Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 2375
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2375:Thân thể Bùi Nguyên Minh không vì vậy mà tạm dừng, anh tiếp tục nhanh chóng lùi về phía sau.Nhưng mà trong quá trình này, tuyến đường của anh không phải cố định, mà bất chợt lăn về trước lăn về sau, bất chợt trái bất chợt phải.Tránh né những viên đạn đang bay tới.Trong đại sảnh không ngừng truyền ra âm thanh “đoàng đoàng đoàng”, mặt đất và mặt tường không ngừng xuất hiện cái hầm.Mấy người đàn ông quốc tịch nước ngoài đang định phát động tấn công, nhưng lúc bước ra một bước đầu trực tiếp nổ tung, bị đồng đội ngộ sát.Đôi mắt Bùi Nguyên Minh rét lạnh, vẫn lùi về sau như cũ, đồng thời dẫn đường đối phương bắn đạn vào trong kiến trúc do thép tạo thành trong đại sảnh.Chỉ trong phút chốc, đạn càng nhiều thêm!Bùi Nguyên Minh lông tóc không tổn hao gì, nhưng đám đàn ông quốc tịch nước ngoài đều ngã xuống mặt đất.Bùi Nguyên Minh không có ý dừng lại nghỉ, mà nắm lấy một thi thể trên đất lên chắn trước mặt mình.Sau đó rất nhanh xông ra ngoài đại sảnh chờ. Súng bắn tỉa không xuất hiện ở nơi quá xa, chỉ ở đỉnh một kho hàng phía đối diện mà thôi.“Pång pång..”Trong quá trình này, không ngừng có viên đạn bắn tới, nhưng Bùi Nguyên Minh đều dùng thi. thể này chặn lại.Đợi lúc tới dưới nhà kho, Bùi Nguyên Minh mới bỏ thi thể trong tay, lấy tốc độ nhanh nhất đi cầu thang bộ xông lên tới đỉnh nhà kho.Kỹ thuật bắn súng của đối phương không khác gì người sát hại mình ở khu giải trí The Wynn lắm, Bùi Nguyên Minh vô cùng tò mò thân phận của đối phương.“Rầm..”.Lúc Bùi Nguyên Minh đá văn cửa sân thượng nhà kho này ra, một khẩu súng đã tập trung về phía này.Chẳng qua Bùi Nguyên Minh vừa mới xuất hiện, chỉ trong nháy mắt đã lăn một vòng tại chỗ, | trực tiếp tránh đi tập trung của đối phương, không cho đối phương bất cứ cơ hội nào phản ứng.Cùng lúc đó, chỉ trong nháy mắt nhặt lên khẩu súng trực tiếp nổ súng, một viên đạn chì bắn ra.“Rầm…” Bên đối diện, một người phụ nữ mặc quần áo bó màu đen, trên mặt là mặt nạ hồ ly xuất hiện.Dáng người cô ta yểu điệu, đường cong mê người, cho dù chỉ nhìn cằm dưới nhọn hoắt lộ ra dưới mặt nạ, cũng khiến người ta tràn ngập mơ màng.Chẳng qua cảm giác vô cùng quen thuộc xuất hiện trong lòng Bùi Nguyên Minh, anh không vội vàng ra tay, mà mỉm cười nói: “Xem ra là người quen cũ của tôi”“Người của gia tộc nhà họ Bùi đúng không?”“Tôi rất tò mò, Bùi Văn Kiên muốn tôi chết như vậy à?”.“Thanh Owen đều đã phát động tập kích sát hại, cậu ta lo lắng, còn bảo cô ra tay, đây là thù oán gì?Đối mặt với vẻ mặt lạnh nhạt của Bùi Nguyên Minh, người phụ nữ đeo mặt nạ hồ ly không. mở miệng, mà đôi mắt kỳ quái nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.Cô ta chưa từng xem nhẹ Bùi Nguyên Minh, nhưng không thể ngờ tới Bùi Nguyên Minh đáng sợ vượt xa tưởng tượng.Nhà họ Thanh nước Mỹ sắp xếp thuốc nổ, sắp xếp mấy chục binh sĩ xuất ngũ bao vây sát hại.Cộng thêm súng bắn tỉa như cô ta, nhìn kiểu gì Bùi Nguyên Minh cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ.Nhưng không thể ngờ tới Bùi Nguyễn Minh chẳng những giết xông ra, còn lông tóc không tổn hao gì.Không cẩn thận, hôm nay mình sẽ rơi vào trong tay Bùi Nguyên Minh.Chỉ trong nháy mắt, người phụ nữ đeo mặt nạ hồ ly cười khẽ một tiếng, bỗng nhiên trong tay. cô ta xuất hiện hai quả cầu thép, được cô ta tùy ý tung lên.Cảm giác tim đập nhanh truyền đến, Bùi Nguyên Minh lùi về sau theo bản năng.“Bùm..”Quả cầu thép nổ tung, khói đặc có mùi thối gay mũi nhanh chóng tản ra, bốn phía lập tức giống như đêm khuya.Một lát sau, phía dưới nhà kho truyền tới tiếng động cơ gào rú, xe Harley đã sớm đánh lửa rời. đi nhanh như tia chớp.Cùng lúc đó, một quả cầu thép được tung ra, cả sân bay lập tức khí đen lượn lờ.Ở phía xa, tiếng cảnh báo thê lương vang lên, có không biết bao nhiêu chiếc xe cảnh sát xuất | hiện.“Một kích không trúng, chạy xa ngàn dặm, thủ đoạn thật khá” Bùi Nguyên Minh nhìn bóng dáng đối phương, vẻ mặt rét lạnh.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2375:Thân thể Bùi Nguyên Minh không vì vậy mà tạm dừng, anh tiếp tục nhanh chóng lùi về phía sau.Nhưng mà trong quá trình này, tuyến đường của anh không phải cố định, mà bất chợt lăn về trước lăn về sau, bất chợt trái bất chợt phải.Tránh né những viên đạn đang bay tới.Trong đại sảnh không ngừng truyền ra âm thanh “đoàng đoàng đoàng”, mặt đất và mặt tường không ngừng xuất hiện cái hầm.Mấy người đàn ông quốc tịch nước ngoài đang định phát động tấn công, nhưng lúc bước ra một bước đầu trực tiếp nổ tung, bị đồng đội ngộ sát.Đôi mắt Bùi Nguyên Minh rét lạnh, vẫn lùi về sau như cũ, đồng thời dẫn đường đối phương bắn đạn vào trong kiến trúc do thép tạo thành trong đại sảnh.Chỉ trong phút chốc, đạn càng nhiều thêm!Bùi Nguyên Minh lông tóc không tổn hao gì, nhưng đám đàn ông quốc tịch nước ngoài đều ngã xuống mặt đất.Bùi Nguyên Minh không có ý dừng lại nghỉ, mà nắm lấy một thi thể trên đất lên chắn trước mặt mình.Sau đó rất nhanh xông ra ngoài đại sảnh chờ. Súng bắn tỉa không xuất hiện ở nơi quá xa, chỉ ở đỉnh một kho hàng phía đối diện mà thôi.“Pång pång..”Trong quá trình này, không ngừng có viên đạn bắn tới, nhưng Bùi Nguyên Minh đều dùng thi. thể này chặn lại.Đợi lúc tới dưới nhà kho, Bùi Nguyên Minh mới bỏ thi thể trong tay, lấy tốc độ nhanh nhất đi cầu thang bộ xông lên tới đỉnh nhà kho.Kỹ thuật bắn súng của đối phương không khác gì người sát hại mình ở khu giải trí The Wynn lắm, Bùi Nguyên Minh vô cùng tò mò thân phận của đối phương.“Rầm..”.Lúc Bùi Nguyên Minh đá văn cửa sân thượng nhà kho này ra, một khẩu súng đã tập trung về phía này.Chẳng qua Bùi Nguyên Minh vừa mới xuất hiện, chỉ trong nháy mắt đã lăn một vòng tại chỗ, | trực tiếp tránh đi tập trung của đối phương, không cho đối phương bất cứ cơ hội nào phản ứng.Cùng lúc đó, chỉ trong nháy mắt nhặt lên khẩu súng trực tiếp nổ súng, một viên đạn chì bắn ra.“Rầm…” Bên đối diện, một người phụ nữ mặc quần áo bó màu đen, trên mặt là mặt nạ hồ ly xuất hiện.Dáng người cô ta yểu điệu, đường cong mê người, cho dù chỉ nhìn cằm dưới nhọn hoắt lộ ra dưới mặt nạ, cũng khiến người ta tràn ngập mơ màng.Chẳng qua cảm giác vô cùng quen thuộc xuất hiện trong lòng Bùi Nguyên Minh, anh không vội vàng ra tay, mà mỉm cười nói: “Xem ra là người quen cũ của tôi”“Người của gia tộc nhà họ Bùi đúng không?”“Tôi rất tò mò, Bùi Văn Kiên muốn tôi chết như vậy à?”.“Thanh Owen đều đã phát động tập kích sát hại, cậu ta lo lắng, còn bảo cô ra tay, đây là thù oán gì?Đối mặt với vẻ mặt lạnh nhạt của Bùi Nguyên Minh, người phụ nữ đeo mặt nạ hồ ly không. mở miệng, mà đôi mắt kỳ quái nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.Cô ta chưa từng xem nhẹ Bùi Nguyên Minh, nhưng không thể ngờ tới Bùi Nguyên Minh đáng sợ vượt xa tưởng tượng.Nhà họ Thanh nước Mỹ sắp xếp thuốc nổ, sắp xếp mấy chục binh sĩ xuất ngũ bao vây sát hại.Cộng thêm súng bắn tỉa như cô ta, nhìn kiểu gì Bùi Nguyên Minh cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ.Nhưng không thể ngờ tới Bùi Nguyễn Minh chẳng những giết xông ra, còn lông tóc không tổn hao gì.Không cẩn thận, hôm nay mình sẽ rơi vào trong tay Bùi Nguyên Minh.Chỉ trong nháy mắt, người phụ nữ đeo mặt nạ hồ ly cười khẽ một tiếng, bỗng nhiên trong tay. cô ta xuất hiện hai quả cầu thép, được cô ta tùy ý tung lên.Cảm giác tim đập nhanh truyền đến, Bùi Nguyên Minh lùi về sau theo bản năng.“Bùm..”Quả cầu thép nổ tung, khói đặc có mùi thối gay mũi nhanh chóng tản ra, bốn phía lập tức giống như đêm khuya.Một lát sau, phía dưới nhà kho truyền tới tiếng động cơ gào rú, xe Harley đã sớm đánh lửa rời. đi nhanh như tia chớp.Cùng lúc đó, một quả cầu thép được tung ra, cả sân bay lập tức khí đen lượn lờ.Ở phía xa, tiếng cảnh báo thê lương vang lên, có không biết bao nhiêu chiếc xe cảnh sát xuất | hiện.“Một kích không trúng, chạy xa ngàn dặm, thủ đoạn thật khá” Bùi Nguyên Minh nhìn bóng dáng đối phương, vẻ mặt rét lạnh.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2375:Thân thể Bùi Nguyên Minh không vì vậy mà tạm dừng, anh tiếp tục nhanh chóng lùi về phía sau.Nhưng mà trong quá trình này, tuyến đường của anh không phải cố định, mà bất chợt lăn về trước lăn về sau, bất chợt trái bất chợt phải.Tránh né những viên đạn đang bay tới.Trong đại sảnh không ngừng truyền ra âm thanh “đoàng đoàng đoàng”, mặt đất và mặt tường không ngừng xuất hiện cái hầm.Mấy người đàn ông quốc tịch nước ngoài đang định phát động tấn công, nhưng lúc bước ra một bước đầu trực tiếp nổ tung, bị đồng đội ngộ sát.Đôi mắt Bùi Nguyên Minh rét lạnh, vẫn lùi về sau như cũ, đồng thời dẫn đường đối phương bắn đạn vào trong kiến trúc do thép tạo thành trong đại sảnh.Chỉ trong phút chốc, đạn càng nhiều thêm!Bùi Nguyên Minh lông tóc không tổn hao gì, nhưng đám đàn ông quốc tịch nước ngoài đều ngã xuống mặt đất.Bùi Nguyên Minh không có ý dừng lại nghỉ, mà nắm lấy một thi thể trên đất lên chắn trước mặt mình.Sau đó rất nhanh xông ra ngoài đại sảnh chờ. Súng bắn tỉa không xuất hiện ở nơi quá xa, chỉ ở đỉnh một kho hàng phía đối diện mà thôi.“Pång pång..”Trong quá trình này, không ngừng có viên đạn bắn tới, nhưng Bùi Nguyên Minh đều dùng thi. thể này chặn lại.Đợi lúc tới dưới nhà kho, Bùi Nguyên Minh mới bỏ thi thể trong tay, lấy tốc độ nhanh nhất đi cầu thang bộ xông lên tới đỉnh nhà kho.Kỹ thuật bắn súng của đối phương không khác gì người sát hại mình ở khu giải trí The Wynn lắm, Bùi Nguyên Minh vô cùng tò mò thân phận của đối phương.“Rầm..”.Lúc Bùi Nguyên Minh đá văn cửa sân thượng nhà kho này ra, một khẩu súng đã tập trung về phía này.Chẳng qua Bùi Nguyên Minh vừa mới xuất hiện, chỉ trong nháy mắt đã lăn một vòng tại chỗ, | trực tiếp tránh đi tập trung của đối phương, không cho đối phương bất cứ cơ hội nào phản ứng.Cùng lúc đó, chỉ trong nháy mắt nhặt lên khẩu súng trực tiếp nổ súng, một viên đạn chì bắn ra.“Rầm…” Bên đối diện, một người phụ nữ mặc quần áo bó màu đen, trên mặt là mặt nạ hồ ly xuất hiện.Dáng người cô ta yểu điệu, đường cong mê người, cho dù chỉ nhìn cằm dưới nhọn hoắt lộ ra dưới mặt nạ, cũng khiến người ta tràn ngập mơ màng.Chẳng qua cảm giác vô cùng quen thuộc xuất hiện trong lòng Bùi Nguyên Minh, anh không vội vàng ra tay, mà mỉm cười nói: “Xem ra là người quen cũ của tôi”“Người của gia tộc nhà họ Bùi đúng không?”“Tôi rất tò mò, Bùi Văn Kiên muốn tôi chết như vậy à?”.“Thanh Owen đều đã phát động tập kích sát hại, cậu ta lo lắng, còn bảo cô ra tay, đây là thù oán gì?Đối mặt với vẻ mặt lạnh nhạt của Bùi Nguyên Minh, người phụ nữ đeo mặt nạ hồ ly không. mở miệng, mà đôi mắt kỳ quái nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.Cô ta chưa từng xem nhẹ Bùi Nguyên Minh, nhưng không thể ngờ tới Bùi Nguyên Minh đáng sợ vượt xa tưởng tượng.Nhà họ Thanh nước Mỹ sắp xếp thuốc nổ, sắp xếp mấy chục binh sĩ xuất ngũ bao vây sát hại.Cộng thêm súng bắn tỉa như cô ta, nhìn kiểu gì Bùi Nguyên Minh cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ.Nhưng không thể ngờ tới Bùi Nguyễn Minh chẳng những giết xông ra, còn lông tóc không tổn hao gì.Không cẩn thận, hôm nay mình sẽ rơi vào trong tay Bùi Nguyên Minh.Chỉ trong nháy mắt, người phụ nữ đeo mặt nạ hồ ly cười khẽ một tiếng, bỗng nhiên trong tay. cô ta xuất hiện hai quả cầu thép, được cô ta tùy ý tung lên.Cảm giác tim đập nhanh truyền đến, Bùi Nguyên Minh lùi về sau theo bản năng.“Bùm..”Quả cầu thép nổ tung, khói đặc có mùi thối gay mũi nhanh chóng tản ra, bốn phía lập tức giống như đêm khuya.Một lát sau, phía dưới nhà kho truyền tới tiếng động cơ gào rú, xe Harley đã sớm đánh lửa rời. đi nhanh như tia chớp.Cùng lúc đó, một quả cầu thép được tung ra, cả sân bay lập tức khí đen lượn lờ.Ở phía xa, tiếng cảnh báo thê lương vang lên, có không biết bao nhiêu chiếc xe cảnh sát xuất | hiện.“Một kích không trúng, chạy xa ngàn dặm, thủ đoạn thật khá” Bùi Nguyên Minh nhìn bóng dáng đối phương, vẻ mặt rét lạnh.