Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 2381
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2381:Câu hỏi nhìn như trình tự đơn giản giằng co một buổi tối.Trong đó có mấy câu hỏi mang tính mấu chốt, bị Bạch Câu cười tít mắt lăn qua lộn lại dùng phương thức hỏi khác nhau hỏi mấy chục lần.Mới đầu Bùi Nguyên Minh còn duy trì bình tĩnh và lạnh lùng, nhưng theo thời gian trôi qua, lông mày của anh bắt đầu nhíu chặt.Long Điện phân đà Cảng Thành hỏi có vẻ toàn cầu thông thường, chỉ mang tính trình tự, nhưng Bùi Nguyên Minh lại ngửi ra được hương vị âm mưu từ bên trong.Bởi vì câu hỏi của Bạch Câu, hữu ý vô ý theo hướng lừa gạt Bùi Nguyên Minh. Nếu đổi thành người khác mà nói, chỉ sợ tối nay sẽ bị kéo vào. Lúc câu hỏi thứ ba mươi mốt hỏi ra, đã đến chính ngọ ngày hôm sau.Vẻ mặt ba người của Long Điện vẫn vô cùng lạnh nhạt như cũ, giống như đã sớm quen thuộc với việc hỏi như vậy.Bùi Nguyên Minh uống xong ly cà phê thứ mười, đặt cái cốc xuống, sau đó thản nhiên đứng dậy, nói: “Được rồi Bạch Câu, câu hỏi của anh lăn qua lộn lại đã hỏi ba mươi mốt lần, tôi cũng nghiêm túc trả lời ba mươi lần”“Một lần cuối cùng, tôi chẳng muốn trả lời nữa”.“Nếu các người có phát hiện gì mới lại liên lạc với tôi.”Đôi mắt Bạch Cầu hơi nhíu lại, đang định nói gì đó, nhưng ngay sau đó, trong phòng thẩm vấn “rắc” một tiếng truyền tới âm thanh mở cửa.Sau đó chỉ thấy một mặt vách tường nhìn kín kẽ chậm rãi nhấc lên, tiếp theo chỉ thấy ngọn đèn mãnh liệt, hơn mười bóng người xuất hiện ở trong một không gian lớn hơn.Ngay sau đó, một người phụ nữ dáng người yểu điệu, gương mặt tinh xảo như vẽ dẫn theo mấy người phụ nữ mặc đồng phục xuất hiện, cô ta cười tươi với Bùi Nguyên Minh, khuynh quốc khuynh thành.“Anh cả, nơi này là Long Điền, không phải là nơi anh muốn tới là tới, muốn chạy là có thể chạy”.“Cho dù anh là phần hội trưởng của Long Môn thủ đô, một trong ba mươi sáu phân hội trưởng của Long Môn, nhưng mà nếu như xác định được anh là người bị tình nghi tạo ra thảm án ở sân bay Las Vegas, với chức quyền của tôi, đều có thể bắt anh lại”Bùi Nguyên Minh hơi híp lại, nhìn gương mặt như vẽ của đối phương, lại nhìn cái cằm nhọn của cô ta, bỗng nhiên anh nở nụ cười: “Hay cho một cái mặt nạ hồ ly, hay cho em gái tốt, hay cho Bùi Diễm Lan!” .“Không biết ở Long Điện phân đà Cảng Thành này, cô có địa vị cao tới mức nào, vậy mà có thể giữ phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô như tôi”.Rất rõ ràng, người trước mắt này chính là Bùi Diễm Lan của gia tộc nhà họ Bùi, cũng là người phụ nữ thần bí dùng súng tập kích. sát hại Bùi Nguyên Minh ở Las Vegas.Nhưng mà ngay cả Bùi Nguyên Minh đều không thể ngờ tới, Bùi Diễm Lan sẽ dễ dàng tiêu sái đi ra trước màn như vậy.Bùi Diễm Lan tiến lên một bước, híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nâng cao nở nụ cười mị hoặc nói: “Em gái bất tài, chỉ là phó đà chủ trong Long Điện phân đà số một ở Cảng Thành mà thôi, chức vụ không cao, vừa đủ quản chuyện ở Las Vegas này”.“Tối hôm qua tôi đã nói chuyện điện thoại với mấy trưởng lão của hội trưởng lão Long Môn, mấy vị trưởng lão đều bày tỏ thái độ, nếu đệ tử của Long Môn vi phạm pháp luật của Đại Hạ, phạm phải sai lầm ngập trời, Long Điện tôi cũng có thể dựa theo quy tắc bắt giữ”.“Nói một cách đơn giản, bây giờ ở chỗ của tôi, danh hiệu phân hội trưởng của Long Môn thủ đô này vô dụng rồi!”“Ồ… Đúng rồi, Thôi Nhã Tuyết sếp thứ hai của cục cảnh sát Las Vegas, mơ hồ có liên quan tới vụ án ở sân bay Las Vegas, còn là kẻ tình nghi làm việc trải với pháp luật, bao che cho người bị tình nghi quan trọng, cho nên tối hôm qua cô ta cũng đã bị bắt.”Vẻ mặt Bùi Diễm Lan lạnh nhạt, giống như em gái nhà bên đang nói chuyện phiếm với Bùi Nguyên Minh, nhưng trong lời nói tràn ngập hương vị rét lạnh, khiến người ta sởn gai ốc.Bùi Nguyên Minh đột nhiên tiến lên một bước, đi tới trước mặt Bùi Diễm Lan, vươn tay phải ra vỗ nhẹ lên gương mặt như hoa như ngọc của cô ta, cảm thán: “Bùi Diễm Lan, tôi thực sự xem thường có rồi, bây giờ tôi có chút hối hận, ngày đó ở Las Vegas vì sao không giết chết cô.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2381:Câu hỏi nhìn như trình tự đơn giản giằng co một buổi tối.Trong đó có mấy câu hỏi mang tính mấu chốt, bị Bạch Câu cười tít mắt lăn qua lộn lại dùng phương thức hỏi khác nhau hỏi mấy chục lần.Mới đầu Bùi Nguyên Minh còn duy trì bình tĩnh và lạnh lùng, nhưng theo thời gian trôi qua, lông mày của anh bắt đầu nhíu chặt.Long Điện phân đà Cảng Thành hỏi có vẻ toàn cầu thông thường, chỉ mang tính trình tự, nhưng Bùi Nguyên Minh lại ngửi ra được hương vị âm mưu từ bên trong.Bởi vì câu hỏi của Bạch Câu, hữu ý vô ý theo hướng lừa gạt Bùi Nguyên Minh. Nếu đổi thành người khác mà nói, chỉ sợ tối nay sẽ bị kéo vào. Lúc câu hỏi thứ ba mươi mốt hỏi ra, đã đến chính ngọ ngày hôm sau.Vẻ mặt ba người của Long Điện vẫn vô cùng lạnh nhạt như cũ, giống như đã sớm quen thuộc với việc hỏi như vậy.Bùi Nguyên Minh uống xong ly cà phê thứ mười, đặt cái cốc xuống, sau đó thản nhiên đứng dậy, nói: “Được rồi Bạch Câu, câu hỏi của anh lăn qua lộn lại đã hỏi ba mươi mốt lần, tôi cũng nghiêm túc trả lời ba mươi lần”“Một lần cuối cùng, tôi chẳng muốn trả lời nữa”.“Nếu các người có phát hiện gì mới lại liên lạc với tôi.”Đôi mắt Bạch Cầu hơi nhíu lại, đang định nói gì đó, nhưng ngay sau đó, trong phòng thẩm vấn “rắc” một tiếng truyền tới âm thanh mở cửa.Sau đó chỉ thấy một mặt vách tường nhìn kín kẽ chậm rãi nhấc lên, tiếp theo chỉ thấy ngọn đèn mãnh liệt, hơn mười bóng người xuất hiện ở trong một không gian lớn hơn.Ngay sau đó, một người phụ nữ dáng người yểu điệu, gương mặt tinh xảo như vẽ dẫn theo mấy người phụ nữ mặc đồng phục xuất hiện, cô ta cười tươi với Bùi Nguyên Minh, khuynh quốc khuynh thành.“Anh cả, nơi này là Long Điền, không phải là nơi anh muốn tới là tới, muốn chạy là có thể chạy”.“Cho dù anh là phần hội trưởng của Long Môn thủ đô, một trong ba mươi sáu phân hội trưởng của Long Môn, nhưng mà nếu như xác định được anh là người bị tình nghi tạo ra thảm án ở sân bay Las Vegas, với chức quyền của tôi, đều có thể bắt anh lại”Bùi Nguyên Minh hơi híp lại, nhìn gương mặt như vẽ của đối phương, lại nhìn cái cằm nhọn của cô ta, bỗng nhiên anh nở nụ cười: “Hay cho một cái mặt nạ hồ ly, hay cho em gái tốt, hay cho Bùi Diễm Lan!” .“Không biết ở Long Điện phân đà Cảng Thành này, cô có địa vị cao tới mức nào, vậy mà có thể giữ phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô như tôi”.Rất rõ ràng, người trước mắt này chính là Bùi Diễm Lan của gia tộc nhà họ Bùi, cũng là người phụ nữ thần bí dùng súng tập kích. sát hại Bùi Nguyên Minh ở Las Vegas.Nhưng mà ngay cả Bùi Nguyên Minh đều không thể ngờ tới, Bùi Diễm Lan sẽ dễ dàng tiêu sái đi ra trước màn như vậy.Bùi Diễm Lan tiến lên một bước, híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nâng cao nở nụ cười mị hoặc nói: “Em gái bất tài, chỉ là phó đà chủ trong Long Điện phân đà số một ở Cảng Thành mà thôi, chức vụ không cao, vừa đủ quản chuyện ở Las Vegas này”.“Tối hôm qua tôi đã nói chuyện điện thoại với mấy trưởng lão của hội trưởng lão Long Môn, mấy vị trưởng lão đều bày tỏ thái độ, nếu đệ tử của Long Môn vi phạm pháp luật của Đại Hạ, phạm phải sai lầm ngập trời, Long Điện tôi cũng có thể dựa theo quy tắc bắt giữ”.“Nói một cách đơn giản, bây giờ ở chỗ của tôi, danh hiệu phân hội trưởng của Long Môn thủ đô này vô dụng rồi!”“Ồ… Đúng rồi, Thôi Nhã Tuyết sếp thứ hai của cục cảnh sát Las Vegas, mơ hồ có liên quan tới vụ án ở sân bay Las Vegas, còn là kẻ tình nghi làm việc trải với pháp luật, bao che cho người bị tình nghi quan trọng, cho nên tối hôm qua cô ta cũng đã bị bắt.”Vẻ mặt Bùi Diễm Lan lạnh nhạt, giống như em gái nhà bên đang nói chuyện phiếm với Bùi Nguyên Minh, nhưng trong lời nói tràn ngập hương vị rét lạnh, khiến người ta sởn gai ốc.Bùi Nguyên Minh đột nhiên tiến lên một bước, đi tới trước mặt Bùi Diễm Lan, vươn tay phải ra vỗ nhẹ lên gương mặt như hoa như ngọc của cô ta, cảm thán: “Bùi Diễm Lan, tôi thực sự xem thường có rồi, bây giờ tôi có chút hối hận, ngày đó ở Las Vegas vì sao không giết chết cô.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2381:Câu hỏi nhìn như trình tự đơn giản giằng co một buổi tối.Trong đó có mấy câu hỏi mang tính mấu chốt, bị Bạch Câu cười tít mắt lăn qua lộn lại dùng phương thức hỏi khác nhau hỏi mấy chục lần.Mới đầu Bùi Nguyên Minh còn duy trì bình tĩnh và lạnh lùng, nhưng theo thời gian trôi qua, lông mày của anh bắt đầu nhíu chặt.Long Điện phân đà Cảng Thành hỏi có vẻ toàn cầu thông thường, chỉ mang tính trình tự, nhưng Bùi Nguyên Minh lại ngửi ra được hương vị âm mưu từ bên trong.Bởi vì câu hỏi của Bạch Câu, hữu ý vô ý theo hướng lừa gạt Bùi Nguyên Minh. Nếu đổi thành người khác mà nói, chỉ sợ tối nay sẽ bị kéo vào. Lúc câu hỏi thứ ba mươi mốt hỏi ra, đã đến chính ngọ ngày hôm sau.Vẻ mặt ba người của Long Điện vẫn vô cùng lạnh nhạt như cũ, giống như đã sớm quen thuộc với việc hỏi như vậy.Bùi Nguyên Minh uống xong ly cà phê thứ mười, đặt cái cốc xuống, sau đó thản nhiên đứng dậy, nói: “Được rồi Bạch Câu, câu hỏi của anh lăn qua lộn lại đã hỏi ba mươi mốt lần, tôi cũng nghiêm túc trả lời ba mươi lần”“Một lần cuối cùng, tôi chẳng muốn trả lời nữa”.“Nếu các người có phát hiện gì mới lại liên lạc với tôi.”Đôi mắt Bạch Cầu hơi nhíu lại, đang định nói gì đó, nhưng ngay sau đó, trong phòng thẩm vấn “rắc” một tiếng truyền tới âm thanh mở cửa.Sau đó chỉ thấy một mặt vách tường nhìn kín kẽ chậm rãi nhấc lên, tiếp theo chỉ thấy ngọn đèn mãnh liệt, hơn mười bóng người xuất hiện ở trong một không gian lớn hơn.Ngay sau đó, một người phụ nữ dáng người yểu điệu, gương mặt tinh xảo như vẽ dẫn theo mấy người phụ nữ mặc đồng phục xuất hiện, cô ta cười tươi với Bùi Nguyên Minh, khuynh quốc khuynh thành.“Anh cả, nơi này là Long Điền, không phải là nơi anh muốn tới là tới, muốn chạy là có thể chạy”.“Cho dù anh là phần hội trưởng của Long Môn thủ đô, một trong ba mươi sáu phân hội trưởng của Long Môn, nhưng mà nếu như xác định được anh là người bị tình nghi tạo ra thảm án ở sân bay Las Vegas, với chức quyền của tôi, đều có thể bắt anh lại”Bùi Nguyên Minh hơi híp lại, nhìn gương mặt như vẽ của đối phương, lại nhìn cái cằm nhọn của cô ta, bỗng nhiên anh nở nụ cười: “Hay cho một cái mặt nạ hồ ly, hay cho em gái tốt, hay cho Bùi Diễm Lan!” .“Không biết ở Long Điện phân đà Cảng Thành này, cô có địa vị cao tới mức nào, vậy mà có thể giữ phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô như tôi”.Rất rõ ràng, người trước mắt này chính là Bùi Diễm Lan của gia tộc nhà họ Bùi, cũng là người phụ nữ thần bí dùng súng tập kích. sát hại Bùi Nguyên Minh ở Las Vegas.Nhưng mà ngay cả Bùi Nguyên Minh đều không thể ngờ tới, Bùi Diễm Lan sẽ dễ dàng tiêu sái đi ra trước màn như vậy.Bùi Diễm Lan tiến lên một bước, híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nâng cao nở nụ cười mị hoặc nói: “Em gái bất tài, chỉ là phó đà chủ trong Long Điện phân đà số một ở Cảng Thành mà thôi, chức vụ không cao, vừa đủ quản chuyện ở Las Vegas này”.“Tối hôm qua tôi đã nói chuyện điện thoại với mấy trưởng lão của hội trưởng lão Long Môn, mấy vị trưởng lão đều bày tỏ thái độ, nếu đệ tử của Long Môn vi phạm pháp luật của Đại Hạ, phạm phải sai lầm ngập trời, Long Điện tôi cũng có thể dựa theo quy tắc bắt giữ”.“Nói một cách đơn giản, bây giờ ở chỗ của tôi, danh hiệu phân hội trưởng của Long Môn thủ đô này vô dụng rồi!”“Ồ… Đúng rồi, Thôi Nhã Tuyết sếp thứ hai của cục cảnh sát Las Vegas, mơ hồ có liên quan tới vụ án ở sân bay Las Vegas, còn là kẻ tình nghi làm việc trải với pháp luật, bao che cho người bị tình nghi quan trọng, cho nên tối hôm qua cô ta cũng đã bị bắt.”Vẻ mặt Bùi Diễm Lan lạnh nhạt, giống như em gái nhà bên đang nói chuyện phiếm với Bùi Nguyên Minh, nhưng trong lời nói tràn ngập hương vị rét lạnh, khiến người ta sởn gai ốc.Bùi Nguyên Minh đột nhiên tiến lên một bước, đi tới trước mặt Bùi Diễm Lan, vươn tay phải ra vỗ nhẹ lên gương mặt như hoa như ngọc của cô ta, cảm thán: “Bùi Diễm Lan, tôi thực sự xem thường có rồi, bây giờ tôi có chút hối hận, ngày đó ở Las Vegas vì sao không giết chết cô.”