Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 2011
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2011“Anh…Nghe thấy lời nói của Bùi Nguyên Minh, Phương Trung Nghĩa tức giận run lên muốn tiến lên giáng cho anh một cái tát.Nhưng lý do còn lại duy nhất nói với anh ta rằng nếu lúc này anh ta quá bốc đồng, Bùi Nguyên Minh sẽ tiếp tục tăng giá.Và bài thuốc trường sinh này, anh ta quyết tâm lấy bằng được.Ngay sau đó, Phương Trung Nghĩa lạnh lùng nói: “Mười lăm tỷ đô la!”Nghe câu này, cả khán phòng há hốc mồm.Phương Trung Nghĩa chỉ hứa hẹn bốn tỷ rưỡi đô la mỹ, đã khiến khán giả bị sốc.Hiện tại là mười lăm tỷ đô la, Phương Trung Nghĩa thật sự sẽ nghiến răng đồng ý sao?Giờ phút này, không biết có bao nhiêu người đang che miệng, cố gắng hết sức để không kêu la nữa.Cảnh tượng trước mắt vượt xa khả năng nhận thức của họ.Thứ có giá trị nhiều nhất là bốn mươi bảy triệu đô la mỹ lại bị người ta đẩy lên với giá một tỷ rưỡi, sau đó lại bán lại được mười lăm tỷ đô la?Để biết được mức giá này, chỉ cần nghe qua là nhiêu người cảm thấy hoa mắt!Giờ phút này, mãy người tự cho mình là nhân vật lớn trong giới thượng lưu đều đã sụp đổ, suýt nữa thì ngã lăn ra đất.Nhìn thấy người phục vụ của Phương Trung Nghĩa nghiến răng chuyển tiền cho mình, Bùi Nguyên Minh cười nói.Sau đó ánh mắt của anh rơi vào người phục vụ, nhẹ giọng nói: “Là anh, đúng, đúng, là anh!Anh muốn tôi quỳ xuống xin lỗi anh ta đúng chứ?”“Vậy anh quỳ xuống thu dọn đồ đạc đi”Người phục vụ phút chốc đen mặt lại, nhưng Phương Trung Nghĩa không muốn tiếp tục chọc tức Bùi Nguyên Minh vào thời khắc mấu chốt này, mà chỉ nhàn nhạt liếc nhìn người phục vụ.Người phục vụ trông có vẻ đau khổ, đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh và quỳ xuống.Bùi Nguyên Minh vươn tay phải vỗ vỗ mặt của anh ta, nhẹ giọng nói: “Anh đã thấy chưa? Nếu tôi nói anh quỳ xuống, anh phải quỳ xuống cho tôi!”“Không phải sao?”“Nói tôi?”Người đi theo trông có vẻ bế mặt, lúc này anh ta năm chặt tay lại, nhưng không nói được lời nào.“Quỳ thắng”Bùi Nguyên Minh nói một cách lạnh lùng, sau đó vung ra mười mấy cái tát thuận tay và trái tay, cuối cùng ném cái gọi là tiên dược trong tay vào lòng bàn tay của anh ta.Điều quan trọng nhất là anh đã thực sự thẳng…Phương Trung Nghĩa cầm thuốc trường sinh trên tay, sắc mặt chìm xuống như nước, không thấy được vui sướng hay tức giận Nhưng nhìn anh ta mất đi vẻ bình tính thường ngày, ai cũng biết anh ta đã tức giận đến cực điểm.Tuy nhiên, đó là chuyện bình thường, lẽ ra có thể lấy xuống, nhưng vì Bùi Nguyên Minh can thiệp, anh ta đã phải trả giá đảt.Dù cuối cùng anh ta cũng mua được thuốc trường sinh, nhưng giá chênh lệch đã gấp 500 lần rồi!
Chương 2011
“Anh…
Nghe thấy lời nói của Bùi Nguyên Minh, Phương Trung Nghĩa tức giận run lên muốn tiến lên giáng cho anh một cái tát.
Nhưng lý do còn lại duy nhất nói với anh ta rằng nếu lúc này anh ta quá bốc đồng, Bùi Nguyên Minh sẽ tiếp tục tăng giá.
Và bài thuốc trường sinh này, anh ta quyết tâm lấy bằng được.
Ngay sau đó, Phương Trung Nghĩa lạnh lùng nói: “Mười lăm tỷ đô la!”
Nghe câu này, cả khán phòng há hốc mồm.
Phương Trung Nghĩa chỉ hứa hẹn bốn tỷ rưỡi đô la mỹ, đã khiến khán giả bị sốc.
Hiện tại là mười lăm tỷ đô la, Phương Trung Nghĩa thật sự sẽ nghiến răng đồng ý sao?
Giờ phút này, không biết có bao nhiêu người đang che miệng, cố gắng hết sức để không kêu la nữa.
Cảnh tượng trước mắt vượt xa khả năng nhận thức của họ.
Thứ có giá trị nhiều nhất là bốn mươi bảy triệu đô la mỹ lại bị người ta đẩy lên với giá một tỷ rưỡi, sau đó lại bán lại được mười lăm tỷ đô la?
Để biết được mức giá này, chỉ cần nghe qua là nhiêu người cảm thấy hoa mắt!
Giờ phút này, mãy người tự cho mình là nhân vật lớn trong giới thượng lưu đều đã sụp đổ, suýt nữa thì ngã lăn ra đất.
Nhìn thấy người phục vụ của Phương Trung Nghĩa nghiến răng chuyển tiền cho mình, Bùi Nguyên Minh cười nói.
Sau đó ánh mắt của anh rơi vào người phục vụ, nhẹ giọng nói: “Là anh, đúng, đúng, là anh!
Anh muốn tôi quỳ xuống xin lỗi anh ta đúng chứ?”
“Vậy anh quỳ xuống thu dọn đồ đạc đi”
Người phục vụ phút chốc đen mặt lại, nhưng Phương Trung Nghĩa không muốn tiếp tục chọc tức Bùi Nguyên Minh vào thời khắc mấu chốt này, mà chỉ nhàn nhạt liếc nhìn người phục vụ.
Người phục vụ trông có vẻ đau khổ, đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh và quỳ xuống.
Bùi Nguyên Minh vươn tay phải vỗ vỗ mặt của anh ta, nhẹ giọng nói: “Anh đã thấy chưa? Nếu tôi nói anh quỳ xuống, anh phải quỳ xuống cho tôi!”
“Không phải sao?”
“Nói tôi?”
Người đi theo trông có vẻ bế mặt, lúc này anh ta năm chặt tay lại, nhưng không nói được lời nào.
“Quỳ thắng”
Bùi Nguyên Minh nói một cách lạnh lùng, sau đó vung ra mười mấy cái tát thuận tay và trái tay, cuối cùng ném cái gọi là tiên dược trong tay vào lòng bàn tay của anh ta.
Điều quan trọng nhất là anh đã thực sự thẳng…
Phương Trung Nghĩa cầm thuốc trường sinh trên tay, sắc mặt chìm xuống như nước, không thấy được vui sướng hay tức giận Nhưng nhìn anh ta mất đi vẻ bình tính thường ngày, ai cũng biết anh ta đã tức giận đến cực điểm.
Tuy nhiên, đó là chuyện bình thường, lẽ ra có thể lấy xuống, nhưng vì Bùi Nguyên Minh can thiệp, anh ta đã phải trả giá đảt.
Dù cuối cùng anh ta cũng mua được thuốc trường sinh, nhưng giá chênh lệch đã gấp 500 lần rồi!
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2011“Anh…Nghe thấy lời nói của Bùi Nguyên Minh, Phương Trung Nghĩa tức giận run lên muốn tiến lên giáng cho anh một cái tát.Nhưng lý do còn lại duy nhất nói với anh ta rằng nếu lúc này anh ta quá bốc đồng, Bùi Nguyên Minh sẽ tiếp tục tăng giá.Và bài thuốc trường sinh này, anh ta quyết tâm lấy bằng được.Ngay sau đó, Phương Trung Nghĩa lạnh lùng nói: “Mười lăm tỷ đô la!”Nghe câu này, cả khán phòng há hốc mồm.Phương Trung Nghĩa chỉ hứa hẹn bốn tỷ rưỡi đô la mỹ, đã khiến khán giả bị sốc.Hiện tại là mười lăm tỷ đô la, Phương Trung Nghĩa thật sự sẽ nghiến răng đồng ý sao?Giờ phút này, không biết có bao nhiêu người đang che miệng, cố gắng hết sức để không kêu la nữa.Cảnh tượng trước mắt vượt xa khả năng nhận thức của họ.Thứ có giá trị nhiều nhất là bốn mươi bảy triệu đô la mỹ lại bị người ta đẩy lên với giá một tỷ rưỡi, sau đó lại bán lại được mười lăm tỷ đô la?Để biết được mức giá này, chỉ cần nghe qua là nhiêu người cảm thấy hoa mắt!Giờ phút này, mãy người tự cho mình là nhân vật lớn trong giới thượng lưu đều đã sụp đổ, suýt nữa thì ngã lăn ra đất.Nhìn thấy người phục vụ của Phương Trung Nghĩa nghiến răng chuyển tiền cho mình, Bùi Nguyên Minh cười nói.Sau đó ánh mắt của anh rơi vào người phục vụ, nhẹ giọng nói: “Là anh, đúng, đúng, là anh!Anh muốn tôi quỳ xuống xin lỗi anh ta đúng chứ?”“Vậy anh quỳ xuống thu dọn đồ đạc đi”Người phục vụ phút chốc đen mặt lại, nhưng Phương Trung Nghĩa không muốn tiếp tục chọc tức Bùi Nguyên Minh vào thời khắc mấu chốt này, mà chỉ nhàn nhạt liếc nhìn người phục vụ.Người phục vụ trông có vẻ đau khổ, đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh và quỳ xuống.Bùi Nguyên Minh vươn tay phải vỗ vỗ mặt của anh ta, nhẹ giọng nói: “Anh đã thấy chưa? Nếu tôi nói anh quỳ xuống, anh phải quỳ xuống cho tôi!”“Không phải sao?”“Nói tôi?”Người đi theo trông có vẻ bế mặt, lúc này anh ta năm chặt tay lại, nhưng không nói được lời nào.“Quỳ thắng”Bùi Nguyên Minh nói một cách lạnh lùng, sau đó vung ra mười mấy cái tát thuận tay và trái tay, cuối cùng ném cái gọi là tiên dược trong tay vào lòng bàn tay của anh ta.Điều quan trọng nhất là anh đã thực sự thẳng…Phương Trung Nghĩa cầm thuốc trường sinh trên tay, sắc mặt chìm xuống như nước, không thấy được vui sướng hay tức giận Nhưng nhìn anh ta mất đi vẻ bình tính thường ngày, ai cũng biết anh ta đã tức giận đến cực điểm.Tuy nhiên, đó là chuyện bình thường, lẽ ra có thể lấy xuống, nhưng vì Bùi Nguyên Minh can thiệp, anh ta đã phải trả giá đảt.Dù cuối cùng anh ta cũng mua được thuốc trường sinh, nhưng giá chênh lệch đã gấp 500 lần rồi!