Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 1987
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1987:“Thật tốt quá, cảm ơn anh, anh Biên”Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm kích động, mấy người phụ nữ nổi trên mạng cũng đều cười tươi.Có thể tham dự bữa tiệc cấp độ này, quay phát sóng trực tiếp, không phải tiền sẽ như từ trên trời rơi xuống sao?Lúc này Triệu Quốc Thái mỉm cười nói tiếp: “Cậu Biên, một khi đã như vậy, đến lúc đó có thể thêm một slot cho đứa cháu trai này của tôi..Bùi Nguyên Minh sửng sốt một lát, không thể ngờ tới đến bước này rồi Triệu Quốc Thái còn nghĩ đến anh, anh lập tức lắc đầu nói: “Chú Quốc Thái, cháu không cần”“Không cần sao?” Biên Bất Phụ cười khẩy một tiếng, đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới: “Thanh Hạm nói cậu thích khoác lác, tôi vốn không tin, bây giờ cuối cùng tôi cũng tin rôi”“Giọng điệu này của cậu, nói giống như cậu muốn đi tham gia tiệc tối của Long Môn phân hội thủ đô, cậu có thể nhận được thiệp mời ấy?”“Cậu nhớ kỹ, tôi có thể đưa bất cứ người nào vào, chỉ riêng Bùi Nguyên Minh cậu sẽ không đưa.”“Nếu đến lúc đấy, cậu đừng lấy tên tuổi của Biên Bất Phụ tôi trà trộn vào”“Chuyện này các người nhớ kỹ, nếu tên nhóc này dám lấy tên tuổi của tôi vào bữa tiệc, các người phải phụ trách đá cậu ta ral”Sau khi Biên Bất Phụ nói xong, còn không quên nói một câu với đệ tử của Long Môn.Đám đệ tử của Long Môn liếc nhau, tên tuổi của Biên Bất Phụ bọn họ chưa từng nghe nói tới.Nhưng sáng hôm nay phó hội trưởng Uông Vĩ Thành bị dọa sợ là thật.Người như vậy, không nên đắc tội thì hơn.Mãy đệ tử của Long Môn không tiện nói gì, chỉ hơi gật đầu.Nhìn thấy Biên Bất Phụ nói mấy câu là giải quyết được chuyện tham dự tiệc tối, còn áp chế được mấy cấp cao của Long Môn phân hội thủ đô, trong đôi mắt Triệu Thanh Hạm lóe lên chút ánh sáng kỳ lại Biên Bất Phụ đúng là tuổi trẻ tài cao, có tương lai xán lạn!Chỉ cân anh ta nguyện ý, phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô cũng phải nể mặt anh ta vài phần.Mà tên Bùi Nguyên Minh này, muốn đi tham dự bữa tiệc tối này, cơ bản là chuyện viễn tưởng.Nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hạm càng cảm thấy Bùi Nguyên Minh và mình là người của hai thế giới, cho dù thế nào cũng không thể để thuốc cao bôi trên da chó dán vào mình nữa.Hơn nữa cô ta càng ngày càng có hứng thú đối với Biên Bất Phụ, tâm tư tác hợp Hạ Vân với Biên Bất Phụ cũng càng lúc càng mờ nhạt.Ở đây chỉ có mình Hạ Vân tràn ngập hứng thú nhìn cảnh này, chỉ sợ trong đám người ở đây, chỉ có mình cô ấy biết, phân hội trưởng trong truyên thuyết xa cuối chân trời gần ngay trước mắt.Một nhà Triệu Thanh Hạm, đặc biệt là hai mẹ con bọn họ cho rằng giẫm lên Bùi Nguyên Minh mấy cái, nâng Biên Bất Phụ vài cái, thì có thể có được ưu đãi lớn nhất.Có ai ngờ, như vậy trái lại sẽ khiến bọn họ bỏ lỡ cơ hội lớn nhất.đâu đã không đồng ý, căn bản không sắp xếp phòng cho anh.Triệu Quốc Thái suy nghĩ tới cảm xúc của Biên Bất Phụ, cuối cùng quyết định ấm ức Bùi Nguyên Minh.“Bùi Nguyên Minh, cháu ở chö nào, để chú đưa cháu về, dù sao nơi này là khu biệt thự, buổi tối không tiện gọi xe taxi”“Chú Quốc Thái, không cần tiên đâu ạ, nếu không có phòng, cháu về biệt thự số một là được.”Bùi Nguyên Minh tùy ý mở miệng “Dù sao chỉ đi mấy phút mà thôi”Nghe thấy thế, xung quanh lập tức yên tĩnh lại.
Chương 1987:
“Thật tốt quá, cảm ơn anh, anh Biên”
Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm kích động, mấy người phụ nữ nổi trên mạng cũng đều cười tươi.
Có thể tham dự bữa tiệc cấp độ này, quay phát sóng trực tiếp, không phải tiền sẽ như từ trên trời rơi xuống sao?
Lúc này Triệu Quốc Thái mỉm cười nói tiếp: “Cậu Biên, một khi đã như vậy, đến lúc đó có thể thêm một slot cho đứa cháu trai này của tôi..
Bùi Nguyên Minh sửng sốt một lát, không thể ngờ tới đến bước này rồi Triệu Quốc Thái còn nghĩ đến anh, anh lập tức lắc đầu nói: “Chú Quốc Thái, cháu không cần”
“Không cần sao?” Biên Bất Phụ cười khẩy một tiếng, đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới: “Thanh Hạm nói cậu thích khoác lác, tôi vốn không tin, bây giờ cuối cùng tôi cũng tin rôi”
“Giọng điệu này của cậu, nói giống như cậu muốn đi tham gia tiệc tối của Long Môn phân hội thủ đô, cậu có thể nhận được thiệp mời ấy?”
“Cậu nhớ kỹ, tôi có thể đưa bất cứ người nào vào, chỉ riêng Bùi Nguyên Minh cậu sẽ không đưa.”
“Nếu đến lúc đấy, cậu đừng lấy tên tuổi của Biên Bất Phụ tôi trà trộn vào”
“Chuyện này các người nhớ kỹ, nếu tên nhóc này dám lấy tên tuổi của tôi vào bữa tiệc, các người phải phụ trách đá cậu ta ral”
Sau khi Biên Bất Phụ nói xong, còn không quên nói một câu với đệ tử của Long Môn.
Đám đệ tử của Long Môn liếc nhau, tên tuổi của Biên Bất Phụ bọn họ chưa từng nghe nói tới.
Nhưng sáng hôm nay phó hội trưởng Uông Vĩ Thành bị dọa sợ là thật.
Người như vậy, không nên đắc tội thì hơn.
Mãy đệ tử của Long Môn không tiện nói gì, chỉ hơi gật đầu.
Nhìn thấy Biên Bất Phụ nói mấy câu là giải quyết được chuyện tham dự tiệc tối, còn áp chế được mấy cấp cao của Long Môn phân hội thủ đô, trong đôi mắt Triệu Thanh Hạm lóe lên chút ánh sáng kỳ lại Biên Bất Phụ đúng là tuổi trẻ tài cao, có tương lai xán lạn!
Chỉ cân anh ta nguyện ý, phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô cũng phải nể mặt anh ta vài phần.
Mà tên Bùi Nguyên Minh này, muốn đi tham dự bữa tiệc tối này, cơ bản là chuyện viễn tưởng.
Nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hạm càng cảm thấy Bùi Nguyên Minh và mình là người của hai thế giới, cho dù thế nào cũng không thể để thuốc cao bôi trên da chó dán vào mình nữa.
Hơn nữa cô ta càng ngày càng có hứng thú đối với Biên Bất Phụ, tâm tư tác hợp Hạ Vân với Biên Bất Phụ cũng càng lúc càng mờ nhạt.
Ở đây chỉ có mình Hạ Vân tràn ngập hứng thú nhìn cảnh này, chỉ sợ trong đám người ở đây, chỉ có mình cô ấy biết, phân hội trưởng trong truyên thuyết xa cuối chân trời gần ngay trước mắt.
Một nhà Triệu Thanh Hạm, đặc biệt là hai mẹ con bọn họ cho rằng giẫm lên Bùi Nguyên Minh mấy cái, nâng Biên Bất Phụ vài cái, thì có thể có được ưu đãi lớn nhất.
Có ai ngờ, như vậy trái lại sẽ khiến bọn họ bỏ lỡ cơ hội lớn nhất.
đâu đã không đồng ý, căn bản không sắp xếp phòng cho anh.
Triệu Quốc Thái suy nghĩ tới cảm xúc của Biên Bất Phụ, cuối cùng quyết định ấm ức Bùi Nguyên Minh.
“Bùi Nguyên Minh, cháu ở chö nào, để chú đưa cháu về, dù sao nơi này là khu biệt thự, buổi tối không tiện gọi xe taxi”
“Chú Quốc Thái, không cần tiên đâu ạ, nếu không có phòng, cháu về biệt thự số một là được.”
Bùi Nguyên Minh tùy ý mở miệng “Dù sao chỉ đi mấy phút mà thôi”
Nghe thấy thế, xung quanh lập tức yên tĩnh lại.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1987:“Thật tốt quá, cảm ơn anh, anh Biên”Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm kích động, mấy người phụ nữ nổi trên mạng cũng đều cười tươi.Có thể tham dự bữa tiệc cấp độ này, quay phát sóng trực tiếp, không phải tiền sẽ như từ trên trời rơi xuống sao?Lúc này Triệu Quốc Thái mỉm cười nói tiếp: “Cậu Biên, một khi đã như vậy, đến lúc đó có thể thêm một slot cho đứa cháu trai này của tôi..Bùi Nguyên Minh sửng sốt một lát, không thể ngờ tới đến bước này rồi Triệu Quốc Thái còn nghĩ đến anh, anh lập tức lắc đầu nói: “Chú Quốc Thái, cháu không cần”“Không cần sao?” Biên Bất Phụ cười khẩy một tiếng, đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới: “Thanh Hạm nói cậu thích khoác lác, tôi vốn không tin, bây giờ cuối cùng tôi cũng tin rôi”“Giọng điệu này của cậu, nói giống như cậu muốn đi tham gia tiệc tối của Long Môn phân hội thủ đô, cậu có thể nhận được thiệp mời ấy?”“Cậu nhớ kỹ, tôi có thể đưa bất cứ người nào vào, chỉ riêng Bùi Nguyên Minh cậu sẽ không đưa.”“Nếu đến lúc đấy, cậu đừng lấy tên tuổi của Biên Bất Phụ tôi trà trộn vào”“Chuyện này các người nhớ kỹ, nếu tên nhóc này dám lấy tên tuổi của tôi vào bữa tiệc, các người phải phụ trách đá cậu ta ral”Sau khi Biên Bất Phụ nói xong, còn không quên nói một câu với đệ tử của Long Môn.Đám đệ tử của Long Môn liếc nhau, tên tuổi của Biên Bất Phụ bọn họ chưa từng nghe nói tới.Nhưng sáng hôm nay phó hội trưởng Uông Vĩ Thành bị dọa sợ là thật.Người như vậy, không nên đắc tội thì hơn.Mãy đệ tử của Long Môn không tiện nói gì, chỉ hơi gật đầu.Nhìn thấy Biên Bất Phụ nói mấy câu là giải quyết được chuyện tham dự tiệc tối, còn áp chế được mấy cấp cao của Long Môn phân hội thủ đô, trong đôi mắt Triệu Thanh Hạm lóe lên chút ánh sáng kỳ lại Biên Bất Phụ đúng là tuổi trẻ tài cao, có tương lai xán lạn!Chỉ cân anh ta nguyện ý, phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô cũng phải nể mặt anh ta vài phần.Mà tên Bùi Nguyên Minh này, muốn đi tham dự bữa tiệc tối này, cơ bản là chuyện viễn tưởng.Nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hạm càng cảm thấy Bùi Nguyên Minh và mình là người của hai thế giới, cho dù thế nào cũng không thể để thuốc cao bôi trên da chó dán vào mình nữa.Hơn nữa cô ta càng ngày càng có hứng thú đối với Biên Bất Phụ, tâm tư tác hợp Hạ Vân với Biên Bất Phụ cũng càng lúc càng mờ nhạt.Ở đây chỉ có mình Hạ Vân tràn ngập hứng thú nhìn cảnh này, chỉ sợ trong đám người ở đây, chỉ có mình cô ấy biết, phân hội trưởng trong truyên thuyết xa cuối chân trời gần ngay trước mắt.Một nhà Triệu Thanh Hạm, đặc biệt là hai mẹ con bọn họ cho rằng giẫm lên Bùi Nguyên Minh mấy cái, nâng Biên Bất Phụ vài cái, thì có thể có được ưu đãi lớn nhất.Có ai ngờ, như vậy trái lại sẽ khiến bọn họ bỏ lỡ cơ hội lớn nhất.đâu đã không đồng ý, căn bản không sắp xếp phòng cho anh.Triệu Quốc Thái suy nghĩ tới cảm xúc của Biên Bất Phụ, cuối cùng quyết định ấm ức Bùi Nguyên Minh.“Bùi Nguyên Minh, cháu ở chö nào, để chú đưa cháu về, dù sao nơi này là khu biệt thự, buổi tối không tiện gọi xe taxi”“Chú Quốc Thái, không cần tiên đâu ạ, nếu không có phòng, cháu về biệt thự số một là được.”Bùi Nguyên Minh tùy ý mở miệng “Dù sao chỉ đi mấy phút mà thôi”Nghe thấy thế, xung quanh lập tức yên tĩnh lại.