Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 1964
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1964:Lâm Mạn Ni tới thì nhanh mà đi cũng nhanh, còn mang theo thi thể Ninja mặt ếch kia, xem như giúp Bùi Nguyên Minh xác nhận.Uông Linh Đan và Hạ Vân thì trao đổi số điện thoại xong, nhanh chóng gọi chị chị em em.Xưng hô này khiến mí mắt Bùi Nguyên Minh giật điên cuồng, anh cảm thấy chị em này, giống như không phải quan hệ chị em bình thường theo bản năng.May mà hiện giờ Uông Linh Đan đang làm tổng giám đốc kiêm chủ tịch, mỗi ngày đều bận rộn tới mức xoay vòng, cho nên cô ta không ở lại lâu lắm, rồi tạm biệt rời đi.Sau đó trong nhà chỉ còn lại Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân.Hạ Vân vừa định nói gì đó, điện thoại của cô ấy vang lên, là Triệu Thanh Hạm gọi tới.Bên Triệu Thanh Hạm căn bản không cho Hạ Vân cơ hội nói chuyện, mà trực tiếp nói một tràng.Trọng tâm của đề tài chỉ có một, đó chính là tối nay để bày tỏ cảm ơn đối với Biên Bất Phụ, cô ta sắp xếp một bữa tiệc tối.Hạ Vân là một trong những nhân vật quan trọng của chuyện này, cho dù thế nào cũng phải nể mặt đi tham dự.Hạ Vân không từ chối được nhiệt tình của Triệu Thanh Hạm, tuy cô ấy biết, Triệu Thanh Hạm đại khái là muốn chế tạo cơ hội cho Biên Bất Phụ, nhưng bữa tiệc này cô ấy cũng phải tới lộ mặt.Tất nhiên là Bùi Nguyên Minh phải tận lực vì chức trách vệ sĩ, không thể đổ trách nhiệm cho người khác đi theo Hạ Vân ra cửa.Dù sao lúc trước đã xảy ra chuyện tập kích sát hại một lần, mình không đi theo mà nói, có trời mới biết đối phương còn kế hoạch gì không.Nửa tiếng sau, Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân cùng đến Bách Lạc Môn.Mà đám người Triệu Thanh Hạm đã sớm đợi ở bên trong.Nhìn nơi này, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.Không thể ngờ tới thế giới này nhỏ như vậy, Bách Lạc Môn mới rơi vào tay mình, cô gái nhỏ Triệu Thanh Hạm đã đặt tiệc tối ở nơi này.Tuy anh vốn không muốn đến, chuẩn bị cùng Hạ Vân đi ngang qua sân khấu thôi.Bây giờ xem ra không cần.Bởi vì buổi chiều anh đã sắp xếp đám Ngô Kim Hổ, lão Cửu Đạo Môn đến tiếp quản Bách Lạc Môn.Bây giờ Bách Lạc Môn coi như là một trong những đại bản doanh của anh ở thủ đô.Ở đây càng thêm an toàn hơn bên biệt thự.Cho dù Phương Trung Nghĩa hay là Kashima Shinto Ryu, nếu có bất cứ động tác gì ở đây, chỉ sợ đều không chịu nổi.Ở phía trước cách không xa, đám người Triệu Thanh Hạm đợi đã lâu đi tới đón, mấy phụ nữ nổi trên mạng nhìn thấy Bách Lạc Môn muốn mà khó vào được, lại càng lộ vẻ kích động.Có thể chụp ảnh ở nơi này đăng lên mạng cho bạn bè xem, vậy thì có thể làm ra vẻ mấy ngày đấy!Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm nhiệt tình đi đầu tới, nhưng lúc thấy Bùi Nguyên Minh, biểu cảm của cô ta đột nhiên hơi cứng đờ.Sau đó cô ta trực tiếp lướt qua Bùi Nguyên Minh, đi tới kéo tay Hạ Vân nói: “Hạ Vân, cô coi như là nửa người thủ đô, hẳn là biết Bách Lạc Môn là một trong những nơi tiêu phí cao nhất ở thủ đô.”“Có không biết bao nhiêu cậu chủ ngàn vàng, đều quen tới nơi này tiêu phí đâu”“Tối nay hai chúng ta cùng làm chủ, mở tiệc chiêu đãi anh Biên, cô cũng không thể đi quá sớm được đâu đấy…”“Gô là người bản xứ mài!”Triệu Thanh Hạm bất chấp tất cả, chụp mũ khoác lên đầu Hạ Vân trước, sau đó cô ta dẫn người tiến vào đại sảnh tầng ba Bách Lạc Môn.Nơi này cũng là nơi ngày đó Bùi Nguyên Minh mới gặp Uông Linh Đan, lần đó anh đi cùng Trịnh Khánh Vân.Không thể ngờ tới mới cách mấy ngày, nơi này đã biến thành của anh.Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh đều phải có chút cảm thán cảnh còn người mất.Mà dựa theo tài liệu anh đạt được, nơi này thực sự là nơi sinh ra túi tiền to, lợi nhuận một tháng phải mấy trăm tỷ, cho nên Kashima Shinto Ryu Đảo Quốc mới nhìn trúng nơi này.
Chương 1964:
Lâm Mạn Ni tới thì nhanh mà đi cũng nhanh, còn mang theo thi thể Ninja mặt ếch kia, xem như giúp Bùi Nguyên Minh xác nhận.
Uông Linh Đan và Hạ Vân thì trao đổi số điện thoại xong, nhanh chóng gọi chị chị em em.
Xưng hô này khiến mí mắt Bùi Nguyên Minh giật điên cuồng, anh cảm thấy chị em này, giống như không phải quan hệ chị em bình thường theo bản năng.
May mà hiện giờ Uông Linh Đan đang làm tổng giám đốc kiêm chủ tịch, mỗi ngày đều bận rộn tới mức xoay vòng, cho nên cô ta không ở lại lâu lắm, rồi tạm biệt rời đi.
Sau đó trong nhà chỉ còn lại Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân.
Hạ Vân vừa định nói gì đó, điện thoại của cô ấy vang lên, là Triệu Thanh Hạm gọi tới.
Bên Triệu Thanh Hạm căn bản không cho Hạ Vân cơ hội nói chuyện, mà trực tiếp nói một tràng.
Trọng tâm của đề tài chỉ có một, đó chính là tối nay để bày tỏ cảm ơn đối với Biên Bất Phụ, cô ta sắp xếp một bữa tiệc tối.
Hạ Vân là một trong những nhân vật quan trọng của chuyện này, cho dù thế nào cũng phải nể mặt đi tham dự.
Hạ Vân không từ chối được nhiệt tình của Triệu Thanh Hạm, tuy cô ấy biết, Triệu Thanh Hạm đại khái là muốn chế tạo cơ hội cho Biên Bất Phụ, nhưng bữa tiệc này cô ấy cũng phải tới lộ mặt.
Tất nhiên là Bùi Nguyên Minh phải tận lực vì chức trách vệ sĩ, không thể đổ trách nhiệm cho người khác đi theo Hạ Vân ra cửa.
Dù sao lúc trước đã xảy ra chuyện tập kích sát hại một lần, mình không đi theo mà nói, có trời mới biết đối phương còn kế hoạch gì không.
Nửa tiếng sau, Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân cùng đến Bách Lạc Môn.
Mà đám người Triệu Thanh Hạm đã sớm đợi ở bên trong.
Nhìn nơi này, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.
Không thể ngờ tới thế giới này nhỏ như vậy, Bách Lạc Môn mới rơi vào tay mình, cô gái nhỏ Triệu Thanh Hạm đã đặt tiệc tối ở nơi này.
Tuy anh vốn không muốn đến, chuẩn bị cùng Hạ Vân đi ngang qua sân khấu thôi.
Bây giờ xem ra không cần.
Bởi vì buổi chiều anh đã sắp xếp đám Ngô Kim Hổ, lão Cửu Đạo Môn đến tiếp quản Bách Lạc Môn.
Bây giờ Bách Lạc Môn coi như là một trong những đại bản doanh của anh ở thủ đô.
Ở đây càng thêm an toàn hơn bên biệt thự.
Cho dù Phương Trung Nghĩa hay là Kashima Shinto Ryu, nếu có bất cứ động tác gì ở đây, chỉ sợ đều không chịu nổi.
Ở phía trước cách không xa, đám người Triệu Thanh Hạm đợi đã lâu đi tới đón, mấy phụ nữ nổi trên mạng nhìn thấy Bách Lạc Môn muốn mà khó vào được, lại càng lộ vẻ kích động.
Có thể chụp ảnh ở nơi này đăng lên mạng cho bạn bè xem, vậy thì có thể làm ra vẻ mấy ngày đấy!
Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm nhiệt tình đi đầu tới, nhưng lúc thấy Bùi Nguyên Minh, biểu cảm của cô ta đột nhiên hơi cứng đờ.
Sau đó cô ta trực tiếp lướt qua Bùi Nguyên Minh, đi tới kéo tay Hạ Vân nói: “Hạ Vân, cô coi như là nửa người thủ đô, hẳn là biết Bách Lạc Môn là một trong những nơi tiêu phí cao nhất ở thủ đô.”
“Có không biết bao nhiêu cậu chủ ngàn vàng, đều quen tới nơi này tiêu phí đâu”
“Tối nay hai chúng ta cùng làm chủ, mở tiệc chiêu đãi anh Biên, cô cũng không thể đi quá sớm được đâu đấy…”
“Gô là người bản xứ mài!”
Triệu Thanh Hạm bất chấp tất cả, chụp mũ khoác lên đầu Hạ Vân trước, sau đó cô ta dẫn người tiến vào đại sảnh tầng ba Bách Lạc Môn.
Nơi này cũng là nơi ngày đó Bùi Nguyên Minh mới gặp Uông Linh Đan, lần đó anh đi cùng Trịnh Khánh Vân.
Không thể ngờ tới mới cách mấy ngày, nơi này đã biến thành của anh.
Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh đều phải có chút cảm thán cảnh còn người mất.
Mà dựa theo tài liệu anh đạt được, nơi này thực sự là nơi sinh ra túi tiền to, lợi nhuận một tháng phải mấy trăm tỷ, cho nên Kashima Shinto Ryu Đảo Quốc mới nhìn trúng nơi này.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1964:Lâm Mạn Ni tới thì nhanh mà đi cũng nhanh, còn mang theo thi thể Ninja mặt ếch kia, xem như giúp Bùi Nguyên Minh xác nhận.Uông Linh Đan và Hạ Vân thì trao đổi số điện thoại xong, nhanh chóng gọi chị chị em em.Xưng hô này khiến mí mắt Bùi Nguyên Minh giật điên cuồng, anh cảm thấy chị em này, giống như không phải quan hệ chị em bình thường theo bản năng.May mà hiện giờ Uông Linh Đan đang làm tổng giám đốc kiêm chủ tịch, mỗi ngày đều bận rộn tới mức xoay vòng, cho nên cô ta không ở lại lâu lắm, rồi tạm biệt rời đi.Sau đó trong nhà chỉ còn lại Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân.Hạ Vân vừa định nói gì đó, điện thoại của cô ấy vang lên, là Triệu Thanh Hạm gọi tới.Bên Triệu Thanh Hạm căn bản không cho Hạ Vân cơ hội nói chuyện, mà trực tiếp nói một tràng.Trọng tâm của đề tài chỉ có một, đó chính là tối nay để bày tỏ cảm ơn đối với Biên Bất Phụ, cô ta sắp xếp một bữa tiệc tối.Hạ Vân là một trong những nhân vật quan trọng của chuyện này, cho dù thế nào cũng phải nể mặt đi tham dự.Hạ Vân không từ chối được nhiệt tình của Triệu Thanh Hạm, tuy cô ấy biết, Triệu Thanh Hạm đại khái là muốn chế tạo cơ hội cho Biên Bất Phụ, nhưng bữa tiệc này cô ấy cũng phải tới lộ mặt.Tất nhiên là Bùi Nguyên Minh phải tận lực vì chức trách vệ sĩ, không thể đổ trách nhiệm cho người khác đi theo Hạ Vân ra cửa.Dù sao lúc trước đã xảy ra chuyện tập kích sát hại một lần, mình không đi theo mà nói, có trời mới biết đối phương còn kế hoạch gì không.Nửa tiếng sau, Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân cùng đến Bách Lạc Môn.Mà đám người Triệu Thanh Hạm đã sớm đợi ở bên trong.Nhìn nơi này, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.Không thể ngờ tới thế giới này nhỏ như vậy, Bách Lạc Môn mới rơi vào tay mình, cô gái nhỏ Triệu Thanh Hạm đã đặt tiệc tối ở nơi này.Tuy anh vốn không muốn đến, chuẩn bị cùng Hạ Vân đi ngang qua sân khấu thôi.Bây giờ xem ra không cần.Bởi vì buổi chiều anh đã sắp xếp đám Ngô Kim Hổ, lão Cửu Đạo Môn đến tiếp quản Bách Lạc Môn.Bây giờ Bách Lạc Môn coi như là một trong những đại bản doanh của anh ở thủ đô.Ở đây càng thêm an toàn hơn bên biệt thự.Cho dù Phương Trung Nghĩa hay là Kashima Shinto Ryu, nếu có bất cứ động tác gì ở đây, chỉ sợ đều không chịu nổi.Ở phía trước cách không xa, đám người Triệu Thanh Hạm đợi đã lâu đi tới đón, mấy phụ nữ nổi trên mạng nhìn thấy Bách Lạc Môn muốn mà khó vào được, lại càng lộ vẻ kích động.Có thể chụp ảnh ở nơi này đăng lên mạng cho bạn bè xem, vậy thì có thể làm ra vẻ mấy ngày đấy!Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm nhiệt tình đi đầu tới, nhưng lúc thấy Bùi Nguyên Minh, biểu cảm của cô ta đột nhiên hơi cứng đờ.Sau đó cô ta trực tiếp lướt qua Bùi Nguyên Minh, đi tới kéo tay Hạ Vân nói: “Hạ Vân, cô coi như là nửa người thủ đô, hẳn là biết Bách Lạc Môn là một trong những nơi tiêu phí cao nhất ở thủ đô.”“Có không biết bao nhiêu cậu chủ ngàn vàng, đều quen tới nơi này tiêu phí đâu”“Tối nay hai chúng ta cùng làm chủ, mở tiệc chiêu đãi anh Biên, cô cũng không thể đi quá sớm được đâu đấy…”“Gô là người bản xứ mài!”Triệu Thanh Hạm bất chấp tất cả, chụp mũ khoác lên đầu Hạ Vân trước, sau đó cô ta dẫn người tiến vào đại sảnh tầng ba Bách Lạc Môn.Nơi này cũng là nơi ngày đó Bùi Nguyên Minh mới gặp Uông Linh Đan, lần đó anh đi cùng Trịnh Khánh Vân.Không thể ngờ tới mới cách mấy ngày, nơi này đã biến thành của anh.Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh đều phải có chút cảm thán cảnh còn người mất.Mà dựa theo tài liệu anh đạt được, nơi này thực sự là nơi sinh ra túi tiền to, lợi nhuận một tháng phải mấy trăm tỷ, cho nên Kashima Shinto Ryu Đảo Quốc mới nhìn trúng nơi này.