn ra, tôi là một cao thủ, cao thủ chân chính ““Dù thế nào cũng là cấp bậc Chiến Thần”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, khiến sắc mặt đám người Lê Hàn Nguyệt đều thay đổi, tâm mắt cả đám đều trở nên vô cùng sắc bén.Cấp bậc Chiến Thân, ở trong quân đội không có mấy người, bên ngoài lại càng hiếm như là mùa thu.“Cấp Chiến Thần thì như thế nào?”“Cấp Chiến Thần không phải có thân thể bất tử!”“Lúc trước tôi còn cảm thấy cậu không có tư cách ôm tôi cùng chết, bây giờ tôi cảm thấy, hai chúng ta cùng chết tuyệt đối không thiệt thòi!”Ngay sau đó Chân Vũ Long đột nhiên hạ lệnh: “Ra tay đi!”Rất rõ ràng, anh ta là một người tàn nhẫn, tuy anh ta không biết Bùi Nguyên Minh còn có đường lui nào, nhưng lúc này bắn chết Bùi Nguyên Minh là thời cơ thích hợp nhất, một khi bỏ qua, có lẽ thật sự không còn cơ hội.Mà chuyện ra tay, cho dù chính anh ta cũng bị ảnh hưởng, anh ta chẳng quan tâm.“Păng..”Lê Hàn Nguyệt đã sớm chuẩn bị trước di chuyển, đi thẳng tới bên cạnh, súng trong tay nâng lên lập tức bóp cò.“Bốp…Bùi Nguyên Minh cong ngón tay búng ra, một viên đá nhỏ bay đi, đúng lúc đánh vào vị trí họng súng.Một súng này chệch một chút, lướt qua sợi tóc của Bùi Nguyên Minh, bắn trúng trụ La Mã để lại một cái động to.Bùi Nguyên Minh không tiếp tục năm cổ Chân Vũ Long, mà híp mắt nhìn Lê Hàn Nguyệt, vẻ mặt tràn ngập hứng thú.“Kỹ thuật bắn súng của cô, không giống học ở Đại Hạ, trái lại giống tử sĩ do Băng Quốc bồi dưỡng ra.”“Chuyện này nói lên, thế tử Chân chẳng những có quan hệ với người Đảo Quốc, còn có quan hệ không ít với Băng Quốc”“Có chút thú vị, thân là người của một trong mười gia tộc đứng đầu, lại thân thiết với thế lực nước ngoài như vậy”“Chân Vũ Long”“Rốt cuộc là anh có vấn đề, hay là cả nhà họ Chân có vấn đề đây?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1913:Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, anh híp mắt nói: “Tôi quên nói cho anh rồi.”“Dương Định Siêu mà anh phái tới giết tôi, đã bị tôi bắt giữ, hơn nữa vì mạng sống, anh ta còn tiết lộ không ít quân bài chưa lật của anh”“Ví dụ như bên cạnh anh có một hộ vệ người Đảo Quốc, tên là Kuroda Taro, nhưng mà hiện giờ hẳn là anh ta đang trên đường chặn Tần Ý Hàm rôi?”“Dù sao chỉ khi Tần Ý Hàm trọng thương, tối nay lên lôi đài, Uông Vĩ Thành mới có phần thắng lớn nhất?”Vẻ mặt Chân Vũ Long thay đổi, vô cùng khó coi.“Lại nói ví dụ như, thuộc hạ của anh còn có gần trăm tay súng, nhưng những tay súng này luôn chỉ nghe mệnh lệnh của anh và Dương Định Siêu”“Anh nói xem, nếu một tiếng trước Dương Định Siêu gọi một cuộc điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ hoàn toàn cắt đứt tất cả phương thức liên lạc, sau đó đợi mệnh lệnh tối nay, anh cảm thấy lá bài chưa lật mà anh tự nhận là có thể tới bất cứ lúc nào, còn đến hay không?”Toàn thân Chân Vũ Long chấn động, vẻ mặt lại thay đổi.Lê Hàn Nguyệt nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi cho một số, một lát sau vẻ mặt cô ta khó coi nói: “Không gọi được…”Không gọi được, vậy có ý nghĩa tin nhắn cô ta mới gửi đi không có bất cứ tác dụng gì.Vẻ mặt Chân Vũ Long âm tình bất định, một lát sau thở dài một hơi, nói: “Không sai, thế tử Minh đúng là kẻ địch mạnh hiếm thấy”“Nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi một câu, cậu tự tin như vậy, một người một ngựa có thể giết tôi xong, toàn thân mà lui à?”Lúc này Chân Vũ Long vô cùng tò mò.Bởi vì đơn thuần là giết anh ta xong, thì mình sẽ bị súng băn chết, chuyện này không có ý nghĩa.Bùi Nguyên Minh cười ôn hòa, nói: “Vì sao không thể toàn thân mà lui?”“Tuy tôi chưa từng tận lực biểu hiện ra ngoài, nhưng chẳng lẽ anh còn chưa nhìn ra, tôi là một cao thủ, cao thủ chân chính ““Dù thế nào cũng là cấp bậc Chiến Thần”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, khiến sắc mặt đám người Lê Hàn Nguyệt đều thay đổi, tâm mắt cả đám đều trở nên vô cùng sắc bén.Cấp bậc Chiến Thân, ở trong quân đội không có mấy người, bên ngoài lại càng hiếm như là mùa thu.“Cấp Chiến Thần thì như thế nào?”“Cấp Chiến Thần không phải có thân thể bất tử!”“Lúc trước tôi còn cảm thấy cậu không có tư cách ôm tôi cùng chết, bây giờ tôi cảm thấy, hai chúng ta cùng chết tuyệt đối không thiệt thòi!”Ngay sau đó Chân Vũ Long đột nhiên hạ lệnh: “Ra tay đi!”Rất rõ ràng, anh ta là một người tàn nhẫn, tuy anh ta không biết Bùi Nguyên Minh còn có đường lui nào, nhưng lúc này bắn chết Bùi Nguyên Minh là thời cơ thích hợp nhất, một khi bỏ qua, có lẽ thật sự không còn cơ hội.Mà chuyện ra tay, cho dù chính anh ta cũng bị ảnh hưởng, anh ta chẳng quan tâm.“Păng..”Lê Hàn Nguyệt đã sớm chuẩn bị trước di chuyển, đi thẳng tới bên cạnh, súng trong tay nâng lên lập tức bóp cò.“Bốp…Bùi Nguyên Minh cong ngón tay búng ra, một viên đá nhỏ bay đi, đúng lúc đánh vào vị trí họng súng.Một súng này chệch một chút, lướt qua sợi tóc của Bùi Nguyên Minh, bắn trúng trụ La Mã để lại một cái động to.Bùi Nguyên Minh không tiếp tục năm cổ Chân Vũ Long, mà híp mắt nhìn Lê Hàn Nguyệt, vẻ mặt tràn ngập hứng thú.“Kỹ thuật bắn súng của cô, không giống học ở Đại Hạ, trái lại giống tử sĩ do Băng Quốc bồi dưỡng ra.”“Chuyện này nói lên, thế tử Chân chẳng những có quan hệ với người Đảo Quốc, còn có quan hệ không ít với Băng Quốc”“Có chút thú vị, thân là người của một trong mười gia tộc đứng đầu, lại thân thiết với thế lực nước ngoài như vậy”“Chân Vũ Long”“Rốt cuộc là anh có vấn đề, hay là cả nhà họ Chân có vấn đề đây?”

Chương 1913