Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 2191
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2191Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, cười nói: “Ở trước mặt tôi, đương nhiên pháp luật nặng như Thái Sơn.“Nhưng mà ở trước mặt Phương Lan Ngọc cô, mới thực sự không có phân lượng đúng không?”“Nói ví dụ, vì sao hôm nay tôi dẫn chị em Miyamoto Sakura đi, cô không biết sao?”“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhau, cô lại giống như quen biết tôi nửa đời người.”“Nếu cô nói cô không biết nguyên nhân tôi muốn dẫn Miyamoto Sakura đi, vậy thì cô coi tất cả mọi người ở đây là kẻ ngốc rồi!”Giọng điệu của Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt, nhưng khiến sắc mặt Phương Lan Ngọc.Nguyễn Minh cậu!”Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh hiểu ra: “Như vậy thì khá lắm à!”“Lợi hại như trách ở nơi như thủ đô này, còn dám diễu võ dương oai, người không biết, còn tưởng cô là người đứng đầu thủ đô đấy!”“Chỉ tiếc, Long Điện không có quyền lực pháp luật trong nước, nhà họ Phương Yến Kinh ở thủ đô cùng lắm chỉ như côn trùng qua sông!”“Nếu đây gọi là tự tin của cậu, tôi cảm thấy cậu nên cút đi đi.”Phương Lan Ngọc tiến lên trước, vươn tay vuốt ve gương mặt Bùi Nguyễn Minh, sau đó dán sát bên tại anh, nhả khí như lan: “Họ Bùi, đừng nói những lời vô dụng này.”“Tôi vốn muốn giữ cậu cho cậu chủ nhà tôi, nhưng cậu đã tự mình va vào đây, như vậy rơi vào kết cục gì, thì không trách được tôi!”Sau khi nói xong, Phương Trung Nghĩa trở lại chỗ ngồi, gương mặt rét lạnh mở miệng nói: “Người đâu! Bùi Nguyễn Minh coi như không có pháp luật, xâm hại ích lợi của khách sạn Nhã Nam!”“Bắt lấy cậu ta! Đưa tới tổng cục cảnh sát thủ đô xử lý!”Sau khi nói xong, Phương Lan Ngọc còn híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Người của Long Điện, thực sự không có quyền thi hành pháp luật trong nước!”“Nhưng bọn họ có thể bảo vệ tôi và tài sản cá nhân của tôi chu toàn!”“Đây là đặc quyền của công thần Long Điện!”“Phản kháng tôi, hậu quả e rằng cậu không thể gánh nổi!”Giọng nói của Phương Lan Ngọc mới dừng lại, mười mấy người đàn ông mặc đồng phục của Long Điện cùng cầm vũ khí tiến lên, cả đám đều nhanh chóng mở chốt an toàn, trực tiếp giơ súng nhắm ngay đám Bùi Nguyễn Minh.Đám người này giống như người máy, chẳng phân biệt được đúng sai, cứ chấp hànhĐám người có mặt ở đây đều lộ ra biểu cảm trêu tức.Hôm nay e rằng tên ở rể sẽ xong đời! Nhưng mà chuyện này rất bình thường, một tên ăn cơm nhão, còn làm ra vẻ mình như con của trời, anh không bị giẫm chết, thì người nào bị giẫm chết?Hạ Mộc Diệp càng lộ ra tươi cười không kiêng nể gì, vừa rồi Bùi Nguyễn Minh rất trâu bò!Bây giờ còn không phải bị Phương Lan Ngọc giấm chết dưới chân.Tất cả mọi người híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, cùng đợi kết cục của anh.Bùi Nguyễn Minh lấy điện thoại ra, tùy ý ấn một dãy số, thản nhiên nói: “Tối nay người nào cũng không ngăn được tôi dẫn hai chị em Miyamoto Sakura rời đi, Hạ Mộc Diệp không được, Phương Lan Ngọc cô cũng không được.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2191Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, cười nói: “Ở trước mặt tôi, đương nhiên pháp luật nặng như Thái Sơn.“Nhưng mà ở trước mặt Phương Lan Ngọc cô, mới thực sự không có phân lượng đúng không?”“Nói ví dụ, vì sao hôm nay tôi dẫn chị em Miyamoto Sakura đi, cô không biết sao?”“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhau, cô lại giống như quen biết tôi nửa đời người.”“Nếu cô nói cô không biết nguyên nhân tôi muốn dẫn Miyamoto Sakura đi, vậy thì cô coi tất cả mọi người ở đây là kẻ ngốc rồi!”Giọng điệu của Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt, nhưng khiến sắc mặt Phương Lan Ngọc.Nguyễn Minh cậu!”Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh hiểu ra: “Như vậy thì khá lắm à!”“Lợi hại như trách ở nơi như thủ đô này, còn dám diễu võ dương oai, người không biết, còn tưởng cô là người đứng đầu thủ đô đấy!”“Chỉ tiếc, Long Điện không có quyền lực pháp luật trong nước, nhà họ Phương Yến Kinh ở thủ đô cùng lắm chỉ như côn trùng qua sông!”“Nếu đây gọi là tự tin của cậu, tôi cảm thấy cậu nên cút đi đi.”Phương Lan Ngọc tiến lên trước, vươn tay vuốt ve gương mặt Bùi Nguyễn Minh, sau đó dán sát bên tại anh, nhả khí như lan: “Họ Bùi, đừng nói những lời vô dụng này.”“Tôi vốn muốn giữ cậu cho cậu chủ nhà tôi, nhưng cậu đã tự mình va vào đây, như vậy rơi vào kết cục gì, thì không trách được tôi!”Sau khi nói xong, Phương Trung Nghĩa trở lại chỗ ngồi, gương mặt rét lạnh mở miệng nói: “Người đâu! Bùi Nguyễn Minh coi như không có pháp luật, xâm hại ích lợi của khách sạn Nhã Nam!”“Bắt lấy cậu ta! Đưa tới tổng cục cảnh sát thủ đô xử lý!”Sau khi nói xong, Phương Lan Ngọc còn híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Người của Long Điện, thực sự không có quyền thi hành pháp luật trong nước!”“Nhưng bọn họ có thể bảo vệ tôi và tài sản cá nhân của tôi chu toàn!”“Đây là đặc quyền của công thần Long Điện!”“Phản kháng tôi, hậu quả e rằng cậu không thể gánh nổi!”Giọng nói của Phương Lan Ngọc mới dừng lại, mười mấy người đàn ông mặc đồng phục của Long Điện cùng cầm vũ khí tiến lên, cả đám đều nhanh chóng mở chốt an toàn, trực tiếp giơ súng nhắm ngay đám Bùi Nguyễn Minh.Đám người này giống như người máy, chẳng phân biệt được đúng sai, cứ chấp hànhĐám người có mặt ở đây đều lộ ra biểu cảm trêu tức.Hôm nay e rằng tên ở rể sẽ xong đời! Nhưng mà chuyện này rất bình thường, một tên ăn cơm nhão, còn làm ra vẻ mình như con của trời, anh không bị giẫm chết, thì người nào bị giẫm chết?Hạ Mộc Diệp càng lộ ra tươi cười không kiêng nể gì, vừa rồi Bùi Nguyễn Minh rất trâu bò!Bây giờ còn không phải bị Phương Lan Ngọc giấm chết dưới chân.Tất cả mọi người híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, cùng đợi kết cục của anh.Bùi Nguyễn Minh lấy điện thoại ra, tùy ý ấn một dãy số, thản nhiên nói: “Tối nay người nào cũng không ngăn được tôi dẫn hai chị em Miyamoto Sakura rời đi, Hạ Mộc Diệp không được, Phương Lan Ngọc cô cũng không được.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2191Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, cười nói: “Ở trước mặt tôi, đương nhiên pháp luật nặng như Thái Sơn.“Nhưng mà ở trước mặt Phương Lan Ngọc cô, mới thực sự không có phân lượng đúng không?”“Nói ví dụ, vì sao hôm nay tôi dẫn chị em Miyamoto Sakura đi, cô không biết sao?”“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhau, cô lại giống như quen biết tôi nửa đời người.”“Nếu cô nói cô không biết nguyên nhân tôi muốn dẫn Miyamoto Sakura đi, vậy thì cô coi tất cả mọi người ở đây là kẻ ngốc rồi!”Giọng điệu của Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt, nhưng khiến sắc mặt Phương Lan Ngọc.Nguyễn Minh cậu!”Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh hiểu ra: “Như vậy thì khá lắm à!”“Lợi hại như trách ở nơi như thủ đô này, còn dám diễu võ dương oai, người không biết, còn tưởng cô là người đứng đầu thủ đô đấy!”“Chỉ tiếc, Long Điện không có quyền lực pháp luật trong nước, nhà họ Phương Yến Kinh ở thủ đô cùng lắm chỉ như côn trùng qua sông!”“Nếu đây gọi là tự tin của cậu, tôi cảm thấy cậu nên cút đi đi.”Phương Lan Ngọc tiến lên trước, vươn tay vuốt ve gương mặt Bùi Nguyễn Minh, sau đó dán sát bên tại anh, nhả khí như lan: “Họ Bùi, đừng nói những lời vô dụng này.”“Tôi vốn muốn giữ cậu cho cậu chủ nhà tôi, nhưng cậu đã tự mình va vào đây, như vậy rơi vào kết cục gì, thì không trách được tôi!”Sau khi nói xong, Phương Trung Nghĩa trở lại chỗ ngồi, gương mặt rét lạnh mở miệng nói: “Người đâu! Bùi Nguyễn Minh coi như không có pháp luật, xâm hại ích lợi của khách sạn Nhã Nam!”“Bắt lấy cậu ta! Đưa tới tổng cục cảnh sát thủ đô xử lý!”Sau khi nói xong, Phương Lan Ngọc còn híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Người của Long Điện, thực sự không có quyền thi hành pháp luật trong nước!”“Nhưng bọn họ có thể bảo vệ tôi và tài sản cá nhân của tôi chu toàn!”“Đây là đặc quyền của công thần Long Điện!”“Phản kháng tôi, hậu quả e rằng cậu không thể gánh nổi!”Giọng nói của Phương Lan Ngọc mới dừng lại, mười mấy người đàn ông mặc đồng phục của Long Điện cùng cầm vũ khí tiến lên, cả đám đều nhanh chóng mở chốt an toàn, trực tiếp giơ súng nhắm ngay đám Bùi Nguyễn Minh.Đám người này giống như người máy, chẳng phân biệt được đúng sai, cứ chấp hànhĐám người có mặt ở đây đều lộ ra biểu cảm trêu tức.Hôm nay e rằng tên ở rể sẽ xong đời! Nhưng mà chuyện này rất bình thường, một tên ăn cơm nhão, còn làm ra vẻ mình như con của trời, anh không bị giẫm chết, thì người nào bị giẫm chết?Hạ Mộc Diệp càng lộ ra tươi cười không kiêng nể gì, vừa rồi Bùi Nguyễn Minh rất trâu bò!Bây giờ còn không phải bị Phương Lan Ngọc giấm chết dưới chân.Tất cả mọi người híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, cùng đợi kết cục của anh.Bùi Nguyễn Minh lấy điện thoại ra, tùy ý ấn một dãy số, thản nhiên nói: “Tối nay người nào cũng không ngăn được tôi dẫn hai chị em Miyamoto Sakura rời đi, Hạ Mộc Diệp không được, Phương Lan Ngọc cô cũng không được.”