Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 2398
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2398:So với vẻ ngây ngô của Bùi Diễm Lan, thì vẻ mặt của Bùi Lệ Thu bình tĩnh, ánh mắt dịu dàng, thậm chí ngay cả khi nhìn Bùi Nguyên Minh, cũng khó giấu được ý tán thưởng trong ánh mắt.Nếu không phải vì biết người phía sau một loạt sự việc này có quan hệ dây mơ rễ má với Bùi Cửu Thiên, Đồng thời, Bùi Lệ Thu cũng lại là cô út của Bùi Cửu Thiên, thì e rằng, Bùi Nguyên Minh đã sinh ra chút ít ấn tượng tốt đối với người phụ nữ này.“Cạch.”Ngay đúng lúc này, một bên cửa lớn bị đẩy ra, mà sau đó, chỉ thấy ba người Thanh Owen, Hòa Khải Chính và Quách Tuấn Anh với vẻ mặt khó coi bị người đẩy vào trong. Ngoài ra, còn có thể nhìn thấy bóng dáng mấy người khác ở bên ngoài cửa lớn, dễ nhận thấy họ đều là những nhân chứng có liên quan đến chuyện sân bay Las Vegas.Những nhân chứng này được đưa tới dưới sự giám sát của các bên, để đảm bảo suốt toàn bộ quá trình này sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.“Nếu người đã tới đông đủ rồi, vậy thì bắt đầu thôi”. Bùi Lệ Thu lạnh lùng mở miệng, tầm nhìn rơi lên người Bạch Câu, lạnh lùng hỏi: “Cậu tới đi!”.Trong bối cảnh có rất nhiều nhân vật lớn có mặt ở đây, Bạch Câu cũng được xem là một nhân vật nhỏ đến không thể nhỏ hơn được nữa.Nhưng đối mặt với mệnh lệnh của Bùi Lệ Thu, anh ta lại không dám mở miệng, mà đưa giấy tờ chứng nhận của mình ra khắp bốn phía trước, sau đó hít một hơi thật sâu rồi nói: “Các vị, vậy thì đắc tội rồi” .Tầm mắt của Bạch Câu rơi lên người Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu có thể giải thích đơn giản chuyện xảy ra vào ngày hôm đó, tại sao cậu lại muốn tới sân bay Las Vegas không?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp: “Tôi đi tìm người, người này thì mọi người đều biết, đó chính là Thiệu Tĩnh Anh, nhưng sau khi cô ta tới Băng Quốc phẫu thuật thẩm mỹ xong, đã thay hình đổi dạng, đổi tên thành Thiệu Tố Quyên”“Tại sao lại tìm cô ta? Cô ta và cậu có mâu thuẫn xung đột gì sao?” Bạch Câu nhìn anh nghi ngờ, dường như đang muốn tìm ra tất cả sơ hở trong câu trả lời của anh.Bùi Nguyên Minh tiếp tục đáp: “Bởi vì chuyện tàu Thiên Khải, tôi nghi ngờ cô ta bị người sai khiến, cố ý dẫn dắt chị em nhà họ Thôi lên tàu Thiên Khải, sau đó lại vì sự chèn ép từ Hòa Khải Chính mà không thể không tới cầu cứu tôi. Nói đơn giản thì Thiệu Tổ Quyên chính là phần dạo đầu quan trọng nhất khiến tôi tham gia vào toàn bộ những chuyện này” .Con người của Bạch Câu chợt lóe lên, nói: “Liệu điều đó có nghĩa rằng vì Thiệu Tố Quyên dẫn dụ cầu tham gia vào chuyện này, nên cậu nảy sinh ác ý trong lòng, mới lập kế hoạch giết chết cô ta không?”Bùi Nguyên Minh bật cười, đáp: “Cô ta xứng sao? Huống chi, mục đích của tôi là nhúng tay vào từ nơi này, đồng thời biết được người phía sau màn là ai, giữ lại một nhân chứng sống như cô ta sẽ càng quan trọng hơn, cho nên tại sao tôi phải giết chết cô ta chứ?”“Người phía sau Thiệu Tố Quyên đó là ai?” Bạch Câu hỏi ra vấn đề mấu chốt nhất: “Ý của cậu là người phía sau. màn này chính là hung thủ thực sự của chuyện ở sân bay Las Vegas sao?”Bùi Nguyên Minh nhún vai, đáp: “Người phía sau Thiệu Tố Quyên hẳn là Quách Tuấn Anh”.“Bùi Nguyên Minh, mày nói láo, mày có bằng chứng không?” Quách Tuấn Anh vẫn luôn không mở miệng, mang vẻ mặt khó coi.“Mày dám vụ tội cho tao, tao sẽ tố cáo mày tội bôi nhọ danh dự ngay!”“Im lặng! Nơi này là hội thẩm bốn nhà, không phải là chỗ cho các người chửi bới, còn có lần sau, thì tôi sẽ đích thân và nát miệng của cậu!”Cách đó không xa, Đường Nhân Đồ đứng cầm đao, lạnh lùng mở miệng, vẻ mặt lạnh như băng, lại khiến Quách Tuấn Anh nheo mắt lại.Sau khi Bạch Cầu liếc mắt nhìn Đường Nhân Đồ một cái, mới chậm rãi nói: “Bùi Nguyên Minh, tôi hỏi lại cậu, ý của cậu là bây giờ cậu đang chỉ điểm Quách Tuấn Anh là hung thủ thật sự phía sau chuyện sân bay Las Vegas sao? Bom là do cậu ta chuẩn bị sao? Sát thủ là cậu ta sắp xếp ư?” .Bùi Nguyên Minh lặng lẽ cười, sau đó phất tay, đáp: “Được rồi, Bạch Câu, có rất nhiều chuyện trong lòng chúng ta đều biết rõ, anh hỏi như vậy là có ý gì? Những câu hỏi tương tự, anh không hỏi tôi mười lần thì cũng đến tâm lần rồi nhỉ? Thời gian của các vị có mặt ở đây đều quý báu, chúng ta đừng lãng phí thời giờ nữa mà đi thẳng vào vấn đề chính đi, được không?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2398:So với vẻ ngây ngô của Bùi Diễm Lan, thì vẻ mặt của Bùi Lệ Thu bình tĩnh, ánh mắt dịu dàng, thậm chí ngay cả khi nhìn Bùi Nguyên Minh, cũng khó giấu được ý tán thưởng trong ánh mắt.Nếu không phải vì biết người phía sau một loạt sự việc này có quan hệ dây mơ rễ má với Bùi Cửu Thiên, Đồng thời, Bùi Lệ Thu cũng lại là cô út của Bùi Cửu Thiên, thì e rằng, Bùi Nguyên Minh đã sinh ra chút ít ấn tượng tốt đối với người phụ nữ này.“Cạch.”Ngay đúng lúc này, một bên cửa lớn bị đẩy ra, mà sau đó, chỉ thấy ba người Thanh Owen, Hòa Khải Chính và Quách Tuấn Anh với vẻ mặt khó coi bị người đẩy vào trong. Ngoài ra, còn có thể nhìn thấy bóng dáng mấy người khác ở bên ngoài cửa lớn, dễ nhận thấy họ đều là những nhân chứng có liên quan đến chuyện sân bay Las Vegas.Những nhân chứng này được đưa tới dưới sự giám sát của các bên, để đảm bảo suốt toàn bộ quá trình này sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.“Nếu người đã tới đông đủ rồi, vậy thì bắt đầu thôi”. Bùi Lệ Thu lạnh lùng mở miệng, tầm nhìn rơi lên người Bạch Câu, lạnh lùng hỏi: “Cậu tới đi!”.Trong bối cảnh có rất nhiều nhân vật lớn có mặt ở đây, Bạch Câu cũng được xem là một nhân vật nhỏ đến không thể nhỏ hơn được nữa.Nhưng đối mặt với mệnh lệnh của Bùi Lệ Thu, anh ta lại không dám mở miệng, mà đưa giấy tờ chứng nhận của mình ra khắp bốn phía trước, sau đó hít một hơi thật sâu rồi nói: “Các vị, vậy thì đắc tội rồi” .Tầm mắt của Bạch Câu rơi lên người Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu có thể giải thích đơn giản chuyện xảy ra vào ngày hôm đó, tại sao cậu lại muốn tới sân bay Las Vegas không?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp: “Tôi đi tìm người, người này thì mọi người đều biết, đó chính là Thiệu Tĩnh Anh, nhưng sau khi cô ta tới Băng Quốc phẫu thuật thẩm mỹ xong, đã thay hình đổi dạng, đổi tên thành Thiệu Tố Quyên”“Tại sao lại tìm cô ta? Cô ta và cậu có mâu thuẫn xung đột gì sao?” Bạch Câu nhìn anh nghi ngờ, dường như đang muốn tìm ra tất cả sơ hở trong câu trả lời của anh.Bùi Nguyên Minh tiếp tục đáp: “Bởi vì chuyện tàu Thiên Khải, tôi nghi ngờ cô ta bị người sai khiến, cố ý dẫn dắt chị em nhà họ Thôi lên tàu Thiên Khải, sau đó lại vì sự chèn ép từ Hòa Khải Chính mà không thể không tới cầu cứu tôi. Nói đơn giản thì Thiệu Tổ Quyên chính là phần dạo đầu quan trọng nhất khiến tôi tham gia vào toàn bộ những chuyện này” .Con người của Bạch Câu chợt lóe lên, nói: “Liệu điều đó có nghĩa rằng vì Thiệu Tố Quyên dẫn dụ cầu tham gia vào chuyện này, nên cậu nảy sinh ác ý trong lòng, mới lập kế hoạch giết chết cô ta không?”Bùi Nguyên Minh bật cười, đáp: “Cô ta xứng sao? Huống chi, mục đích của tôi là nhúng tay vào từ nơi này, đồng thời biết được người phía sau màn là ai, giữ lại một nhân chứng sống như cô ta sẽ càng quan trọng hơn, cho nên tại sao tôi phải giết chết cô ta chứ?”“Người phía sau Thiệu Tố Quyên đó là ai?” Bạch Câu hỏi ra vấn đề mấu chốt nhất: “Ý của cậu là người phía sau. màn này chính là hung thủ thực sự của chuyện ở sân bay Las Vegas sao?”Bùi Nguyên Minh nhún vai, đáp: “Người phía sau Thiệu Tố Quyên hẳn là Quách Tuấn Anh”.“Bùi Nguyên Minh, mày nói láo, mày có bằng chứng không?” Quách Tuấn Anh vẫn luôn không mở miệng, mang vẻ mặt khó coi.“Mày dám vụ tội cho tao, tao sẽ tố cáo mày tội bôi nhọ danh dự ngay!”“Im lặng! Nơi này là hội thẩm bốn nhà, không phải là chỗ cho các người chửi bới, còn có lần sau, thì tôi sẽ đích thân và nát miệng của cậu!”Cách đó không xa, Đường Nhân Đồ đứng cầm đao, lạnh lùng mở miệng, vẻ mặt lạnh như băng, lại khiến Quách Tuấn Anh nheo mắt lại.Sau khi Bạch Cầu liếc mắt nhìn Đường Nhân Đồ một cái, mới chậm rãi nói: “Bùi Nguyên Minh, tôi hỏi lại cậu, ý của cậu là bây giờ cậu đang chỉ điểm Quách Tuấn Anh là hung thủ thật sự phía sau chuyện sân bay Las Vegas sao? Bom là do cậu ta chuẩn bị sao? Sát thủ là cậu ta sắp xếp ư?” .Bùi Nguyên Minh lặng lẽ cười, sau đó phất tay, đáp: “Được rồi, Bạch Câu, có rất nhiều chuyện trong lòng chúng ta đều biết rõ, anh hỏi như vậy là có ý gì? Những câu hỏi tương tự, anh không hỏi tôi mười lần thì cũng đến tâm lần rồi nhỉ? Thời gian của các vị có mặt ở đây đều quý báu, chúng ta đừng lãng phí thời giờ nữa mà đi thẳng vào vấn đề chính đi, được không?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2398:So với vẻ ngây ngô của Bùi Diễm Lan, thì vẻ mặt của Bùi Lệ Thu bình tĩnh, ánh mắt dịu dàng, thậm chí ngay cả khi nhìn Bùi Nguyên Minh, cũng khó giấu được ý tán thưởng trong ánh mắt.Nếu không phải vì biết người phía sau một loạt sự việc này có quan hệ dây mơ rễ má với Bùi Cửu Thiên, Đồng thời, Bùi Lệ Thu cũng lại là cô út của Bùi Cửu Thiên, thì e rằng, Bùi Nguyên Minh đã sinh ra chút ít ấn tượng tốt đối với người phụ nữ này.“Cạch.”Ngay đúng lúc này, một bên cửa lớn bị đẩy ra, mà sau đó, chỉ thấy ba người Thanh Owen, Hòa Khải Chính và Quách Tuấn Anh với vẻ mặt khó coi bị người đẩy vào trong. Ngoài ra, còn có thể nhìn thấy bóng dáng mấy người khác ở bên ngoài cửa lớn, dễ nhận thấy họ đều là những nhân chứng có liên quan đến chuyện sân bay Las Vegas.Những nhân chứng này được đưa tới dưới sự giám sát của các bên, để đảm bảo suốt toàn bộ quá trình này sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.“Nếu người đã tới đông đủ rồi, vậy thì bắt đầu thôi”. Bùi Lệ Thu lạnh lùng mở miệng, tầm nhìn rơi lên người Bạch Câu, lạnh lùng hỏi: “Cậu tới đi!”.Trong bối cảnh có rất nhiều nhân vật lớn có mặt ở đây, Bạch Câu cũng được xem là một nhân vật nhỏ đến không thể nhỏ hơn được nữa.Nhưng đối mặt với mệnh lệnh của Bùi Lệ Thu, anh ta lại không dám mở miệng, mà đưa giấy tờ chứng nhận của mình ra khắp bốn phía trước, sau đó hít một hơi thật sâu rồi nói: “Các vị, vậy thì đắc tội rồi” .Tầm mắt của Bạch Câu rơi lên người Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu có thể giải thích đơn giản chuyện xảy ra vào ngày hôm đó, tại sao cậu lại muốn tới sân bay Las Vegas không?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp: “Tôi đi tìm người, người này thì mọi người đều biết, đó chính là Thiệu Tĩnh Anh, nhưng sau khi cô ta tới Băng Quốc phẫu thuật thẩm mỹ xong, đã thay hình đổi dạng, đổi tên thành Thiệu Tố Quyên”“Tại sao lại tìm cô ta? Cô ta và cậu có mâu thuẫn xung đột gì sao?” Bạch Câu nhìn anh nghi ngờ, dường như đang muốn tìm ra tất cả sơ hở trong câu trả lời của anh.Bùi Nguyên Minh tiếp tục đáp: “Bởi vì chuyện tàu Thiên Khải, tôi nghi ngờ cô ta bị người sai khiến, cố ý dẫn dắt chị em nhà họ Thôi lên tàu Thiên Khải, sau đó lại vì sự chèn ép từ Hòa Khải Chính mà không thể không tới cầu cứu tôi. Nói đơn giản thì Thiệu Tổ Quyên chính là phần dạo đầu quan trọng nhất khiến tôi tham gia vào toàn bộ những chuyện này” .Con người của Bạch Câu chợt lóe lên, nói: “Liệu điều đó có nghĩa rằng vì Thiệu Tố Quyên dẫn dụ cầu tham gia vào chuyện này, nên cậu nảy sinh ác ý trong lòng, mới lập kế hoạch giết chết cô ta không?”Bùi Nguyên Minh bật cười, đáp: “Cô ta xứng sao? Huống chi, mục đích của tôi là nhúng tay vào từ nơi này, đồng thời biết được người phía sau màn là ai, giữ lại một nhân chứng sống như cô ta sẽ càng quan trọng hơn, cho nên tại sao tôi phải giết chết cô ta chứ?”“Người phía sau Thiệu Tố Quyên đó là ai?” Bạch Câu hỏi ra vấn đề mấu chốt nhất: “Ý của cậu là người phía sau. màn này chính là hung thủ thực sự của chuyện ở sân bay Las Vegas sao?”Bùi Nguyên Minh nhún vai, đáp: “Người phía sau Thiệu Tố Quyên hẳn là Quách Tuấn Anh”.“Bùi Nguyên Minh, mày nói láo, mày có bằng chứng không?” Quách Tuấn Anh vẫn luôn không mở miệng, mang vẻ mặt khó coi.“Mày dám vụ tội cho tao, tao sẽ tố cáo mày tội bôi nhọ danh dự ngay!”“Im lặng! Nơi này là hội thẩm bốn nhà, không phải là chỗ cho các người chửi bới, còn có lần sau, thì tôi sẽ đích thân và nát miệng của cậu!”Cách đó không xa, Đường Nhân Đồ đứng cầm đao, lạnh lùng mở miệng, vẻ mặt lạnh như băng, lại khiến Quách Tuấn Anh nheo mắt lại.Sau khi Bạch Cầu liếc mắt nhìn Đường Nhân Đồ một cái, mới chậm rãi nói: “Bùi Nguyên Minh, tôi hỏi lại cậu, ý của cậu là bây giờ cậu đang chỉ điểm Quách Tuấn Anh là hung thủ thật sự phía sau chuyện sân bay Las Vegas sao? Bom là do cậu ta chuẩn bị sao? Sát thủ là cậu ta sắp xếp ư?” .Bùi Nguyên Minh lặng lẽ cười, sau đó phất tay, đáp: “Được rồi, Bạch Câu, có rất nhiều chuyện trong lòng chúng ta đều biết rõ, anh hỏi như vậy là có ý gì? Những câu hỏi tương tự, anh không hỏi tôi mười lần thì cũng đến tâm lần rồi nhỉ? Thời gian của các vị có mặt ở đây đều quý báu, chúng ta đừng lãng phí thời giờ nữa mà đi thẳng vào vấn đề chính đi, được không?”