Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 2476

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2476:Dương Huyền Trân không nhiều lời thêm nữa, trực tiếp dẫn Bùi Nguyên Minh đi thẳng vào bên trong hội quán Nam Dương Anh nhún vai, không hề từ chối. Mặc dù xác suất Dương Huyền Trân bài binh bố trận vẫn tồn tại nhưng anh tin, cô ta sẽ biết minh cần phải làm gì, bởi vì đây là người phụ nữ vô cùng thông minh. Người thông minh, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện chẳng có lợi cho mình.Rất nhanh, hai người liên độuyên qua căn cứ được canh gác nghiêm ngặt, tiền vào bên trong khu nhà nhỏ. Tuy nhiên hai người vừa đến gần liên bị một cô gái da ngăm khỏe mạnh, gương mặt lạnh lùng cản lại. Đối phương dường như van đang trong đó tuổi thiếu nữ nhưng da thịt đều căng tràn sức sống, giống như báo gấm vậy. Chỉ cần đối phương đứng yên tại chó thôi đã mang đến áp lực cực ki lớn rồi.Trong nháy mat, có thở ra một hơi cảm giác như có vô số còn trùng bắt đầu tiên về phía Bùi Nguyên Minh tấn công Anh nhếch môi, phát ra loại sát khí cực kì mãnh liệt, khiến cô gái phải loạng choạng lùi về sau tận vài bước. Cô khó tin nhìn anh, đồng thời mặt trái bắt đầu chảy máu.Thanh âm còn trùng rả rít dần im bặt thế nhưng trên mặt đất lại xuất hiện vô số xác côn trùng. Bùi Nguyễn Minh hạ mắt, nghiền đám côn trùng kia thành bụi.“Cũng hay họ đẩy. Tuy nhiên, thủ đoạn tầm thường vậy thì tốt nhất đừng nên dùng trước mặt tôi, các người sẽ phải xấu hổ đấy.”Thanh âm lãnh đạm, thái độ lạnh lùng khiến cô gái sửng sốt, rít lên một tiếng muốn ra tay tiếp. Dương Huyền Trân không hề nghĩ đến chuyện Thanh Huyền lại động thủ với Bùi Nguyễn Minh, liên nghiêm giọng.“Được rồi. Thanh Huyền, mau tránh ra. Đây là người chị tìm đến để cứu ông, em đừng làm loạn nữa”Thanh Huyền nghe vậy liên ngừng động tác, bất quá trước khi rời đi vẫn nhìn chăm chăm Bùi Nguyên Minh. Anh hứng thú trông theo, không nói thêm lời nào. Dương Huyền Trân ái ngại lên tiếng“Thật ngại quả, đây chính là cản về của ông tài, Từ nho có bé đã sống cùng sói, tinh tinh thang than, thậm chí cũng không giới nói chuyện Anh đừng để bung“Không sao. Có điều cô nên rõ ràng, thăm dò tôi sẽ phải trả cái giá rất đắt đấy. Lần này, tôi tạm tin cô. Nhưng lần sau, chưa chắc đâu.” Dương Huyền Trân ngượng ngùng nở nụ cười. Hôm nay cô liên tục bị anh chèn ép, cho nên mới cố tình dùng Thanh Huyền để thăm dò thực lực Bùi Nguyên Minh. Vậy nên ngay từ đòn tấn công đầu tiên, cô đã không bảo Thanh Huyền ngừng tay. Chỉ không ngờ, đối phương sớm đã nhìn thấu tâm tư cô. “Được rồi, dẫn đường đi. Càng sớm nhìn thấy ông cô tôi càng mau được trở về.” “Bên này. Người tôi muốn anh cứu là ông tôi, mấy năm trước vô tình tìm được bản đồ ngôi mộ cổ, kiên quyết muốn đi. Thế nhưng bên trong âm khí tích tục quá mức, ông tôi trúng độc, đành phải mang người quay về. Tuy nhiên sau khi vê đến nhà, tứ chỉ liền co rút cả lại, mất khả năng di chuyển, chỉ đành nhờ người chăm sóc mỗi ngày.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2476:Dương Huyền Trân không nhiều lời thêm nữa, trực tiếp dẫn Bùi Nguyên Minh đi thẳng vào bên trong hội quán Nam Dương Anh nhún vai, không hề từ chối. Mặc dù xác suất Dương Huyền Trân bài binh bố trận vẫn tồn tại nhưng anh tin, cô ta sẽ biết minh cần phải làm gì, bởi vì đây là người phụ nữ vô cùng thông minh. Người thông minh, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện chẳng có lợi cho mình.Rất nhanh, hai người liên độuyên qua căn cứ được canh gác nghiêm ngặt, tiền vào bên trong khu nhà nhỏ. Tuy nhiên hai người vừa đến gần liên bị một cô gái da ngăm khỏe mạnh, gương mặt lạnh lùng cản lại. Đối phương dường như van đang trong đó tuổi thiếu nữ nhưng da thịt đều căng tràn sức sống, giống như báo gấm vậy. Chỉ cần đối phương đứng yên tại chó thôi đã mang đến áp lực cực ki lớn rồi.Trong nháy mat, có thở ra một hơi cảm giác như có vô số còn trùng bắt đầu tiên về phía Bùi Nguyên Minh tấn công Anh nhếch môi, phát ra loại sát khí cực kì mãnh liệt, khiến cô gái phải loạng choạng lùi về sau tận vài bước. Cô khó tin nhìn anh, đồng thời mặt trái bắt đầu chảy máu.Thanh âm còn trùng rả rít dần im bặt thế nhưng trên mặt đất lại xuất hiện vô số xác côn trùng. Bùi Nguyễn Minh hạ mắt, nghiền đám côn trùng kia thành bụi.“Cũng hay họ đẩy. Tuy nhiên, thủ đoạn tầm thường vậy thì tốt nhất đừng nên dùng trước mặt tôi, các người sẽ phải xấu hổ đấy.”Thanh âm lãnh đạm, thái độ lạnh lùng khiến cô gái sửng sốt, rít lên một tiếng muốn ra tay tiếp. Dương Huyền Trân không hề nghĩ đến chuyện Thanh Huyền lại động thủ với Bùi Nguyễn Minh, liên nghiêm giọng.“Được rồi. Thanh Huyền, mau tránh ra. Đây là người chị tìm đến để cứu ông, em đừng làm loạn nữa”Thanh Huyền nghe vậy liên ngừng động tác, bất quá trước khi rời đi vẫn nhìn chăm chăm Bùi Nguyên Minh. Anh hứng thú trông theo, không nói thêm lời nào. Dương Huyền Trân ái ngại lên tiếng“Thật ngại quả, đây chính là cản về của ông tài, Từ nho có bé đã sống cùng sói, tinh tinh thang than, thậm chí cũng không giới nói chuyện Anh đừng để bung“Không sao. Có điều cô nên rõ ràng, thăm dò tôi sẽ phải trả cái giá rất đắt đấy. Lần này, tôi tạm tin cô. Nhưng lần sau, chưa chắc đâu.” Dương Huyền Trân ngượng ngùng nở nụ cười. Hôm nay cô liên tục bị anh chèn ép, cho nên mới cố tình dùng Thanh Huyền để thăm dò thực lực Bùi Nguyên Minh. Vậy nên ngay từ đòn tấn công đầu tiên, cô đã không bảo Thanh Huyền ngừng tay. Chỉ không ngờ, đối phương sớm đã nhìn thấu tâm tư cô. “Được rồi, dẫn đường đi. Càng sớm nhìn thấy ông cô tôi càng mau được trở về.” “Bên này. Người tôi muốn anh cứu là ông tôi, mấy năm trước vô tình tìm được bản đồ ngôi mộ cổ, kiên quyết muốn đi. Thế nhưng bên trong âm khí tích tục quá mức, ông tôi trúng độc, đành phải mang người quay về. Tuy nhiên sau khi vê đến nhà, tứ chỉ liền co rút cả lại, mất khả năng di chuyển, chỉ đành nhờ người chăm sóc mỗi ngày.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 2476:Dương Huyền Trân không nhiều lời thêm nữa, trực tiếp dẫn Bùi Nguyên Minh đi thẳng vào bên trong hội quán Nam Dương Anh nhún vai, không hề từ chối. Mặc dù xác suất Dương Huyền Trân bài binh bố trận vẫn tồn tại nhưng anh tin, cô ta sẽ biết minh cần phải làm gì, bởi vì đây là người phụ nữ vô cùng thông minh. Người thông minh, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện chẳng có lợi cho mình.Rất nhanh, hai người liên độuyên qua căn cứ được canh gác nghiêm ngặt, tiền vào bên trong khu nhà nhỏ. Tuy nhiên hai người vừa đến gần liên bị một cô gái da ngăm khỏe mạnh, gương mặt lạnh lùng cản lại. Đối phương dường như van đang trong đó tuổi thiếu nữ nhưng da thịt đều căng tràn sức sống, giống như báo gấm vậy. Chỉ cần đối phương đứng yên tại chó thôi đã mang đến áp lực cực ki lớn rồi.Trong nháy mat, có thở ra một hơi cảm giác như có vô số còn trùng bắt đầu tiên về phía Bùi Nguyên Minh tấn công Anh nhếch môi, phát ra loại sát khí cực kì mãnh liệt, khiến cô gái phải loạng choạng lùi về sau tận vài bước. Cô khó tin nhìn anh, đồng thời mặt trái bắt đầu chảy máu.Thanh âm còn trùng rả rít dần im bặt thế nhưng trên mặt đất lại xuất hiện vô số xác côn trùng. Bùi Nguyễn Minh hạ mắt, nghiền đám côn trùng kia thành bụi.“Cũng hay họ đẩy. Tuy nhiên, thủ đoạn tầm thường vậy thì tốt nhất đừng nên dùng trước mặt tôi, các người sẽ phải xấu hổ đấy.”Thanh âm lãnh đạm, thái độ lạnh lùng khiến cô gái sửng sốt, rít lên một tiếng muốn ra tay tiếp. Dương Huyền Trân không hề nghĩ đến chuyện Thanh Huyền lại động thủ với Bùi Nguyễn Minh, liên nghiêm giọng.“Được rồi. Thanh Huyền, mau tránh ra. Đây là người chị tìm đến để cứu ông, em đừng làm loạn nữa”Thanh Huyền nghe vậy liên ngừng động tác, bất quá trước khi rời đi vẫn nhìn chăm chăm Bùi Nguyên Minh. Anh hứng thú trông theo, không nói thêm lời nào. Dương Huyền Trân ái ngại lên tiếng“Thật ngại quả, đây chính là cản về của ông tài, Từ nho có bé đã sống cùng sói, tinh tinh thang than, thậm chí cũng không giới nói chuyện Anh đừng để bung“Không sao. Có điều cô nên rõ ràng, thăm dò tôi sẽ phải trả cái giá rất đắt đấy. Lần này, tôi tạm tin cô. Nhưng lần sau, chưa chắc đâu.” Dương Huyền Trân ngượng ngùng nở nụ cười. Hôm nay cô liên tục bị anh chèn ép, cho nên mới cố tình dùng Thanh Huyền để thăm dò thực lực Bùi Nguyên Minh. Vậy nên ngay từ đòn tấn công đầu tiên, cô đã không bảo Thanh Huyền ngừng tay. Chỉ không ngờ, đối phương sớm đã nhìn thấu tâm tư cô. “Được rồi, dẫn đường đi. Càng sớm nhìn thấy ông cô tôi càng mau được trở về.” “Bên này. Người tôi muốn anh cứu là ông tôi, mấy năm trước vô tình tìm được bản đồ ngôi mộ cổ, kiên quyết muốn đi. Thế nhưng bên trong âm khí tích tục quá mức, ông tôi trúng độc, đành phải mang người quay về. Tuy nhiên sau khi vê đến nhà, tứ chỉ liền co rút cả lại, mất khả năng di chuyển, chỉ đành nhờ người chăm sóc mỗi ngày.”

Chương 2476